🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 782: Thừa nhận mình là người xấu

Nhìn Từ Băng Băng mặt mũi tràn đầy lo lắng, cảm nhận tay ngọc mềm mại hơi lạnh của Từ Băng Băng.

Dương Hạo bỗng nhiên thở dài, nói đầy thâm ý với Từ Băng Băng: "Băng Băng, thương trường như chiến trường, tôi có thể hiểu được tâm trạng của cô, nhưng có một số việc không phải cô tình tôi nguyện là có thể giải quyết."

"Vài ngày nữa tôi phải đến Hàn Quốc xử lý vài việc, nếu như cô không có đề nghị tốt hơn, vậy không cần bàn chuyện thương mại Chúng Hợp nữa. Chờ Kim Đái San trở về thì sẽ bắt tay vào làm luôn."

Lời nói của Dương Hạo mặc dù bình thản, nhưng câu chữ lại có vẻ lạnh giá.

Mà Từ Băng Băng nghe xong, cơ thể hơi run lên, bàn tay kéo tay Dương Hạo cũng hơi cương cứng.

Nhưng Từ Băng Băng không hề buông tay.

Nàng không phải Từ Vệ Quốc.

Nàng không thể trơ mắt nhìn xí nghiệp gia tộc mình bị biến mất trong thế hệ của mình.

Nhìn ánh mắt bình tĩnh của Dương Hạo, cuối cùng Từ Băng Băng vẫn mở miệng: "Anh Dương, tôi đáp ứng trở thành bạn gái của anh, chi cần anh tha cho thương mại Chúng Hợp!"

Lời này vừa ra, Từ Băng Băng giống như quả bóng xì hơi, có mất mát, có cam chịu, còn có một tia giải thoát.

Nhưng Dương Hạo lại ngẩn người trước lời nói của Từ Băng Băng.

Bởi vì Dương Hạo cho rằng, các cô gái giống như Từ Băng Băng tuyệt đối sẽ không cúi đầu với mình.

Nhưng bây giờ, Từ Băng Băng vậy mà lại mở miệng nói vậy.

Nói thật, sau khi Từ Băng Băng nói câu này, nội tâm của Dương Hạo trống rỗng, không có chút vui sướng nào.

Sau khi chuyện phát sinh, Dương Hạo chỉ cảm thấy mình rất khốn nạn.

Có lẽ mình chỉ thích hợp làm một fuck boy có lương tâm, mà không phải loại khốn nạn có lòng dạ hiểm ác.

"Phù!"

Cảm nhận cánh tay ngọc bất lực nắm chặt cổ tay mình, Dương Hạo thở phào một cái.

"Băng Băng, tôi nghĩ cô hiểu nhầm rồi!"

Dương Hạo cuối cùng vẫn quyết định buông tha Từ Băng Băng bây giờ, dự định dùng một cách khác để lấy được trái tim của NPC số 10.

Nhìn Từ Băng Băng đang ngây người, Dương Hạo đầu tiên là đỡ nàng ngồi xuống ghế, sau đó Dương Hạo cũng ngồi xuống bên cạnh, thành khẩn nói với nàng: "Mọi người đều có lòng thích cái đẹp, tôi thừa nhận mình tương đối háo sắc, cũng rất có cảm giác với cô. Nhưng tôi hi vọng cô hiểu một điều, Dương Hạo tôi thích ai thì sẽ dùng thủ đoạn bình thường để dành lấy, chứ không phải giống như bây giờ. Cô hiểu ý của tôi chứ?"

"Tôi. . ." Từ Băng Băng bị lời nói của Dương Hạo làm cho xấu hổ.

Đôi mắt đẹp cũng trở nên mất tự nhiên, né tránh ánh mắt của Dương Hạo.

Mình vừa làm gì vậy?

Lúc trước nàng có thể nói như vậy, là do trong lòng nàng lo lắng.

Mà bây giờ, sau khi nghe Dương Hạo nói bậy, nội tâm nàng lại càng phức tạp hơn.

Từ Băng Băng vẫn luôn độc thân, không biết mình có nên tin Dương Hạo hay không.

Thế nhưng nếu nói không tin, Dương Hạo xác thực không cần làm như vậy.

Nếu như nói tin, vậy mình nên làm gì đây?

Từ Băng Băng hơi mê mang.

Mà Dương Hạo thấy ánh mắt mê mang của Từ Băng Băng, phát hiện mình quá độc ác rồi.

Xuyên qua kỹ năng lắng nghe tiếng lòng, Dương Hạo biết nội tâm Từ Băng Băng bây giờ rất loạn.

Một mặt là Từ Băng Băng vẫn muốn thương mại Chúng Hợp giữ cái danh tiếng Từ gia.

Hi vọng thế hệ của nàng, Từ gia vẫn sáng tạo huy hoàng.

Mặt còn lại, Từ Băng Băng biết rõ đầy là công việc kinh doanh và thu mua bình thường, nhưng nội tâm nàng lại vô cùng kháng cự.

Hơn nữa không chỉ đơn thuần là những thứ này.

Hiện giờ, cảm giác của Từ Băng Băng với Dương Hạo cũng đang không ngừng biến hóa.

