🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 746: Cuộc gặp bất ngờ

Lối đi VIP ở sân bay.

Dương Hạo và Natasha trao nhau một nụ hôn nồng nhiệt, sau đó đưa người nhà lên máy bay trở về nước.

Không sai.

Chính là người nhà.

Mặc kệ Natasha đang biểu diễn một nhân vật thế nào.

Nhưng chỉ cần Natasha thật lòng đi theo mình, như vậy người nhà của nàng vĩnh viễn là người nhà của Dương Hạo hắn.

Đương nhiên, đây chỉ là cuộc chia tay ngắn ngủi.

Khi Natasha xong việc ở quê nhà, thì nàng sẽ trở lại.

Hơn nữa, lần sau trở lại thì nàng sẽ dẫn theo em gái Julia đi cùng.

"Phù! Mấy ngày nay quá bận rồi."

Nhìn lối đi VIP trống rỗng, Dương Hạo bỗng nhiên cảm khái một câu.

Mặc dù lần này trở về Giang Thành để xử lý một số việc nhỏ.

Thế nhưng mà, Dương Hạo phát hiện mình vĩnh viễn cũng không xử lý hết.

Xem ra... nhiều bạn gái cũng không phải là chuyện tốt.

Có đôi khi Dương Hạo còn nghĩ, cha hack cũng nên ban thưởng cho mình một kỹ năng phân thân đi.

Dù sao, chia đều cho tất cả bạn gái cũng rất mệt. . . .

"Băng Băng, xem ra chúng ta bị cho leo cây rồi!"

Trong phòng VIP của sân bay.

Một mỹ nữ tóc vàng mắt xanh, dáng người nóng bóng, khuôn mặt mang theo vẻ đẹp lạnh lùng đang nói gì đó với một mỹ nữ hệ cấm dục đeo kính gọng vàng.

Mà mỹ nữ hệ cấm dục này có vẻ như đã đoán được gì đó, chỉ nhún vai nói: "Kim Đái San, cậu du học ở đây nhiều năm như vậy, ngoại trừ nói tiếng Hoa rất tốt ra, thì vẫn không hiểu được cái gì gọi là chị em nhựa plastic nhỉ!"

"Đã nói cậu đừng ôm hi vọng quá lớn rồi, cậu còn nhất định phải đến đón ả trà xanh kia!"

"Bị chơi xỏ nha! Khốn khiếp... đừng để mình gặp được cô ta!"

Kim Đái San giống như bị chọc trúng nỗi đau.

Bị bạn cùng phòng thời đại học chế giễu như vậy, nàng bây giờ chỉ muốn văng tục.

Xem ra... hôm nay phải đi một chuyến tay không rồi.

"Có lẽ cậu sẽ không gặp được cô ta đâu."

Dường như đã nhìn thấu ý nghĩ của bạn học cũ, Từ Băng Băng chỉ có thể nhún vai.

Hai người này chính là hai mỹ nữ mà Dương Hạo gặp ở quán bar của cô nàng màu sắc.

Còn vì sao hai người lại ở sân bay Giang Thành, và ả trà xanh trong miệng các nàng là ai, vậy có lẽ chỉ hai người họ biết.

Nhưng khi mỹ nữ tóc vàng Kim Đái San đang định phát tiết gì đó, bỗng nhiên nàng phát hiện ra gì đó, lập tức tỉnh táo lại.

"Băng Băng."

"Sao? Về được chưa?"

Từ Băng Băng thấy Kim Đái San gọi mình, còn tưởng rằng cuối cùng cũng có thể trở về ngủ bù.

"Không phải! Cậu xem kìa, bên kia, người đàn ông kia. . ."

"Ai?"

Thấy Kim Đái San lo lắng vỗ vai mình, mặc dù Từ Băng Băng không vui, nhưng vẫn nhìn theo ngón tay của Kim Đái San.

Là anh ta... sao anh ta cũng ở sân bay?

Từ Băng Băng không ngờ mình lại gặp lại người đàn ông này.

Không sai, người này chính là Dương Hạo vừa đưa tiễn bạn gái về nước.

"Mình cảm thấy mình nên thay đổi ý nghĩ. . ."

Kim Đái San giống như có ý tưởng mới nào đó, sau đó không để ý Từ Băng Băng có muốn hay không, đã kéo nàng đi thẳng về phía Dương Hạo.

Mà lúc này, Dương Hạo hoàn toàn không chú ý đến hai vị mỹ nữ có tính cách trái ngược với vẻ ngoài đang đi về phía mình.

"Xin chào, trùng hợp thật! Không ngờ lại gặp anh ở đây!"

