🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 762: Lần đầu giao phong với cha vợ

Sân bay quốc tế Giang Thành, lối đi VIP.

Hai người đang giằng co.

Một người mỉm cười, một người sắc mặt cứng đờ còn hơi đỏ lên.

"Chú, xe và khách sạn đã chuẩn bị xong, hay là chúng ta về khách sạn trước rồi tâm sự sau."

Cảm nhận được khuôn mặt đẹp trai của Balilev càng ngày càng đỏ, Dương Hạo biết cũng đủ rồi.

Nếu làm vị này mất mặt ở đây, lúc đàm phán nhất định sẽ có chuyện.

"Được, vậy tôi phải cảm ơn cậu rồi!"

Balilev hung tợn nhìn Dương Hạo, biểu cảm khá dữ tợn.

Tên nhãi này, đúng là không biết kính già yêu trẻ.

"Chú khách khí rồi."

Dương Hạo thấy Balilev đã thả lỏng tay, hắn vội vàng thu tay về, rồi mới nói tiếp: "Chú, mời..."

"Được!"

Balilev tức giận liếc mắt nhìn Dương Hạo, rồi mới dùng bàn tay phải hơi tê dại của mình để vỗ vỗ Kim Đái San trong ngực: "Con gái, chúng ta đi thôi!"

"Vâng ba ba!" Kim Đái San hoàn toàn không biết honey và cha của mình vừa mới âm thầm tranh đấu, nàng còn tưởng rằng hai người mới gặp lần đầu đã hợp nhau.

Nhưng vừa nhắc đến việc đi, Kim Đái San vừa trong lồng ngực cha mình đã lập tức chạy đi khoác tay Dương Hạo.

Hành động này, đừng nói là Dương Hạo cũng phải trợn tròn mắt, mà Balilev thì nhìn Dương Hạo với ánh mắt hình lưỡi dao.

Đây là áo bông nhỏ của mình ư?

Có lọt gió hay không?

"A, chú, chúng ta đi thôi!"

Dương Hạo biết, nếu như tiếp tục như vậy ở đây, có lẽ không cần phải đàm phán đầu tư gì nữa.

Coi như vị bố vợ này không cầm AK bắn mình, cũng tuyệt đối không có chuyện tốt đẹp gì.

"Ừm!" Balilev hừ một tiếng, sau đó bước thẳng về phía trước.

Chủ yếu là ông sợ mình không nhịn được.

Nếu không phải cố kỵ con gái đang ở bên cạnh, ông có khả năng đã chém Dương Hạo vài đao rồi.

Trên đường về khách sạn Clyde.

Bởi vì lần này tiếp đãi đại lão trong ngành quân sự, nên Dương Hạo cũng khá chú ý.

Xe Rolls Royce chống đạn là phương tiện giao thông thiết yếu, mấy chiếc Maybach trước sau mở đường là dành cho đám đàn em.

Tất nhiên, Balilev cũng chẳng hề ngạc nhiên gì với mấy thứ này.

Chỉ có nói là ông hài lòng hơn một chút với thái độ tôn trọng này của Dương Hạo với mình.

Chẳng qua là vì mấy chuyện ở sân bay, nên trên đường đi Balilev đều không nói một câu với Dương Hạo.

Mãi đến khi đám người đi đến khách sạn của Dương Hạo.

Theo một đám người tiến vào, Lưu Lộ đã được thông báo từ trước cũng không phụ lòng của mọi người, đã chuẩn bị một nghi thức nghênh đón rất nồng nhiệt.

Nhìn một đám mỹ nữ mặc sườn xám xếp thành hàng ở hai bên, Balilev lại nhíu mày quay sang nói với Dương Hạo: "Khách sạn này là của cậu?"

"Đúng, có cái khách sạn cũng tiện lợi hơn rất nhiều."

Dương Hạo cũng không phủ nhận.

Hắn chọn khách sạn của mình cũng là cân nhắc đến thân phận của Balilev.

Một đại lão ngành quân nhu đến đây, Dương Hạo tất nhiên phải cân nhắc nhiều hơn.

"Ừm, không tệ!" Balilev cho Dương Hạo một ánh mắt tán dương, đúng là hiếm thấy.

Nếu như nói về kinh doanh, tuy Balilev đã tìm hiểu về Dương Hạo, nhưng đó là chỉ trên giấy.

Bây giờ xem ra, Dương Hạo tuyệt đối là một thương nhân thành công.

Bởi vì tại quốc gia của mình, gia tộc của Balilev cũng có khách sạn riêng.

Tài sản vài trăm triệu là không đáng kể với loại thương nhân cấp bậc như Balilev.

