Mắt thấy Trương Phong Thu đi lên lầu, Ngụy Minh Quân liền mở miệng hỏi: "Chủ nhiệm Khang, có tin tức nội bộ gì sao?"
Khang Chí Siêu đắc ý nói: "Vị sắp đến đây khảo sát chính là bạn trai của cháu gái tôi, có tài sản lên đến trăm tỷ. Xưởng trưởng có thể mời vị này đến đây, là vì hôm qua đến tham gia tiệc mừng thọ của cha tôi!"
Khang Chí Siêu nhắc đến tiệc mừng thọ chính là nói cho Ngụy Minh Quân nghe, bởi vì hôm Ngụy Minh Quân không đến, Khang Chí Siêu nói vậy hiển nhiên là vì khoe khoang.
Sau khi nghe Khang Chí Siêu nói vậy, Ngụy Minh Quân giật mình không thôi, y và Khang Chí Siêu chỉ quan hệ bình thường, hơn nữa cấp bậc của đối phương còn thấp hơn mình nhiều, cho nên y mới không tham gia tiệc mừng thọ của Khang Cảnh Xuân, chỉ sai người đưa chút tiền lì xì.
Theo Ngụy Minh Quân, loại chuyện này không đáng mình đích thân tham gia, huống chi trước đó y đã trao đổi với Trịnh Đông Sơn, đối phương nói sẽ để Trịnh Đại Bằng đại biểu cho xưởng đi tham gia.
Mà bây giờ, Khang Chí Siêu lại nói hôm qua Trịnh Đông Sơn có đến, điều này hoàn toàn khác với tin tức mà y nhận được.
Huống chi, Khang Chí Siêu còn nói hôm qua Trịnh Đông Sơn quen biết một vị tỷ phú ở trên bữa tiệc.
Ngụy Minh Quân cảm thấy việc này có hơi quá rồi!
Cả nước cũng không có bao nhiêu đại gia trăm tỷ, kết quả lại có một người đến chúc thọ Khang Cảnh Xuân, việc này thật sự là khó tin.
"Tỷ phú có giá trị con người trăm tỷ? Vậy thì chắc phải rất nổi tiếng trong phạm vi cả nước!" Ngụy Minh Quân biểu thị chất vấn: "Ông cụ còn quen biết người như vậy sao??"
"Biết Dương tổng chứ?" Khang Chí Siêu nói: "Chính là Dương tổng đang rất hot ở trên mạng ý!"
Ngụy Minh Quân cũng từng xem video đó, liền không dám tin mà hỏi lại: "Là người một mình đánh ngã mười mấy tên cướp kia?"
"Đúng, chính là Dương tổng đó!"
"Đó là con rể của chị ba nhà tôi, lần này cũng đến chúc thọ ông cụ nhà tôi, còn tặng ông cụ tám miệng vàng thỏi!"
"Tài xế lái xe cho người ta đã có giá trị con người mấy trăm triệu rồi, người ta thật sự không thiếu tiền!"
Khang Chí Siêu đắc ý khoe khoang, cho đến nay, vị trí của ông trong nhà xưởng vẫn tương đối lúng túng, bởi vì là phó, trong tay không có quyền lực gì, mặc kệ là lãnh đạo phía trên hay là công nhân bình thường phía dưới, đều có thái độ không mặn không nhạt với ông.
Nhất là lãnh đạo phía trên, căn bản không để ông vào mắt, Ngụy Minh Quân chính là một trong số đó.
Hôm nay Khang Chí Siêu cảm thấy mình cuối cùng cũng có thể nở mày nở mặt, bởi vậy không hề che giấu cảm xúc hưng phấn khi đứng trước mặt Ngụy Minh Quân.
"Tặng tám thỏi vàng? Vậy ông cụ phát tài rồi!"
Ngụy Minh Quân cảm khái một câu, tiếp đó lại nói: "Nhưng chỉ nhiệm Khang này, anh có quan hệ cứng như vậy, chắc hẳn phải lợi dụng từ lâu rồi chứ, đâu cần phải ở lại cái nhà xưởng rách nát này!"
Ngụy Minh Quân dù sao cũng là xưởng phó, địa vị cao hơn Khang Chí Siêu rất nhiều, nhìn dáng vẻ tiểu nhân đắc chí của Khang Chí Siêu, dứt khoát diss lại một câu.
Ý tứ rất rõ ràng.
Anh có họ hàng người thân ghê gớm như vậy, thế thì đừng lăn lộn ở xưởng nữa!
