🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 764: Áo bông nhỏ lọt gió

"Chú, mời!"

Đây là lần thứ hai Dương Hạo duỗi tay mời Balilev.

Nếu như lần đầu tiên chỉ là lời khách khí.

Thì lần này Dương Hạo chân thành hơn rất nhiều.

Mà Balilev thì rất hài lòng với thái độ của Dương Hạo.

Đều nói nhà có một già như có một bảo vật.

Tuy Dương Hạo có cha hack, có thể giúp hắn thuận buồm xuôi gió.

Nhưng thân là một nhân sĩ thành công, Dương Hạo đúng là phải học tập kinh nghiệm từ loại đại lão như Balilev.

"Được!" Balilev mỉm cười ngồi xuống.

Tiếp đó chính là lúc hai người bàn chuyện làm ăn.

Sau khi ngồi xuống, Balilev đầu tiên là gật đầu với quản gia.

Quản gia vẫn luôn theo sát Balilev cũng lập tức hiểu ý.

Đầu tiên là cầm cặp công viên từ tay thư ký cao gầy xinh đẹp kia, rồi đưa cho Balilev.

Sau đó lại gật đầu với bốn người đàn ông vẫn đứng phía sau.

Chỉ trong nháy mắt, trong phòng riêng rộng lớn này chỉ còn lại hai người Balilev và Dương Hạo ngồi trên bàn.

Đối với loại đàm phán liên quan đến vài chục tỷ này, là ai cũng phải hiểu quy tắc.

Về phần lão quản gia, thư ký và mấy vệ sĩ kia đi đâu.

Đương nhiên là đi ra ngoài làm chuyện nên làm rồi.

Balilev nhìn Dương Hạo ngồi đối diện mình, thấy biểu cảm kỳ quái của hắn thì cũng có thể đoán được ý nghĩ của hắn, Balilev lạnh nhạt nói: "Có phải thấy không quen không?"

"Vẫn được!" Dương Hạo ra vẻ bình tĩnh đáp lại một câu.

Nhưng mà nói thật, Dương Hạo quả thực là hơi không quen.

Tài sản của hắn, cơ bản đều là cha hack ban tặng.

Coi như là thu mua, thì hắn chỉ cần vung tiền là xong.

Nhưng lần này, Dương Hạo phải đối mặt với Balilev.

Là một đại lão chân chính là thân phận, địa vị và lực lượng ngang với hắn.

Hơn nữa còn làm trong ngành quân nhu.

Quân nhu.

Chính quy thì gọi là quân nhu, tự sản xuất và xuất nhập cảng.

Mà không chính quy thì gọi là buôn lậu súng ống đạn dược, không được quốc gia bảo vệ.

"Ba ba!"

"Honey!"

"Hai người nói đến đâu rồi?"

Ngay khi Dương Hạo không biết nên mở lời thế nào, Kim Đái San đã ra khỏi phòng vệ sinh.

Về phần vì sao Kim Đái San không kinh ngạc khi trong phòng chỉ còn lại Dương Hạo và cha mình.

Có lẽ đây không phải lần đầu Kim Đái San thấy cảnh này rồi.

"Con gái bảo bối, ba và bạn trai con còn chưa bắt đầu nữa kìa!"

Nhìn thấy ánh mắt quan tâm của con gái, tuy ánh mắt này là nhìn về phía Dương Hạo, nhưng Balilev vẫn rất cưng chiều đáp lại con gái mình.

"A! Ra vậy!"

Kim Đái San gật đầu một cái, lúc này phát hiện trên bàn còn có một vali, trong đó là súng.

"Trời ạ! Ba ba, ba muốn làm gì?"

Sau khi Kim Đái San nhìn thấy hai khẩu súng lục màu bạc kia, nét mặt của nàng không hề vui vẻ, mà trái lại là căng thẳng và khó hiểu.

"Ha ha! Yên tâm đi, đây là quà tặng cho bạn trai của con!"

Lọt gió!

Áo bông nhỏ nhà mình đúng là lọt gió rồi!

Từ khi đi ra khỏi phòng vệ sinh, tất cả đều là quan tâm bạn trai.

Balilev biết, cuối cùng mình sẽ bị áo bông nhỏ nhà mình vứt bỏ.

"Thì ra là vậy!"

