🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 740: Ba người ăn ý!

"Cô nói xem!"

Dương Hạo tức giận trợn mắt nhìn Tiêu Mỹ Anh đang không chịu đàng hoàng.

Đồng thời cũng thầm than.

Thảo phạt hơn một tiếng đồng hồ, vậy mà yêu tinh này vẫn còn sức lực.

Quả nhiên, 30 như sói 40 như hổ không phải là nói càn.

Nhất là đối với loại phụ nữ thường chơi rất thoáng như Tiêu Mỹ Anh.

Có điều. . . trước kia là những người khác.

Mà lần này là Dương Hạo chơi.

Chỉ có thể nói, không hổ là SM.

A... là tổng giám đốc chi nhánh công ty MS.

"Chủ nhân. . . Em phải làm gì để cảm ơn chủ nhân đây?"

Tiêu Mỹ Anh thấy chủ nhân không để ý nữa, trong lòng cũng thở phào, đồng thời càng không an phận.

Bây giờ nàng cần chủ nhân trấn an mình.

Hung hăng trấn an mình.

Mà Dương Hạo đã nhìn ra gì đó từ trong mắt Tiêu Mỹ Anh.

Mẹ nó!

Chẳng lẽ nói, không hổ là quái rừng trên đường đua quốc tế à?

Sức chiến đấu quá mạnh.

Hôm nay, mình tuyệt đối phải giáo dục con quái rừng này, để nàng nhớ kỹ.

Lại bắt đầu farm quái rừng.

Một người một quái bắt đầu chém giết trong phòng khách nhà Tiêu Ngâm Thu. . . .

"Tiếng gì vậy?"

Kể từ khi Dương Hạo rời đi, Tiêu Ngâm Thu đã không chịu nổi mà ngủ mê mang, lúc này bỗng nhiên bị đánh thức bởi âm thanh ở bên ngoài.

Chẳng lẽ mình vẫn đang nằm mơ?

Chỉ nghi hoặc mấy giây, Tiêu Ngâm Thu bỗng nhiên hiểu ra gì đó.

Âm thanh quen tai này không phải là mơ.

Là cô cô?

Mang theo loại tâm lý nghi ngờ và thấp thỏm này, Tiêu Ngâm Thu gắng gượng kéo cơ thể mệt mỏi, đi chân trần về phía cửa phòng ngủ.

Khi Tiêu Ngâm Thu đi đến trước cửa phòng ngủ, đồng thời rón rén mở ra một khe.

Nàng lập tức kinh ngạc đến rớt cằm với những gì ở trước mắt.

Cô cô mình. . .

Tại sao lại có thể như vậy?

Bóng người phập phồng, hai bóng đong đưa, chỉ một cái liếc mắt đã đủ để Tiêu Ngâm Thu đứng hình trước cửa phòng ngủ.

Mình. . . mình phải làm gì đây?

Chẳng lẽ quay về giả vờ ngủ?

Giờ phút này, đầu óc Tiêu Ngâm Thu vô cùng hỗn loạn.

Nàng không ngờ tình hình sẽ phát triển đến nước này.

Thế nhưng mà. . .

Hỏa lực trong phòng khách quá mạnh, khiến Tiêu Ngâm Thu mới bị khai phát vào tối qua cũng không nhịn được, tay ngọc không tự chủ được mà đưa xuống dưới.

Bản thân Tiêu Ngâm Thu cũng không hiểu, tại sao loại chuyện này luôn xảy ra trên người mình.

Trận chiến này lại còn diễn ra ở nhà của mình.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Mãi đến rất lâu sau.

Khi Dương Hạo triệt để thuần phục quái rừng xông.

Lúc hắn rửa mặt xong và trở về phòng ngủ, bỗng nhiên chú ý đến một tia nước ẩm ướt trên mặt đất trước cửa phòng ngủ.

Nhưng Dương Hạo cũng không nói gì.

Nhìn bóng người uyển chuyển trên giường, khóe miệng Dương Hạo hơi cong lên, đi thẳng đến nằm cạnh mỹ nhân trên giường. . . .

Chạng vạng tối.

Dương Hạo rất lâu rồi không ở nhà một người bạn gái nào lâu như vậy.

Nhưng lần này xem như ngoại lệ.

Dù sao cha hack cũng mới phát nhiệm vụ.

Khi Dương Hạo trả lời tin nhắn xong, lúc này mới ngồi xuống bàn cơm trong phòng khách nhà Tiêu Ngâm Thu.

Lần này trở về Giang Thành, ngoại trừ mừng thọ thì còn là vì quán bar khai trương.

Tiểu bảo mẫu và tiểu công chúa nhà mình đều không ở nhà.

Hai chị em tiếp viên hàng không cũng không đi theo.

Mà mình còn rất nhiều chuyện cần câu thông với Tiêu Mỹ Anh, cho nên hắn liền an tâm ở nhà Tiêu Ngâm Thu.

