🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 708: Bạn gái của kẻ có tiền đều là mỹ nữ

"Trời ạ, vậy mà trực tiếp mắng giáo viên!"

"Vẫn nghe nói Vương Băng Như rất lạnh lùng, không ngờ còn có một mặt như vậy!"

"Là do tên kia cứ dây dưa với Vương Băng Như, chỉ có thể nói là đáng đời!"

"Đây có được coi là giáo viên quấy rối nữ sinh không? Người ta cũng nói chỉ gặp mặt vài lần, không hề thân quen!"

"Càng ngày càng thú vị, giáo viên thầm mến học sinh? Biết người ta có bạn trai còn chạy đến khuyên chia tay? Quá thú vị rồi!"

". . ."

Vương Băng Như lớn tiếng giải thích cũng đã có hiệu quả, đám quần chúng hóng chuyện lập tức nghị luận và bàn tán.

Cùng lúc đó, còn có 'phóng viên tiền tuyến' đã đăng bài và cập nhập tình hình nơi này lên diễn đàn trường.

Trong lúc nhất thời, bài đăng 'Trời sập! Vương Băng Như có bạn trai' đã hot hot hot, khu bình luận đang tăng vọt, còn có người phổ cập khoa học, nói rõ thân phận của Ngô Địch.

Quần chúng hóng hớt biết được thân phận của Ngô Địch, vị này thật ra là tiến sĩ mới tốt nghiệp và ở lại trường, cho nên lại càng hứng thú với sự kiện này.

Một nam giáo viên trẻ tuổi, một hoa khôi học nghiên cứu sinh.

Trong hoàn cảnh sân trường, vụ drama này rất thú vị, khiến không ít quần chúng vây xem đã share bài đăng vào trong nhóm lớp học hoặc phòng ngủ.

Trong lúc nhất thời, sự kiện 'nam giáo viên và hoa khôi' đã truyền khắp đại học Giang Thành.

Tại thời đại tin tức này, chỉ 10 phút cũng có thể truyền một tin tức ra khắp cả nước, chứ đừng nói là một đại học Giang Thành nho nhỏ.

Mà kết quả khi tin tức điên cuồng truyền bá là, càng ngày càng nhiều quần chúng hóng hớt chạy đến và tụ tập bên hồ nhân tạo!

Có thể thấy được, hóng hớt là bệnh di truyền của nhân dân cả nước.

Hiện trường.

Ngô Địch cũng không biết hậu quả khi mình xuất hiện, sau khi bị Vương Băng Như mắng á khẩu không đáp được, y lại chuyển đầu mâu về phía Dương Hạo.

Y không biết trả lời Vương Băng Như thế nào, nhưng lại cảm thấy mình sẽ tìm được điểm đột phá từ trên người tên 'tiểu bạch kiểm' Dương Hạo này.

"Anh không phải người của đại học Giang Thành đúng không? Tại sao lại đi vào trường học của chúng tôi?"

Ngô Địch lên tiếng chất vấn, y học ở đại học Giang Thành cho đến khi tốt nghiệp tiến sĩ, đã lăn lộn trong trường này 10 năm, có ấn tượng với đa số công nhân viên chức trong trường, cho dù không biết thì ít nhất cũng từng chạm mặt trong trường.

Nhưng người đàn ông này rất lạ mặt, mà đối phương ăn mặc không giống học sinh, cho nên Ngô Địch kết luận, khả năng cao là người ngoài trường.

Hôm nay không phải cuối tuần, trên nguyên tắc thì đại học Giang Thành không mở cửa với người ngoài.

Dưới tình huống bình thường, người ngoài không thể tiến vào sân trường.

Khi Ngô Địch chất vấn, bởi vì hồ nhân tạo tụ tập quá nhiều người, cho nên hai bảo vệ đang tuần tra trong sân trường cũng chạy đến.

Trường học sợ nhất là sự kiện tụ tập quy mô lớn mà không có tổ chức, người càng nhiều thì càng dễ có nguy hiểm không biết.

"Xảy ra chuyện gì?"

"Chuyện gì thế này?"

Bảo vệ cầm đầu khoảng 40 tuổi, tên gọi Đông Ban, là phó khoa trưởng khoa bảo vệ của trường học, vừa mới ăn cơm xong, đang chuẩn bị đi một vòng cho tiêu cơm rồi trở về nghịch điện thoại, không ngờ đình nghỉ mát trên hồ nhân tạo lại tụ tập nhiều người như vậy.

Phải biết, đình nghỉ mát ba mặt đều là nước, nhiều người tụ tập ở trên đó, nếu phát sinh mâu thuẫn nói không chừng sẽ có người rơi xuống nước, mặc dù hồ nhân tạo của trường không sâu quá 1 mét, nhưng tóm lại vẫn có tai họa ngầm.

"Khoa trưởng Đông, anh đến thật đúng lúc."

"Người này không biết đã xâm nhập vào trường bằng cách nào!"

Ngô Địch tự nhiên biết Đông Bân, thấy đối phương chạy đến hiện trường, y tựa như tìm thấy lãnh đạo, lập tức chỉ vào Dương Hạo mà tố cáo.