Kim Đái San thấy là ba ba tặng Dương Hạo thì lập tức thở phào.

Balilev thấy cảnh này, khóe miệng không khỏi co quắp vài cái.

Nhưng còn chưa chờ ông lúng túng xong, Kim Đái San lại mở miệng lần nữa: "Ba ba, nơi này là nước Hoa, súng căn bản không có tác dụng gì!"

Nơi này không phải châu Mỹ, quản lý súng ống rất nghiêm ngặt.

"Haiz, được rồi, coi như ba sai!"

Balilev còn có thể nói gì.

"Ha ha!" Thấy cha vợ bị Kim Đái San bạo kích vài lần, Dương Hạo biết là thời điểm vào chuyện chính.

Hắn cười với Kim Đái San: "Honey, chú cũng muốn tốt cho anh thôi! Hơn nữa, anh còn có rất nhiều chuyện cần chú dạy cho mình. Chú cũng là có ý tốt thôi, anh cũng rất thích món quà này!"

Balilev: Coi như tên nhãi nhà cậu biết điều.

Balilev rất hưởng thụ khi được Dương Hạo bảo vệ.

Nhưng một giây sau.

"Thật sao honey? Cảm ơn ba ba!"

Thấy Dương Hạo yêu thích, Kim Đái San lập tức nhào vào ngực Dương Hạo, cũng vui vẻ nhìn về phía cha mình: "Ba ba, ba còn sưu tầm rất nhiều vũ khí ở nhà đúng không? Lần sau nhớ mang thêm cho Dương Hạo."

"A. . ."

Bầu không khí đột nhiên cứng lại.

Balilev bỗng nhiên có một loại ảo giác không nói nên lời.

Con gái cúi chỏ hướng ra ngoài.

"Honey, đừng kích thích chú nữa, nơi này là nước Hoa, chơi nhiều vũ khí là cực kỳ phiền phức."

Dương Hạo sợ còn chưa bắt đầu đàm phán, thì vị cha vợ này của mình đã bị con gái làm tức chết.

Cho nên cũng chỉ có thể kết thúc đề tài này.

"Nếu anh thích, lần sau chúng ta đến nhà em, anh muốn chơi thế nào cũng được."

"Ừm được!" Dương Hạo gật đầu một cái.

Dương Hạo sao có thể từ chối người phụ nữ của mình chứ.

Hơn nữa đi qua bên đó, còn có thể mang theo Natasha, nhất cử lưỡng tiện.

Dương Hạo nghĩ thôi cũng thấy kích động.

"Khụ khụ!"

Balilev không nhìn nổi nữa, chỉ có thể ho nhẹ hai tiếng để nhắc nhở con gái mình.

"Ngoan! Anh và chú có chuyện cần bàn, xong việc sẽ chơi với em!"

Dương Hạo cũng không quá đáng, biết nên vào việc rồi.

"Ừm!" Kim Đái San cũng biết đủ, gật đầu một cái, rồi ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Dương Hạo.

Về phần một bàn tiệc đầy món ngon, mọi người đều không chạm vào.

"Trước khi đến con gái tôi đã nói, 30 tỷ đổi lấy 30% cổ phần của tập đoàn nhà tôi. Tuy cậu là bạn trai của con gái tôi, nhưng cậu không cảm thấy là quá nhiều rồi sao?"

Quả nhiên là thương nhân.

Khi Balilev bàn chuyện làm ăn với Dương Hạo, khí chất trên người lập tức thay đổi.

"Vậy sao?" Dương Hạo cũng chỉ mỉm cười, giang tay ra nói: "Hiện giờ, cả thế giới đều biết tình hình bên đó, không cần cháu phải nói nữa! Chú, không phải cháu cuồng vọng, nhưng có lẽ ngoại trừ cháu ra thì chỉ sợ không có ai sẽ dùng cái giá tiền này để nhập cổ phần vào công ty nhà chú đâu."

Dương Hạo cũng không bịa chuyện.

Chỉ cần không phải kẻ ngu, thì không ai sẽ đầu tư vào quốc gia này trong khoảng thời gian này.

Tất nhiên, cũng không phải là hoàn toàn không có.

Nhưng mà không gian thì không phải thương nhân, không lợi thì không dậy sớm, ai cũng hiểu mấy đạo lý này thôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...