Cục trưởng Trần và Dương Hạo trò chuyện không lâu.
Một người đại biểu quốc gia, quan sát vị thương nhân mới nổi là Dương Hạo.
Một người vì tránh phiền phức không đáng có, nhiệt tình phối hợp.
Thật ra không phải Dương Hạo liếm, cũng không phải Dương Hạo sợ.
Chí của Dương Hạo không ở đây.
Có cha hack ở đây, Dương Hạo căn bản không cần lo về tài phú.
Nếu quốc gia có thể bật đèn xong, không làm phiền đến cuộc sống của mình, vậy Dương Hạo tất nhiên sẽ vui lòng.
"Dương tổng, hôm nay trò chuyện rất vui vẻ!"
"Cảm ơn cục trưởng!"
Dương Hạo bắt tay cục trưởng Trần, biểu thị mình cũng trò chuyện vui sướng.
Sau khi hiểu thái độ của quốc gia với mình, Dương Hạo biết, cuộc sống sau này của mình sẽ không bị quấy rầy.
"Khách sáo rồi!"
Cục trưởng Trần vỗ vỗ bả vai Dương Hạo, sau đó lại nói nhỏ bên tai Dương Hạo: "Bên phía Balilev, cậu đại biểu cho quốc gia, cứ yên tâm mà làm. Còn nữa, sau chuyện ngày hôm nay, phía trên hi vọng sau này cậu ra ngoài thì nên mang theo mấy vệ sĩ."
"Về phần giấy phép dùng súng gì đó, chúng tôi sẽ phái người đi tìm cậu. Hiện giờ cậu là thương nhân quan trọng với quốc gia, bình thường phải chú ý đến vấn đề an toàn của mình!"
Nói xong, cục trưởng Trần lại vỗ vỗ bả vai của Dương Hạo.
"Vậy thì làm phiền cục trưởng rồi!"
Mắt Dương Hạo sáng lên, không ngờ phía trên lại thoải mái với mình như vậy.
Về phần vì sao Dương Hạo lại nghĩ như vậy.
Cho mình giấy phép dùng súng, đó là quốc gia không hi vọng một thị dân tốt như mình gặp nguy hiểm.
Đây là thái độ của quốc gia với mình.
Nếu không cho giấy phép dùng súng, mà phía trên cử người xuống làm vệ sĩ cho mình, vậy tính chất sẽ khác biệt.
Nếu là thế, chứng tỏ quốc gia không tin tưởng mình, tìm người giám sát mình.
"Cục trưởng cứ yên tâm, tôi sẽ bắt tay vào làm ngay!"
Tâm trạng của Dương Hạo rất vui vẻ.
Bởi vì từ thái độ của cục trưởng Trần, có thể thấy sau này mình vẫn có thể sống sung sướng mà không cần kiêng kỵ.
Hơn nữa quốc sẽ vẫn nhắm một mắt mở một mắt với mình.
Đây mới là cuộc sống thần tiên mà Dương Hạo muốn.
"Được! Vậy tôi không làm phiền cậu nữa, sau này nếu có chuyện gì không tiện xử lý, nhớ gọi điện thoại cho tôi!"
Cục trưởng Trần lại vỗ vỗ bả vai của Dương Hạo.
Trần Lỗi có ấn tượng rất tốt với Dương Hạo.
Dù sao, Dương Hạo biểu hiện càng tốt, thì công lao của mình càng lớn.
"Được, cục trưởng cứ yên tâm!" Dương Hạo trịnh trọng gật đầu một cái.
Có thể móc nối quan hệ với cục trưởng Trần, mặc kệ sau này có dùng đến hay không, thì cũng là một việc tốt.
"Ừm!" Cục trưởng Trần lại gật đầu một cái.
Sau đó hai người cũng không nói gì nữa, Dương Hạo cũng rời khỏi phòng họp này.
Về phần Trần Lỗi, nhìn bóng lưng của Dương Hạo, sau đó báo cáo với phía trên một phen. . . .
"Xin lỗi, để chú chờ lâu!"
Trở lại xe Rolls Royce, Dương Hạo cười xin lỗi với Balilev.
Mà Balilev lại cười thần bí với Dương Hạo, nói: "Thế nào? Thu hoạch không nhỏ đúng không?"
"Cũng được, xem như nhờ phúc của chú!"
Dương Hạo cũng thản nhiên thừa nhận.