Nghe y nói vậy, Đông Bân cũng nhìn vào Dương Hạo, nhưng sau khi nhìn thấy Dương Hạo, Đông Bân lại thấy người này khá quen, hình như đã gặp ở đâu rồi, nhưng nhất thời lại không nhớ ra, liền nghiêm mặt hỏi: "Anh không phải người của trường học, vào trường đã đăng ký ở cổng chưa?"

Không phải cuối tuần, nhưng không phải không thể vào trường, dùng thẻ căn cước đăng ký và nói nguyên nhân vào trường là có thể tiến vào.

"Ừm, có đăng ký! Tôi vào từ cửa chính."

Dương Hạo gật đầu, hắn quả thực đã đăng ký xong mới tiến vào sân trường, có thể nói là đường đường chính chính.

"Anh đến trường học của chúng tôi làm gì?"

Đông Bân vừa hỏi vừa cố gắng nhớ lại, xem mình đã gặp người này ở đâu.

Bởi vì đối phương rất quen mắt, để Đông Bân có một loại cảm giác như nhìn thấy minh tinh quen mắt nào đó, nhưng nhất thời không nhớ nổi tên.

Mà đúng lúc này, vị bảo vệ trẻ tuổi đi theo Đông Bân chợt nói nhỏ bên tai anh ta: "Khoa trưởng, hình như vị này là Dương tổng đang rất hot trên mạng!"

"Chính là người mà chúng ta thường xuyên nhìn thấy trên mạng ấy, anh còn nói muốn học công phu của người ta. . ."

"Hả?"

Nghe bảo vệ trẻ tuổi nói vậy, Đông Bân lập tức cả kinh, tiếp đó trợn tròn mắt lên, hình tượng của người đàn ông trước mặt đã trùng lặp với hình tượng trong video.

Cmn!

Đúng là thật này!

Thần tượng!!!!

Sao thần tượng lại đến trường mình rồi?

Đông Bân bình thường rất rảnh, cho nên thường xuyên lướt video giết thời gian, mà xem như phó khoa trưởng, nên bình thường cũng muốn tập tành võ vẽ.

Bởi vậy sau khi xem video Dương Hạo một vs mười mấy kia, anh ta đã rất chấn động, thậm chí còn download video về điện thoại, thường xuyên mang ra xem và nghiên cứu.

Bảo sao lại quen mắt như vậy, hóa ra là Dương tổng!

"Ngài là Dương tổng?"

Sau khi nhận ra Dương Hạo, giọng điệu của Đông Bân lập tức thay đổi, không hề có vẻ chất vấn như vừa rồi, mà là ân cần hỏi thăm.

"Ừm, tôi là Dương Hạo."

Dương Hạo khẽ gật đầu, hắn đã quen với việc bị nhận ra rồi.

Hết cách rồi, nếu như chỉ nhìn từ góc độ lưu lượng, hiện giờ độ hot của hắn trên internet không thua kém những người nổi tiếng có chục triệu fan hâm mộ.

"Đúng là ngài rồi!"

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Đông Bân lập tức tươi cười đầy mặt: "Dương tổng, ngài nhận được lời mời của trường học à! Không biết ngài có hẹn với vị lãnh đạo nào?"

Theo Đông Bân thì một đại nhân vật như Dương Hạo đến đây, nhất định là do lãnh đạo trường học mời đến, bằng không sao người ta có thể vô duyên vô cớ xuất hiện ở đại học Giang Thành chứ.

"Tôi không biết lãnh đạo trong trường các anh, tôi chỉ đến tìm bạn thôi."

Dương Hạo đáp lời, đồng thời thuận thế đưa tay ôm bả vai Vương Băng Như, dùng cái này để cho thấy quan hệ của hai người.

Đông Bân cũng đã nhìn thấy Vương Băng Như, anh ta cũng có ấn tượng rất sâu với vị mỹ nữ này, mấy tên bảo vệ trẻ tuổi còn thường xuyên nhắc đến người ta nữa.

Không ngờ vị mỹ nữ này lại là bạn gái của Dương tổng.

Quả nhiên, bạn gái của kẻ có tiền đều là mỹ nữ ngàn dặm chọn một.

Đông Bân thầm cảm khái trong lòng, lập tức cười hỏi: "Dương tổng, vậy ở đây có chuyện gì vậy?"

"Anh nên hỏi vị giáo viên họ Ngô này!"

Dương Hạo nhún vai, tiếp đó quét mắt nhìn Ngô Địch: "Băng Nhi chỉ đưa tôi đi thăm quan sân trường một chút thôi, anh ta bỗng nhiên lao đến, còn nói mấy lời rất khó hiểu!"

"Hử??"

Đông Bân ngẩn người, anh ta cũng không quen Ngô Địch, nhưng biết đối phương là giáo viên trẻ tuổi mới của trường, thỉnh thoảng gặp mặt cũng gật đầu chào hỏi.

Mà Ngô Địch cho Đông Bân ấn tượng khá tốt, người trẻ tuổi rất có lễ phép, cho nên anh ta không nghĩ đến nguyên nhân tụ tập nhiều người ở đây lại là vì Ngô Địch.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...