🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 715: Kẻ có tiền vạn ác

Giờ này mà lái xe đến một góc vắng vẻ yên lặng, tuyệt đối là đến giao lưu trình độ chơi bài.

Bởi vậy vừa nghĩ đến nữ thần của mình đang trong chiếc Aito M9 kia, Lộ Minh lập tức khó chịu, ở trường đã bị đả kích một lần, không ngờ đi ra ngoài thư giãn mà lại bị đả kích mạnh hơn.

Nữ thần của mình vậy mà lại làm chuyện này trong xe với người đàn ông khác. . .

Đã nói hoa khôi lạnh lùng cơ mà!

Lộ Minh vẫn cho rằng Vương Băng Như là loại con gái chưa từng yêu đương, không ngờ vậy mà lại biết chơi như vậy.

Thấy Lộ Minh nhìn chằm chằm vào chiếc Aito cách đó không xa, tiểu sư muội liền tò mò hỏi: "Sư huynh, sao thế? Anh biết chiếc xe kia à?"

"Không, chỉ là thích chiếc xe kia rất đẹp, chờ sau này có tiền cũng mua một cái."

Lộ Minh phun khói, trong mắt tràn đầy hâm mộ, người trẻ tuổi tương đối giỏi trong việc tiếp nhận cái mới, điểm này có thể thấy từ độ tuổi của người sử dụng ô tô nguồn năng lượng mới.

Lộ Minh thật sự rất thích chiếc Aito M9 này, cho nên lời này cũng không phải nói dối, chờ kiếm được tiền thì Lộ Minh cũng muốn mua một chiếc.

Chỉ có điều, Lộ Minh còn chưa bước chân vào xã hội, cho nên không có khái niệm với xe cấp bậc 500 ngàn, gã cũng giống như rất nhiều sinh viên chưa bước chân vào xã hội, đều tràn đầy hi vọng với tương lai, luôn cảm thấy mình là nhân vật chính, nhất định sẽ có thể kiếm nhiều tiền, tiền đồ vô hạn.

Mà thực tế lại là, sinh viên bây giờ tốt nghiệp muốn tìm một công việc không phải tăng ca hai ngày cuối tuần, tiền lương 4000 5000 cũng không phải việc dễ.

Cho nên, muốn kiếm được 500 ngàn. . . phải đến bao giờ chứ?

"Sư huynh, vậy chúc anh sớm được toại nguyện!"

Tiểu sư muội cười hì hì trả lời một câu, nàng căn bản không biết giá trị của chiếc xe kia, trên thực tế, lực chú ý của nàng không nằm trên chiếc xe đó, lúc này nàng đang nghĩ, vị sư huynh này muốn nghỉ đến bao giờ!

Nếu biết đối phương yếu như vậy, còn không bằng hẹn một tên bên khoa thể dục.

Nhưng đúng lúc này, chiếc xe kia chợt nhún nhảy, lần này tiểu sư muội lại thấy hứng thú.

"Thì ra là vậy! Sư huynh thật là có kinh nghiệm!"

Tiểu sư muội dường như hiểu ra vì sao Lộ Minh lại nhìn chằm chằm vào chiếc xe kia, liền cười hì hì trêu đùa một câu.

Lộ Minh thì lại rất ngưng trọng, gã còn đang suy nghĩ Vương Băng Như có trong xe hay không, chiếc xe này dừng ở đây có thể chỉ là trùng hợp.

Nhưng sự thật chứng minh, hai lần trùng hợp chỉ là sự kiện có xác suất cực nhỏ, nếu đã dừng xe ở đây, tất nhiên là để đánh bài rồi!

Nhìn một lúc lâu, tiểu sư muội liền lườm yêu một cái, nũng nịu gọi một tiếng: "Sư huynh. . ."

Lộ Minh đương nhiên hiểu ý của đối phương, gã rít sâu một hơi thuốc, sau đó ném tàn thuốc xuống đất, dẫm mạnh lên nó, tựa như đã quyết tâm làm gì đó.

Mẹ nó!

Không cướp được người!

Nhưng chuyện này mình nhất định sẽ thắng!

Dù sao mình cũng trẻ tuổi!

Lộ Minh nghĩ đến đây, dục vọng hơn thua đã được phóng đại đến vô hạn, tiếp đó gã lại đánh mạnh một cái lên mông tiểu sư muội.

Tới đến!

Chuẩn bị đón nhận bão táp cuồng phong đi!

