Hội nghị cấp cao này kéo dài hơn hai tiếng, hơn nữa tiết tấu vô cùng chặt chẽ, ngoại trừ bổ nhiệm nhân sự ra, Trương Phong Thu còn tuyên bố năm mục tiêu cải cách.
Có thể leo lên chức vụ lãnh đạo cao tầng trong xí nghiệp nhà nước, đa số đều là cáo già, hội nghị mới tiến hành không lâu thì mọi người đều nhận ra, Trương Phong Thu lên làm xưởng trưởng mới được tuyên bố hôm nay, nhưng thật ra thì đã được quyết định từ lâu rồi, bằng không Trương Phong Thu không thể chuẩn bị kỹ càng như vậy được!
Nếu không có gì bất ngờ, bổ nhiệm và cải cách đều được Dương Hạo gật đầu, theo lý thuyết thì sếp tổng mới rất coi trọng Trương Phong Thu.
Có thể nói, Trương Phong Thu chính là người phát ngôn của sếp tổng mới trong xưởng sắt thép Hướng Dương.
Lần hội nghị trước, tất cả mọi người cho rằng Khang Chí Siêu mới là người phát ngôn của sếp tổng trong xưởng, mà thông qua hội nghị này, mọi người đã hiểu ra, Trương Phong Thu mới là!
Về phần Khang Chí Siêu... chức vụ vẫn giữ nguyên kìa!
Hội nghị kết thúc.
Dương Hạo đi theo Trương Phong Thu vài phòng làm việc.
Mà khi hai người đang đi về phía văn phòng, Khang Chí Siêu lại chạy chậm đuổi theo: "Dương tổng, có thể nói vài câu không?"
Khang Chí Siêu vừa thở hổn hển vừa cười làm lành.
Dương Hạo thuận miệng đáp một câu: "Nói luôn ở đây đi, cũng không có người ngoài!"
"A. . ." Khang Chí Siêu nhìn Trương Phong Thu một chút, khổ sở nói: "Không tiện lắm!"
"Dương tổng, hai người nói chuyện đi! Tôi đi vệ sinh!" Trương Phong Thu lại rất biết điều, trực tiếp rời đi.
Thật ra Trương Phong Thu cũng đoán được Khang Chí Siêu muốn nói gì, nhưng ông cũng biết ý nghĩ của Dương Hạo, bởi vì lúc trước ông và Dương Hạo đã bàn về vấn đề sử dụng Khang Chí Siêu, thái độ của Dương Hạo là đối xử như nhau, không cần phân biệt.
Chờ Trương Phong Thu rời đi, Khang Chí Siêu lập tức cười tủm tỉm nói: "Tiểu Dương, chỉ còn hai chúng ta, cậu không gọi cháu là Dương tổng nữa, dù sao chúng ta cũng là người thân mà."
"Đúng, ngài là trưởng bối!" Dương Hạo bình tĩnh gật gù.
"Là trưởng bối, lại là người lâu năm trong xưởng, có mấy câu vẫn phải nói với cháu."
Khang Chí Siêu xoa xoa tay, có thể thấy ông ta đang rất khẩn trương.
Mà Dương Hạo căn bản không lên tiếng, chỉ lặng lẽ nhìn Khang Chí Siêu.
"Tiểu Dương, cháu không phải người trong xưởng, căn bản không hiểu rõ Trương Phong Thu, đừng thấy tên này là xưởng phó, nhưng vẫn luôn không được mọi người hoan nghênh, là đối tượng bị xa lánh, ba vị xưởng phó và xưởng trưởng Trịnh đều có quan hệ không tốt với Trương Phong Thu."
"Nếu một người không thích Trương Phong Thu, thì có thể là vấn đề của người kia, nhưng tất cả mọi người đều không thích Trương Phong Thu, vậy cháu cảm thấy là vấn đề của ai?"
Nói đến đây, Khang Chí Siêu không cao lắm phải ngửa đầu nhìn Dương Hạo, chờ hắn đáp lại.
Nhưng Dương Hạo chỉ khẽ gật đầu, dường như ra hiệu ông ta nói tiếp.
Khang Chí Siêu mới nói tiếp: "Trương Phong Thu có danh tiếng rất tệ trong xưởng, cho nên để một người như vậy làm xưởng trưởng thì không phù hợp, rất khó làm người ta phục!"
"Tiểu Dương, chúng ta là người nhà, cho nên cậu mới nói cho cháu nhiều như vậy"
"Nếu không, cậu sẽ không quan tâm mấy việc vớ vẩn này, thành thật làm việc của mình là được!"
Dứt lời, Khang Chí Siêu lại nhìn vào Dương Hạo, chờ hắn đáp lại.
Lần này, Dương Hạo cuối cùng cũng nói chuyện: "Vậy cậu cảm thấy ai phù hợp làm xưởng trưởng?"
"A, chuyện này. . .
