Trong phòng yên tĩnh, âm nhạc êm dịu.
Bầu không khí lại cực kỳ quỷ dị.
Từ Băng Băng trừng mắt nhìn Dương Hạo, mà Dương Hạo thì lại sao cũng được, hắn chỉ yên lặng hưởng thụ nhiệt độ từ Kim Đái San.
"Đến cùng là có chuyện gì?"
Cuối cùng vẫn là Kim Đái San phá vỡ bầu không khí quỷ dị này.
"Chắc là Từ tiểu thư hiểu lầm gì đó thôi!" Dương Hạo vẫn bình tĩnh lạnh nhạt.
Chẳng lẽ hắn nói với Từ Băng Băng là, đây là do cha hack sắp xếp sao?
Hay là nói cho nàng, tương lai sẽ có nhiều cổ phần của thương mại Chúng Hợp hơn rơi vào tay mình?
Đương nhiên là không thể.
Thân là đàn ông, Dương Hạo cũng có dục vọng chinh phục rất mạnh khi gặp loại mỹ nhân hệ cấm dục như Từ Băng Băng.
Trước kia, những cô gái kia của hắn cơ bản đều có tính mục đích, mặc dù kết quả là tốt, nhưng căn bản là không có độ khó gì với Dương Hạo.
Thế nhưng Từ Băng Băng này thì khác.
Cô rất lạnh lùng cao ngạo đúng không?
Cô rất hờ hững với tôi đúng không?
Hôm nay tôi xem cô còn hờ hững thế nào nữa.
Trên mạng cũng có một câu như này: Hôm nay cô hờ hững với tôi, ngày mai tôi sẽ để cô với cao không nổi.
"Hiểu lầm?" Từ Băng Băng vô cùng bất mãn với đáp án của Dương Hạo.
Đôi mắt lạnh lùng như sắp bốc cháy.
"Kim Đái San, cậu có thể đứng lên không? Đang nói chuyện đàng hoàng đấy!"
Từ Băng Băng biết mình không thể nổi giận với Dương Hạo, nhưng Kim Đái San thì lại khác.
Tuy nhiên, có vẻ như Kim Đái San căn bản không thèm nể mặt Từ Băng Băng, nàng vẫn tiếp tục động tác của mình giống như không nghe thấy gì, sau đó lại đắc ý nhìn Từ Băng Băng đang giận dữ, nói: "Xin lỗi nha Băng Băng. . . Bây giờ Dương tổng là bạn trai của mình, mình bạn trai làm vậy cũng không ảnh hưởng đến việc hai người trò chuyện mà nhỉ?"
"Bitch!" Từ Băng Băng tức đến nổ tung.
Lúc này mới bao lâu?
Đã thành bạn trai rồi?
Kim Đái San hề để ý đến lời thô tục của Từ Băng Băng, đều là bạn học cũ, ai mà không hiểu ai chứ.
Nhưng Kim Đái San cũng không ngờ, Dương Hạo vậy mà lại thu mua cổ phần sản nghiệp nhà Từ Băng Băng.
Không biết tại sao, Kim Đái San nghĩ đến đây thì lại có một loại cảm giác hưng phấn khó hiểu, cơ thể nhún nhảy càng ngày càng có sức.
Thậm chí còn xuất hiện một tia âm thanh như có như không.
Đinh!
Kiểm tra thấy túc chủ phát sinh quan hệ thân mật với Kim Đái San.
Tên: Kim Đái San. Roosevelt Kreis.
Tuổi: 26.
Tố chất tổng hợp: 92 điểm.
Chú: Bởi số lượng NPC vượt quá 5 người, tố chất tổng hợp trên 95 điểm mới có thể chuyển hóa thành NPC.
Kim Đái San phù hợp tiêu chuẩn chuyển hóa thành Boss tiểu.
Có chuyển hóa hay không?
Có!
Dương Hạo lập tức lựa chọn, cái này sắp tạo thành phản xạ có điều kiện rồi.
Nhưng lần này, hệ thống lại truyền đến âm thanh khác.
Kiểm tra thấy mục tiêu có đẳng cấp trung thành cấp A với riêng túc chủ.
Ban thưởng được kết toán lại.
Chuyển hóa thành công.
Boss tiểu Kim Đái San. Roosevelt Kreis đã online.
Ban thưởng: Tài chính riêng cho Boss tiểu: 666 triệu NDT!
Ban thưởng cho túc chủ: Điểm thuộc tính x5, thẻ kỹ năng x1.
Có sử dụng thẻ kỹ năng không?
Nghe âm thanh nhắc nhở của hệ thống, khóe miệng Dương Hạo lập tức cong lên.
Dương Hạo không ngờ Kim Đái San còn mang đến một bất ngờ cho mình, nàng vậy mà lại trung thành cấp A với mình, khiến phần thưởng tăng lên.
Không chỉ lấy được 5 điểm thuộc tính, mà còn có một tấm thẻ kỹ năng.
Lần trước nhận được thuật thôi miên đã rất nghịch thiên.
Không biết lần này sẽ được thứ gì?