Bỗng nhiên một giọng nói êm tai truyền đến.

Dương Hạo đang suy tư bỗng nhiên bị tiếng nói này cắt đứt dòng suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn lên.

Đậu xanh?

Sao lại là các nàng?

Nhìn hai mỹ nữ trước mắt, Dương Hạo cũng rất bất ngờ.

Hắn không ngờ mình đưa tiễn một người thì lại gặp hai người quen.

Các nàng đến sân bay làm gì?

"A, xin chào!"

Nhìn hai người trước mặt, mặc dù tạm thời không biết vì sao các nàng lại chủ động chào hỏi mình, nhưng Dương Hạo vẫn lễ phép đáp lại.

Mà Kim Đái San lại có vẻ như rất thân quen, không hề để ý Dương Hạo đang suy nghĩ gì, liền nhiệt tình đi đến bên cạnh Dương Hạo, đáp lời: "Dương tổng, có rảnh không? Mời anh uống một lý nhé? Dù sao lần trước anh cũng giúp chúng tôi!"

Dương Hạo: Chuyện gì đây?

Từ Băng Băng: Bitch, mời người ta thì cứ mời, lôi lôi kéo kéo để làm gì?

Yêu cầu bất ngờ này của Kim Đái San làm Dương Hạo và Từ Băng Băng đều sững sờ.

Dương Hạo không ngờ cô nàng có dáng người nóng bỏng và vẻ ngoài người lạ chớ đến gần này lại nhiệt tình như lửa.

Ngửi mùi thơm như có như không bên cạnh.

Nghĩ đến cái hôn của cô nàng gái tây này trước khi chia tay mình lần trước, cùng với ánh mắt lưu luyến không rời kia.

Móa. . . cô nàng gái tây này tuyệt đối là muốn kiếm chuyện.

"Tôi. . . tôi. . ."

Thật ra không phải Dương Hạo không có ý nghĩ gì với mỹ nữ có năng lực cấp S này.

Dù sao uống rượu mạnh nhất, cưỡi ngựa khó thuần nhất, mới là khí phách đàn ông nên có.

Nhưng gần đây Dương Hạo quá bận.

Vụ mua bán mấy tỷ, cộng thêm nhiệm vụ mới của cha hack, nên Dương Hạo không có tâm tình này.

"Đi thôi! Tôi biết một chỗ rất hay, tôi nghĩ Dương tổng sẽ nể tình nhỉ?"

Dương Hạo còn chưa trả lời xong, thì Kim Đái San đã lôi kéo Dương Hạo và Từ Băng Băng đi về phía ngoài sân bay.

Dương Hạo: Mẹ nó, tôi đã đồng ý đâu?

Từ Băng Băng: Bitch! Tôi với cậu quan hệ rất tốt à? Đừng tưởng rằng là bạn học cũ thì muốn làm gì thì làm nhé?. . .

Giang Thành.

Quán rượu Duy Mỹ gần học viện quốc tế mậu dịch Giang Thành.

Dương Hạo: Mình đến đây bằng cách nào vậy?

Từ Băng Băng: Mình không nên nhảy vào vũng nước đục này!

"Dương tổng, ở đây cũng không tệ đúng không? Đây là quán bar mà tôi và Băng Băng thích đến nhất trong lúc học đại học! Đừng thấy nó hơi nhỏ, nhưng rất hay đấy!"

Nhìn Dương Hạo và Từ Băng Băng vẫn mờ mịt ngu ngơ.

Kim Đái San lại giống như tuyệt đối sẽ không để mọi người nhàm chán, mặt mũi chất đầy nụ cười.

Dù sao sau khi bị chị em nhựa plastic cho leo cây xong, có vẻ như nàng đành phải tìm vị Dương tổng trông rất có năng lực này để thay thế.

Mà Dương Hạo, thật ra trên đường đi hắn cũng biết được rất nhiều tin tức liên quan đến hai vị mỹ nữ trước mặt này.

Kim Đái San tóc vàng mắt xanh, dung manh lạnh lùng, dáng người nóng bỏng đến từ dân tộc chiến đấu này có vẻ như là bạn học của mỹ nữ hệ cấm dục lạnh lùng và kiêu ngạo kia.

Còn có phải là bạn thân hay chị em tốt hay không thì chưa biết.

Nhưng hai người đến sân bay là để đón một người bạn đại học khác, nhưng lại bị cho leo cây.

Được rồi.

Một là ngựa chiến ngoại quốc cấp SD.

Một là đại tiểu thư có bối cảnh cực mạnh cấp SA.

Đây. . . đúng là tuyệt phối!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...