🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 689: Cáo mượn oai hùm

Xưởng sắt thép Hướng Dương.

Trong sảnh lễ đường, người người nhốn nháo, bộ hậu cần và toàn bộ công nhân viên của nhà xưởng đều có mặt, chuẩn bị cho đại hội công nhân viên chức.

Các loại băng rôn và ghế ngồi đã ổn, hiện giờ chỉ tiến hành điều chỉnh và kiểm tra lại.

"Chủ nhiệm Khang, sau này xin chiếu cố nhiều hơn!"

"Đúng vậy, chủ nhiệm Khang, tuyệt đối đừng quên đồng nghiệp nhé."

"Còn gọi chủ nhiệm Khang à, tôi thấy chúng ta phải gọi là xưởng trưởng Khang mới đúng!"

Vài nhân viên của bộ hậu cần và công nhân nhà xưởng đang vây quanh Khang Chí Siêu, liên mồm khen tặng.

Dưới sự tuyên truyền của Khang Chí Siêu, có thể nói tất cả mọi người đều biết quan hệ của Khang Chí Siêu và chủ mới nhà xưởng, không công nhân viên nào không biết Khang Chí Siêu chính là cậu của lãnh đạo mới.

Đến mức, mặc dù hiện trường có mấy vị lãnh đạo cấp bậc cao hơn Khang Chí Siêu, nhưng đều chủ động giao quyền chỉ huy cho Khang Chí Siêu, làm gì cũng phải trưng cầu ý kiến của Khang Chí Siêu, giống như Khang Chí Siêu đã trở thành người phát ngôn của Dương Hạo ở nhà xưởng vậy.

Dù sao nhà xưởng bây giờ đã khác trước, trước kia là xí nghiệp nhà nước, tất cả mọi người ăn chung nồi, lãnh đạo muốn sa thải một công nhân viên cũng cần có lý do thích hợp, không thể chuyên quyền độc đoán.

Mà bây giờ xưởng sắt thép Hướng Dương đã là xí nghiệp tư nhân, ai đi ai ở thì chỉ là một câu nói của vị sếp tổng kia, Khang Chí Siêu lại là cậu của vị kia, nếu vậy Khang Chí Siêu muốn khai trừ ai còn không phải là chuyện một câu nói?

Bởi vậy, Khang Chí Siêu có chức vụ không cao lại trở thành người có 'quyền thế' trong nhà xưởng.

Ngay cả lãnh đạo trực tiếp của Khang Chí Siêu là chủ nhiệm bộ hậu cần Tôn Hải cũng không thể không lấy lòng vị cấp dưới này, thậm chí còn chủ động nhường công lao tổ chức của mình cho Khang Chí Siêu.

Tuy nhiên, Khang Chí Siêu còn chưa tung bay đến trình độ đó, nên đã uyển chuyển từ chối ý tốt của Tôn Hải.

Lúc này nghe thấy âm thanh khen ngợi chung quanh, Khang Chí Siêu tự nhiên rất vui sướng, khóe miệng luôn cong lên, không thể hạ xuống.

"Lão Khang, nửa tiếng nữa xưởng trưởng sẽ về."

"Anh xem còn chỗ nào cần điều chỉnh không?"

Lúc này Tôn Hải tiến đến, y là chủ nhiệm bộ hậu cần, mặc dù trong lòng rất khó chịu, nhưng mặt ngoài vẫn phải khách khí với tên cấp dưới Khang Chí Siêu này.

Hết cách rồi, Tôn Hải và rất nhiều nhân viên đều đã làm việc ở đây hơn nửa đời người, nếu như bọn họ rời khỏi đây thì họ cũng không biết mình có thể làm gì, cho nên Tôn Hải và đa số nhân viên đều hi vọng có thể ở lại nhà xưởng, như vậy bọn họ muốn ở lại, thì lôi kéo quan hệ với Khang Chí Siêu là điều cần làm.

Mà thái độ khiêm nhường của Tôn Hải cũng khiến Khang Chí Siêu rất sung sướng, trước kia ông là thuộc hạ của Tôn Hải, Tôn Hải cũng chèn ép ông không ít, còn vỗ bàn chửi mẹ nhiều lần.

Bây giờ đối phương lại khách khí như vậy, khiến nội tâm Khang Chí Siêu cực kỳ thỏa mãn, có điều, Khang Chí Siêu là người thù dai, mặc kệ Tôn Hải lấy lòng ra sao, thù cũ vẫn không thể quên, Khang Chí Siêu đã hạ quyết tâm, chờ mình thăng chức xong thì nhất định sẽ lấy lại danh dự.

"Chủ nhiệm Tôn, anh thấy không có vấn đề là được rồi!"

"Hoặc là anh hỏi chủ nhiệm Lưu đi!'

Khang Chí Siêu chỉ chỉ chủ nhiệm văn phòng giám đốc Lưu Quốc Dân ở cách đó không xa, vị này cùng cấp với Tôn Hải, nhưng cả ngày đi theo mấy vị lãnh đạo, nên địa vị cao hơn bộ hậu cần một chút.

"Anh cảm thấy không có vấn đề là được rồi."

Tôn Hải chỉ nhìn lướt qua Lưu Quốc Dân, tiếp đó liền thu hồi tầm mắt, lúc này lấy lòng Khang Chí Siêu mới là quan trọng nhất.

