🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 682: Phương thuốc

Dương Hạo không cắt đứt Trương Phong Thu, chỉ yên lặng lắng nghe, thỉnh thoảng uống ngụm trà, cô nàng màu sắc thì càng nghe càng nghiêm túc, lúc đến thì nàng không để ý đến hành trình này lắm, chỉ muốn đi theo Dương Hạo mà thôi.

Kết quả nghe Trương Phong Thu trình bày xong, nàng lập tức bị hấp dẫn bởi kế hoạch cải cách mà đối phương miêu tả, cùng lúc đó cũng cảm khái, đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài!

Trương Phong Thu lớn lên rất bình thường, năm nay mới 43 tuổi, trên mặt đã có không ít nếp nhăn, làn da ngăm đen, nhìn qua giống như hơn 50 tuổi, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến việc ông đang phát sát khi trình bày kế hoạch cải cách của mình.

Hoàng Thanh sinh ra trong gia đình thương nhân, Hoàng Đại Trung đã truyền thụ không ít kinh nghiệm kinh doanh cho nàng, mặc dù công ty thương mại và xưởng sắt thép là hai ngành nghề hoàn toàn khác biệt, nhưng thứ cốt lõi và bản chất của kinh doanh là không thay đổi.

Hoàng Thanh vừa nghe kế hoạch cải cách mà Trương Phong Thu miêu tả thì đã biết, ít nhất cũng đáng tin 80%, không giống một số kẻ tự xưng là tinh an, chỉ biết ba hoa chích chòe làm PPT, vẽ bánh thì giỏi nhưng độ khả thi lại rất thấp.

Loại người đó chỉ có thể lừa gạt 'tấm chiếu mới' như Tần Phong mà thôi, Tần Phong ăn được bát cơm này, là bởi vì hắn giẫm trên đầu gió, tốc độ quật khởi quá nhanh, thật ra hắn không hiểu nhiều về kinh doanh, bởi vậy hắn nghe Trương Phong Thu trình bày thì liên tục nhíu mày, bởi vì hắn không hiểu nhiều.

Nhưng Dương Hạo và Hoàng Thanh lại nghe say sưa ngon lành, rõ ràng là tán thành quan điểm của Trương Phong Thu, cho nên khi Tần Phong nhìn Trương Phong Thu lại có một loại cảm giác 'không hiểu gì chỉ biết rất lợi hại'.

Mỹ nữ nhân tạo Diệp Vi thì hoàn toàn không chú ý đến Trương Phong Thu, đầu tiên nàng không hiểu nhiều về vấn đề cải cách xưởng sắt thép, thứ hai, trong đầu nàng luôn suy nghĩ một 'support' như mình nên làm gì mới khiến Dương Hạo thoải mái hơn.

Trong nhận thức của Diệp Vi, đàn ông chinh phục thế giới, phụ nữ chinh phục đàn ông!

Cho nên nàng chỉ cần nghĩ cách phụ trợ Hoàng Thanh là được, tốt nhất là để chị Thanh nhà mình có thai, như vậy thì hoàn mỹ!

Trương Phong Thu nói hơn một tiếng, cuối cùng đã nói hết kế hoạch của mình, trong lúc đó cũng uống hai bình trà.

Chờ nói xong, Trương Phong Thu bờ môi khô khốc nhìn Dương Hạo, chờ đối phương phản hồi.

"Mặc dù tôi không hiểu nhiều về cách vận doanh xưởng sắt thép, nhưng tôi cảm thấy kế hoạch cải cách của ông rất có đạo lý, độ khả thi rất cao."

Dương Hạo đầu tiên là biểu thị tán đồng, sau đó nhìn vào mắt Trương Phong Thu, hỏi: "Nếu để ông thi hành nhiệm vụ cải cách xưởng sắt thép Hướng Dương, đại khái phải mất bao lâu mới có thể hoàn thành kế hoạch vừa rồi?"

"Tôi?" Trương Phong Thu há hốc mồm, ngạc nhiên nhìn Dương Hạo một chút.

Ông sở dĩ nguyện ý trình bày cặn kẽ như vậy, thật ra thì cũng không nghĩ nhiều, chỉ là có vài thứ lắng đọng trong lòng quá lâu, không có ai để tâm sự, nếu nói với đồng nghiệp, mọi người nhất định sẽ cho rằng ông bị điên.

Trên thực tế, Trương Phong Thu cũng từng nói suy nghĩ của mình cho hai người bạn khá hợp tính, kết quả lại rước lấy chế giễu, hai người cũng biết Trương Phong Thu có thể đã đúng, nhưng với tình hình bây giờ thì rất khó thi hành.

Thứ nhất là cần rất nhiều tiền, thứ hai là cảm giác đau đớn khi phẫu thuật không phải ai ai cũng có thể chịu được, điều quan trọng nhất là, cần có quyền khống chế tuyệt đối với xưởng mới có thể áp dụng kế hoạch này, điểm này là không thể với cơ chế của xưởng.

