Lúc này, một bài viết mới có tên 'Trời sập! Vương Băng Như có bạn trai' đã xuất hiện trên diễn đàn của trường.
Nội dung của bài viết rất đơn giản, một người dùng ẩn danh nói mình nhìn thấy Vương Băng Như và bạn trai đi dạo bên hồ nhân tạo, còn bổ sung một tấm ảnh chụp trộm từ bên cạnh.
Bài viết này vừa xuất hiện đã hấp dẫn vô số sinh viên đang nhàm chán, đừng thấy đại học Giang Thành là một trường tốt có tiếng, nhưng không đại biểu tất cả sinh viên đến đây đều tập trung vào học hành.
Tầng 1: Cmn, tan nát cõi lòng, nữ thần lại có bạn trai.
Tầng 2: Tôi cũng nhìn thấy, bạn trai còn rất đẹp trai.
Tầng 3: Nữ thần, tôi nằm mơ thấy giải đặc biệt của kỳ tiếp theo rồi, có thể chờ tôi không.
Tầng 4: Tôi đang ở hồ nhân tạo, phóng viên đến từ hiện trường đưa tin, tin tức là thật.
Tầng 5: Người anh em phía trên, xông lên kiếm tình báo đi!
Tầng 6:. . .
Dương Hạo cũng không biết Vương Băng Như có độ chú ý cao như vậy ở trong trường, lúc này hắn còn vừa ôm eo nhỏ của Vương Băng Như, vừa ngắm cá chép trong hồ, gió đêm lướt qua mặt, rất thoải mái.
Trong thoáng chốc, Dương Hạo thậm chí có một loại cảm giác như tỉnh mộng tuổi 20.
Hắn nhớ khi mình còn học đại học thì cũng thường xuyên đi dạo bên hồ với bạn gái, nhưng hồ nhân tạo của Học viện kinh tế tài chính Giang Thành nhỏ hơn đại học Giang Thành nhiều, căn bản không thể so sánh, nói chính xác hơn thì hồ nhân tạo của Học viện kinh tế tài chính Giang Thành như cái bể nước thôi.
Cho nên, đàn ông quả nhiên là vẫn phải có tiền.
Chỉ cần bạn có tiền, có lẽ bạn gái của bạn còn chưa ra đời kìa.
Không nói đến tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm, chỉ nói đến Vương Băng Như thôi, năm nay nàng 23 tuổi, nhỏ hơn Dương Hạo 12 tuổi, theo lý thuyết thì khi Dương Hạo đang chơi dã chiến bên hồ nhân tạo, thì Vương Băng Như còn đang học nhà trẻ kìa.
Kết quả mười mấy năm trôi qua, cô bé học nhà trẻ đã trở nên duyên dáng yêu kiều, có thể đi dạo hồ với tiền bối Dương Hạo, thậm chí có thể thực chiến, đương nhiên, lúc này hồ nhân tạo có quá nhiều người, không tiện làm chuyện không thích hợp với thiếu nhi.
Tòa nhà văn phòng.
Trợ giảng Ngô Địch vừa xử lý xong công việc, năm nay y tốt nghiệp tiến sĩ từ đại học Giang Thành, sau đó trực tiếp ở lại trường dạy học.
Bởi vì trẻ tuổi, lại là sư huynh, cho nên quan hệ của y và các sinh viên rất tốt, mà y cũng biết Vương Băng Như trong tiệc đón người mới, hơn nữa còn bị sư muội xinh đẹp kia hấp dẫn.
Thầy trò yêu nhau xem như cấm kỵ trong sân trường, nhưng Vương Băng Như là nghiên cứu sinh, năm thứ ba là có thể đi công tác, cho nên theo Ngô Địch thì hai người yêu nhau cũng không có gì, cùng lắm thì che giấu hai năm, sau đó lại công khai.
Bởi vậy y vẫn âm thầm tiến công Vương Băng Như, bình thường cũng hay chú ý các tin tức liên quan đến nàng trên diễn đàn trường học, lúc này y vừa làm xong việc, liền mở diễn đàn theo thói quen, tiếp đó liền nhìn thấy bài đăng nói Vương Băng Như có bạn trai.
Ngô Địch vội vàng mở ra xem, tiếp đó liền nhìn thấy ảnh chụp của đám quần chúng hóng chuyện.
Nhìn thấy đối tượng thầm mến rúc vào ngực người đàn ông khác, y lập tức như bị sét đánh, tay cầm chuột còn run rẩy.
Theo Ngô Địch thì không có bất kỳ ai trong trường hợp với sư muội hơn mình, y là tiến sĩ, lại là một trong số ít người có thể ở lại trường, có thể nói tiền đồ vô hạn.
Về phần đám người theo đuổi như Lộ Minh, nói thật là Ngô Địch không để vào mắt, dù sao trình độ và thân phận cũng chênh lệch rất nhiều!
