🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 717: Cái này gọi là không khuất phục?

"Sự phát triển của đại học Giang Thành chúng ta?"

"Lão Tần, ông nói hơi quá rồi đấy!"

"Vấn đề của Ngô Địch sao có thể dính líu đến sự phát triển của trường học?"

"Chuyện này tối đa cũng chỉ là giáo viên trẻ tuổi không đủ kinh nghiệm, nên gặp vấn đề trong xử lý quan hệ thầy trò mà thôi, tôi cảm thấy phê bình là được rồi!"

Vương Húc Huy đưa ra quan điểm của mình, ông ta vẫn muôn bảo vệ môn sinh đắc ý của mình một chút, ít nhất cũng phải thử một lần, dù sao đối phương cũng là người một nhà, sau này nếu phát triển tốt, sẽ trở thành một sự trợ giúp cho ông ta.

Về phần xử lý Ngô Địch ra sao, vậy phải xem 'tấm lòng' của Ngô Địch rồi, nếu Ngô Địch rất 'có lòng thành', vậy có thể xử lý nhẹ, còn không thì giải quyết theo việc chung thôi.

Tóm lại, chỉ cần trấn an nữ học sinh kia là được, vấn đề xử lý Ngô Địch ra sao thì không quá quan trọng.

Lúc này, Lý Trường Giang chỉ 'ngồi trên núi xem hai hổ đánh nhau', muốn nhìn xem đôi bên có lá bài tẩy gì, rồi mới ra quyết định.

Mà lời nói của Tần Quảng Phong cũng khiến Lý Trường Giang hơi bất ngờ, Lý Trường Giang rất hiểu vị phụ tá này của mình, đối phương xưa nay làm việc rất ổn thỏa, nhưng câu nói vừa rồi có hơi quá, đó không phải phong cách của Tần Quảng Phong.

Coi như vì đả kích đối thủ, thì lời này cũng hơi quá, cho nên Lý Trường Giang cũng rất tò mò Tần Quảng Phong sẽ giải thích thế nào.

Thế là, Lý Trường Giang đưa mắt nhìn Tần Quảng Phong, chờ ông đưa ra đáp án.

Mà Tần Quảng Phong thì không vội, ông cầm chén trà tráng lên nhấp một ngụm, sau đó mời chậm rãi mở miệng dưới cái nhìn chăm chú của mọi người: "Chuyện của Ngô Địch có liên quan đến một vị nữ nghiên cứu sinh năm nhất, người này tên Vương Băng Như, Vương Băng Như có một người bạn trai tên Dương Hạo."

"Có thể có người ngồi ở đây đã nghe thấy cái tên này, cũng có thể cảm thấy cái tên này rất xa lạ, nên tôi sẽ giới thiệu sơ qua về Dương Hạo."

"Dương Hạo, ông chủ Truyền thông Thiên Mỹ và Giải trí Mạch Điền, là cổ đông lớn kiêm tổng tài của tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành, đồng thời là cổ đông chiếm 76% của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, giá trị bản thân đã vượt quá trăm tỷ."

Tối hôm qua Tần Quảng Phong đã tìm hiểu thông tin về Dương Hạo.

Bởi vì danh sách cổ đông của các công ty đưa ra thị trường là công khai, cho nên Tần Quảng Phong rất dễ tìm thấy tỷ lệ cổ phần của Dương Hạo ở các tập đoàn lớn.

Trong đó, số cổ phần 76% của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành làm Tần Quảng Phong cực kỳ khiếp sợ, giá trị thị trường của tập đoàn này rơi vào khoảng 150 tỷ, theo lý thuyết thì chỉ số cổ phần này của Dương Hạo thôi cũng đã vượt quá 100 tỷ rồi.

Hôm qua khi tán gẫu với Dương Hạo trong văn phòng, thì Tần Quảng Phong cũng biết Dương Hạo là cổ đông lớn của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, nhưng không ngờ Dương Hạo lại cầm nhiều cổ phần như vậy. Sau khi tìm hiểu thông tin về Dương Hạo, Tần Quảng Phong càng quyết tâm giữ gìn quan hệ với đối phương.

Mà bước đầu tiên chính là xử lý Ngô Địch, nếu chuyện này làm không ổn thỏa, chứng tỏ ông không có tiếng nói trong đại học Giang Thành, Dương tổng người ta dựa vào cái gì mà hợp tác với ông.

Chuyện ngày hôm qua đã truyền bá khắp trường, nên các vị lãnh đạo ngồi đây cũng biết một chút, nhưng không phải ai cũng biết về Dương Hạo, cho nên bây giờ nghe nói bạn trai của nữ học sinh kia là đại gia trăm tỷ, thì không ít người lộ vẻ khiếp sợ.

Mọi người ngồi đây đều biết sức ảnh hưởng của đại gia trăm tỷ, huống chi công ty của Dương Hạo đều trong lĩnh vực truyền thông và giải trí, nếu như đối phương muốn làm to chuyện, vậy thì dễ như trở bàn tay, hơn nữa đại học Giang Thành tuyệt đối sẽ trở thành mục tiêu công kích, dù sao lỗi là của Ngô Địch.

