Dương Hạo không ở phòng trà quá lâu, sau khi lấy được tin tức mấu chốt thì đã rời đi.
Đưa mắt nhìn Dương Hạo leo lên Rolls Royce và rời đi, Đinh Lệ Phương dùng cùi chỏ đụng lên người Trương Phong Thu: "Vị Dương tổng kia đã nói gì với ông? Sao ông có vẻ điên cuồng thế??"
"Bí mật!" Trương Phong Thu nhìn chiếc Rolls Royce ngày càng xa kia, nói: "Vẫn chưa thể nói."
"Còn giữ bí mật với tôi?" Đinh Lệ Phương không vui, bĩu môi: "Tôi là vợ của ông đấy!"
"Miệng bà không kín." Trương Phong Thu lắc đầu: "Dù sao không lâu nữa sẽ biết thôi! Đúng rồi, về nhà tìm bộ âu phục kia cho tôi!"
Đinh Lệ Phương hỏi: "Bộ âu phục mua để tham gia nghi thức bổ nhiệm xưởng phó?"
"Ừm, chính là bộ đó!"
"Tôi đi cắt tóc đây!"
Trương Phong Thu nói một tiếng, tiếp đó liền nhanh chân bước về phía tiệm cắt tóc đối diện phòng trà.
Đinh Lệ Phương thấy thế thì không khỏi lẩm bẩm: "Cũng không biết bị vị Dương tổng kia rót thuốc mê gì!'
"Nếu không phải nhìn thấy người ông gặp là Dương tổng, tôi còn tưởng ông đi gặp tiểu tam nữa!"
"Ừm, nếu hôm nay ông đã vui vẻ như vậy, tối về nhất định phải 'tăng ca'."
Trong Rolls Royce.
Dương Hạo để Hoàng Thanh liên lạc với một cơ cấu ước định tài sản có tiếng, mặc dù Dương Hạo biết Trương Phong Thu nói thật, nhưng dù sao cũng là mua bán tiền tỷ, cần ổn thỏa một chút.
Đây chính là xí nghiệp cỡ lớn đầu tiên mà Dương Hạo thu mua, hắn hi vọng có thể hoàn thành việc này, như vậy sau này có một ngày cha hack bỗng nhiên biến mất, hắn cũng không nỗi không biết gì.
"Sư phụ, lỡ như vị xưởng trưởng kia thuận miệng nói bậy thì làm sao bây giờ?"
"Xưởng sắt thép Hướng Dương có giá trị hơn 9 tỷ thật sao? Không phải nói sắp phá sản rồi sao?"
Tần Phong rất nghi hoặc, dù sao lúc ở phòng trà thì hắn cũng không hiểu Trương Phong Thu nói gì.
"Tiểu Thanh, em thấy thế nào?"
Dương Hạo không trả lời mà nhìn về phía Hoàng Thanh bên cạnh.
"Không giống như giả." Hoàng Thanh chân thành nói: "Rất nhiều xí nghiệp đều có loại người như Trương Phong Thu, nhưng Trương Phong Thu xem như là người có năng lực xuất chúng, ít nhất thì kế hoạch cải cách của ông ta rất tốt."
"Chị Thanh giỏi thật! Em nghe không hiểu gì cả, giống như thiên thư vậy!"
Diệp Vi ngồi ở vị trí lái phụ tiếp một câu, át chủ bài của nàng chính là nâng bạn thân mình lên.
"Nói như vậy vị xưởng trưởng kia rất giỏi à!" Tần Phong lắc đầu thở dài: "Xem ra là mình quá kém!"
"Ít nhất thì Tần thiếu cũng mạnh hơn tôi, tôi nghe không hiểu gì cả."
Diệp Vi cười ha ha tiếp lời, trước mặt ba người này, nàng căn bản không cần giấu dốt.
Tần Phong chỉ cười khổ, ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng lại oán thầm: So sánh tôi với một má mì như cô?
Diệp Vi mặc dù treo cái danh quản lý, nhưng đúng là làm không ít 'công việc bẩn thỉu', Tần Phong chướng mắt nàng cũng rất bình thường, nếu không phải đối phương là bạn thân của Hoàng Thanh, nàng nào có tư cách ngồi trong xe này.
Hôm sau.
Thứ hai.
Dương Hạo cần bàn chuyện thu mua xưởng sắt thép Hướng Dương nên cần ở lại đây hai ngày, nhưng Lưu Mạn Ny còn có công việc, nên đã dẫn Hề Hề về Hỗ Thành trước, đồng hành không chỉ có hai người, mà còn có anh em Triệu Hiểu Phong và Triệu Diễm Diễm cũng về Hỗ Thành.