Đừng thấy Trịnh Đông Sơn là xưởng trưởng, trên danh nghĩa thì quản lý tất cả mọi chuyện trong xưởng, nhưng gặp chuyện lớn thì vẫn phải thương lượng với vị lãnh đạo ở trên tỉnh.

Mà trong kế hoạch của Trương Phong Thu hầu như tất cả đều là chuyện lớn, không nói đến những thứ khác, chỉ là đi theo quá trình của thể chế cũng mất rất nhiều thời gian rồi.

Dương Hạo cười ha ha hỏi lại: "Không có lòng tin với bản thân?"

"A, vậy thì không phải." Trương Phong Thu lắc đầu: "Chỉ là, để tôi áp dụng thì cần thỏa mãn rất nhiều nhân tố khách quan. . ."

Trương Phong Thu lại nói đến các vấn đề cần giải quyết.

Sau khi nghe xong, Dương Hạo cũng không tiếp tục đề tài này, mà hỏi: "Nếu như thu mua toàn bộ xưởng sắt thép Hướng Dương, ông cảm thấy bao nhiêu tiền thì ổn?"

"Hả? Thu mua toàn bộ??"

Trương Phong Thu trợn tròn mắt, ông cho rằng Dương Hạo chỉ muốn nhập cổ phần mà thôi.

Kết quả đối phương lại nói thu mua toàn bộ, nếu thật sự như vậy, một khi xưởng sắt thép Hướng Dương được tư nhân hóa, vậy kế hoạch cải cách của ông sẽ có cơ hội.

"Giá trị của xưởng sắt thép Hướng Dương rơi vào khoảng 11 tỷ, giá trị này là hơi cao nhưng không tính là thái quá, nhưng nội bộ xưởng có rất nhiều vấn đề, nếu Dương tổng muốn thu mua toàn bộ, tôi cảm thấy trong khoảng 9. 5 tỷ là tương đối hợp lý."

Trương Phong Thu có thể nói là hiểu rõ tình hình của xưởng sắt thép Hướng Dương, trên thực tế, ông có thể đưa ra một cái giá mà sai số không cao hơn 10 triệu, chẳng qua là ông và Dương Hạo còn chưa thân quen đến mức đó, nói chỉ nói một khoảng đại khái.

Dương Hạo gật đầu, nghiêm túc nói: "Tôi có thể nói thẳng cho ông biết một chuyện, ngày mai tôi sẽ đến bàn chuyện thu mua xưởng sắt thép Hướng Dương, nếu như đàm phán thành công, tôi hi vọng ông có thể thay thế Trịnh Đông Sơn, tiếp đó tôi sẽ dốc sức ủng hộ ông hoàn thành cải cách."

"Không biết ông có nguyện ý hay không?"

Nghe vậy, Trương Phong Thu cũng trở nên nghiêm túc, ông bỗng nhiên đứng dậy, trịnh trọng nói: "Nếu quả thực như Dương tổng nói, tôi sẽ dốc toàn lực ứng phó."

"Được! Vậy quyết định thế đi! Nhưng chuyện hôm nay. . ."

"Dương tổng yên tâm, thứ không nên nói tôi nhất định không nói!"

Không chờ Dương Hạo nói xong, Trương Phong Thu đã tiếp lời, lúc này ông rất kích động, ngủ đông hơn nửa đời người, rốt cuộc nghênh đón cơ hội để mình thi thố tài năng, không phải ai cũng có thể hiểu được tâm trạng này, dù chỉ vẻn vẹn là cơ hội.

Phải biết, với tình hình của xưởng sắt thép Hướng Dương bây giờ, Trương Phong Thu đã không có cơ hội làm đến khi về hưu nữa, đừng thấy ông là xưởng phó, nghe qua thì cấp bậc rất cao, nhưng trong xưởng có 4 xưởng phó, trong đó chỉ có mình ông người thành thật, mà thật ra ông có thể được đề bạt lên cũng rất châm chọc.

Trước kia nội bộ xưởng chia làm hai phe, Trương Phong Thu không thuộc bất kỳ phe phái nào, đưa ông lên sẽ không ảnh hưởng đến cân bằng, cộng thêm năng lực của ông rất mạnh, sáng tạo rất nhiều công trạng cho xưởng, mặc kệ là Trịnh Đông Sơn hay là lãnh đạo của phe phái khác, thì đều cần người tài giỏi có thể làm việc, cho nên ông mới thành xưởng phó.

Tuy nhiên, trong đám lãnh đạo thì ông chính là kẻ không có quyền nói chuyện nhất, dưới tiền đề này, mặc kệ nhà máy có thay đổi ra sao thì cũng không đến lượt ông làm chủ, cũng không có cách hoàn thành giấc mơ to lớn của mình.

Mà bây giờ, Dương Hạo lại cho ông một tia hi vọng, nếu quả thực như Dương Hạo nói, có thể thu mua toàn bộ xưởng sắt thép Hướng Dương, đồng thời để ông lên nắm quyền, vậy cơ hội thi thố tài năng của ông cũng sẽ đến.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...