🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 785: Tuyết Liên thuần khiết vs Hoa Hồng có gai

"Hai người. . . đang nói đùa đúng không?" Từ Băng Băng cuối cùng vẫn không nhịn được, mở miệng hỏi một câu.

"Chị cảm thấy em không giống sát thủ sao?"

Dưới vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc và ánh mắt không tin của Từ Băng Băng, không biết Lâm Mạt Mạt đã móc một thanh đao hồ điệp ra từ chỗ nào.

Nàng thể hiện vài chiêu trước mặt Từ Băng Băng, sau đó thanh đao hồ điệp kia lại lóe lên rồi biến mất trong bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Lâm Mạt Mạt.

"Ực. . ."

Từ Băng Băng nuốt ngụm nước miếng, nàng tin rồi.

Ai có thể ngờ được, một cô nàng có gương mặt loli như này lại là một sát thủ.

"Mạt Mạt, đừng nghịch nữa."

Dương Hạo bó tay rồi.

Vừa rồi còn cảm thấy hậu cung vô cùng hài hòa, lập tức bị trò đùa của Lâm Mạt Mạt làm cho không còn.

Quả nhiên, tiểu nha đầu này ở cạnh mình thì sẽ an toàn hơn.

Bằng không nàng tuyệt đối sẽ gây chuyện cho mình.

Lâm Mạt Mạt hoàn toàn không để ý đến lời nói của Dương Hạo, đầu tiên là cười đầy giả dối với Dương Hạo, rồi mới nói với Từ Băng Băng: "Xin lỗi chị! Chỉ đùa một chút thôi!"

Nói xong, Lâm Mạt Mạt lập tức khôi phục khí chất ngoan ngoãn như loli, cúi đầu húp cháo hải sản trước mắt.

"Ha ha, không có gì!" Từ Băng Băng cảm thấy thế giới quan của mình sụp đổ rồi!

Thế giới này, có sát thủ thật à?

"Ăn cháo đi! Bình thường cô ấy rất ngoan!"

Dương Hạo có thể làm gì, cũng chỉ có thể an ủi Từ Băng Băng.

Đương nhiên, Dương Hạo vẫn luôn xử lý rất công bằng, hắn cũng quay sang nói với Lâm Mạt Mạt: "Gần đây nếu có rảnh thì đi với anh về Lâm gia một chuyến!"

"Vì sao?" Nghe Dương Hạo nói vậy, Lâm Mạt Mạt không hiểu mà ngẩng đầu lên nhìn hắn.

Cái nhà kia, thật ra nó đã không phải nhà của Lâm Mạt Mạt nữa.

Đối với cái nhà kia, sau khi chị gái nàng chết, thì nàng đã không còn tình cảm gì với nó.

Không trở về cũng được!

"Chẳng lẽ em không muốn nhìn thấy sắc mặt sau cùng của đám người kia sao?"

Thật ra Dương Hạo cũng không có ý gì khác, nhưng sau sao Lâm Mạt Mạt cũng đã là bạn gái mình.

Về nhà, cũng chỉ là đi ngang qua sân khấu mà thôi.

Hơn nữa hắn cũng muốn nhìn xem Lâm gia này là thế nào.

Dù sao chị gái của Lâm Mạt Mạt cũng ở Lâm gia, đi tế bái cũng tốt.

Hơn nữa, Dương Hạo cảm thấy cái chết của chị gái Lâm Mạt Mạt có hơi kỳ lạ, trở về tìm hiểu tình hình cũng tốt.

Lâm Mạt Mạt thấy ánh mắt cưng chiều của Dương Hạo, nội tâm lập tức bị hòa tan.

Trước đó nàng không muốn trở về Lâm gia, là vì cái nhà đó quá lạnh.

Mà bây giờ, nàng có Dương Hạo ủng hộ, về nhà một lần cũng được.

Nàng cũng muốn nhìn xem, cái gia đình lạnh giá kia, cái gia tộc lạnh giá kia sẽ có thái độ gì khi nhìn thấy mình trở về.

Nghĩ đến đây, Lâm Mạt Mạt gật đầu với Dương Hạo, nói: "Vâng!"

"Ừm, quyết định vậy nhé!" Dương Hạo thấy Lâm Mạt Mạt đồng ý, gật đầu một cái rồi nói tiếp: "Hai ngày này còn vài chuyện, chờ xử lý xong thì chúng ta sẽ trở về."

"Ừm!" Lâm Mạt Mạt khôn khéo gật đầu một cái.

Dù sao ông chú nhà mình cũng là người bận rộn, bận rộn ứng phó với rất nhiều bạn gái!

"Dương. . . anh Hạo, nhà tôi. . . nhà em. . ."

Từ Băng Băng còn chưa thích ứng với thân phận của mình.

