Tổng bộ chi nhánh MS tại Ma Đô.
Khi một chiếc Rolls Royce dừng lại ở cổng chính, cũng không có cảnh biển người phun trào đi ra nghênh đón như tưởng tượng.
Ngoại trừ mấy nhân viên ra vào và một vài shipper liếc nhìn chiếc xe sang bất ngờ xuất hiện này, thì tất cả đều giống như không có chuyện gì xảy ra.
Có lẽ thứ duy nhất khiến người ta nhìn thêm một lát, lại chính là loli buộc hai đuôi ngựa nhảy xuống xe, chứ không phải bản thân chiếc xe sang này.
Dù sao mỹ nữ đi đâu cũng được chú ý.
Nhưng cũng không tạo thành động tĩnh gì quá lớn.
Nơi này là công ty giải trí MS, có mấy cô nàng xinh đẹp đến đây cũng là bình thường.
Dù cho là tổng tài Tiêu Mỹ Anh xuống xe, thì vẫn không có sóng to gió lớn gì cả.
Chẳng qua là có vài nhân viên đi ngang qua sẽ cung kính chào hỏi Tiêu Mỹ Anh, nhưng cũng chỉ đến thế.
"Thú vị, xem ra một số văn hóa của họ cũng không được truyền đến đây!"
Dương Hạo nhìn thấy tất cả, hắn chỉ thấy buồn cười với mọi thứ xảy ra tại đây.
Trong ký ức của Dương Hạo, Hàn Quốc là một nơi có chế độ đẳng cấp rất nghiêm khắc.
Thế nhưng tại đây, một tổng tài lại nhận được đãi ngộ này.
Thật sự không hiểu nội bộ công ty này thế nào nữa.
"Xin lỗi Dương tổng!"
Tiêu Mỹ Anh tất nhiên hiểu Dương Hạo đang nói gì.
Nhưng đây chính là hiện trạng của công ty.
Tại nước Hoa, có lẽ vị tổng tài Tiêu Mỹ Anh này còn có địa vị tương đối cao.
Nhưng tại bên kia. . . bản thân nàng cũng ngại không dám nói đến đãi ngộ của mình.
Dùng một câu khó nghe, chính là quỳ kiếm tiền.
Đây chính là lý do vì sao Tiêu Mỹ Anh gặp được Dương Hạo thì lại bị chinh phục cả thân thể lẫn tâm lý.
Tiêu Mỹ Anh là một phụ nữ vô cùng biết điều.
Nàng biết mình muốn người đàn ông thế nào.
Mà Dương Hạo chính là người đàn ông như vậy.
Chỉ có Dương Hạo mới có thể giúp nàng đứng kiếm tiền.
Hơn nữa lần này trở về bên kia, nàng có thể dẫm đạp tất cả những kẻ đã từng sỉ nhục và xem thường nàng.
"Không liên quan gì đến em!" Dương Hạo khoát tay với Tiêu Mỹ Anh, sau đó cất bước đi về phía cửa chính công ty, nói: "Đi thôi! Để tôi xem chi nhánh này rốt cuộc là thế nào."
"Vâng chủ. . . Dương tổng!"
Nhìn bóng lưng của Dương Hạo, Tiêu Mỹ Anh suýt nữa lại kêu chủ nhân.
Nhìn bóng lưng rộng lớn kia, cảm nhận bước chân mạnh mẽ kia, cảm nhận được khí thế bá đạo của Dương Hạo.
Tiêu Mỹ Anh cảm thấy hai chân mình cũng nhũn ra.
Nhưng nàng cũng hiểu, hiện giờ không phải lúc làm chuyện đó.
Phải chờ, chờ đến khi nàng và chủ nhân ở riêng.
À không!
Còn phải mang theo em gái này nữa.
Mình nhất định phải dạy cho em gái này một bài học.
G mới là thứ đàn ông thích nhất.
Chỉ một đôi A nho nhỏ. . . nực cười!
"Tiêu tổng!"
Nội bộ công ty MS.
Dương Hạo dạo bước đi phía trước, tùy ý đi dạo trong khu làm việc, không nói gì, cũng không làm gì.
Thỉnh thoảng còn nhìn trái ngó phải như đang đi dạo phố.
Mà vị vệ sĩ Lâm Mạt Mạt kia thì cũng như vậy.
Mặc dù không quá tò mò, nhưng nàng cũng giống như Dương Hạo, vừa ngậm kẹo mút vừa đánh giá công ty giải trí này.