"Boss, tiệc đã chuẩn bị xong xuôi."

Lưu Lộ đã không cảm thấy kinh ngạc với vị sếp tổng luôn xuất quỷ nhập thần Dương Hạo này nữa rồi.

Nhưng đối với vị khách ngoại quốc ngày hôm nay, Lưu Lộ vẫn nhìn thêm vài lần.

Ấn tượng đầu tiên với đám người Balilev là không đơn giản.

Bởi vì khí thế trên người họ có một loại khác với những nhân sĩ thành công bình thường.

Trái lại còn có một loại khí thế khiến Lưu Lộ hơi sợ hãi.

Nhưng Lưu Lộ cũng không dám nói gì.

Dù sao đây cũng là khách của Dương Hạo.

Hơn nữa còn là khách được tiếp đón bằng quy cách cao quý nhất.

Xem ra lần này Dương Hạo có chuyện làm ăn muốn bàn với người ta.

"Được, vất vả rồi! Lát nữa nói với tất cả nhiệm vụ phục vụ, không được đến gần phòng riêng."

Dương Hạo cũng rất tán thành nhân viên có năng lực làm việc mạnh như Lưu Lộ.

"Yên tâm đi boss!" Bởi vì hoàn cảnh khá chính thức, cũng vì nghênh hợp với bạn bè nước ngoài, nên Lưu Lộ cũng phối hợp gọi Dương Hạo là boss.

"Ừm!"

Có Lưu Lộ dẫn đường, đoàn người Dương Hạo đi đến gian phòng xa hoa nhất khách sạn Clyde.

Nói là phòng riêng, chi bằng nói là phòng tổ chức sự kiện.

Trang trí xa hoa, thức ăn phong phú lại xa xỉ, rượu vang mấy trăm ngàn một chai.

Đây chính là combo tiếp đãi mà Lưu Lộ chuẩn bị.

Một bàn tiệc này phải lên đến vài triệu.

Nhưng Dương Hạo cũng không cảm thấy gì, bởi vì tiếp theo mọi người sẽ bàn chuyện làm ăn lên đến chục tỷ.

"Lưu Lộ, cô đi làm việc đi! Trừ cô ra thì không ai được đến gần phòng này!"

"Vâng boss!"

Lưu Lộ mặc đồng phục màu trắng cung kính cúi chào Dương Hạo, sau đó mới thận trọng lui ra ngoài.

"Cô gái kia cũng có quan hệ với cậu. . ."

Balilev thấy Lưu Lộ rời đi, nhân lúc con gái mình đi vệ sinh, ông vẫn nhịn không được mà mở miệng.

Dù sao, vừa rồi Dương Hạo và Lưu Lộ cũng đã giao lưu bằng ánh mắt, cảnh này không gạt được người từng trải như Balilev.

"Ha ha!" Dương Hạo nhìn ánh mắt bất thiện của Balilev, hắn chỉ mỉm cười chứ không giải thích nhiều, nhàn nhạt đáp: "Vậy vị mỹ nữ bên cạnh chú đây, hẳn là mẹ kế của Kim Đái San nhỉ?"

Dương Hạo hoặc là không mở miệng, mở miệng tất hại người.

Dù sao Kim Đái San cũng không có mặt.

Hai người bọn họ cũng có thể bắt đầu.

Nhưng lời nói của Dương Hạo lại làm Balilev nghẹn họng.

Mà vị mỹ nữ đỉnh cấp bên cạnh Balilev cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.

"Khụ khụ, đừng nói lung tung. . ."

Nữ thư ký này đương nhiên không phải mẹ kế của Kim Đái San, nàng chẳng qua là thư ký của Balilev mà thôi.

Ừm!

không sai.

Chính là thư ký.

Có việc làm thư ký, à không, là có việc thư ký làm.

Dương Hạo nhìn biểu cảm lúng túng của Balilev thì cười ha ha nói: "Ha ha, cháu chỉ đùa một chút thôi!"

"Ha ha! Tên nhãi nhà cậu, nếu cậu không phải bạn trai con gái tôi thì tốt rồi!" Balilev nghiến răng nghiến lợi nói.

Người chính là như vậy.

Mình làm thì không sao.

Nhưng nếu đổi thành con gái của mình.

Vậy Balilev hi vọng con gái mình có thể tìm được một người đàn ông an phận.

Mà không phải loại người không thua mình, thậm chí là vượt qua mình như Dương Hạo.

Nhưng lần đầu tranh đấu giữa cha vợ và con rể, hiển nhiên là Balilev thua.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...