Vốn là nhiệm vụ của cha hack, hiện giờ lại có quốc gia ủng hộ.
Dương Hạo rất coi trọng lần hợp tác này.
Mà Balilev cũng không khách sáo, thấy Dương Hạo nói vậy thì lập tức lấy hợp đồng trong tay thư ký xinh đẹp kia, nói với Dương Hạo: "35 tỷ, 30% cổ phần, kỳ đi!"
"Chú quá trực tiếp rồi!" Dương Hạo ngoài miệng nói vậy, nhưng lại rất tự nhiên cầm hợp đồng, xem qua rồi ký tên lên đó.
"Xong rồi, chú về nhà xử lý chuyện nhà mình trước đi! Tiền, cháu sẽ chia thành ba đợt để chuyển qua!"
"Được!"
Balilev trịnh trọng gật đầu với Dương Hạo, đồng thời giọng nói cũng mang theo chút sát khí.
Nếu em trai mình đã ra tay trước, như vậy cũng trách mình!
"Ba ba, con nhất định phải về cùng ba sao?"
Kim Đái San ngồi cạnh Dương Hạo, vừa nghĩ đến phải xa Dương Hạo, nàng lại không nỡ.
"Sao? Có bạn trai thì không cần ba nữa à?"
Balilev cầm hợp đồng đã ký tên, cạn lời lườm con gái mình.
Lần này trở về là xử lý chuyện nhà, còn chưa gả mà đã không về nhà rồi?
"Nào có!" Kim Đái San không nhân.
Nhưng sau khi cảm nhận được ánh mắt của cha mình, nàng biết lần này nàng nhất định phải về rồi.
"Về đi! Xong việc thì trở lại tìm anh!"
Dương Hạo biết lần này Balilev trở về sẽ có một trận gió tanh mưa máu.
Nhưng dù sao cũng là chuyện nhà họ, Dương Hạo không tiện nhiều lời.
"Được rồi!"
Kim Đái San biết không thể thay đổi kết quả, cuối cùng chỉ có thể bĩu môi gật đầu một cái.
"Đây là phần của cậu!"
Balilev đưa một phần hợp đồng đã ký cho Dương Hạo.
Điều này cũng đại biểu cho sự hợp tác của hai bên chính thức bắt đầu.
Về phần một số chi tiết trong đó, thì hai người đều không vội vã.
Mà khi Dương Hạo nhân hợp đồng Balilev đưa cho mình.
Âm thanh của cha hack cũng vang lên trong đầu hắn.
Đinh!
Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ: Đi ra biên giới, phát triển thế lực.
Kiểm tra thấy ký chủ hoàn thành vượt mức, ban thưởng được kết toán lần nữa.
Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng: 40% cổ phần thương mại Chúng Hợp, tài chính riêng của quái rừng Kim Đái San: 6. 6 tỷ NDT!
Mẹ nó!
Cha hack quá trâu!
Dương Hạo không ngờ, cha hack còn khen thưởng thêm cho mình.
Vừa mới tốn thêm 5 tỷ, cha hack lập tức bù cho.
Có cha hack ở đây, muốn thua tiền cũng khó nha!
"Honey! Lát nữa anh chuyển cho em 5 tỷ, dù sao cũng trở về nhà, đừng để chú em nói anh keo kiệt!"
Tài chính vừa đến tay, Dương Hạo tất nhiên muốn trang bức một phen.
"Phốc!"
Nghe Dương Hạo trang bức kinh người như vậy, Balilev cũng hết ý kiến.
5 tỷ?
Nói cho liền cho?
Dương Hạo cố nén cười, nhìn Balilev nói: "Chú, đây không phải là đưa cho chú!"
"Như nhau như nhau!"
Lúc này, Balilev đã chính thức cảm nhận được cậu con rể nhặt được này không thiếu tiền.
Hôn sự này, Balilev ông đồng ý.
Có điều, hình như tên nhãi này có không ít phụ nữ.
Nhưng quên đi, dù sao mình cũng có không ít.
"Honey, anh quá tốt rồi."
Kim Đái San nghĩ thầm, Dương Hạo đã cho mình cổ phần của xưởng sắt thép rồi, bây giờ lại thêm 5 tỷ nữa.
Mình chỉ cần toàn tâm toàn ý làm người phụ nữ của Dương Hạo là đủ rồi.
Dù chỉ là một trong rất nhiều những người phụ nữ bên cạnh Dương Hạo, thì nàng cũng không hối hận.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?