🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 803: Đến Ma Đô

"Honey, anh không ngoan nha!'

Khi Dương Hạo và Kim Đái San đang nấu cháo điện thoại, bỗng nhiên một âm thanh lơ đãng truyền vào tai Kim Đái San.

Mà chính âm thanh này truyền đến, khiến Kim Đái San đổi giọng, biến thành trêu chọc.

"Khụ khụ, thôi không nói nữa, em giúp chú xử lý xong việc nhà đi, anh ở đây chờ em trở lại!"

Dương Hạo cau mày nhìn Lâm Mạt Mạt đang ngẩng đầu cười xấu xa với mình.

Nha đầu này, tuyệt đối là ghen.

Dương Hạo cũng không đoái hoài gì đến Kim Đái San đang nghĩ gì, nói vài câu đơn giản liền cúp điện thoại.

Mà Kim Đái San tất nhiên cũng hiểu Dương Hạo đang làm gì.

Nhưng nàng cũng chỉ trêu chọc vài câu thôi, ai bảo nàng tìm một người đàn ông như vậy chứ.

Lâm Mạt Mạt thấy Dương Hạo cúp máy, cười xấu xa nói: "Ông chú, ngoại ngữ không tệ nha!"

"Muốn học không? Muốn học thì để chú đây dạy cho!" Dương Hạo cũng nóng máu lên rồi, kéo Lâm Mạt Mạt ngồi trước mặt mình.

Sau đó bắt đầu dạy học cho nàng.

Mà Lâm Mạt Mạt cũng có thiên phú dị bẩm, ban đầu thì luôn đè nén.

Mà bây giờ, dưới sự dạy dỗ cẩn thận của Dương Hạo, Lâm Mạt Mạt cũng bắt đầu nói ngoại ngữ, còn nói rất to, hay có thể nói là kêu gào.

Từ lúc Dương Hạo gọi điện thoại cho các cô bạn gái, thì đã qua một ngày.

Ngày hôm nay.

Dương Hạo dẫn Lâm Mạt Mạt bay đến Ma Đô.

Sau khi Dương Hạo dẫn Lâm Mạt Mạt lên máy bay tư nhân của mình.

Nghênh đón hai người không phải ai khác, mà chính là Tiêu Mỹ Anh đã chờ Dương Hạo từ lâu.

Khi Tiêu Mỹ Anh dẫn theo tiểu nha đầu này đi vào lối đi VIP, vị cô cô nhân tạo này đã không kìm được kích động, chạy thẳng về phía Dương Hạo.

"Chủ nhân, người ta nhớ chủ nhân muốn chết..."

Tiêu Mỹ Anh hoàn toàn không cố kỵ Lâm Mạt Mạt mặc đồ JK bên cạnh Dương Hạo, cứ nhiệt tình như lửa mà nhào vào ngực Dương Hạo.

Nàng thật sự quá nhớ Dương Hạo.

Mặc kệ là thân thể hay là tâm lý.

Mà Lâm Mạt Mạt.

Nếu không phải Dương Hạo đã báo trước là 'bà dì' này sẽ đón họ, thì có lẽ khi Tiêu Mỹ Anh vừa nhào lên, Lâm Mạt Mạt đã ra tay với bà dì có độ to cực kỳ không thích hợp này rồi.

Đây là kích thước của phụ nữ bình thường sao?

Cái này sắp bắn ra ngoài rồi kia kìa.

Còn nữa, bà dì này rất dũng mãnh nha?

Làm vậy không sợ ông chú nhà mình chết vì ngạt thở sao?

Mà trong ánh mắt quái dị của Lâm Mạt Mạt, Dương Hạo cũng bị ép cho không thở nổi, vỗ vỗ bờ mông của Tiêu Mỹ Anh, miễn cưỡng mở miệng: "Còn có người ở đây này, muốn làm anh ngạt chết sao?"

"Nào có, người ta quá nhớ anh thôi mà!" Tiêu Mỹ Anh chu mỏ lên.

Nàng sẽ không xấu hổ chỉ vì có thêm một Lâm Mạt Mạt bên cạnh.

Trong mắt Tiêu Mỹ Anh, chỉ cần là các cô gái bên cạnh chủ nhân mình, nếu như xinh đẹp thì đều là của chủ nhân nhà mình.

"Xin chào em gái."

Tuy là hơi coi thường, nhưng dù sao cũng là bạn gái của chủ nhân, nên Tiêu Mỹ Anh vẫn lên tiếng chào hỏi Lâm Mạt Mạt.

"Chào dì!" Lâm Mạt Mạt gật đầu đáp lại.

Chỉ là, một tiếng dì này khiến Tiêu Mỹ Anh ngẩn ngơ tại chỗ.

Mà Dương Hạo cũng nén cười nhìn Tiêu Mỹ Anh đang lúng túng.

Không có vấn đề.

