🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 748: Ban thưởng bất ngờ

"Băng Băng!"

Kim Đái San u oán liếc nhìn bạn học cũ của mình.

Nhưng động tác trên tay vẫn không dừng lại.

Bởi vì, lần này không phải nàng không muốn dừng, mà là. . . nàng bị khiếp sợ bởi 'thực lực' của Dương tổng.

Cái này...

Thực lực thế này, bảo sao nhiều phụ nữ thích Dương tổng đến vậy.

Nhìn ánh mắt u oán của Kim Đái San, Từ Băng Băng lại lườm một cái: "Có cần gọi phòng riêng cho cậu và Dương tổng không?"

Tính cách của Từ Băng Băng chính là như vậy.

Dù sao bản thân nàng cũng là tổng tài của thương mại Chúng Hợp.

Mặc dù giá trị con người Dương Hạo không ít, nhưng Từ Băng Băng cũng sẽ không nói chuyện làm ăn như kiểu Kim Đái San.

Hơn nữa, Từ Băng Băng trên danh nghĩa là tổng tài của thương mại Chúng Hợp, nhưng thân phận thực tế của nàng còn sâu hơn mặt ngoài một chút.

Dù sao nàng chỉ là một tiểu nha đầu hơn 20, có thể làm tổng tài một công ty lớn như Chúng Hợp, không có thân phận đặc thù thì là không thể.

"Ha ha, thế thì không cần!"

Dương Hạo nhìn đôi mắt trong trẻo lạnh lùng của Từ Băng Băng, liền nhếch miệng cười.

Dương Hạo không phải chưa từng gặp cô gái như Từ Băng Băng.

Nếu người ta không thích, mình cũng không cần thiết.

Nói xong, Dương Hạo lại nhìn về phía Kim Đái San đang không tình nguyện mà thu tay về, nói: "Xin lỗi! Đối với sản nghiệp của gia tộc cô. . ."

Khi Dương Hạo đang định từ chối và rời đi, thì hắn chợt dừng lại.

Đinh!

Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ 'tâm nguyện của Natasha'.

Bắt đầu kết toán...

Ban thưởng: Thẻ sản nghiệp trung cấp x1.

Phí chiêu đãi được hoàn trả x2, đã tự động đưa vào tài khoản của túc chủ.

Có mở thẻ sản nghiệp trung cấp không?

Âm thanh bất ngờ của hệ thống làm Dương Hạo sững sờ.

Nhưng rất nhanh hắn đã bình thường trở lại, có lẽ nhà Natasha đã ra khỏi nước Hoa rồi.

Dương Hạo vốn cho rằng chờ nhà Natasha xuống máy bay mới tính, xem ra chỉ cần ra khỏi nước là được.

Nhìn lựa chọn của hệ thống, Dương Hạo trực tiếp chọn 'có'.

Một giây sau.

Thẻ sản nghiệp trung cấp đổi thành công.

Chúc mừng túc chủ nhận được 20% cổ phần thương mại Chúng Hợp.

Hệ thống ước định, giá trị thị trường của thương mại Chúng Hợp là khoảng 48. 8 tỷ NDT.

Túc chủ cầm 20% cổ phần, là cổ đông thứ hai của thương mại Chúng Hợp.

Cmn!

Dương Hạo vốn đang định tạm biệt cô nàng Kim Đái San này, hiện giờ lại từ bỏ ý nghĩ này.

Thương mại Chúng Hợp.

Đây không phải công ty của Từ Băng Băng sao?

Không ngờ lại ở Giang Thành.

Công ty này vậy mà có giá trị thị trường hơn chục tỷ?

Ừm, rất tốt!

nhiệm vụ của Natasha không chỉ giúp mình kiếm được gần chục tỷ, mà còn phát triển sản nghiệp của mình.

Chỉ ba chữ: Thật là thơm!

"Dương tổng, thật sự không cân nhắc sao?"

Kim Đái San còn không biết vì sao Dương Hạo chỉ nói một nửa thì dừng lại, nhưng rõ ràng là không muốn buông tha vị đại gia lắm của nhiều tiền trước mắt.

Sản nghiệp của gia tộc đang lửa sém lông mày.

Nếu mình không tìm được cơ hội ở đây, như vậy mình về đến gia tộc. . .

Nghĩ đến đám chú bác đang nhìn chằm chằm vào cha mình kia.

"Thật ra thì tôi cũng muốn, nhưng mà... có phải là bước chân hơi rộng rồi không? Hơn nữa, xưa nay tôi không làm mua bán có nguy hiểm."

Dương Hạo nhíu mày, nhưng lần này hắn không định rời đi.

20% cổ phần thương mại Chúng Hợp, đã khiến Dương Hạo đổi ý.

Có điều, hắn nói cũng không sai.

Hắn thật sự không hiểu về ngành quân sự này.

