🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 771: Yêu cầu của loli, nhiệm vụ bất ngờ

Vù vù.

Trong khoảnh khắc Dương Hạo nhìn chằm chằm vào dao ăn nhà mình.

Lâm Mạt Mạt đã ra tay, dao trong tay bay về phía lồng ngực của Dương Hạo.

Nhưng cái này còn chưa xong.

Theo hai hai con dao ăn này bay về phía Dương Hạo, Lâm Mạt Mạt bỗng nhiên rút hai con dao ăn khác từ dưới váy JK, rồi lao về phía Dương Hạo.

"Trời ạ! Mấy con dao ăn này là hàng nhập khẩu đấy, thế mà cô lại đặt ở chỗ đó!'

Dương Hạo hết ý kiến.

Hắn liên tục lăn lộn tránh thoát bốn thanh phi đao.

Cũng may là mình có võ, nếu là người thường thì chỉ sợ đã biến thành con nhím rồi.

Nhưng Dương Hạo lại nghĩ thầm, Lâm Mạt Mạt này trở mặt còn nhanh hơn lật sách.

Đây mới là vấn đề thứ hai mà thôi.

Tất nhiên, từ hai câu hỏi thăm dò này, Dương Hạo thông qua kỹ năng lắng nghe tiếng lòng, cũng đã hiểu được đại khái rồi.

Tuổi thơ tàn khốc, nhận giáo dục quái dị, người nhà vô tình, chị gái chết đi.

Đây chính là nguyên nhân vì sao Lâm Mạt Mạt trở nên vui buồn thất thường, thậm chí là có hơi điên cuồng.

Nhưng trò chơi còn chưa kết thúc.

Xem ra phải thêm thuốc rồi.

"Xin lỗi, cô còn non lắm!"

Mặc dù hơi chật vật, nhưng dựa theo quy tắc trò chơi, Dương Hạo cũng chưa bại.

Mà Lâm Mạt Mạt có vẻ như cũng bình tĩnh hơn chút sau khi ném phi đao, đôi mắt lạnh lẽo mang theo chút khát máu nhìn vào Dương Hạo, nói: "Ông chú, tôi thừa nhận tôi đã đánh giá thấp thực lực của chú! Có điều, chú thật sự cho rằng tôi không thể làm gì chú sao?"

Soạt soạt soạt.

Theo Lâm Mạt Mạt dứt lời.

Váy ngắn JK đẹp mắt lại bay lên, đồng thời mấy con dao ăn cuối cùng trên bắp đùi của nàng cũng về phía Dương Hạo.

Tất nhiên, Lâm Mạt Mạt có kinh nghiệm chiến đấu phong phú nên cũng hiểu mấy thứ này không làm gì được Dương Hạo.

Dứt khoát đi.

Nếu chú đã muốn chơi.

Vậy tôi sẽ cho chú chơi.

Đôi chân nhỏ dưới lớp tất trắng đạp thẳng về phía sô pha.

Ầm!

Đôi chân nhỏ tràn ngập sức lực đá bay một chiếc ghế phải nặng đến 50kg.

Mà Dương Hạo, bởi vì tránh né phi đao, thân thể của hắn vừa hay đụng trúng chiếc ghế sô pha bị đá bay kia.

"Mẹ nó, sô pha này mấy triệu đấy, cô bồi thường cho tôi!"

Dương Hạo thấy mình sắp ngã ra đất, lại dựa vào sức lực cực mạnh từ eo để gắng gượng ổn định cơ thể.

Đồng thời tay hơi cong lại, tóm về phía cái cổ trắng như tuyết của Lâm Mạt Mạt.

"Vấn đề thứ ba, cần điều kiện gì để cô làm nữ nhân của tôi?"

Khi tay của Dương Hạo tóm được cổ của Lâm Mạt Mạt, Dương Hạo cũng hỏi vấn đề cuối cùng.

Nếu biết quá khứ của Lâm Mạt Mạt rồi, thì cũng nên kết thúc trò chơi này.

"Khụ khụ... !"

"Ông chú, khụ khụ. . . đám đàn ông các người quả nhiên đều giống nhau."

Lâm Mạt Mạt hồi tưởng lại người nhà của mình, cũng nhớ lại người chị luôn bảo vệ bao bọc mình.

Chính là bởi vì đàn ông, chị gái bị bạn trai lừa, lại bị cha mẹ vô tình vứt bỏ.

Mãi đến cuối cùng, khi nhìn thấy chị gái trở thành vật hi sinh của gia tộc, thì nàng mới hoàn toàn tỉnh ngộ.

Gia tộc này, căn bản không có thứ gọi là tình thân.

Tất cả mọi người đều chỉ quan tâm đến lợi ích.

Nàng hận cha mẹ của mình, hận tất cả người trong gia tộc mình.

Vì sao?

Vì sao mình phải sinh ra trong một gia đình như vậy?

Buồn cười!

Quá buồn cười!

Bọn họ nói rửa sạch quá khứ liền rửa sạch.

