🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 799: Dương tổng ngàn tỷ

Thật ra mặc kệ là Dương Hạo hay là Từ Vệ Quốc.

Hai người đều không biết, trong lúc hai người pha trà và chuẩn bị trò chuyện, thì Từ Băng Băng đang đứng ở góc rẽ hành lang, nghe trộm hai người trò chuyện.

Sau khi nghe thấy Dương Hạo gọi cha mình là cha, nội tâm Dương Hạo có rất nhiều cảm xúc đan xen.

Có yêu mến và ôn nhu của cha.

Có tình yêu và lòng trách nhiệm của Dương Hạo.

Cũng có thân tình và hòa giải giữa cha vợ và con rể.

Từ Băng Băng biết, một đêm này, sẽ trở thành ký ức khó quên nhất đời nàng.

Nhìn cha vợ và con rể thảo luận chuyện thương nghiệp, Từ Băng Băng cũng không làm phiền hai người, mà lặng lẽ quay người rời đi, để cho hai người có không gian mà thời gian thuộc về đàn ông, nói chuyện của họ.

"Cái gì? Cậu nói cậu đã thu mua một công ty giải trí hàng đầu của Hàn Quốc rồi á? Hơn nữa còn định lợi dụng công ty giải trí này để tấn công vào sản nghiệp giải trí bên đó?"

Sau khi Từ Vệ Quốc nghe xong kế hoạch của con rể mình, lập tức khiếp sợ với ý nghĩ to gan của Dương Hạo, nhất thời không biết nên nói cái gì.

"A, đúng vậy!" Dương Hạo hơi ngượng ngùng gãi gãi đầu.

Có cần phản ứng mạnh như vậy không?

Dù gì cha cũng là một đại lão mà!

Không cần như vậy chứ!

"Không. . . Vì thế mà cậu thu mua 50% cổ phần của Byte Dance?"

Từ Vệ Quốc khiếp sợ không phải vì việc Dương Hạo muốn tấn công ngành giải trí Hàn Quốc.

Người trẻ tuổi mà, có lý tưởng và khát vọng là chuyện tốt.

Mà thứ khiến Từ Vệ Quốc khiếp sợ là, Dương Hạo dĩ nhiên lại thu mua được 50% cổ phần của Byte Dance?

Trời ạ!

Vậy giá trị con người của Dương Hạo bây giờ là bao nhiêu?

"Cha cũng nói bây giờ là thời đại internet mà, con có nhiều sản nghiệp giải trí như vậy, nếu có thêm Byte Dance, vậy mấy sản nghiệp liên hợp lại với nhau, tuyệt đối sẽ xuất hiện phản ứng hóa học không tưởng tượng nổi."

"Phù!" Từ Vệ Quốc nhìn dáng vẻ khoe khoang không biết xấu hổ của Dương Hạo, lập tức cảm thấy hít thở khó khăn.

Ừng ực. . .

Từ Vệ Quốc uống hai ly trà mới tỉnh táo lại, nói với Dương Hạo: "Sản nghiệp của cậu đã to lớn đến mức nào rồi?"

"Hả?"

Dương Hạo sững sờ.

Hắn không ngờ Từ Vệ Quốc lại hỏi vấn đề như vậy vào lúc này.

Nếu như là trước tối nay, Dương Hạo vẫn chỉ là một phú ông có tài sản mấy trăm tỷ thôi.

Thế nhưng trải qua trận đại chiến với Từ Băng Băng...

Móa!

Dương Hạo cũng không tính được nữa.

Tài sản của mình đã lên đến ngàn tỷ rồi?

Là hơn ngàn tỷ thật!

Đậu xanh!

Mình nhiều tiền như vậy sao?

Giờ phút này, Dương Hạo cũng không ngờ tài sản của mình đã lên đến hơn ngàn tỷ.

"Chắc. . . chắc khoảng hơn ngàn tỷ thôi. . ."

"Phốc. . ." Thấy dáng vẻ khó xử của Dương Hạo, Từ Vệ Quốc suýt chết vì sặc nước trà.

Khoảng hơn ngàn tỷ thôi?

Thôi?

Đây là lời con người nên nói sao?

"Cha, đừng kích động đến mức phun lên mặt con chứ. . ." Dương Hạo cầm khăn giấy lau lau mặt.

"Tên nhóc thối này. . . cậu làm thế nào mà cướp được nhiều tài sản như vậy?"

Từ Vệ Quốc ước ao ghen tỵ hỏi Dương Hạo một câu.

Mà Dương Hạo thì xấu hổ đáp lại một câu: "Cha, cướp dường như kiếm tiền cũng không nhanh."

"Cậu thôi đi. . . !" Từ Vệ Quốc tức giận trợn mắt với Dương Hạo.

Nhưng nghĩ đến lời nói vừa rồi của Dương Hạo.

