🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 795: Băng Băng hiền hậu, Hạo ca giả say

Từ Băng Băng mất sức chín trâu hai hổ mới đưa được Dương Hạo lên lầu, cũng mệt đến thở hồng hộc.

Cộng thêm nàng cũng uống nửa chai rượu vang.

Điều này khiến khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn của nàng cũng xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.

"Uống uống uống, em bảo anh uống vài chén với cha em, hai người lại uống đến mức này. . ."

Từ Băng Băng ra vẻ oán trách, đỡ Dương Hạo nằm lên giường của mình, rồi cũng nằm xuống nghỉ ngơi một lát.

Chỉ là khi hai người nằm song song, Từ Băng Băng còn chưa kịp nghỉ.

Một bàn tay bỗng nhiên ôm nàng vào trong lòng.

Hơn nữa bàn tay này còn bóp bóp, rất không thành thật.

Hành động bất ngờ này làm Từ Băng Băng cứng người.

Nhưng khi nàng quay đầu qua, Dương Hạo vẫn nhắm chặt hai mắt, hoàn toàn không có ý thức, lúc này Từ Băng Băng mới thở phào.

"Uống say rồi mà còn không thành thật! Không biết anh tưởng em là ai nữa?"

Từ Băng Băng mặc dù hơi ngượng ngùng và oán trách, nhưng nàng cũng không đẩy Dương Hạo ra.

Nàng biết Dương Hạo có rất nhiều bạn gái, mà nàng cũng đã chấp nhận trở thành một cô gái trong số đó.

Cho nên Từ Băng Băng cũng không phản cảm với hành vi này của Dương Hạo.

Nhưng nếu tiến thêm một bước, thì Từ Băng Băng không có dũng khí đó.

Nhìn Dương Hạo nằm ngáy o o bên cạnh, Từ Băng Băng xoay người, vuốt ve khuôn mặt đẹp trai của Dương Hạo, lẩm bẩm: "Cũng không biết có phải kiếp trước em nợ anh không nữa. Anh quả thực là khắc tinh lớn nhất đời em!"

"Chẹp chẹp!"

Cũng không biết có phải Dương Hạo nghe thấy lời nói của Từ Băng Băng hay không, sau khi nàng oán trách hai câu, Dương Hạo còn chẹp miệng.

Hành động này làm Từ Băng Băng bật cười.

"Đáng ghét!"

Từ Băng Băng ngắm nhìn vẻ đáng yêu của Dương Hạo.

Ai có thể ngờ được, một vị đại gia như Dương Hạo cũng có mặt đáng yêu như vậy.

Nhưng Từ Băng Băng cũng biết giờ không phải lúc nghỉ ngơi.

Nàng nhìn ngắm Dương Hạo một lát, rồi rón rét kéo tay Dương Hạo trên nơi cao vút của mình ra, sau đó bắt đầu cởi áo nới dây lưng cho Dương Hạo.

"Nặng thật! Đời này một đại tiểu thư như mình còn chưa hầu hạ ai đâu!"

Khó khăn lắm mới cởi được quần áo của Dương Hạo, Từ Băng Băng cũng mệt lả.

Nhưng thấy vẻ mặc cho mình làm bừa của Dương Hạo, tuy ngoài miệng thì nàng oán trách, nhưng trên mặt lại tràn đầy cảm giác hạnh phúc.

Có lẽ đây chính là biểu cảm chỉ xuất hiện sau khi yêu đương.

Từ Băng Băng chỉ để lại cho Dương Hạo một cái quần lót.

Nhìn cái cục sưng vù kia.

Nói thật, Từ Băng Băng vốn chóng mặt vì uống rượu, bây giờ trái tim lại bắt đầu nhảy loạn.

Đúng thật là, sao mình lại cởi hết sạch chứ?

Bản thân Từ Băng Băng cũng không ngờ, mình dĩ nhiên lại phục vụ Dương Hạo đến như vậy.

Có lẽ là do thân phận chuyển biến nha.

Hiện giờ Từ Băng Băng chỉ có thể tự an ủi như vậy.

Hầu hạ Dương Hạo xong, cũng đắp chăn tơ tằm của mình lên cho hắn, Từ Băng Băng đã mồ hôi nhễ nhại.

Thấy Dương Hạo không có động tác gì, Từ Băng Băng mới yên tâm quay người đi về phía tủ quần áo của mình.

Mà khi Từ Băng Băng quay người mở tủ quần áo, nàng hoàn toàn không biết được.

Phía sau nàng, Dương Hạo vốn đang nằm thẳng cẳng tại đó đã mở mắt ra, quan sát mọi hành động của Từ Băng Băng.

Chậc chậc, đại tiểu thư này cũng biết hầu hạ người đấy.

Thật ra Dương Hạo vẫn luôn giả say.