Nếu tính tuổi tác, Lâm Mạt Mạt gọi một tiếng dì là không có vấn đề.

"A, em gái cứ gọi chị là được!"

Tiêu Mỹ Anh cưỡng chế lửa giận trong lòng, lại nhấn mạnh với Lâm Mạt Mạt gọi mình là chị. Nhưng Lâm Mạt Mạt người ta không có thói quen nể mặt người khác, nàng nghiêng đầu, cầm kẹo mút, vẫn không mặn không nhạt đáp lại: "Đây là ông chú nhà tôi. Vậy xin hỏi, dì cảm thấy tôi phải gọi dì là gì?"

"Tôi. . ."

Tiêu Mỹ Anh phát hiện mình á khẩu không trả lời được.

Mình dùng mấy triệu để cải tạo, mặc dù có chỗ không thích hợp lắm, hơi mất tự nhiên.

Nhưng với bộ mặt và dáng người của nàng bây giờ, không có mấy tiểu nha đầu hơn 20 dám nói trẻ tuổi hơn nàng, xinh đẹp hơn nàng.

Nhưng hôm nay, nàng lại bị một tiểu nha đầu nói cho á khẩu không trả lời được.

"Được rồi, dì thì dì đi dù sao em cũng là cô cô của Tiêu Ngâm Thu cơ mà, hơn nữa đều là người nhà."

Dương Hạo biết, nếu mình không mở miệng, hai người này tuyệt đối sẽ tranh cãi.

Thật ra đừng nghĩ Tiêu Mỹ Anh quá xấu xa hư hỏng.

Thân là tổng tài công ty MS chi nhánh trong nước.

Thân phận và địa vị của Tiêu Mỹ Anh không phải người bình thường có thể so sánh.

Nhiều người đứng trước mặt Tiêu Mỹ Anh, còn không dám ngửa mặt lên nhìn nàng.

Chỉ có khi đứng trước mặt Dương Hạo, nàng mới tự nhận là người hầu.

"Được rồi, không chấp với tiểu nha đầu!"

Thấy Dương Hạo mở miệng, Tiêu Mỹ Anh cũng biết không thể để hậu cung của chủ nhân loạn được.

Mà Lâm Mạt Mạt cũng chỉ vì bóng của Tiêu Mỹ Anh quá to, cho nên mới mở miệng diss nàng.

Thấy ông chú nhà mình đã mở miệng, Lâm Mạt Mạt chỉ nhún vai chứ không nói gì nữa.

"Chuyện bên công ty sắp xếp ổn thỏa chưa?"

Hôm qua Dương Hạo mới gọi cho Tiêu Mỹ Anh.

Cho nên hôm mới đến Ma Đô, chứ không phải về Hỗ Thành.

Chẳng qua là hôm qua sau khi xử lý Lâm Mạt Mạt xong, lại gọi điện thoại cho tiểu bảo mẫu ở Hỗ Thành.

Mấy ngày này tiểu công chúa nhà mình đều đi chơi với dì hoặc tiểu bảo mẫu, cho nên Dương Hạo cũng không vội vã trở về.

Bởi vậy hôm nay hắn mới tạm thời đổi ý, bay đến Ma Đô, định đến tụ hợp với Tiêu Mỹ Anh trước, xử lý và sắp xếp chuyện của công ty bên chi nhánh trước nước trước.

"Tất cả đã xong xuôi! Chỉ là tạm thời không báo cho mọi người biết thân phận của anh! Anh cũng biết, bên này có một ít người đang phụ trách giám sát em mà!"

"Hiểu rồi!" Dương Hạo gật đầu với Tiêu Mỹ Anh.

Đừng thấy Tiêu Mỹ Anh là tổng tài cao quý, nhưng thân là một người nước ngoài, Tiêu Mỹ Anh có thể lên làm tổng tài, một phần là Tiêu Mỹ Anh có năng lực cá nhân, phần cái lại là do thân phận người nước Hoa này của Tiêu Mỹ Anh.

Như vậy mới dễ nói chuyện với khu vực nước Hoa.

Nhưng cũng bởi vì điểm này, nên tổng công ty nhất định sẽ phái người đến giám sát Tiêu Mỹ Anh.

Cho nên kế hoạch lần này, đều là do một mình Tiêu Mỹ Anh sắp xếp và tiến hành.

Tất nhiên, Dương Hạo biết chuyện này có giấu cũng không được.

Bên kia nhất định cũng đã điều tra rõ ràng thân phận của mình rồi, chỉ là vẫn chưa liên lạc được với mình mà thôi.

Mà lần này, Dương Hạo và Tiêu Mỹ Anh sẽ tập kích tổng bộ công ty MS chi nhánh nước Hoa.

Chính là muốn đánh cho họ không kịp trở tay.

Cứ nắm lấy quyền khống chế và chủ động ở chi nhánh nước Hoa trước, sau đó sẽ tiến đến bên kia.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...