Người tốt?

Hay là người xấu?

Fuck boy?

Hay là Tình Thánh?

Từ Băng Băng không biết Dương Hạo nói câu là là thật, câu nào là giả.

Nàng chưa từng yêu đương hẹn hò.

Vì gia tộc, nàng vẫn luôn giữ thái độ lạnh lùng để từ chối tất cả người theo đuổi và ái mộ mình.

Nhưng đến bây giờ, ngay cả mùi vị của tình yêu là thế nào mà Từ Băng Băng cũng không hiểu, cứ vậy bị Dương Hạo ép đến tình cảnh này.

Được rồi!

Thông qua kỹ năng lắng nghe tiếng lòng, Dương Hạo chỉ có thể cho rằng.

Mình là một người xấu.

Nhưng cái danh này phải vứt cho cha hack mới đúng!

"Anh Dương, xin lỗi, là tôi thất thố!"

Thấy ánh mắt quan tâm của Dương Hạo, Từ Băng Băng cuối cùng vẫn khôi phục lại.

Mà Dương Hạo thấy ánh mắt của Từ Băng Băng lại trở nên kiên định, cũng vui mừng nở nụ cười đáp lại: "Không có gì. Việc này tôi cũng có lỗi, cô nghĩ như vậy cũng rất bình thường. Hơn nữa, tôi không nói mình không có ý với cô mà!"

Nói xong, Dương Hạo cũng không khỏi bật cười.

Mà theo Dương Hạo cười lên.

Vẻ ngoài thành thục, ổn trọng và đẹp trai của Dương Hạo lập tức lây nhiễm sang Từ Băng Băng.

Gương mặt xinh đẹp của Từ Băng Băng hơi đỏ lên, cũng bị bầu không khí này làm bật cười, bĩu môi nói với Dương Hạo: "Tất cả đều tại anh, tôi chưa từng ăn nói khép nép với bất kỳ người đàn ông nào, bao quát cả cha mình!"

"Việc này thì tôi tin, dù sao lần đầu gặp mặt. . ."

Dương Hạo cũng nhớ đến cảnh hai người gặp mặt khi quán bar khai trương.

Một Kim Đái San nhiệt tình như lửa.

Một Từ Băng Băng lạnh như núi băng.

Dương Hạo có ấn tượng rất sâu với hai cô gái này.

Thật ra đây là lần đầu Dương Hạo gặp một cô gái giống như Từ Băng Băng.

Dưới tình huống địa vị tương đương, đồng thời không có cha hack giúp đỡ, Dương Hạo muốn nhúng chàm một cô gái chưa từng yêu đương giống như Từ Băng Băng, không thể nói là không có khả năng, nhưng độ khó sẽ rất cao.

"Anh Dương, xin anh đừng để ý mấy lời vừa rồi!" Bầu không khí đã hòa hoãn lại, Từ Băng Băng nhớ đến biểu hiện vừa rồi của mình, không khỏi nói một câu.

Mà Dương Hạo cũng không để ý, chỉ khoát tay nói với Từ Băng Băng: "Cô cứ coi tôi là người xấu tội ác tày trời, không từ thủ đoạn là được!"

"Nào có." Từ Băng Băng ngoài miệng nói vậy.

Nhưng Dương Hạo có thể biết suy nghĩ của Từ Băng Băng thông qua kỹ năng lắng nghe tiếng lòng.

Từ Băng Băng: Anh còn không phải người xấu sao? Anh đã làm rất nhiều việc xấu. Có điều, anh thật sự có sức hút hơn đám công tử ca phế vật kia, bảo sao lại có nhiều cô gái thích anh như vậy, bao quát cả con bitch Kim Đái San kia.

Kim Đái San lại nằm cũng trúng đạn.

Dương Hạo còn không thể nói gì.

"À đúng rồi, anh Dương, nghe nói anh muốn đến Hàn Quốc? Anh cũng làm mậu dịch với bên đó sao?"

Từ Băng Băng chuẩn bị tâm sự chuyện khác với Dương Hạo, tiếp đó nhìn xem có cơ hội thay đổi suy nghĩ của Dương Hạo về thương mại Chúng Hợp hay không.

Mà Dương Hạo đương nhiên biết rõ Từ Băng Băng đang nghĩ gì.

Nhưng Dương Hạo không chọc thủng Từ Băng Băng, chỉ hơi dựa vào ghế, thản nhiên nói: "Cô cũng biết rồi đấy, sản nghiệp của tôi chủ yếu nằm trong ngành giải trí, phim ảnh, âm nhạc, livestream, đó mới là nghiệp vụ chủ yếu của tôi! Về phần vì sao lại đến Hàn Quốc, đó là vì tôi thu mua công ty MS, nên định qua đó xem một chút!"

"Cái gì?" Từ Băng Băng lập tức khiếp sợ.

Công ty MS?

Thân là một cô gái trẻ, nàng cũng từng theo đuổi ngôi sao, thần tượng.

Nên cũng khá hiểu về công ty MS.

Dương Hạo vậy mà lại thu mua công ty MS?

Chuyện này. . . quá kinh người!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...