"
Khang Chí Siêu không ngờ Dương Hạo bỗng nhiên hỏi vấn đề này, đáp án trong lòng ông ta tự nhiên là bản thân mình, nhưng không tiện nói thẳng như vậy, do dự một chút mới lên tiếng: "Thật ra xưởng trưởng Ngụy và xưởng trưởng Thẩm đều là ứng cử viên thích hợp."
"Vâng, cháu sẽ nghiêm túc cân nhắc. Nếu không có việc gì khác, thì cứ thế đi!"
Dương Hạo nhìn như nghiêm túc trả lời, nhưng thật ra là qua loa lấy lệ.
Mà câu trả lời của Dương Hạo lại khiến Khang Chí Siêu không biết làm gì, nói không trả lời, thì Dương Hạo đã nói là sẽ cân nhắc, nói là trả lời, thì Dương Hạo chỉ nói là cân nhắc.
Chỉ có thể nói là từ ngữ quá phong phú, chỉ một câu nói mà có thể hiểu thành nhiều nghĩa khác nhau.
Mắt thấy Dương Hạo muốn đi, Khang Chí Siêu vội vàng tiến lên một bước: "A, chờ đã!"
"Còn có chuyện gì sao?"
Dương Hạo vô thức nhìn đồng hồ trên cổ tay, ám chỉ là tôi đang rất bận.
"Tiểu Dương, cậu đúng là còn có một việc nhỏ."
"Cháu xem, bây giờ cháu là chủ của xưởng sắt thép Hướng Dương rồi, mà cậu là cậu ruột của Mạn Ny, chúng là người một nhà!"
"Là người một nhà, cháu xem có thể điều chuyển cương vị cho cậu không?"
Mắt thấy không thể trực tiếp vặn ngã Trương Phong Thu, Khang Chí Siêu lại bắt đầu muốn thăng quan, thực tế thì đây cũng là mục đích chính của Khang Chí Siêu.
Mặc dù ông ta không thích việc Trương Phong Thu lên làm xưởng trưởng, nhưng cũng biết mình rất khó thay đổi chuyện này, dù sao đây là Dương Hạo chính miệng tuyên bố trước mặt toàn thể công nhân viên, không thể tự vả vào miệng mình được, bằng không chính là tự đánh mặt mình.
Nhưng Khang Chí Siêu vẫn muốn nói, xem như là làm nền cho sau này vặn ngã Trương Phong Thu!
Mà việc điều chuyển chức vụ của mình mới là chuyện chính, nếu như lần này không thể thăng chức, vậy không thể lăn lộn trong xưởng được nữa, dù sao cũng đã trang bức rồi, bây giờ toàn bộ nhà xưởng đều biết mình là cậu của chủ mới, nếu như không được thăng chức, vậy mọi người sẽ nghĩ thế nào?
Nhất định sẽ cho rằng mình chém gió, sẽ trở thành trò hề của cả xưởng!
Dương Hạo sờ cằm, ra vẻ suy tư: "Ừm, cậu muốn đến bộ môn nào?"
"A. . ."
Vấn đề này đúng là hỏi khó Khang Chí Siêu, ông ta cũng không nghĩ đến mình muốn đi đâu, bởi vì trong suy nghĩ của ông ta, mình sẽ làm xưởng phó.
"Thật ra bộ môn nào cũng được, cậu chỉ muốn chia sẻ công việc với cháu thôi!"
"Cháu xem, một nhà xưởng lớn như vậy, không thể không có người nhà trong các bộ môn quan trọng được."
Khang Chí Siêu cũng không tiện nói thẳng chuyện xưởng phó, liền nhấn mạnh 'bộ môn quan trọng', hi vọng Dương Hạo có thể hiểu ý mình.
Dương Hạo lại tiếp tục giả vờ hồ đồ: "Bộ môn quan trọng là bộ môn nào?"
"Tiểu Dương, vậy cậu sẽ nói thẳng!"
Khang Chí Siêu cắn răng, dứt khoát ngả bài: "Trương Phong Thu cũng lên làm xưởng trưởng rồi, có phải nên cho cậu một trong bốn vị trí xưởng phó kia không, như vậy cậu cũng có thể giúp cháu quản lý nhà xưởng."
"Xưởng phó à"
Trên mặt Dương Hạo lộ ra vẻ khổ sở: "Hiện giờ không có vị trí trống, như vậy đi, lát nữa cháu sẽ thương lượng với xưởng trưởng Trương."
"Cứ vậy nhé, cháu còn có việc phải bàn với xưởng trưởng Trương!"
Thấy Trương Phong Thu đi ra khỏi nhà vệ sinh, Dương Hạo lập tức kết thúc câu chuyện, sau đó bước nhanh về phía Trương Phong Thu.
"Tiểu Dương, nhớ phải nói nhé! Cậu chờ tin của cháu!"
Mặc dù cảm nhận được thái độ qua loa của Dương Hạo, nhưng Khang Chí Siêu vẫn không hết hi vọng.
Dương Hạo không đáp lại, trong lòng cũng đã cạn lời, há mồm liền muốn chức xưởng phó, mặt mũi quả nhiên là vật ngoài thân mà!
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?