🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 767: Ý của phía trên

Vở kịch kích thích này cuối cùng cũng kết thúc khi cục Quốc An tham gia vào.

Tin xấu là, lần này có tổng cộng 5 sát thủ đến ám sát Balilev.

Hai người bị đánh chết tại chỗ, hai người thấy cục Quốc An đến thì đã bỏ chạy.

Về phần người còn lại.

Đã hôn mê và bị Dương Hạo trói đưa về nhà.

Tất nhiên, Dương Hạo và Balilev chỉ nói với cục Quốc An rằng có 4 sát thủ.

Mà tin tốt là, mục tiêu của vụ ám sát này là Balilev.

Mà sát thủ Lâm Mạt Mạt hình như là có bệnh thật, lúc nàng tiến vào cũng không giết người, chỉ đánh thuộc hạ của Balilev ngất xỉu, sau đó mới tiến vào phòng.

"Xin lỗi Balilev, lần này để ông bị sợ hãi rồi!"

Người của cục Quốc An có vẻ như có quan hệ không tệ với Balilev.

Sai khi làm chút ghi chép ở cục Quốc An, hai người được Dương Hạo và Balilev có thể đi về.

"Không sao! Là phía gia tộc nhà tôi thôi! Còn phải cảm ơn các anh đã chạy đến kịp thời!" Balilev rất khách khí với người bạn này.

"Nói vậy làm tôi hơi xấu hổ rồi! Nhưng cũng may là mọi người đều không sao! Quốc gia chúng tôi vẫn rất hi vọng có thể hợp tác với các thương nhân như ông!"

Người đàn ông trung niên vừa nói chuyện vừa liếc nhìn Dương Hạo đang đứng đó.

Mà Dương Hạo.

Trời ạ!

Điểm danh mình?

Thật ra Dương Hạo cũng đã phát hiện không đúng rồi.

Balilev có thể dễ dàng mang theo vũ khí nhập cảnh, khẳng định là có quan hệ ở phía trên ở nước Hoa.

Mà bây giờ người của cục Quốc An lại nói vậy.

Dương Hạo đã hiểu rồi.

Nước Hoa, chỉ là không thể biểu hiện sẽ trợ giúp nước Nga ở mặt ngoài thôi.

Nhưng mà trong bóng tối, nhất là loại thương nhân như hắn, vậy thì không liên quan gì đến chính phủ rồi.

Hiểu rồi!

Mình cmn hiểu rồi!

"Cám ơn ý tốt của anh! Tôi cũng rất hi vọng có thể hợp tác lâu dài! Tôi còn nhiều chuyện phải làm, không quấy rầy anh nữa!"

Balilev cũng hiểu ý, vỗ vỗ vai bạn mình.

"Được rồi, vậy tôi không làm phiền nữa! Vấn đề máy bay về nước của ông, tôi đã báo cáo lên phía trên, tối nay ông có thể an toàn trở về quốc gia của mình!"

"Cảm ơn!" Balilev lại ngỏ ý cảm ơn.

Không sai.

Tối nay Balilev sẽ trở về.

Không diệt trừ mối họa kia, ông không yên tâm.

Hơn nữa, lần này ông sẽ xử lý sạch sẽ.

Nhưng khi Dương Hạo đang định đi cùng Balilev rời khỏi cục Quốc An, thì vị trưởng quan họ Trần kia lại gọi Dương Hạo lại: "Dương tổng!"

"Sao vậy?"

Dương Hạo hơi nghi hoặc nhìn người đàn ông trung niên phía sau.

"Có thể nói vài câu không?"

"Hả?"

"Đi đi!" Ngay khi Dương Hạo không biết đáp lại thế nào, Balilev đã đẩy hắn một cái, rồi nói với Dương Hạo: "Tôi chờ cậu trong xe! Chuyện này là chuyện tốt với cậu!"

"Được rồi!" Dương Hạo biết Balilev sẽ không lừa mình.

Trong một phòng họp của cục Quốc An.

Dương Hạo không ngờ có một ngày mình sẽ đến ban ngành này.

"Có phải cậu cảm thấy rất lạ khi tôi gọi cậu đến đây không?"

Cục trưởng Trần bình chân như vại nhìn Dương Hạo đang khó hiểu.

"Ừm, đúng vậy!"

Dương Hạo cũng không phản đối, gật đầu thừa nhận chuyện này.

"Thật ra tìm cậu là ý của phía trên! Dương tổng là một thương nhân thành công, quốc gia vốn không định làm phiền cuộc sống của cậu, nhưng chuyện lần này. . . quốc gia rất coi trọng!"

"Cục trưởng có gì cứ nói, đừng ngại!"

Dương Hạo biết lời nói của vị cục trưởng này còn có ý khác.

Lúc trước không tìm mình, bởi mình việc kinh doanh của mình đều hợp pháp.

Thuế má đầy đủ, thậm chí còn làm từ thiện.

Tìm mình cũng vô dụng.