Bọn họ nói lên bờ liền lên bờ.

Vậy mình thì sao?

Cuộc sống bi thảm của mình là cái gì?

Mình không thể gặp mặt chị gái lần cuối là vì sao?

"Cô thua rồi, trả lời đi!"

Mặt Lâm Mạt Mạt đã hơi đỏ lên vì bị Dương Hạo tóm cổ, đôi mắt không chất chứa chút tình cảm nào chỉ nhìn vào Dương Hạo với vẻ bình tĩnh.

"Báo thù cho chị gái tôi, tôi sẽ là người của chú!"

"Việc này. . ." Dương Hạo hơi chần chờ khi nghe Dương Hạo nói vậy.

Vừa mới kiếm chút hảo cảm từ chỗ cục trưởng Trần, lẽ nào bây giờ mình lại đối đầu với quốc gia?

Chán sống sao?

Dương Hạo hơi do dự.

Thông qua lắng nghe tiếng lòng, Dương Hạo có thể hiểu, tổ chức ám sát của Lâm Mạt Mạt, cũng có thể nói là gia tộc của nàng hiện đang do quốc gia quản lý và khống chế.

Đại đa số sát thủ trong đó, không gia nhập một số ban ngành đặc thù của quốc gia thì là về quê sinh con dưỡng lão.

Thù này phải báo thế nào?

Giết tên bạn trai kia?

Hay là diệt trừ gia tộc của nàng, thậm chí là cha mẹ nàng?

"Hừ! Quả nhiên đàn ông là không thể dựa vào được!"

Lâm Mạt Mạt chỉ lạnh lùng nhìn dáng vẻ chần chờ do dự của Dương Hạo.

Mà Dương Hạo nghe thấy lời nói của Lâm Mạt Mạt thì thả lỏng tay của mình, sau đó lại ngồi xuống ghế sô pha, nói: "Nói đi, muốn tôi giúp cô báo thù, thì cô phải nói cho tôi biết kẻ thù của cô là ai chứ?"

Dương Hạo chợt phát hiện.

Gần đây mình hay gặp những cô gái khó chinh phục.

Vốn còn định đi Hàn Quốc chơi một chuyến, nhưng bây giờ...

Từ Băng Băng còn chưa xử lý được, lại có thêm một Lâm Mạt Mạt.

Haiz!

Chẳng lẽ cha hack vừa điều chỉnh lại độ khó của phó bản?

"Khụ khụ. . ."

"Ha ha ha, quên đi!"

Nhìn Dương Hạo ngồi trên ghế, Lâm Mạt Mạt bỗng nhiên cười lạnh một tiếng.

Nàng vốn cảm thấy hơi hứng thú với ông chú này, vốn cho rằng có thể chơi đùa một phen.

Nhưng bây giờ. . .

Ông chú này đã phá hủy toàn bộ không khí trò chơi.

Lâm Mạt Mạt cũng không có ý định chơi tiếp nữa.

"Chú coi như chúng ta chưa từng gặp mặt đi!"

Đôi mắt không tình cảm của Lâm Mạt Mạt chỉ lườm Dương Hạo một cái, sau đó xoay người định rời đi.

"Sao? Sợ rồi? Ngay cả kẻ thù của mình cũng không dám nói ra?"

Dương Hạo giễu cợt một câu.

CMN!

Mình cmn không tin, có cha hack ở đây mà mình còn không bắt được cô gái mình nhìn trúng.

Vậy mình nên tè một bãi rồi úp mặt vào mà chết đuổi đi.

"Lâm Thiên, tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc chúng tôi, và bạn trai cũ của chị gái tôi!"

"Đánh chết hay là thế nào?" Dương Hạo cũng thở phào.

Hắn vốn cho rằng nàng muốn xử lý cha mẹ của nàng cơ, nếu là bạn trai của chị gái nàng, vậy thì đơn giản hơn nhiều rồi.

"Không, đương nhiên là không."

Dương Hạo đáp lại khiến Lâm Mạt Mạt quay người, lại một lần nữa nhìn vào Dương Hạo với ánh mắt ẩn chứa hào quang khát máu.

"Tôi muốn tên đó sống không bằng chết!"

Đinh!

Chúc mừng ký chủ phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên: Lâm Mạt Mạt báo thù.

Nội dung: Trợ giúp nhân vật Lâm Mạt Mạt hoàn thành nguyện vọng báo thù của mình.

Kiểm tra thấy mục tiêu là cực phẩm cấp S-S, phần thưởng đã thay đổi.

Thay đổi hoàn tất.

Thuộc tính x50, bí tịch võ học x1.

Con bà nó!

Dương Hạo dự cảm sẽ phát động nhiệm vụ.

Nhưng không ngờ khi nhiệm vụ phủ xuống, lại xuất hiện phần thưởng kinh người như vậy.

Bí tịch võ học?

Bóp zú long trảo thủ??

Dương Hạo không thể bình tĩnh rồi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...