Cuối cùng Dương Hạo vẫn rời khỏi nhà Tiêu Ngâm Thu.
Nhưng Dương Hạo không về nhà mình, dù hắn là hàng xóm của Tiêu Ngâm Thu.
Dù sao tiểu công chúa Hề Hề và tiểu bảo mẫu cũng đang ở Hỗ Thành, nên Dương Hạo không cần thiết trở về.
Tại Giang Thành, không nói Dương Hạo khắp nơi đều là nhà, nhưng trong mỗi một tiểu khu cao cấp, đều sẽ có một chỗ cho Dương Hạo nương thân.
Mà lần này, sau khi giao việc cho Tiêu Mỹ Anh xong.
Dương Hạo liền gọi điện thoại cho tất cả người phụ trách sản nghiệp giải trí của mình, về phần nói gì thì chỉ có Dương Hạo biết.
Nhưng từ nét mặt của Dương Hạo, có thể thấy chuyện này rất gấp, cũng rất quan trọng.
Mà xong xuôi tất cả, Dương Hạo cũng đã đến Lan Giang Loan.
Về phần tại sao hắn lại xuất hiện ở đây, đạo lý rất đơn giản, bởi vì Di Bảo ở đây.
Khi Dương Hạo xuất hiện trước mặt Di Bảo với một bó hoa hồng xinh đẹp, trên mặt Di Bảo tràn đầy kinh ngạc lẫn vui mừng, và cảm giác hạnh phúc.
"Dương đại ca!'
Sau một tiếng kinh ngạc lẫn vui mừng, cơ thể mềm mại của Tôn Tâm Di đã nhào vào ngực Dương Hạo.
Về phần bó hoa hồng trong tay Dương Hạo, thì Tôn Tâm Di đang làm nũng trong ngực Dương Hạo lại không để ý đến.
Nhìn Di Bảo nũng nịu trong ngực mình, Dương Hạo cũng cưng chiều: "Sắp làm mẹ rồi mà còn lỗ mãng như thế!"
"Nào có, còn mấy tháng nữa mà!"
Kể từ khi mang thai đến nay, Tôn Tâm Di vẫn không thay đổi chút nào.
Nàng cảm thấy đứa con của mình và Dương Hạo, chính là do ông trời chú định.
"Ha ha!"
Cảm nhận được vẻ ngượng ngùng của Di Bảo trong ngực, Dương Hạo đưa tay sờ bụng của nàng.
Đúng là còn phải mấy tháng nữa.
Mà khi Tôn Tâm Di cảm nhận được động tác tay của Dương Hạo, lại hơi cảm động nói: "Dương đại ca. . . Người ta rất nhớ anh nha!"
Thật ra không trách Tôn Tâm Di có biểu hiện này.
Dù sao thân là một phụ nữ mang thai, Dương đại ca của nàng lại không ở bên cạnh nàng, mặc dù nàng cũng có thể lý giải cho Dương Hạo.
Nhưng tưởng niệm và nhớ nhung thì vẫn không thể ức chế.
Mà Dương Hạo đương nhiên cũng có thể cảm nhận được suy nghĩ của Tôn Tâm Di, cho nên rời khỏi chỗ của Tiêu nương nương, là Dương Hạo đến thẳng chỗ của Di Bảo.
Ôm Tôn Tâm Di đi vào phòng, Dương Hạo ôn nhu đáp lời: "Xin lỗi."
Tôn Tâm Di lắc đầu.
Nàng không hối hận khi đi theo Dương Hạo, chỉ cần Dương đại ca có thể đến thăm hai mẹ con nàng, là nàng đã thỏa mãn rồi.
Vừa rồi chẳng qua nàng không nhịn được nên mới nói như vậy.
Mà thật ra Dương Hạo cũng biết mình rất thiếu quan tâm đến các cô bạn gái của mình.
Có vài cô gái, bạn có thể dùng tiền để giải quyết, nhưng có vài cô gái lại giống như Di Bảo.
Hiện giờ nàng không quan tâm đến tiền, nàng chỉ hi vọng mỗi khi Dương Hạo rảnh rỗi có thể đến với nàng, nhất là trong thời gian nàng mang thai.
Cảm nhận được cô gái trong ngực, Dương Hạo lại ôm chặt cơ thể mềm mại của Di Bảo.
Mà khi Dương Hạo và Tôn Tâm Di về đến phòng.
Dì Lưu phụ trách phục vụ cuộc sống thường ngày của Tôn Tâm Di cũng hiểu chuyện mà về phòng mình.
Bây giờ trong phòng khách chỉ còn lại hai người Dương Hạo và Tôn Tâm Di.
