Từ Băng Băng không hề hoài nghi lời nói của Dương Hạo.
Dù sao tất cả những lời Dương Hạo nói đều là thật.
Điểm này có thể tìm hiểu được từ bạn 'tốt' Kim Đái San của mình.
Thế nhưng mà, Dương Hạo nói như không nói gì, hoàn toàn không nói đến việc phát triển tương lai của thương mại Chúng Hợp.
Đây mới là mục đích chân chính của Từ Băng Băng.
Cuối cùng, Dương Hạo thu mua 60% cổ phần thương mại Chúng Hợp đã là sự thật không thể chối cãi.
Coi như là hai cha con Từ Vệ Quốc và Từ Băng Băng muốn thay đổi, thì cũng không thể thay đổi được.
Cổ phần trị giá mấy chục tỷ, không phải là thứ bọn họ muốn cứu vãn là có thể cứu vãn được.
Thật ra tập đoàn thương mại Chúng Hợp có giá trị thị trường mấy chục tỷ mà đã có thể trở thành tập đoàn mậu dịch hàng đầu cả nước là vì:
1, chính là nhờ danh tiếng và thành tín của tập đoàn bọn họ.
2, chính là do tập đoàn chưa lên sàn.
Nếu để nó chính thức lên sàn, thì giá trị thị trường của thương mại Chúng Hợp sẽ tăng lên gấp vài lần, điều này là không cần bàn cãi.
Tất nhiên, một tập đoàn muốn lên sàn cũng không phải chuyện đơn giản.
Mà hai cha con Từ gia vẫn đang chờ một cơ hội.
Thế nhưng thời cơ chưa đến, thì Dương Hạo đã trắng trợn thu mua.
Nghĩ đến đây, Từ Băng Băng vẫn không nhịn được mà mở miệng hỏi dò: "Dương tổng. . . anh Dương, không biết anh có kế hoạch gì cho tương lai của thương mại Chúng Hợp không? Hoặc là sau khi thu mua xong thì sẽ cải tổ như thế nào?"
"Kế hoạch? Cải tổ?" Dương Hạo đang tranh cướp miếng thịt dê nướng với Lâm Mạt Mạt nghe vậy thì chỉ có thể đặt đũa xuống.
Sau đó ngẩng đầu lên, giả vờ trầm ngâm rồi mới lên tiếng: "Chờ đến đại hội cổ đông đi, đến khi đó tôi sẽ tuyên bố kế hoạch tương lai và cải tổ."
Từ Băng Băng nghe thấy Dương Hạo trả lời lập lờ nước đôi như vậy thì trong lòng hơi căng thẳng.
Từ Băng Băng biết, nên đến vẫn phải đến.
Hiện giờ Dương Hạo là cổ đông lớn nhất công ty, hắn có quyền quyết định.
Nếu như Dương Hạo quyết tâm cải tổ lại toàn bộ thương mại Chúng Hợp, như vậy tâm huyết bao năm qua của cha đều đổ sông đổ biển.
Làm sao bây giờ?
"Băng Băng, sao thế?"
Dương Hạo nhìn khuôn mặt hơi đỏ lên vì uống rượu của Từ Băng Băng đã thay đổi.
Tất cả chuyện này là do Dương Hạo cố tình nói vậy.
Hắn có kế hoạch hay cải tổ gì đâu, tất cả cổ phần là cha hack cho.
Nếu không phải Kim Đái San nói cho hắn biết một ít về tình hình của thương mại Chúng Hợp, Dương Hạo thậm chí còn không biết cửa chính của thương mại Chúng Hợp nằm ở đâu.
Ừm, nếu như nói nhất định phải cải tổ hay thay đổi gì đó.
Thì đó chính là Từ Băng Băng.
Vị trí của nàng nên thay đổi.
Dù sao cũng là người phụ nữ của mình, làm giám đốc một ban ngành thì không phải thứ Dương Hạo muốn thấy.
Đúng!
Trong mắt của Dương Hạo, Từ Băng Băng đã là người phụ nữ của hắn.
Có cha hack ở đây, nàng không chạy được.
Mà Từ Băng Băng vẫn đang ngây người thì không hiểu ý của Dương Hạo lắm, khi nghe thấy âm thanh của Dương Hạo thì mới hơi thất thần mà đáp lại: "Không. . . không có gì.
"Anh Dương, vậy. . . khi nào mới tổ chức đại hội cổ đông?"
Dương Hạo nâng chén rượu lên uống một ngụm, suy nghĩ giây lát rồi nói: "Trong hai ngày này! Dù sao cũng mới bàn chuyện hợp tác với bên Kim Đái San xong, mà phía trên lại rất coi trọng lần hợp tác này. Tôi chuẩn bị dùng thương mại Chúng Hợp làm trọng tâm trong lần hợp tác này."
"Đúng rồi, tôi sẽ đưa người phụ trách xưởng sắt thép theo, dù sao cũng là người liên quan, như vậy sẽ thuận tiện hơn chút."
Dương Hạo vẫn nói có đạo lý rõ ràng.
Nhưng trong mắt Từ Băng Băng, tất cả đều không thích hợp.