Với tài sản của Dương Hạo bây giờ, có vẻ như việc tấn công ngành giải trí Hàn Quốc cũng không phải việc không thể.

Từ Vệ Quốc cũng từng trẻ tuổi, ông nhớ năm đó ngành giải trí Hàn Quốc cũng từng xâm lấn ngành giải trí trong nước.

Haiz!

Tuổi trẻ thật tốt.

Muốn làm gì thì làm cái đó.

Nhưng nếu con rể mình đã có dã tâm và quyết đoán như vậy, lại có tài sản hùng hậu ủng hộ.

Vậy Từ Vệ Quốc mình tuy không giúp đỡ được gì, nhưng cho chút ý kiến thì vẫn không có vấn đề.

"Nếu cậu đã có bản lĩnh này, vậy tôi cũng không nói nhiều nữa. Nhưng tôi vẫn muốn nói với cậu về tình hình ngành giải trí bên đó."

"Con nghe đây."

Dương Hạo biết cha vợ mình đã bị năng lực tiền giấy của mình chinh phục rồi.

Như vậy là đủ rồi.

Tiếp theo, chính là lúc bắt tay vào kế hoạch rồi.

Mà Từ Vệ Quốc thấy Dương Hạo khiêm tốn như vậy, liền nghĩ thầm.

Tên nhãi này, cái gì cũng tốt, chỉ là quá đào hoa.

Nhưng quên đi, con gái mình đã thế rồi, mình còn nói gì được nữa.

"Tiểu Hạo!"

Nghĩ thông suốt, Từ Vệ Quốc lại mở miệng, nhưng không còn là tên nhãi hay tên nhóc nữa.

Mà dùng thân phận cha vợ để gọi Tiểu Hạo, tiếp đó mới nói: "Trong nước không thể so với nước ngoài, với tài sản của cậu bây giờ, tuy có thể đi ngang ở trong nước. . . Tuy không biết cậu đã làm thế nào để có thành tựu như bây giờ, nhưng cậu phải nhớ kỹ, quốc gia luôn phải đứng trước, bằng không. . ."

Nói đến đây, Từ Vệ Quốc nhìn Dương Hạo với ánh mắt tràn đầy ý vị sâu xa.

Mà tất nhiên cũng hiểu cha vợ đang nhắc nhở mình về cái gì.

Sau khi cục trưởng Trần bên cục Quốc An tìm mình, thì Dương Hạo đã biết.

Tuy mình có cha hack, nhưng cũng không cần vênh váo đắc ý.

Cha hack có thể giúp hắn đi lên đỉnh cao, nhưng đối với quốc gia của mình, hắn vẫn phải giữ một thái độ kính yêu.

Như vậy hắn mới có thể sống thoải mái dễ chịu ở trong nước.

"Con biết rồi cha." Dương Hạo nghiêm túc gật đầu với Từ Vệ Quốc.

Mà Từ Vệ Quốc tất nhiên cũng từng tìm hiểu về Dương Hạo.

Tuy vẫn không biết Dương Hạo có bối cảnh gì, nhưng tuyệt đối là có quan hệ với quốc gia.

Nếu Dương Hạo đã biết lợi và hại trong đó.

Từ Vệ Quốc cũng hài lòng gật đầu, nói tiếp: "Nếu cậu muốn đi ra biên giới, mặc kệ là vì mục đích gì, nhưng tuyệt đối không thể xem nhẹ bất kỳ quốc gia nào."

"Đó là đương nhiên!"

Dương Hạo vẫn gật đầu tán đồng ý kiến của Từ Vệ Quốc.

Mà Từ Vệ Quốc lại mở miệng lần nữa: "Nhắc nhở cậu một câu, cậu vừa mới thu mua một công ty giải trí Hàn Quốc, tuy bây giờ nhìn như không có vấn đề gì, nhưng sau khi bọn họ điều tra được ai là người đứng sau, nhất là khi họ biết cậu là một người nước ngoài, vậy. . . Tiểu Hạo, Hàn Quốc là một quốc gia tư bản, người khống chế chính là các tài phiệt đứng sau, tuyệt đối không thể xem nhẹ bọn họ!"

"Vâng cha! Cũng vì điểm này nên con mới muốn trò chuyện với cha!"

Dương Hạo rất tán đồng quan điểm của Từ Vệ Quốc.

Hàn Quốc không giống trong nước.

Hệ thống quyền lực của Hàn Quốc cũng khác với trong nước, đồng thời là một người nước ngoài, không phải muốn nhúng chàm vào lợi ích của họ là có thể nhúng chàm.

Người đứng đầu chân chính của họ chính là tài phiệt.

Địa vị của họ không phải người bình thường có thể lay động được.

Thương chiến không giống như cái khác.

Không phải so xem vũ khí của ai mạnh hơn, quốc gia nào giàu mạnh hơn.

Mà là so về tài lực, so về quyền lực và mạng lưới quan hệ phức tạp của hai bên.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...