Nhưng việc đã đến nước này, nàng vẫn muốn hỏi chuyện liên quan đến tập đoàn nhà mình.

Mà không chờ Từ Băng Băng nói xong, Dương Hạo đã đoán được Từ Băng Băng sẽ hỏi đến chuyện này.

Hắn để bát đũa xuống, chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn với Từ Băng Băng: "Đối với chuyện của thương mại Chúng Hợp, tôi còn cần em và cha em cho tôi một bản kế hoạch lâu dài về vấn đề hợp tác với bên kia."

"Sau đó còn cần thương mại Chúng Hợp điều chỉnh và theo sát kế hoạch với các sản nghiệp khác của tôi! Nếu như tôi hài lòng, tôi có thể nghe theo đề nghị của em!"

Không sai.

Đây chính là ý nghĩ của Dương Hạo.

Dù sao Từ Băng Băng cũng là thịt cá nằm trên thớt rồi, còn về phần lúc nào mới hái đóa hoa NPC số 10 này, thì Dương Hạo không nói chính xác được.

"Thật sao?"

Từ Băng Băng mừng như điên.

Nàng không ngờ Dương Hạo sẽ đáp ứng yêu cầu của mình.

Nhưng một giây sau.

Hừ!

Lúc không phải bạn gái anh, anh chèn ép đủ kiểu.

Bây giờ trở thành bạn gái anh, anh lại dễ nói chuyện như vậy.

Quả nhiên, đàn ông đều không có ai là tốt.

"Đương nhiên là thật!"

Dương Hạo vẫn luôn dùng lắng nghe tiếng lòng với Từ Băng Băng, đương nhiên cũng nghe thấy ý nghĩ trong lòng nàng.

Nhưng không quan trọng, sau này Từ Băng Băng sẽ hiểu, hơn nữa chẳng mấy chốc sẽ thích.

"Quá tốt rồi! Anh Hạo, vậy em sẽ về nhà và nói cho cha biết chuyện này!"

Thấy Dương Hạo khẳng định, Từ Băng Băng cũng không bình tĩnh được nữa, đứng dậy nói sẽ về nhà báo cho cha biết.

Chỉ có điều, nàng quên mất mình vẫn đang mặc đồ ngủ, hơn nữa còn là trạng thái chân không.

Nàng nhảy dựng lên, làm Dương Hạo nhìn đến trợn tròn mắt.

"Đáng ghét!"

Phát hiện ánh mắt của Dương Hạo, Từ Băng Băng lập tức đỏ mặt.

Da mặt vẫn quá mỏng.

Nhưng Từ Băng Băng cũng không còn lạnh lùng như trước kia nữa.

Một là tâm trạng tốt, hai là nàng đã đón nhận thân phận bạn gái của Dương Hạo.

"Ha ha!" Dương Hạo thấy Từ Băng Băng đã thay đổi, cũng chỉ cười một tiếng, sau đó nói: "Đừng vội, ăn sáng trước đã. Sau đó tôi sẽ đi cùng em, hôm qua chú cũng gọi rất nhiều cuộc điện thoại!"

"Cái gì?" Khi Từ Băng Băng nghe thấy Dương Hạo sẽ về nhà cùng mình, trong lòng nàng cũng thấy hơi ngọt ngào.

Thế nhưng khi nghe nói cha mình đã gọi rất nhiều, nàng lập tức không bình tĩnh nổi.

Cũng không lo đến ăn sáng nữa, mà lao thẳng vào phòng ngủ.

Nhìn Từ Băng Băng biến mất trong phòng khách, Lâm Mạt Mạt cười nói với Dương Hạo: "Ông chú, chú thật xấu xa!"

"Anh còn có thể xấu xa hơn nữa, em chưa được chứng kiến đâu!"

Dương Hạo liếc nhìn Lâm Mạt Mạt.

Nếu như nói Từ Băng Băng đại biểu cho một đóa Thiên Sơn Tuyết Liên thuần khiết.

Vậy Lâm Mạt Mạt chính là một đóa Hoa Hồng kiều diễm lại có gai.

Nhìn như một lali xinh xắn đáng yêu, nhưng lại là một nữ sát thủ điên cuồng và biến thái.

Cho nên phương pháp ở chung của Dương Hạo với Lâm Mạt Mạt cũng không giống bình thường.

Mà Lâm Mạt Mạt đương nhiên cũng không sợ Dương Hạo, ngửa cái cổ trắng như tuyết lên, trực tiếp nói lại: "Vậy thì em cũng muốn thử một lần!"

"Hừ! Sẽ có cơ hội!"

Thấy tiểu loli dám chống đối mình, Dương Hạo sao có thể nuông chiều nàng.

Dù sao hai người cũng mới xác định quan hệ, cứ để tiểu loli này thoải mái một thời gian đã.

Hiện giờ Dương Hạo cũng không tiện phát triển và khai phát.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...