Về phần Tiêu Mỹ Anh, nàng hoàn toàn không có thái độ như một tổng tài, mà chỉ yên lặng đi theo Dương Hạo.
Mà chính hành vi kỳ quặc này của ba người, đã khiến các nhân viên vô cùng tò mò.
Mặc dù các nhân viên nhìn thấy Tiêu Mỹ Anh thì sẽ đứng lên chào, nhưng trong mắt lại tràn đầy tò mò.
"Đẹp trai thật!"
"Ai vậy nhỉ?"
"Mọi người không thấy Tiêu tổng đang đi theo sau anh ta à!"
"Trời ạ, lẽ nào là lãnh đạo từ tổng bộ?"
"Có khả năng, nghe nói bên tổng bộ đã xảy ra chuyện lớn."
"Tôi cũng nghe thấy, hình như bị người ta thu mua rồi!"
"Xuỵt! Đừng nói nữa, có người đến."
". . ."
Đám người Dương Hạo xuất hiện, làm nội bộ công ty xuất hiện gợn sóng.
Nhưng Dương Hạo vẫn làm theo ý mình.
Mãi đến khi một người Dương Hạo, cắt ngang bước chân của Dương Hạo.
"Đây là chuyện gì?"
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên đeo thẻ làm việc, mép tóc hơi cao, vẻ mặt không vui nhìn Dương Hạo.
"Tổ trưởng Kim Tae Jung (Kim Thái Chính)! Xin chú ý thái độ của anh, tôi mới là tổng tài ở đây!"
Thấy có người nhìn chủ nhân mình bằng thái độ này, Tiêu Mỹ Anh là người đầu tiên tiến lên, trực tiếp chỉ vào mặt đối phương mà quở trách.
Nhưng lý do của Tiêu Mỹ Anh lại không khiến vị tổ trưởng này lùi bước.
Trái lại đối phương còn kiêu căng nhìn Tiêu Mỹ Anh, khinh thường nói: "Tiêu tổng, đừng quên tôi mới là tổ trưởng ở đây! Một người ngoài cũng dám đi dạo như vậy trong công ty chúng ta? Xin hỏi Tiêu tổng, lẽ nào cô quên mất quy định của công ty rồi?"
Kim Tae Jung nói xong còn nhíu mày khiêu khích Dương Hạo.
Câu người ngoài kia chính là chỉ Dương Hạo.
Hơn nữa Kim Tae Jung cũng đã đoán được đại khái thân phận của Dương Hạo.
Bởi vì tài xế đến đón Dương Hạo, chính là do Kim Tae Jung sắp xếp.
"Tổ trưởng Kim, anh. . ."
nghe thấy lời nói của Kim Tae Jung, Tiêu Mỹ Anh lập tức nổi giận.
Nàng không ngờ vị tổ trưởng bình thường khá dễ nói chuyện này, hôm nay lại không thèm nể nang mình.
Tiêu Mỹ Anh biết Kim Tae Jung là người của tổng bộ, bằng không gã sẽ không được làm tổ trưởng phòng nhân sự ở đây.
Nhưng hôm nay tên này hơi quá đáng rồi.
"Tiêu tổng, tôi chỉ luận sự, quy định chính là quy định!"
Kim Tae Jung trợn mắt nhìn Tiêu Mỹ Anh, vẫn không thèm nể mặt.
Nhưng Kim Tae Jung không ngờ là, ngay khi Tiêu Mỹ Anh đang định nói gì đó, Dương Hạo lại giơ tay lên cản lại.
"Vị tổ trưởng này là người tổng bộ đến đây nhậm chức đúng không?"
"Đúng thì sao?" Kim Tae Jung chỉ cao hơn 1m7, mặt mũi tràn đầy khinh thường ngửa đầu nhìn Dương Hạo cao hơn 1m8.
Tuy không cao, nhưng khí thế của Kim Tae Jung lại cực kỳ kiêu ngạo.
"A!"
Dương Hạo nhìn vẻ không phục của Kim Tae Jung thì chỉ cười lạnh một tiếng.
Sau đó liền nghiêng đầu nhìn sang Tiêu Mỹ Anh, nói: "Từ hôm nay trở đi, vị tổ trưởng Kim này không còn là tổ trưởng nhân sự ở đây nữa!"
"Vâng boss!"
Trong lòng Tiêu Mỹ Anh mừng như điên.
Nàng biết hôm nay Dương Hạo đến chơi, nhưng không ngờ vừa đến đã đuổi việc vị tổ trưởng nhân sự có địa vị gần bằng với nàng này.
Chủ nhân thật là Man!
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?