🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 696: Hồng nhan tri kỷ ở Giang Thành (2)

Khang Chí Siêu nói như có lý có cứ, nhưng không lừa được kẻ già đời như Tôn Hải.

Vứt bỏ những lý do lòe loẹt kia, thực tế chính là vị trí xưởng trưởng của Trương Phong Thu là tạm thời không thể rung chuyển, mà Khang Chí Siêu thì không được thăng chức, vẫn chỉ là một phó chủ nhiệm bộ hậu cần mà thôi.

"Chủ nhiệm Khang có giác ngộ cao thật! Tôi còn phải học hỏi anh rất nhiều."

Tôn Hải qua loa một câu, tiếp đó liền rời khỏi văn phòng của Khang Chí Siêu, trong lòng thì đang nghĩ cách ôm đùi Trương Phong Thu.

Bởi vì bây giờ xem ra, Trương Phong Thu mới là bắp đùi to!

Mà cái gọi là 'hoàng thân quốc thích' như Khang Chí Siêu thì lại quá yếu, chỉ có danh hiệu chứ không có tác dụng gì.

Chờ Tôn Hải rời đi, Khang Chí Siêu trực tiếp khóa trái cửa phòng, suy tư một lát tiếp đó liền gọi điện thoại cho chị ba Khang Tuệ Chi.

"Chị ba, có chuyện chị nhất định phải giúp em."

Điện thoại vừa kết nối, Khang Chí Siêu đã nức nở, giống như bị ai ức hiếp vậy.

"Chí Siêu, có chuyện gì từ từ nói."

Khang Tuệ Chi sợ hết hồn, em trai Khang Chí Siêu nói gì cũng 50 tuổi rồi, vậy mà lại khóc trong điện thoại, Khang Tuệ Chi cho rằng có chuyện lớn gì.

"Cha ba, là thế này, tiểu Dương mua xưởng sắt thép của bọn em đúng không, kết quả lại cho đối thủ một mất một còn với em lên làm xưởng trưởng, nếu chỉ như vậy thì cũng thôi! Cậu ta thăng chức cho rất nhiều người, nhưng lại không thăng chức cho em, người trong xưởng đều biết em là cậu của Tiểu Dương, chị nói sau này em còn sống và làm việc trong xưởng thế nào!'

Khang Chí Siêu hoàn toàn chính xác là một diễn viên tốt, lúc nói chuyện còn mang theo tiếng nức nở, định dùng cách này để kích thích lòng đồng tình của chị ba Khang Tuệ Chi.

Tuy nhiên, Khang Chí Siêu đã chọn sai đối tượng, Khang Tuệ Chi rất hiểu người em trai này của mình, cộng thêm Khang Chí Siêu là bên không có lý, Khang Tuệ Chi tự nhiên không thông cảm nổi, trái lại còn nhíu mày.

Mà khi hai chị em nói chuyện điện thoại thì Lý Bảo Quân ở ngay bên cạnh, ông nghe thấy em vợ khóc lóc kể lể xong, chỉ cảm thấy bó tay, nhịn không được mà trách: "Chí Siêu, nếu cậu cảm thấy không sống được trong xưởng, vậy thì đừng làm nữa, chúng ta không cần chịu nhục!'

"A. . ."

Nghe Lý Bảo Quân nói vậy, Khang Chí Siêu còn đang nức nở lập tức giật mình.

Thậm chí còn muốn chửi mẹ!

Không sống nổi liền không làm?

Nghe xem đây là tiếng người sao!

Khang Chí Siêu hít sâu một hơi, điều chỉnh cảm xúc nổi giận, nếu như là trước kia, Khang Chí Siêu nhất định sẽ mắng người, nhưng xưa đâu bằng nay, Lý Bảo Quân người ta là cha vợ của Dương Hạo, nếu đắc tội với Lý Bảo Quân, vậy đừng nói đến chuyện thăng chức nữa.

"Anh rể, anh cũng biết em làm trong xưởng hơn 20 năm rồi, sao có thể nói không làm là không làm được."

"Huống chi nhà xưởng bây giờ là của Tiểu Dương, là xí nghiệp của người nhà chúng ta, Tiểu Dương bình thường bận rộn, em giúp Tiểu Dương nhìn một chút cũng là hợp lý mà!"

Khang Chí Siêu 'lý luận theo lý lẽ', nói rất hiên ngang lẫm liệt.

"TIểu Dương không đề bạt cậu đó là vì không muốn biến nhà xưởng thành xí nghiệp gia tộc!"

"Chí Siêu, nếu cậu thật sự ủng hộ Tiểu Dương, vậy thì đừng làm loạn, thành thành thật thật làm tốt việc của mình đi!"

Lý Bảo Quân mắng một câu, ông có thể không hiểu ý của Khang Chí Siêu sao? Không phải là trách Tiểu Dương không thăng chức cho mình sao!

Có thăng chức hay không, vấn đề này không thể ép buộc người khác, huống chi ly do thăng chức là bởi vì mình là họ hàng thân thích??

Tuổi đã cao, lại tự cho là đúng, làm người không có ranh giới cuối cùng!

Khang Chí Siêu bị mắng á khẩu không trả lời được, ông ta cũng biết việc này mình đuối lý, nhưng Khang Chí Siêu căn bản không muốn phân rõ phải trái, bằng không cũng không gọi điện thoại cho Khang Tuệ Chi.