Nhưng bây giờ thì khác, mình hợp tác với đại lão ngành quân nhu như Balilev, mua bán xuyên quốc gia, lại còn là súng ống, quốc gia không để mắt đến mình thì để mắt đến ai?

Cục trưởng Trần thấy Dương Hạo rất dễ nói chuyện, khóe miệng liền cong lên, thân thể hơi nhích lại gần rồi mới lên tiếng: "Nghe nói gần đây cậu không chỉ thu mua một xưởng sắt thép, còn thu mua không ít cổ phần của thương mại Chúng Hợp. Tôi nói không sai chứ?"

"Đúng là có việc này!"

Dương Hạo gật đầu một cái, nhưng lại bổ sung: "Nhưng việc đầu tư và thu mua này, cơ bản đều là cấp dưới đi làm!"

"Tất nhiên, xưởng sắp thép là tôi muốn cống hiến cho quê hương của mình, cho nên mới thu mua nó. Về phần thương mại Chúng Hợp, chắc cục trưởng cũng biết, sản nghiệp của tôi ngày càng nhiều, nếu như có một công ty mậu dịch thì sẽ thuận lợi hơn rất nhiều."

"Tôi tin tưởng Dương tổng nói không sai." Cục trưởng Trần giang tay biểu thị không có vấn đề.

Nhưng câu tiếp theo của cục trưởng Trần lại làm Dương Hạo không bình tĩnh.

"Nghe nói cậu còn thu mua một công ty giải trí ở Hàn Quốc, bây giờ lại tiếp xúc với xí nghiệp quân nhu ở Nga, không biết Dương tổng định phát triển theo phương hướng nào đây?"

Cục trưởng Trần nói xong, khóe miệng lộ ra nụ cười khó hiểu.

Thật ra quốc gia đã để mắt đến Dương Hạo từ lâu rồi.

Bọn họ cũng đã tìm hiểu rõ ràng về Dương Hạo rồi.

Một người đàn ông hơn 30 tuổi thất bại trong kinh doanh, phá sản nợ nần, nhưng chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, lại đi đến tài sản mấy trăm tỷ từ con số 0.

Hơn nữa những tài sản này còn dính đến rất nhiều ngành nghề.

Ngay cả quốc gia cũng không hiểu được.

"Ha ha!"

Thấy nụ cười của cục trưởng, Dương Hạo cũng không hề bối rối, cũng nhích lại gần hơn chút, nói: "Thật ra cục trưởng có thể yên tâm, nghề chính của tôi vẫn là sản nghiệp giải trí. Công ty âm nhạc, công ty điện ảnh, công ty livestream, những thứ này mới là nghề chính của tôi! Về phần khách sạn, nhà hàng, quán bar, thậm chí là quân nhu, thì đều là bất ngờ mà thôi!"

"Chắc ngài cũng biết, tôi có hơi nhiều phụ nữ, mà con người tôi lại mềm lòng. . ."

Được rồi!

Có lẽ chỉ có Dương Hạo mới dám nói đường đường chính chính như vậy về việc mình là fuck boy.

"Không sao! Đàn ông mà, tôi hiểu!" Cục trưởng Trần cũng biết Dương Hạo nói thật.

Hôm nay gọi Dương Hạo đến đây, thật ra mục đích rất đơn giản.

"Dương tổng, phía trên cũng ủng hộ gia tộc Balilev! Nếu như có thể, phía trên hi vọng dưới tình huống cậu đảm bảo lợi ích của mình, thì cố gắng giúp đỡ bọn họ một chút! Về thuế xuất nhập khẩu, phía trên cũng sẽ điều chỉnh cho cậu. Tôi nói như vậy, chắc người thông minh như Dương tổng sẽ hiểu nhỉ?"

"Tất nhiên." Dương Hạo cười, cười nói với cục trưởng Trần: "Chỉ cần là ý của phía trên, tôi sẽ hết sức ủng hộ!"

"Tốt! Tôi rất thích những người có cống hiến với quốc gia như Dương tổng!"

Cục trưởng Trần nhận được đáp án mình muốn, liền đứng dậy vươn tay với Dương Hạo.

"Cảm ơn cục trưởng đã nâng đỡ!"

Dương Hạo cũng không phải người không biết điều, đứng dậy bắt tay với cục trưởng, cũng nói nhỏ một câu bên tai cục trưởng Trần: "Sau này nếu tôi có chỗ nào không đúng, hi vọng cục trưởng chỉ điểm nhiều hơn."

"Con người tôi không có gì khác, chỉ có nhiều tiền và rất yêu nước!"

Dương Hạo không liếm quốc gia.

Bây giờ hắn nghèo đến mức chỉ còn lại tiền.

Chỉ cần có cha hack ở đây, nếu có thể đả thông quan hệ với phía trên, để mình sống thoải mái hơn chút.

Cớ sao không làm?

"Ha ha ha, không tệ không tệ! Yên tâm, quốc gia sẽ không bạc đãi bất kỳ thương nhân nào có tình hoài với quốc gia!"

Cục trưởng Trần rất vui vẻ.

Bởi vì Dương Hạo cực kỳ dễ nói chuyện.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...