Về phần những người khác, Dương Hạo định hai ngày nay sẽ ở lại Giang Thành, rồi xử lý một lượt.

Ví dụ như Natasha.

Mấy ngày nay nàng gửi rất nhiều tin cho hắn, người nhà nàng rất hài lòng với chuyến du lịch này, nhưng visa đã hết hạn, hi vọng Dương Hạo có thể đi đưa tiễn với nàng.

Còn một chuyện nữa, đó là hôn sự của em trai Cửu Cửu.

Cũng sắp đến thời gian rồi.

Dù sao Dương Hạo thân là anh rể, là trưởng bối của chú rể, không tiện không ra mặt.

Đây là chuyện Dương Hạo từ chối cũng không được.

Mặc kệ là chuyện của công ty, hay là chuyện của mấy người phụ nữ, Dương Hạo đều phải xử lý ổn thỏa.

Dương Hạo đoán mình sẽ phải bận rộn một thời gian.

Thật ra Dương Hạo đã cố gắng không quan tâm đến việc kinh doanh rồi.

Nhưng theo bạn gái càng ngày càng nhiều, sản nghiệp ngày càng nhiều, Dương Hạo cũng phát hiện ra.

Mình muốn rảnh rỗi cũng không rảnh rỗi được.

Bây giờ lại mở đường đua quốc tế.

Dương Hạo biết, mình thật sự không rảnh được.

"Anh Hạo, sắp xong rồi, chỉ còn một món cuối cùng."

Lúc này, Tiêu Ngâm Thu đã khôi phục thể lực, nàng đeo tạp dề, mặt đầy hạnh phúc mà bê một đĩa đồ ăn đi đến trước mặt Dương Hạo.

"Ừm! Ngửi mùi cũng không tệ!"

"Không ngờ Thu Thu nhà ta còn là một đầu bếp!"

Mặc dù chỉ là một món thịt băm xào ớt xanh đơn giản, nhưng vẻ ngoài và hương thơm đều rất ổn.

Hắn cũng không ngờ, một minh tinh như Tiêu Ngâm Thu lại là hình mẫu vợ hiền dâu thảo.

"Nào có . . ."

Tiêu Ngâm Thu mặc dù nói vậy, nhưng đôi mắt đẹp đã biến thành vầng trăng khuyết, đồng thời khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tràn đầy han hoan.

Có thể thấy nàng rất vui vẻ khi Dương Hạo tán thành tài nấu nướng của mình.

Không phải có một câu như này sao.

Muốn bắt được trái tim của một người đàn ông, đầu tiên phải chinh phục được dạ dày.

Tại điểm này, Tiêu Ngâm Thu tự nhiên là mình mạnh hơn rất nhiều phụ nữ bên cạnh Dương Hạo.

Mình không chỉ là một bình hoa.

"Thu Thu nhà ta làm rất ngon mà!"

Vì biểu đạt chân thành, Dương Hạo trực tiếp bốc một miếng ớt xanh lên ăn.

Ừm... quả thực là không tệ.

Dương Hạo xưa nay không tiếc cưng chiều người phụ nữ của mình.

"Món cuối cùng đây rồi, nếm thử món canh thập toàn đại bổ này đi! Rất lâu rồi không nấu ăn, không biết tay nghề còn như xưa không!"

Khi Dương Hạo và Tiêu Ngâm Thu đang phóng điện cho nhau, vị mỹ phụ nhân tạo Tiêu Mỹ Anh này cũng bê một nồi đất đi đến bàn ăn.

"Canh thập toàn đại bổ?"

Nhìn nồi đất trên tay Tiêu Mỹ Anh, nghe nghe tên của món ăn, Dương Hạo không khỏi sững sờ.

"Ừm, đây chính là bí quyết gia truyền! Rất bổ. . ."

Thấy Dương Hạo hỏi, Tiêu Mỹ Anh còn ra vẻ thần bí, chớp chớp mắt với hắn.

Mặc dù nàng cho rằng loại Canh thập toàn đại bổ này là vô dụng với chủ nhân của mình.

Nhưng đàn ông mà.

Bình thường cũng nên bồi bổ, như vậy mới không bị móc rỗng.

Nhất là loại đàn ông vất vả ngày đêm như chủ nhân nhà mình.

"A! Để thử xem..."

Dương Hạo cũng hơi tò mò.

Thật ra Dương Hạo rất tự tin với cơ thể của mình.

Nhưng nếu quái rừng của mình đã làm cho mình, hắn cũng không tiện từ chối ý tốt của người ta.

Dù sao hai cô cháu vì giữ Dương Hạo ở lại, nên đã cố ý đi mua đồ ăn.

Đương nhiên, về phần bí mật không thể nói giữa ba người, thì ba người đều lựa chọn trầm mặc.

Tất cả đều rất tự nhiên, tựa như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

Nhưng kể từ khi Canh thập toàn đại bổ xuất hiện.

Tất cả mọi thứ lại có vẻ như giấu đầu lòi đuôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...