Nhưng hiện giờ Lưu Mỹ Ngọc đã đổi ý, nàng biết trói Dương Hạo là điều không thể, cộng thêm trong nhà gặp chút khó khăn, cho nên Lưu Mỹ Ngọc quyết định thông gia với Hoàng Cát, nhờ Hoàng gia trợ giúp để vượt qua cửa ải khó khăn này.
Bởi vậy, hôm nay nàng đến đúng là để xác định quan hệ với Hoàng Cát, nàng và Hoàng Cát cũng coi như quen nhau từ nhỏ, biết gốc biết rễ của nhau, trong hội thì nhân phẩm của Hoàng Cát cũng coi như tốt, có thể nói tính cách tương đối nhát, dễ nắm bắt.
Lưu Mỹ Ngọc nhún vai: "Tôi chỉ nói là sẽ suy nghĩ, chứ không từ chối."
"Cái thiếu, có hi vọng rồi kia!"
"Mỹ Ngọc, cô định hẹn hò với anh Cát thật à!"
"Anh Cát, còn thất thần gì nữa! Không chủ động đi!"
Tất cả mọi người đều hiểu rõ Lưu Mỹ Ngọc, nàng đã nói như vậy thì chuyện này sẽ có khả năng.
Hoàng Cát sáng mắt lên, hắn vô thức kéo dài khoảng cách với 'Hi Hi', tiếp đó vứt điếu thuốc trong tay, lại lấy vòng tay kim cương Cartier mà lần trước mua để tỏ tình từ trong xe: "Mỹ Ngọc, cho tôi một cơ hội đi, làm bạn gái của tôi nhé!"
Hoàng Cát cũng là phái hành động, trực tiếp tỏ tình lần nữa.
"Oa. . ."
"Ha ha. . ."
"Đồng ý đi!"
"Mỹ Ngọc, đi theo anh Cát đi!"
Thấy thế, đám phú nhị đại bên cạnh bắt đầu gây rối, ngay cả cô nàng Hot girl mạng 'Hi Hi' kia cũng phụ họa theo, nàng và Hoàng Cát chỉ là theo nhu cầu thôi, không có bất kỳ tình cảm gì.
"Được!"
Lưu Mỹ Ngọc cũng sảng khoái, lập tức đáp ứng.
Cmn!
Ha ha ha. . .
Hoàng Cát không ngờ lần này Lưu Mỹ Ngọc lại đồng ý nhanh như vậy, hắn không nhịn được mà chửi một câu, tiếp đó cười to.
Hoàng Cát đã thầm mến Lưu Mỹ Ngọc từ lúc học cấp hai, trước sau gì cũng có mười năm!
Hôm nay coi như được toại nguyện!
Hán lập tức đeo vòng tay trị giá hơn 700 ngàn lên tay Lưu Mỹ Ngọc, tiếp đó kích động nắm bàn tay nhỏ trắng nõn của Lưu Mỹ Ngọc.
"Hôn đi!"
Dám phú nhị đại lại bắt đầu ồn ào.
Hoàng Cát nhìn đôi môi nhỏ nhắn tô son màu hồng nhạt của Lưu Mỹ Ngọc, trong lòng vô cùng động lòng, nhưng Lưu Mỹ Ngọc lại lườm đám người kia một cái: "Có hôn cũng không cho các cậu xem!"
Nói xong, nàng lại nhìn về phía Hoàng Cát: "Tôi có thể làm bạn gái của anh, nhưng tôi có hai điều kiện, vừa hay lúc này có mặt bạn bè ở đây, mọi người có thể làm chứng."
"Mỹ Ngọc, em nói đi! Đừng nói là hai điều kiện, 20 cái, 200 cái thì tôi cũng đáp ứng!"
Rốt cuộc cũng bắt được nữ thần, Hoàng Cát tự nhiên vô cùng hưng phấn, lập tức gật đầu không ngừng, chỉ sợ Lưu Mỹ Ngọc đổi ý.
"Điều kiện thứ nhất, nếu sau này kết hôn, quyền lực tài chính thuộc về tôi!"
"Điều kiện thứ hai, nếu anh ngoại tình, nhất định phải rời đi tay trắng, thứ này phải viết trong hiệp nghị trước khi cưới!"
Lưu Mỹ Ngọc rất nghiêm túc, nói ra hai điều kiện đã nghĩ kỹ.
"Không có vấn đề, tôi đáp ứng em!"
Hoàng Cát đáp ứng không hề nghĩ ngợi, hắn vốn cho rằng sẽ có điều kiện khó khăn, kết quả thì điều kiện quá bình thường.
Đại đa số gia đình, cưới xong thì nhà gái quản lý tài sản, đây không có vấn đề.
Huống chi Hoàng Cát thật ra cũng không có tiền gì, chút tiền trong túi hắn có đưa cho Lưu Mỹ Ngọc quản lý cũng không có vấn đề.
Về phần ngoại tình, Hoàng Cát cảm thấy mình đã cưới được nữ thần, còn ngoại tình cái gì, không phải bị ngu sao!
Thấy Hoàng Cát đáp ứng sảng khoái như vậy, Lưu Mỹ Ngọc gật đầu hài lòng.