Hiện giờ bên Nga đang khá loạn, coi như mình muốn chen chân vào, nhưng không có lợi ích thì đương nhiên Dương Hạo sẽ không làm.

Thật ra nếu không phải một vài quy tắc không thể thay đổi của hai nước, có lẽ Dương Hạo cũng không thể đưa Natasha trở về.

Mà lần này Natasha trở lại, có lẽ sau này nàng vĩnh viễn sẽ phải ở lại nước Hoa, còn bên kia thì chỉ là về nhà thăm người thân mà thôi.

Kim Đái San thấy Dương Hạo nở nụ cười mà chỉ thương nhân mới có kia.

Nàng liền biết, việc này có thể thương lượng.

Nhưng điều kiện tiên quyết là, mình có phải thành ý, bằng không thì...

Nào có thương nhân nào hợp tác và đầu tư chỉ bằng vài câu nói chứ.

Nhưng mình có thứ gì đây?

Thật ra lần này Kim Đái San đến đây, nói là tìm kiếm đầu tư và hợp tác, còn không bằng nói tìm kiếm giúp đỡ.

Mà Từ Băng Băng

Nhưng sản nghiệp nhà Từ Băng Băng chỉ làm mậu dịch quốc tế.

Xuất nhập cảng là không vấn đề, cũng có thể dùng được.

Nhưng bây giờ Kim Đái San thiếu nhất là đồng bạn hợp tác và người đầu tư.

Mà Dương Hạo, vừa hay phù hợp với cả hai.

Dương Hạo có xưởng sắt thép, đồng thời còn có tài sản khổng lồ.

Chỉ cần Dương Hạo chịu hợp tác với nàng, lại đầu tư cho nàng mấy tỷ, không. . hơn tỷ thôi.

Như vậy nàng có thể giúp gia tộc mình vượt qua nguy cơ này, cũng có thể làm cho mấy vị chú bác đang nhìn trộm địa vị của cha mình phải ngậm miệng.

Làm sao bây giờ?

Trong lúc nhất thời, Kim Đái San không biết làm sao.

Bởi vì nàng không biết mình có thứ gì có thể khiến Dương Hạo động lòng, để Dương Hạo hợp tác với mình, đầu tư cho mình.

Mà Kim Đái San không biết.

Ý nghĩ của nàng đã bị Dương Hạo nghe thấy hết.

Không chỉ nàng, Từ Băng Băng cũng vậy.

Hiện giờ Dương Hạo đang lắng nghe suy nghĩ của hai cô gái.

Sau khi lấy được 20% cổ phần của thương mại Chúng Hợp, Dương Hạo vốn chỉ có chút hứng thú với hai cô gái này, nhưng bây giờ thì đã rất hứng thú với các nàng.

Kim Đái San: Hay là sử dụng mỹ nhân kế? Nhưng có được không? Vị Dương tổng này vừa nhìn đã biết là người không thiếu phụ nữ.

Từ Băng Băng: Mình đúng là điên rồi, vì sao lại điên cùng Kim Đái San chứ? Nếu Kim Đái San không tìm được người hợp tác, mình cũng thương mà không giúp được gì.

Kim Đái San nghĩ làm sao để thuyết phục Dương Hạo, không đúng. . . là ngủ phục Dương Hạo.

Mà Từ Băng Băng thân là người quản lý của thương mại Chúng Hợp, cũng là thiên kim tiểu thư của công ty, nàng cũng rất coi trọng sự hợp tác với gia tộc của Kim Đái San.

Dù sao hai nước vốn là đồng bạn nhiều năm, cộng thêm bên đó đang chiến tranh loạn lạc, mà nhà Kim Đái San lại làm ngành này.

Chỉ cần có thể hợp tác lâu dài, như vậy mặc kệ là đối với hai người, hay là đối với toàn bộ thương mại Chúng Hợp, đều là một tiền cảnh thương nghiệp không tệ.

Nhưng bây giờ, Kim Đái San đã đến đây mấy ngày, chưa nói gặp khó khăn ở khắp nơi, nhưng cũng không có chút tiến triển nào.

Vất vả lắm mới liên hệ được với một người bạn học cũ có thể giúp đỡ, kết quả lại bị cho leo cây.

Về phần Dương Hạo trước mắt này.

Hai ngày này, Từ Băng Băng cũng đã điều tra qua về Dương Hạo.

Nàng đánh giá Dương Hạo là: một thương nhân thành công, đồng thời là fuck boy trong fuck boy.

Nếu để nàng chọn, nàng sẽ không chọn một người đàn ông như Dương Hạo.

Về phần Kim Đái San.

Bây giờ xem ra, có lẽ sắp lật xe rồi.

Khiến cho Từ Băng Băng lo rằng vị bạn học cũ này cuối cùng sẽ bị Dương tổng ăn cả xương cốt cũng không thừa.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...