Huống chi vấn đề nam giáo viên và nữ học sinh đã thuộc phạm trù vô cùng mẫn cảm.

Trong lúc nhất thời, thần sắc của các vị lãnh đạo đều trở nên ngưng trọng, một khi đại học Giang Thành bị ảnh hưởng vì chuyện của Ngô Địch, vậy các lãnh đạo trường học như họ cũng sẽ bị liên lụy ít nhiều, nhất là lãnh đạo của Ngô Địch.

Nói không chừng còn phải gánh trách nhiệm.

Thế là, Đường Đông Phong vẫn đang yên lặng quan sát hướng gió chợt hắng giọng một cái, nói: "Gần đây phía trên vẫn đang kiểm tra vấn đề đạo đức trong ngành, chuyện của Ngô Địch là rất điển hình!"

"Nam giáo viên, nhất là nam giáo viên trẻ tuổi rất dễ dính vào mấy vụ thế này, Ngô Địch cũng coi như gõ một tiếng chuông cảnh bảo cho toàn bộ nam giáo viên trong trường!"

"Mặc kệ là xuất phát từ mục đích gì, nhưng nhất định phải giữ khoảng cách khi tiếp xúc với nữ học sinh, ngàn vạn lần không được vượt qua giới hạn!"

"Mà xét thấy chuyện của Ngô Địch có tính chất đại biểu, tôi đồng ý với quan điểm của hiệu trưởng Tần, xử lý nghiêm khắc, lấy đó làm răn đe!"

Đường Đông Phong là lãnh đạo trực tiếp của Ngô Địch, cho nên lời nói của Đường Đông Phong rất có trọng lượng.

Sau khi Đường Đông Phong tỏ thái độ, các lãnh đạo đang quan sát chiều gió cũng biểu thị ủng hộ quan điểm của Tần Quảng Phong.

Mà Vương Húc Huy thì thần sắc âm trầm, trên thực tế ông ta cũng đã nghĩ đến kết quả này, dù sao Ngô Địch cũng đắc tội với một tỷ phú, ông ta cũng đã chuẩn bị phương án mang Ngô Địch ra làm bia đỡ đạn rồi.

Có điều, dù sao đối phương cũng là môn sinh đắc ý của mình, lại rất có thể sẽ trở thành giúp đỡ của mình trong trường học, nên Vương Húc Huy vẫn muốn cố gắng một phen.

Vương Húc Huy liếc nhìn Tần Quảng Phong một cái, tiếp đó lại nhìn đám người Đường Đông Phong vừa lên tiếng phụ họa, sau đó ra vẻ oán giận: "Thấy người ta có thế lực lớn mạnh thì đã lựa chọn khuất phục, vì thế mà khai trừ một giáo viên trẻ tuổi có tiền đồ vô hạn, đại học Giang Thành chúng ta thành ra thế này từ bao giờ!"

"Huống chi, coi như Vương Băng Như có bạn trai là tỷ phú, vậy có quan hệ gì với chuyện này? Có quan hệ gì đến sự phát triển của đại học Giang Thành chúng ta?"

"Đừng nói cậu ta là có trăm tỷ, coi như cậu ta có ngàn tỷ, thì chúng ta vẫn phải đứng ở góc độ của nhà trường để xử lý công bằng. Coi như Ngô Địch hơi vượt giới hạn khi tiếp xúc với Vương Băng Như, nhưng không tạo thành hậu quả gì đáng nói, thậm chí có thể nói Vương Băng Như không hề bị tổn thương gì. Nếu vậy mà khai trừ ngô Địch, sau này nam giáo viên có còn dám nói chuyện với nữ học sinh nữa không? Có còn dám dạy nữ học sinh nữa không?"

"Cho nên, tôi vẫn bảo trì quan điểm của mình, không thể khuất phục kẻ có quyền có thế."

Nói xong lời cuối cùng, Vương Húc Huy còn vỗ bàn một cái, để diễn tả vẻ công bằng liêm khiết chính trực của mình.

Mọi người đều đã tỏ thái độ của mình, lúc này tất cả đều nhìn về phía Lý Trường Giang, dù sao Lý Trường Giang mới là người quyết định.

Lý Trường Giang đương nhiên cũng biết chuyện này dính đến Dương Hạo, nhưng Lý Trường Giang không quen đối phương, cũng không có tiếp xúc gì, đến giờ đối phương cũng không liên hệ với mình, cho nên Lý Trường Giang vẫn muốn chờ mọi người thể hiện thái độ thì mới quyết định.

Mà bây giờ, thái độ của mọi người đã rõ ràng, đa số người đứng về bên Tần Quảng Phong, chỉ có một mình Vương Húc Huy muốn bảo vệ môn sinh đắc ý của mình.

"Lão Tần, ông còn muốn bổ sung gì không?"

Vương Húc Huy nói năng rất hùng hồn, nhưng Lý Trường Giang xưa nay đều rất vững vàng, vẫn muốn xem Tần Quảng Phong còn lá bài tẩy nào không.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...