Nếu như công ty nhà mình hợp tác mậu dịch với bên kia vào thời khắc mấu chốt trước khi lên sàn, vậy giá trị thị trường của công ty sẽ giảm mạnh.
Nàng có thể hiểu Dương Hạo không thiếu tiền, dù sao người ta cũng nhiều sản nghiệp, có lẽ là không coi trọng tiềm lực của thương mại Chúng Hợp.
Người ta thu mua thương mại Chúng Hợp chỉ là vì thuận tiện hợp tác mậu dịch với các sản nghiệp khác mà thôi.
Thế nhưng đối với thương mại Chúng Hợp, thì đây tuyệt đối không phải chuyện tốt.
"Anh Dương, có thể cân nhắc thêm một chút không?"
Lần này, giọng nói của Từ Băng Băng đã có vẻ cầu khẩn.
Nhưng Dương Hạo lại giả vờ không hiểu, hỏi ngược lại với vẻ nghi hoặc: "Vì sao? Chẳng lẽ thương mại Chúng Hợp có chỗ không thích hợp ư?"
"Không phải, thương mại Chúng Hợp không có gì không đúng!" Từ Băng Băng liên tục lắc đầu.
Vì có sức thuyết phục hơn, nàng lại nhấn mạnh: "Nếu anh Dương không xuất hiện, thương mại Chúng Hợp cũng sẽ hợp tác với gia tộc của Kim Đái San. Thế nhưng. . ."
"Băng Băng, có gì cứ nói thẳng là được, bây giờ chúng ta cũng coi như bạn bè, phải không?" Dương Hạo nhếch miệng mỉm cười.
Thật ra trong lòng đã rất vui mừng, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy vẻ khó xử của Từ Băng Băng.
"Được rồi!"
Từ Băng Băng biết mình cũng nên ngả bài rồi.
Nếu mình không làm gì, như vậy sự phát triển của thương mại Chúng Hợp sẽ gặp phải ảnh hưởng chưa từng có.
"Thật ra là như này..."
Sau đó Từ Băng Băng bắt đầu nói về hình thức hợp tác giữa nàng và Kim Đái San, cùng với kế hoạch phát triển tương lai của thương mại Chúng Hợp.
Mà Dương Hạo thì nghe say sưa ngon lành.
Tuy hắn có thể nhìn trộm suy nghĩ của Từ Băng Băng từ kỹ năng lắng nghe tiếng lòng.
Nhưng khi thấy Từ Băng Băng thẳng thắn với mình, Dương Hạo sẽ cảm thấy thoải mái hơn chút.
Nơi này chỉ có mình Lâm Mạt Mạt là không quan tâm.
Nàng mặc kệ vì sao ông chú nhà mình muốn bắt lấy cô gái này.
Nhét đầy bao tử mới là quan trọng nhất.
Nàng cũng không tin, mình là một sát thủ được huấn luyện hơn 10 năm, lại không đấu lại một ông chú xấu xa.
Ừm, là loại cực kỳ cực kỳ xấu xa hư hỏng!
Từ Băng Băng nói xong.
Lâm Mạt Mạt ăn cơm xong.
Mà Dương Hạo thì chỉ ăn qua loa vài miếng, liền vừa rót rượu cho Từ Băng Băng, vừa thưởng thức và lắng nghe nàng.
"Nói cách khác, cô hợp tác với Kim Đái San là dựa vào một công ty con dưới cờ tập đoàn để hợp tác mậu dịch. Như vậy có thể kiếm tiền, lại không ảnh hưởng đến danh tiếng và lực ảnh hưởng của tập đoàn ở trong và ngoài nước. Mà các cô, à không, mà thương mại Chúng Hợp chúng ta thì đang chuẩn bị mở rộng thị trường ra hải ngoại, khoảng tầm 2 năm nữa sẽ lên sàn. Là ý này đúng chứ!"
Dương Hạo hiểu ý của Từ Băng Băng.
Mà Từ Băng Băng nhìn dáng vẻ lạnh nhạt tự nhiên của Dương Hạo, thì cũng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.
Nhưng ánh mắt của nàng vẫn luôn thăm dò biểu cảm của Dương Hạo.
Nàng hi vọng Dương Hạo có thể hiểu cho mình, không nên vội vã thay đổi hay cải tổ công ty.
Như vậy, hai năm sau, không, chỉ cần hơn một năm thì thương mại Chúng Hợp sẽ trở thành một tập đoàn mậu dịch có sức ảnh hưởng trong cả nước, thậm chí có thể lọt top 100 tập đoàn mậu dịch trên thế giới.
Nhưng Từ Băng Băng rất thất vọng, bởi vì từ đầu đến cuối Dương Hạo đều không thay đổi, biểu cảm luôn lạnh nhạt.
Dù sao thứ Dương Hạo muốn cũng không phải là thương mại Chúng Hợp phát triển lớn mạnh.
Mà thứ duy nhất có thể giúp Dương Hạo mạnh lên, chỉ có NPC số 10 được hệ thống chỉ định, cũng chính là Từ Băng Băng!
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?