Mà đúng lúc này, phía cửa quán bar hơi ồn ào, đám nhân viên an ninh ở đó đang hô lên 'Dương tổng'.
Mấy người Hoàng Cát và Lưu Mỹ Ngọc đều nhìn sang, chỉ thấy Dương Hạo vừa đi ra dưới sự vây quanh của một đám mỹ nữ.
"Tiêu Ngâm Thu!"
"Kia là Hùng Hiểu Nghiên!"
"Ba người đằng sau hình như là Shiny girls vừa mới ra mắt!"
Mỹ nữ bên cạnh Dương Hạo đều là minh tinh, đám người lập tức gọi tên các nàng, Lưu Mỹ Ngọc thấy cảnh này cũng cảm khái, lựa chọn của mình là chính xác, nếu tiếp tục chờ đợi cũng không có kết quả gì, chỉ có thể trách nàng quen Dương Hạo quá muộn, nếu như biết sớm thì nhất định kết quả đã khác.
Ví dụ như Mạnh Ngọc Ngọc mà Lưu Mỹ Ngọc biết, đối phương trước kia chỉ là một huấn luyện viên thể hình mà thôi, hiện giờ cũng trở thành tiểu tình nhân của Dương Hạo, mà gia đình của đối phương còn không bằng mình!
Chỉ có thể nói, tất cả đều có số!
Chờ khi nàng biết Dương Hạo, bên cạnh đối phương đã có quá nhiều phụ nữ ưu tú.
Đám người Dương Hạo ra khỏi quán bar thì đi thẳng lên sân khấu, sân khấu này không cao, chỉ khoảng 30 40cm, nhưng rất rộng, phía trên có thảm đỏ, phồng nền có Logo quán bar Thanh và ảnh đám người Tiêu Ngâm Thu, Hùng Hiểu Nghiên.
Lúc này đã sắp đến giờ cắt băng, Dương Hạo đi ra đón khách, lúc trước hắn từng tham gia đại hội từ thiện do chính phủ thành phố dẫn đầu, hơn nữa còn quyên góp 200 triệu, bởi vậy phó thị trưởng Lương Quảng Khôn phụ trách y tế, vệ sinh và từ thiện đã móc nối với hắn.
Đối phương rất coi trọng một xí nghiệp gia trẻ tuổi và ưu tú như Dương Hạo, biết quán bar của Dương Hạo khai trương, nên đã cố tình dành chút thời gian đến. Trên thực tế, Lương Quảng Khôn cũng không biết mình có thời gian rảnh hay không, nên lúc này mới bảo thư ký báo cho Dương Hạo biết.
5 phút trước, Dương Hạo mới nhận được điện thoại từ thư ký của Lương Quảng Khôn, nếu là khách bình thường thì hắn không làm như vậy, như vị lãnh đạo này thì phải coi trọng, Giang Thành dù sao cũng là đại bản doanh của Dương Hạo, giữ gìn quan hệ với lãnh đạo địa phương là vô cùng cần thiết.
Dương Hạo nhìn về phía Hoàng Thanh đang kiểm tra lần cuối, vẫy tay với nàng; "Tiểu Thanh, đi đón khách quý với anh."
"Anh Hạo, anh mời nhân vật lớn nào sao?"
Hoàng Thanh nghi ngờ nhìn Dương Hạo, có thể khiến Dương Hạo xưng khách quý, vậy nhất định là một nhân vật lớn, nhưng lúc trước Dương Hạo không nói gì.
"Là phó thị trưởng Lương Quảng Khôn!"
"Thư ký của ông ấy vừa gọi cho anh!"
Dương Hạo vừa trả lời vừa nhìn ngó bốn phía, hắn phát hiện đã có không ít người tụ tập ở cửa quán bar, ngoại trừ người đến ủng hộ thì còn có không ít người qua đường đang đứng xem náo nhiệt.
Quán bar Thanh này được sửa chữa rất lâu, dẫn chúng chung quanh đều biết đây là một quán bar có quy mô lớn nhất Giang Thành, cho nên khi quán bar khai trương, dân chúng chung quanh đều rất tò mò, nhất là khi ảnh chụp các minh tinh sẽ tham gia xuất hiện trên màn ảnh lớn ngoài cửa quán bar.
Một quán bar khai trương mà có thể mời được siêu sao như Tiêu Ngâm Thu thì đúng là hiếm thấy, mọi người đều muốn xem náo nhiệt.
"Phó thị trưởng Lương?"
"Chuyện này. . ."
Hoàng Thanh xưa nay luôn bình tĩnh, lúc này lại hơi ngơ ngẩn.
Lãnh đạo cấp bậc này bình thường chỉ tham gia nghi thức cắt băng của các xí nghiệp lớn, vô cùng hiếm thấy ai đến cổ vũ và ủng hộ một quán bar, quả thực là rất có thể diện.
Tin tức này lan truyền đến chỗ đám người Hoàng Cát, đám phú nhị đại này đều trợn mắt há hốc mồm.
"Cmn! Phó thị trưởng cũng đến!"
"Không hổ là Dương tổng, quan hệ quá cứng rồi!"
"Vẫn là anh rể đáng gờm, ngay cả phó thị trưởng cũng mời được!"
". . ."
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?