Cảm nhận được sự ấm áp trong ngực Dương Hạo, Tôn Tâm Di hơi động tình, ngẩng đầu nhìn Dương Hạo nói: "Dương đại ca.
.. em muốn. . ."
Dương Hạo không trả lời Tôn Tâm Di.
Bởi vì khi hắn ôm Tôn Tâm Di, tất cả đã được biểu đạt.
Mặc dù đã bị ép mấy tỷ ở chỗ Tiêu Mỹ Anh.
Nhưng chỉ cần Di Bảo mở miệng, Dương Hạo nhất định sẽ thỏa mãn.
Đương nhiên, Dương Hạo cũng biết nặng nhẹ.
Đối với một người sắp làm mẹ như Di Bảo, nhất là mấy tháng này, thì hắn rất thận trọng.
Nhưng coi như vậy, Tôn Tâm Di vẫn vô cùng thỏa mãn.
Một ngày này Dương Hạo không đi đâu cả, khi đến nhà Tôn Tâm Di thì Dương Hạo đã quyết định, ngày này sẽ là của Di Bảo.
Ăn cơm với nàng, đi dạo với nàng, ngắm mặt trời lặn với nàng, lại cùng tiến vào mộng đẹp với nàng.
Mãi đến ngày hôm sau.
Mặc dù trong lòng Tôn Tâm Di vẫn có chút không nỡ, nhưng nàng rất hiểu chuyện, vẫn để Dương Hạo đi làm việc.
Cho dù công việc này là của những người phụ nữ khác.
Bởi vì từ khi bắt đầu với Dương đại ca, Tôn Tâm Di đã biết Dương đại ca căn bản không thể thuộc về riêng mình.
Để Dương đại ca của mình khó xử, còn không bằng hào phóng một chút.
Bởi vì nàng biết, Dương đại ca cũng rất quan tâm hai mẹ con nàng.
Mà sau khi rời khỏi chỗ của Tôn Tâm Di, Dương Hạo vẫn bận rộn như cũ.
Mạnh Trà Trà, Vương Tuyết Như, Quan Manh Manh. . .
Chỉ cần là ở Giang Thành, Dương Hạo sẽ đến thăm từng người.
Dù chỉ đơn giản là thưởng thức một bài múa của nàng, thưởng thức một tách cà phê nàng pha. . . Dương Hạo sẽ không quên bất kỳ người phụ nữ nào có tình cảm với mình.
Khi Dương Hạo tham gia hôn lễ của em trai Vu Cửu Cửu, đồng thời tặng một chữ 'Hỉ' được làm từ 1kg vàng.
Sau đó Dương Hạo mới đi tìm quái rừng Natasha.
Tin tốt là Natasha cuối cùng cũng gặp được kim chủ ba ba của mình.
Mà tin xấu là visa của người nhà sắp hết hạn, thậm chí bản thân nàng cũng phải trở về nước để xử lý vài việc.
"Honey! Em còn tưởng anh không cần em nữa!"
Khi Natasha vừa gặp Dương Hạo, nàng đã nhào lên người Dương Hạo.
Trong khoảng thời gian này, dưới 'sức mạnh đồng tiền' của Dương Hạo, Natasha đưa người nhà đi chơi rất nhiều nơi.
Thật ra Natasha đến đây lâu rồi, nhưng cũng không được đi chơi nhiều nơi.
Mà lần này, nàng và gia đình có thể đi chơi thoải mái, không cần lo lắng về tiền.
Có thể nói mọi người đều rất vui vẻ, ngay cả Daniel cũng không ngoại lệ.
Nhưng có một người mặt mũi tràn đầy u oán, đó chính là Olga.
Nàng cho rằng đàn ông luôn chịu bỏ tiền vì chút chất lỏng kia.
Thế nhưng kết quả thì sao?
Người ta chạy.
Mình căn bản không làm ăn được gì.
"Anh rể, em quyết định sẽ đến đây du học! Anh. . . anh có thể giúp em không?"
Khi tất cả mọi người đang buồn vì sắp đến lúc chia ly.
Thì chỉ có em gái của Natasha là Julia kéo Dương Hạo, đồng thời biểu thị mình sẽ đến đây du học, thậm chí muốn làm việc ở đây giống như chị mình.
Không sai.
Nếu nói trước kia chỉ là tò mò, thì sau khi dạo chơi hơn nửa tháng, Julia cũng thích nơi này.
"Đương nhiên!"
Nhìn cô em vợ xinh xắn đáng yêu trước mặt, Dương Hạo đương nhiên sẽ không từ chối.
Chị gái.
Cô em vợ.
Thật sự là làm người ta chờ mong.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?