Về phần Lưu Quốc Dân, đây là người của Trịnh Đông Sơn, bởi vì cái gọi là 'một triều vua một triều thần', Trịnh Đông Sơn vừa đi, khả năng cao là vị trí chủ nhiệm văn phòng giám đốc của Lưu Quốc Dân cũng thay người, kết quả khá nhất là điều chuyển cương vị, còn không thì là trực tiếp sa thải.

Khang Chí Siêu lăn lộn trong thể chế nửa đời người, tự nhiên hiểu đây là Tôn Hải đã lựa chọn xếp hàng, thề phải ôm chặt đùi mình.

Ừm, nếu thái độ như vậy, không phải là không thể tha thứ.

Sau này có thể chèn ép một chút, cũng coi như là trả thù.

Khang Chí Siêu đắc ý nghĩ thầm, tiếp đó lại nhìn quanh một lần, lúc này mới gật gù: "Tôi cảm thấy không có vấn đề."

"Vậy thì là không có vấn đề rồi!"

Tôn Hải tươi cười làm lành, tiếp đó gọi một nhân viên đang hí hoáy mấy chậu hoa: "Tiểu Vũ, đừng động vào chậu hoa đó nữa!"

"Chủ nhiệm Khang nói ổn rồi!"

Dưới tình huống bình thường thì có nói vậy cũng không ai nghe, nhưng bây giờ thì khá, tất cả mọi người đều biết Khang Chí Siêu là cậu của sếp mới, ai dám không nghe?

Thế là 'Tiểu Vũ' kia vội vàng dừng lại, còn mặt đầy nịnh nọt mà nói với Khang Chí Siêu: "Chủ nhiệm Khang, anh thấy nơi nào không đúng thì cứ gọi tôi!"

"Ừm, ổn rồi!"

Khang Chí Siêu hài lòng gật đầu, cũng rất hài lòng với thái độ của Tiểu Vũ.

Đây gọi là, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.

Bởi vì sắp đến giờ đại hội công nhân viên, nên đã có công nhân tiến vào đại sảnh lễ đường, xưởng sắt thép Hướng Dương có tổng cộng 16. 000 nhân viên, tự nhiên không thể có mặt hết, những người có mặt hoặc là đang không có việc, hoặc là đại biểu công nhân viên ưu tú.

Lúc này, xưởng phó phụ trách sản xuất Trương Phong Thu dẫn người đến.

Hôm nay Trương Phong Thu mặc âu phục mà bình thường rất ít khi mặc, tóc tai cũng được chải chuốt tỉ mỉ, râu ri sạch sẽ.

Trên thực tế, hình tượng gần đây của Trương Phong Thu cũng khác với trước kia, trước kia Trương Phong Thu hầu như chỉ mặc quần áo lao động, ngày nào cũng ngâm mình trong phân xưởng.

Nhưng gần đây Trương Phong Thu đã bắt đầu chú ý đến hình tượng, trạng thái tinh thần cũng khá hơn trước nhiều.

Tôn Hải biết Khang Chí Siêu và Trương Phong Thu có mâu thuẫn, nên cố tình nói trước mặt Khang Chí Siêu: "Trương Phong Thu đang nuôi gái bên ngoài à, sao gần đây lại ăn diện ghê vậy?"

"Ai biết! Có lẽ là thật!"

Khang Chí Siêu bĩu môi khinh thường, trong lòng ông tràn đầy hận ý với tên 'nghịch đồ' này của cha mình.

Đã lên làm xưởng phó rồi mà còn không biết giúp ông đây một tay.

Thanh cao?!

Khang Chí Siêu lườm đám người Trương Phong Thu một cái, tiếp đó lại nhìn lên đài hội nghị, lập tức phát hiện có chỗ sai sai, bởi vì chỗ ngồi của Trương Phong Thu lại ở vị trí xưởng phó số một, phải biết, Trương Phong Thu chỉ xếp hàng cuối trong bốn vị xưởng phó.

"Chủ nhiệm Tôn, ai bày bảng tên vậy? Vị trí không đúng rồi!"

Khang Chí Siêu nghiêm mặt nói một câu, tiếp đó không chờ Tôn Hải đáp lại, đã trực tiếp đi thẳng đến bàn, rồi chuyển bảng tên của Trương Phong Thu qua bên cạnh.

Bàn chủ tịch nằm ngay dưới ánh đèn chiều, động tác của Khang Chí Siêu lại rất rõ ràng, nên tự nhiên mọi người đều nhìn thấy.

Trương Phong Thu vừa dẫn người vào đại sảnh, tự nhiên cũng nhìn thấy, một xưởng trưởng phân xưởng bên cạnh Trương Phong Thu và hai quản đốc phân xưởng cũng nhìn thấy, ba người đều vô thức nhìn về phía Trương Phong Thu.

Khang Chí Siêu sớm không đổi muộn không đổi, hết lần này đến lần khác lại chờ Trương Phong Thu đến rồi mới đổi, đây rõ ràng là khiêu khích mà.

"Anh Phong Thu, họ Khang kia quá đáng thật."

"Đúng vậy, Khang Chí Siêu làm vậy không phải là muốn làm khó anh sao!"

Trương Phong Thu dù sao cũng là xưởng khó, lăn lộn trong xưởng nhiều năm như vậy, nên vẫn có mấy người ủng hộ, mà hai người đang bất bình này chính là hai trong số đó.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...