Kết quả, không ngờ nửa đường lại có Trình Giảo Kim.
Người này là ai?
Ngô Địch phóng to ảnh lên mấy lần, nhưng bởi vì góc độ quay chụp nên không rõ khuôn mặt của người kia, chỉ có thể nhìn thấy đối tượng thầm mến của mình kéo tay đối phương, thậm chí còn có ảnh Vương Băng Như chủ động hôn mặt đối phương.
Chuyện này. . .
Ngô Địch nắm chặt nắm đấm, tắt máy tính, rời phòng làm việc, vội vã đi về phía hồ nhân tạo.
Lúc này có không ít nam sinh xem bài đăng xong đã đi về phía hồ nhân tạo, nhưng bọn họ chỉ muốn đến xem náo nhiệt mà thôi, loại ghen tuông như Ngô Địch chỉ là số ít, đại khái là chỉ có Ngô Địch và Lộ Minh.
Ngồi hóng gió một lát, vì các giác quan đã tăng lên, nên Dương Hạo cảm nhận được mình và Vương Băng Như đã trở thành tiêu điểm chú ý, rất nhiều ánh mắt từ bốn phương tám hướng nhìn vào, còn có rất nhiều người đang xì xào bàn tán.
"Băng Như, hình như em rất có lực ảnh hưởng trong trường nhỉ!"
"Có vẻ như tất cả mọi người đều chú ý việc em có bạn trai!"
Dương Hạo vừa nói vừa đặt tay lên cặp đùi căng mọng của Vương Băng Như.
Thích xem đúng không?
Vậy xem cho kỹ đi!
Vương Băng Như cao 1 mét 70, dáng người như người mẫu, một đôi chân dài cực kỳ hút ánh mắt, hôm nay nàng lại mặc quần jean bó, ưu thế chân dài càng rõ ràng, đàn ông nhìn vào là muốn sờ, không muốn sờ không phải đàn ông.
Cho nên, khi Dương Hạo đặt tay lên đó, đám nam sinh nhìn trộm kia thậm chí còn phát ra tiếng hâm mộ.
Không dám tưởng tượng cảm xúc tốt đến mức nào!
Mà để tâm lý đám nam sinh sụp đổ là, Dương Hạo còn không ngừng sờ sờ véo véo trên cặp đùi vô cùng co dãn kia. . .
"Dương đại ca, gió hơi lạnh."
"Chúng ta đi thôi!"
Dương Hạo ra tay rất chuẩn, khiến ánh mắt Vương Băng Như hơi mê ly, có nhiều thứ không thử thì thôi, bạn mãi mãi không biết nó tuyệt vời ra sao, cũng sẽ không nghĩ đến nó.
Nhưng sau khi nếm thử, bạn được trải nghiệm cảm giác tuyệt vời đó, thì khó tránh khỏi sẽ nhớ đến nó!
Lúc này, Vương Băng Như hiển nhiên là muốn rồi.
Dù sao rất lâu rồi không gặp!
Nhất định phải dành thời gian cho việc chính.
"Đi đâu?" Tay Dương Hạo vẫn không ngừng, cười ha ha hỏi.
"Em nghe Dương đại ca."
Vương Băng Như dù sao cũng mặt mỏng, không thể nói thẳng ra, nhưng nàng biết Dương Hạo tìm mình không thể là vì đi dạo và hóng gió.
Dương Hạo nghĩ nghĩ, nói: "Hay là đi dạo tòa nhà dạy học đi!"
"A? Tòa nhà dạy học? Được không?"
Vương Băng Như kinh hãi, trên gương mặt đáng yêu đã nổi lên một tầng đỏ ửng.
Nàng cho rằng Dương Hạo sẽ đưa nàng đi khách sạn hoặc là về nhà, không ngờ Dương Hạo lại muốn đến phòng học.
Là sinh viên đương đại, Vương Băng Như cũng không phải loại người bế tắc thông tinh, thỉnh thoảng sẽ nghe thấy bạn cùng phòng nói ai với ai đã thân mật với bạn trai trong lớp học.
Còn có ai với ai bị camera quay lại quá trình thân mật trong lớp học...
Mỗi khi nghe thấy tin tức này, Vương Băng Như đều cảm thấy người trong cuộc điên rồi, nhất định phải làm chuyện đó trong phòng học sao?
Không thể đi khách sạn hoặc nơi nào kín đáo hơn à?
Nhưng mà, nàng không ngờ loại chuyện này sẽ phát sinh trên người mình.
Phản ứng đầu tiên của Vương Băng Như là kháng cự, mà phản ứng thứ hai là cảm thấy rất kích thích.
Trong nháy mắt, nàng dường như đã hiểu được các 'tiền bối' kia.
Không phải không thuê nổi khách sạn, mà là phòng học có hiệu quả càng tốt hơn!
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?