"Anh rể, chị ba, dù sao em cũng là người nhà, Tiểu Dương lại dùng người ngoài mà không cần người nhà, như vậy căn bản không coi chúng ta là người nhà. . ."

Tút tút tút. . .

Khang Chí Siêu còn định chơi bài tình cảm, kết quả bên kia đã cúp máy.

Chị ba??

Alo???

"Lý Bảo Quân, anh giỏi lắm!"

"Anh dựa vào con rể để ăn thịt, còn không cho tôi uống canh đúng không!"

Khang Chí Siêu để điện thoại xuống thì bắt đầu dậm chân mắng to.

Nhưng mắng một lát thì lại thấy nhụt chí, bởi vì mắng thế nào cũng không thay đổi được sự thật.

Ông ta không được thăng chức, mà còn có nguy cơ trở thành trò cười.

Nghĩ nghĩ, Khang Chí Siêu lại gọi điện thoại cho Lý Mạn Ny, ông ta nghĩ người làm cậu như mình chủ động cầu xin cháu gái cũng không có vấn đề, kết quả Lý Mạn Ny nghe nói là chuyện này thì trực tiếp nói thẳng, nàng không tiện nhúng tay vào xưởng sắt thép Hướng Dương, tiếp đó liền cúp máy.

Khang Chí Siêu liên tục gặp trắc trở nhưng vẫn không cam lòng, sau khi tan làm thì vội vàng chạy đến nhà cha Khang Cảnh Xuân, lại lòng đầy căm phẫn mà kể lể cảnh ngộ của mình với cha: "Cha, nào có ai làm như Tiểu Dương chứ! Nhà xưởng 10 tỷ cũng mua rồi, vậy mà không thể cho con một chức xưởng phó?"

Ba!

Khang Chí Siêu vừa nói ra, ông cụ đã tức giận đến vung tay tát cho ông ta một cái, râu ria vểnh lên, mắng: "Tiểu Dương người ta nợ anh?"

"Còn xưởng phó?"

"Anh có đầu óc để làm xưởng phó sao?"

"Còn gọi điện thoại cho Mạn Ny để cầu xin? Mặt mũi nhà họ Khang chúng ta bị anh làm mất sạch rồi!"

Khang Chí Siêu vốn cho rằng cha sẽ ra mặt cho mình, kết quả lại bị ông cụ trách mắng một trận.

Mà khi Khang Chí Siêu bị mắng, Dương Hạo đã về đến Giang Thành.

Ngài may sẽ là ngày quán bar Thanh, quán bar lớn nhất Giang Thành khai trương.

Dương Hạo là ông chủ sau màn, cũng chuẩn bị tham gia nghi thức cắt băng, trên thực tế thì Dương Hạo không tham gia cũng được, hắn trở về Giang Thành chủ yếu là để thăm đám hồng nhan tri kỷ của mình.

Bởi vì cái gọi là 'một ngày không gặp như cách ba thu'!

Lâu rồi hắn không gặp đám hồng nhan tri kỷ ở Giang Thành!

Mà sau khi đến Giang Thành, Dương Hạo đến quán cà phê của Vương Tuyết Như trước.

Đang là giờ tan tầm, nên trong quán cà phê khá vắng vẻ, chỉ có ba bàn khách, trong đó hai bàn là cặp tình nhân đang xì xào, một bàn khác là hai người đàn ông trung niên áo mũ chỉnh tề, trên bàn của họ là máy tính, có vẻ như đang làm việc, nhưng ánh mắt hai người lại thỉnh thoảng liếc nhìn về phía quầy bar.

"Bà chủ ở đây đẹp thật!"

"Vừa rồi xin wechat, kết quả lại là wechat của tiệm!"

"Đó là ông xin không đúng cách rồi, bà chủ này vừa nhìn đã biết là đang trong thời kỳ như lang như hổ, nhìn tôi đây!"

Người đàn ông tương đối cao vỗ vỗ vai bạn mình, tiếp đó chuẩn bị đứng dậy đi qua bắt chuyện.

Mà đúng lúc này, một người đàn ông tiến vào quán cà phê, sau đó bước nhanh về phía quầy bar.

Thấy thế, người đàn ông cao cao kia lại ngồi xuống, chọc chọc vào bạn mình, nói: "Nhìn kia, lại có một người nữa."

"Nhất định là thất bại!"

Người kia bĩu môi khinh thường, dù sao một người đàn ông 'ngọc thụ lâm phong' như mình cũng bị từ chối mà.

Tuy nhiên, một màn để hai người mở rộng tầm mắt đã xuất hiện, bà chủ đang buồn bực ngán ngẩm chơi điện thoại sau quầy bar nhìn thấy người đàn ông đi tới, lập tức nhảy dựng lên, sau đó trực tiếp chạy ra khỏi quầy bar và nhào vào ngực người kia.

Cái này còn chưa hết, sau đó hai người còn không coi ai ra gì mà răng môi lẫn lộn!

Cmn!

Gì đây?

Hai người đàn ông nhìn nhau, mặt đầy khiếp sợ.

Bởi vì động tác của bà chủ và người kia tạo thành động tĩnh quá lớn, làm hai đôi tình nhân đang xì xào kia cũng chú ý đến, ánh mắt của bốn người lập tức nhìn về phía quầy bar.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...