Khang Chí Siêu lăn lộn trong nhà xưởng nửa đời người, đương nhiên có thể hiểu lời nói của Ngụy Minh Quân, nếu là trước kia, Khang Chí Siêu nhất định là nhận sợ, không dám chống đối đối phương.
Nhưng bây giờ thì khác, Dương Hạo sắp đến xưởng bàn chuyện hợp tác, hơn nữa dựa theo 'sắp xếp' ngày hôm qua, Dương Hạo sẽ đến phòng làm việc của mình ngồi một lát.
Đã vậy, địa vị của mình trong xưởng nhất định sẽ tăng vọt, Trịnh Đông Sơn có thể sẽ đề bạt mình để thúc đẩy hợp tác.
Cho nên đối mặt với lời nói mang tính công kích của Ngụy Minh Quân, Khang Chí Siêu chỉ nhún vai: "Chẳng phải là cơ hội đến rồi sao, một khi Dương tổng hợp tác với nhà xưởng, tôi làm cậu kiểu gì chẳng được đề bạt."
"Xưởng phó, anh thấy tôi nói đúng không?"
Nghe vậy, Ngụy Minh Quân nhướng mày, nếu Khang Chí Siêu nói thật, như vậy Khang Chí Siêu đúng là sẽ xoay người, dù sao Khang Chí Siêu xem như 'cậu' của vị Dương tổng kia, rất có thể sẽ kiếm được một chức xưởng phó.
Như vậy Khang Chí Siêu sẽ ngang hàng với mình, thậm chí vì tầng quan hệ họ hàng kia, đối phương còn có địa vị cao hơn mình.
Nghĩ đến đây, Ngụy Minh Quân rất buồn bực, y rất ghét dáng vẻ tiểu nhân đắc chí này của Khang Chí Siêu, thế nhưng xuất phát từ góc độ lợi ích, bây giờ y lại không thể không giữ gìn quan hệ với đối phương.
Ai biết vị Dương tổng kia có nhập cổ phần thành công hay không!
Ngụy Minh Quân có thể leo lên chức xưởng phó, tự nhiên là có chút tài năng, nhất là ở phương diện giao tiếp xã giao, cũng có thể nói là co được dãn được.
Hiện giờ tình hình có biến, y không thể đối xử với Khang Chí Siêu như trước kia nữa, liền hít sâu một hơi, tiếp đó tươi cười ôm vai Khang Chí Siêu, nói: "Chủ nhiệm Khang, sau này còn phải nhờ anh chiếu cố nhiều hơn, nếu có tin gì về việc nhập cổ phần, nhớ báo cho tôi một tiếng nhé."
"Dễ bàn dễ bàn! Có tin gì, tôi nhất định sẽ nói cho anh biết trước tiên."
Khang Chí Siêu cũng tỏ thái độ, cười ha ha nhận cành ô liu do Ngụy Minh Quân ném qua.
"Xưởng trưởng cũng sắp đến rồi, tôi ra đón, thuận tiện hỏi thăm tình hình."
Ngụy Minh Quân không lên lầu với Khang Chí Siêu, mà lên tiếng chào hỏi, sau đó liền đi về phía cổng ra vào.
Đối với một xưởng phó như y, mặc kệ Dương Hạo nhập cổ phần hay là thu mua xưởng sắt thép Hướng Dương, đều sẽ liên lụy đến lợi ích cá nhân của y.
Cho nên, y rất muốn biết tiến triển của việc này, mà hiện giờ cũng chỉ có Trịnh Đông Sơn là biết nhiều nhất.
Chờ vài phút, Trịnh Đông Sơn và con trai Trịnh Đại Bằng đã xuất hiện trước cổng tòa nhà văn phòng.
"Xưởng trưởng!" Ngụy Minh Quân vội vàng tiến lên đón.
"Lão Ngụy, anh đang chờ tôi à?"
Trịnh Đông Sơn nghi ngờ liếc nhìn Ngụy Minh Quân một cái, ông đã nhìn thấy đối phương từ xa, hiển nhiên là đang chờ mình.
"Đúng vậy, nghe nói có một vị sếp lớn muốn đến xưởng chúng ta khảo sát." Ngụy Minh Quân hỏi: "Tôi muốn hỏi chuyện này có thật không?"
"Tin tức rất nhanh! Hôm nay tôi gọi mọi người đến xưởng sớm, chính là để họp và nói chuyện này."
"Đi thôi, vừa đi vừa nói!"
Trịnh Đông Sơn vỗ vỗ bả vai Ngụy Minh Quân, tiếp đó bước nhanh vào tòa nhà.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?