Mà Tần Phong cũng bị Dương Hạo đuổi đi lái xe, hắn ăn chén cơm internet, gần đây vẫn đi theo Dương Hạo, đều không kinh doanh tài khoản của mình, Dương Hạo cũng không muốn đối phương vì mình mà chậm trễ sự nghiệp.
Hoàng Thanh thì không đi, nàng đuổi Diệp Vi về chuẩn bị việc khai trương quán bar, bản thân thì ở lại với Dương Hạo, dù sao cơ hội này là rất hiếm có.
Mà lợi ích của việc ở lại đã hiện ra, có cha hack phụ trợ, nhu cầu của Dương Hạo rất mạnh, nhất là sáng sớm tỉnh lại thì đều có biểu hiện 'chào cờ' như tuổi 18, thế là trước khi rời khỏi khách sạn, hắn đã lôi kéo Hoàng Thanh đến trước cửa sổ khách sạn, bắt đầu tập thể dục buổi sáng mất hơn một tiếng.
Chờ đến khi hai người xuống lầu, Hoàng Thanh thân mật ôm tay Dương Hạo, khuôn mặt vui vẻ tràn đầy ánh sáng.
Điều này cũng chứng minh phương thuốc của một lão thầy thuốc đông y đã bốc cho một bà chị, phương thuốc: Kiếm một bạn trai!
Nguyên nhân là bà chị này bị hành kinh không quy luật, nóng tính, thế là liền đi khám đông y, kết quả lão thầy thuốc đông y nói nàng tìm bạn trai là có thể giải quyết vấn đề này!
Xưởng sắt thép Hướng Dương!
Trạng thái hôm nay của Trương Phong Thu cũng không kém hơn Hoàng Thanh.
Ông mặc bộ âu phục mới từng mặc một lần, cắt tóc, cạo râu, 'ông lão' hơn 50 kia lập tức trẻ ra, rất gần với tuổi thật.
"Lão Trương, có chuyện vui gì à?"
"Cây già mọc mầm non, để ý cô nương nhà nào rồi à?"
Trong cao ốc văn phòng, Trương Phong Thu gặp xưởng phó Ngụy Minh Quân, Ngụy Minh Quân quản lý hành chính, hai người thường xuyên gặp mặt, quan hệ ngoài mặt thì rất hài hòa.
"Mồm chó không mọc được ngà voi."
Trương Phong Thu hùng hùng hổ hổ đáp lại một câu, nhưng tâm trạng rất tốt, trên mặt xuất hiện nụ cười hiếm thấy.
Lúc này, Khang Chí Siêu cũng đi vào đại sảnh, ông vừa nhìn thấy Trương Phong Thu thì không khỏi sửng sốt, suýt nữa không nhận ra đối phương, trong ấn tượng của ông thì đối phương rất lâu rồi không ăn mặc như vậy, coi như hôm qua đi ăn tiệc mà ăn mặc cũng rất tùy ý.
"Xưởng trưởng Ngụy, hôm nay đến sớm vậy!"
Ngây người giây lát, Khang Chí Siêu đã thu hồi tầm mắt, tiếp đó nhiệt tình chào hỏi Ngụy Minh Quân, tự động không để ý đến Trương Phong Thu.
"Tối hôm qua được xưởng trưởng thông báo, hôm nay có buổi tiếp đón quan trọng, nên nhất định phải đến sớm."
"Haiz, chắc là lại có lãnh đạo xuống thị sát rồi!'
Ngụy Minh Quân thở dài, là xưởng phó quản lý hành chính, có lãnh đạo đến thị sát là một áp lực không nhỏ.
Khang Chí Siêu có chút đắc ý nói một câu: "Không phải lãnh đạo đến thị sát, mà có ông chủ lớn đến xưởng khảo sát."
"Hả? Chủ nhiệm Khang biết gì à?"
Ngụy Minh Quân nhanh chóng đến gần Khang Chí Siêu, nhẹ giọng nói: "Đều là người mình, tiết lộ chút đi."
Lúc nói chuyện, Ngụy Minh Quân còn vô thức nhìn Trương Phong Thu một chút, sợ bị đối phương nghe thấy.
"Ừm, chúng ta qua bên kia nói chuyện."
Khang Chí Siêu cũng ra vẻ đề phòng, tiếp đó kéo Ngụy Minh Quân đi qua một bên.
Thấy thế, Trương Phong Thu lại khinh thường trợn mắt lên, rồi bước nhanh đi lên lầu.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?