Tiểu sư muội rất hưởng thụ, 'ưm' một tiếng rồi nhanh chóng phối hợp với sư huynh, lòng tràn đầy chờ mong!

Bởi vì thế chiến thứ hai luôn dài hơn một chút, nên Lộ Minh vô cùng tự tin, nhưng bởi vì từng thực tiễn quá nhiều lần, lại giỏi về nghiên cứu học tập, nên trình độ chơi bài của vị tiểu sư muội này vô cùng xuất sắc.

Kết quả mười phút sau.

Lộ Minh lại châm điếu thuốc, gã lại phun mây nhả khói, ánh mắt vô thức nhìn về phía chiếc Aito M9 cách đó không xa.

Nó vẫn còn đang nhún nhảy!

Vậy mà thua. . .

Lộ Minh rất không cam lòng, nhất là nghĩ đến người trong xe rất có thể là Vương Băng Như, trong lòng gã lại tràn đầy bực bội.

Tiểu sư muội trơ mắt nhìn chiếc xe kia, trong mắt viết hâm mộ, bây giờ nàng rất muốn đổi vị trí với cô gái trong xe.

Không vì cái gì khác, nàng chỉ muốn nhìn xem đồ vật bên trong xe trông ra sao.

Tiểu sư muội mở miệng hỏi: "Sư huynh, chiếc xe kia là xe gì?"

"Aito M9." Lộ Minh thuận miệng đáp, tiếp đó lại hỏi: "Em hỏi làm gì?"

"Không có gì, chỉ tò mò thôi!"

Tiểu sư muội nói xong liền mở điện thoại, tìm kiếm về chiếc xe này, tiếp đó liền nhìn thấy không gian và nội thất bên trong xe, tiếp đó tiểu sư muội này lại bắt đầu tưởng tượng ra cảnh hai người ở hàng sau. . . phải dùng tư thế nào mới thoải mái nhất. . .

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Nhưng đối với Lộ Minh mà nói, thời gian này vô cùng khó chịu, gã hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, luôn cảm thấy hút hết điếu này thì đối phương sẽ kết thúc.

Kết quả hút nửa bao thuốc, chiếc xe kia vẫn nhún nhảy!

"Sư huynh, có phải chiếc xe kia bị hỏng rồi không?"

Tiểu sư muội biết rõ còn cố hỏi, nhưng đây cũng là bậc thang cho Lộ Minh.

"Ừm, có thể là vậy!" Lộ Minh gật gù, tiếp đó vỗ vỗ bả vai của tiểu sư muội: "Đi thôi, chúng ta về trường."

"Ừm được!"

Tiểu sư muội lên tiếng, lại liếc nhìn chiếc xe kia một cái, thật ra nàng rất muốn xem bao lâu mới kết thúc, nhưng cân nhắc đến thể diện của Lộ Minh, nên đành phải đi theo đối phương.

Có điều, khi hai người sắp rời đi, chiếc Aito M9 chợt dừng lại.

"A, sửa xe xong rồi!"

Tiểu sư muội ngạc nhiên lẩm bẩm một tiếng, tiếp đó vội vàng nhìn thời gian trên điện thoại.

Nàng không tính giờ chính xác, nhưng từ khi nàng và Lộ Minh nghỉ ngơi đến bây giờ, chắc khoảng nửa tiếng rồi.

Khá lắm!

Muốn làm quen nha!

Tiểu sư muội nghĩ thầm, nhưng Lộ Minh vẫn ở bên cạnh, nàng không thể trực tiếp tiến lên bắt chuyện được.

Lộ Minh cũng dừng bước, gã rất tò mò người trong xe có phải Vương Băng Như hay không, cho nên hi vọng người trong xe có thể xuống xe hít thở hoặc hút thuốc gì đó.

Có thể là ý nghĩ của gã đã phát huy tác dụng, cửa sau chiếc Aito M9 mở ra thật, tiếp đó bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của gã.

"Trời ạ! Đó không phải Vương Băng Như sao!"

Tiểu sư muội liếc mắt đã nhận ra Vương Băng Như, không khỏi kêu lên một tiếng.

Nàng kêu hơi to, Lộ Minh vội vàng che miệng của nàng, lại ra hiệu im lặng: 'Xuỵt, đừng để người ta nghe thấy."

"Ừ. . ."

Tiểu sư muội liên tục gật đầu, ra hiệu mình đã biết, lúc này Lộ Minh mới buông tay.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...