Nhìn Từ Băng Băng sắp không nhẫn nhịn nổi, Dương Hạo cũng không để ý đến nàng, mà bắt đầu mở thẻ kỹ năng.
Đổi thẻ kỹ năng thành công.
Chúc mừng túc chủ nhận được kỹ năng: Mắt nhìn xuyên tương.
Chú 1: Mắt nhìn xuyên tường, túc chủ có thể rót tinh thần lực vào hai mắt, hai mắt có thể nhìn thấu vật thể đang quan sát.
Chú 2: Trình độ nhìn thấu sẽ dựa vào tinh thần lực được rót vào hai mắt. Nhắc nhở: Túc chủ đừng dùng mắt quá độ.
Trời ạ!
Mắt nhìn xuyên tường?
Cái này. . .
Dương Hạo hơi sửng sốt với kỹ năng này.
Lúc trước là thuật thôi miên, bây giờ là nhìn xuyên tường.
Cha hack muốn làm gì?
Đây cmn là muốn mình đi lên con đường sai trái đúng không?
Có điều, mình thích!
Nghĩ đến đây, Lý Nặc lập tức đưa mắt nhìn về phía Từ Băng Băng đang giận dữ đến sắp nổ tung.
Theo Dương Hạo rót tinh thần lực vào hai mắt.
Một giây sau.
Từ Băng Băng đang ngồi thở phì phò ở đó, áo sơ mi trắng mỏng manh bắt đầu từ từ phai nhạt.
Dần dần. . .
Cái đệch!
Từ Băng Băng hệ cấm dục này, không ngờ lại ăn mặc to gan như vậy.
Viền ren, siêu mỏng, rỗng?
Đây là thứ cô gái độ mài mòn 0 có thể mặc đi ra ngoài sao?
Được rồi!
Dương Hạo cảm thấy mình hơi chủ quan.
Mặc dù độ mài mòn của người ta là 0, nhưng không đại biểu cho nội tâm của người ta không nóng bỏng như lửa.
Dù sao cũng hơn 20 tuổi rồi, còn chưa từng được thoải mái với đàn ông.
Có lẽ nội tâm còn thoáng hơn cả Kim Đái San nữa.
Mình không thể bị lừa gạt bởi ấn tượng bên ngoài.
Có nên sử dụng thuật thôi miên luôn không?
Ngay khi Dương Hạo đang nghĩ có nên sử dụng hai kỹ năng hay không, giọng nói lạnh lẽo mang theo vẻ bất mãn của Từ Băng Băng chợt truyền vào tai Dương Hạo.
"Anh nhìn cái gì?" Từ Băng Băng vốn đang nổi giận, lại phát hiện ánh mắt của Dương Hạo hơi là lạ, lập tức lấy tay che ngực mình.
Bởi vì nàng cảm thấy như bị lột sạch dưới ánh mắt của Dương Hạo.
"Đương nhiên là nhìn cô rồi. Không phải cô đang tìm tôi sao?"
Sau khi nhìn 'thấu' Từ Băng Băng, Dương Hạo vẫn làm ra vẻ không có chuyện gì xảy ra, khiến cho Từ Băng Băng giận đến tức ngực.
Nhưng không thể không nói.
Từ Băng Băng thật sự là rất 'mượt'.
Trắng trẻo mũm mĩm.
Làn da còn tốt hơn cả Kim Đái San, mặc dù da của Kim Đái San cũng rất tốt, nhưng so với Từ Băng Băng thì vẫn không bằng.
Dương Hạo coi như không thể chạm vào, cũng có thể cảm nhận được cơ thể hoàn mỹ của Từ Băng Băng.
Hít. . . thở!
"Dương tổng, tôi không vòng vo với anh nữa, phải làm gì anh mới trả lại cổ phần của công ty nhà tôi?"
Từ Băng Băng cảm thấy mình không thể ở lại căn phòng này nữa, bằng không mình không bị tức chết thì cũng sẽ bị đau mắt hột.
Kim Đái San, bà cô đây nhớ kỹ chuyện lần này.
Tốt rồi!
Kim Đái San vô tội cũng trúng đạn.
Nhưng cũng phải trách nàng, đang yên đang lành lại đắc ý làm gì.
"Trả lại? Từ tiểu thư, tôi mua bằng tiền đấy, cô có thể cho tôi một lý do để trả lại sao?"
Dương Hạo cũng bật cười với Từ Băng Băng.
Nào có đạo lý mua cổ phần xong còn muốn trả lại.
Thật ra Từ Băng Băng cũng là bị tức đến nóng đầu, nhưng thấy Dương Hạo cười nhạo mình, nàng vẫn đè ép lửa giận trong lòng, nói: "10%!"
"Mặc kệ Dương tổng đã bỏ bao nhiêu tiền để thu mua cổ phần từ các cổ đông khác, tôi sẽ thu mua với giá 110%!"
"Ha ha ha!"
Dương Hạo giống như nghe thấy chuyện gì đó rất buồn cười, cũng không nhịn được mà cười phá lên.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?