Dù sao với thể chất của hắn bây giờ, đừng nói là uống chút rượu, cho dù uống nhiều hơn nữa thì cũng chẳng có vấn đề.

Mà một điểm này, thì Từ Băng Băng hoàn toàn không biết.

Cho nên khi thấy Dương Hạo thành thật nằm ở đó, nang cho rằng hắn đã ngủ, cho nên mới không kiêng kỵ mà thay quần áo.

Nàng hoàn toàn không biết, sống lưng trắng như tuyết của nàng đã bị Dương Hạo nhìn hết sạch, thậm chí nàng còn cầm một bộ đồ lót gợi cảm và mỏng manh đi về phía nhà tắm.

Dù sao cũng ra nhiều mồ hôi, lại còn có mùi rượu trên người, đi tắm là rất bình thường.

Về phần Dương Hạo.

Xin lỗi.

Từ Băng Băng tự nhìn mình đã không còn sức lực để quan tâm đến Dương Hạo nữa.

Chỉ là Từ Băng Băng vừa mới biến mất sau cửa phòng tắm, Dương Hạo vốn đang nằm cũng đã ngồi bật dậy.

"Tắm rửa mà không gọi mình? Đúng là không phải bạn gái tốt. . . Xem ra là phải tự vào rồi..."

Dương Hạo cười xấu xa nhìn về phía phòng tắm.

Nhưng Dương Hạo cũng không đứng lên ngay.

Dù sao muốn nước chảy thành sông, thì vẫn phải có nước trước đã.

Nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, Dương Hạo cũng không biết là vì uống rượu hay là vì nội tâm của mình, mà hiện giờ hắn chỉ thấy cổ họng khô khốc, 419 cũng đang rục rịch, sắp sửa dựng cờ khởi nghĩa rồi, nhưng Dương Hạo vẫn chờ đợi.

Mà trong phòng tắm.

Từ Băng Băng xả nửa bồn nước, sau đó nằm vào trong bồn tắm.

Cảm nhận nước ấm thấm ướt làn da.

Nghĩ đến mọi chuyện xảy ra hôm nay.

Bản thân Từ Băng Băng cũng cảm thấy như đang nằm mơ.

Hôm qua mình vẫn còn độc thân, giờ đã có bạn trai.

Tuy người bạn trai này có hơi nhiều bạn gái, nhưng không thể nói là không có ưu điểm.

Nghĩ đến dáng vẻ của Dương Hạo lúc nói chuyện với cha.

Nhớ đến Dương Hạo vì không muốn mình và cha khó xử, đã chuyển 40% cổ phần thương mại Chúng Hợp cho mình.

Thậm chí lúc uống rượu, còn chuyển cho mình 100 triệu tiêu vặt ngay trước mặt cha.

Không phải Từ Băng Băng chưa từng thấy phú nhị đại hoặc là các đại gia kia.

Nhưng nói thật, không ai có thể ngang tàng như Dương Hạo.

Hoàn toàn không coi tiền là tiền.

Nhưng loại cảm giác được sủng ái này thật sự là quá tốt.

Chẳng trách rất nhiều bạn bè đều giục mình tìm bạn trai, đừng chỉ biết đến sự nghiệp.

Hưởng thụ cảm giác thoải mái khi ngâm tắm, nghĩ đến mọi hành động của Dương Hạo mấy ngày nay.

Khuôn mặt xinh đẹp của Từ Băng Băng chợt nở nụ cười ngọt ngào.

"Bịch!"

Ngay khi Từ Băng Băng đang đắm chìm trong ảo tưởng tốt đẹp về tương lai.

Cửa phòng tắm đang đóng chặt chợt bị mở ra, ngay sau đó một bóng người cao to xuất hiện trong phòng tắm.

"Anh. . . ?"

Từ Băng Băng mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn Dương Hạo đang híp mắt đi vào trong phòng tắm.

Mà Từ Băng Băng gọi một tiếng cũng không làm Dương Hạo chú ý.

Dương Hạo giống như không biết Từ Băng Băng đang ở trong phòng tắm vậy, hắn đi thẳng đến bồn cầu, móc súng chuẩn bị xạ kích.

"A. . . !!!!"

Tiếng hét chói tai đặc hữu của phụ nữ truyền đến.

Lần thứ hai.

Đây là lần thứ hai Từ Băng Băng nhìn thấy súng bắn tỉa 419 của Dương Hạo.

A không, phải nói là pháo.

Tiếng nước tí tách và tiếng hét chói tai quanh quẩn trong phòng tắm.

Dương Hạo đứng trước bồn cầu bỗng nhiên run lên.

Một giây tiếp theo, hắn mới quay đầu nhìn về phía Từ Băng Băng đang hét lên.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Bầu không khí giống như đã đọng lại.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...