Khang Chí Siêu bỗng nhiên ân cần cũng không khiến Dương Hạo bất ngờ.
Dù sao, ngay cả lãnh đạo Trịnh Đông Sơn cũng phải khách khí và muốn nói chuyện hợp tác với mình.
Nhưng Dương Hạo thật sự không thích loại cỏ đầu tường này, hắn cũng đã kéo đối phương vào sổ đen rồi, nhưng sau khi tiếp nhận chén trà từ đối phương, hắn vẫn khách khí nói tiếng cảm ơn.
"Tiểu Dương, ngày mai mà đến xưởng tham quan, có thể đến văn phòng của cậu ngồi một lát!" Khang Chí Siêu đặt ấm trà qua một bên, cười ha ha nói: "Đến khi đó cháu muốn hỏi gì thứ cứ hỏi cậu, không có chuyện gì trong xưởng là cậu không biết cả."
"Vâng, có thời gian nhất định sẽ đến."
Dương Hạo qua loa một câu, hắn nào không biết tâm tư của Khang Chí Siêu, để mình vào phòng làm việc ngồi một chút, đơn giản chính là 'cáo mượn oai hùm', để Trịnh Đông Sơn và tất cả lãnh đạo trong xưởng đều biết, khách quý và các ông mời đến còn cố tình đến tìm tôi.
Như vậy, sau này các ông phải đối xử với tôi thế nào?
Khang Chí Siêu lại mở miệng nói: "Tiểu Dương, cháu không muốn xưởng trưởng muốn nói gì với cháu đúng không?"
"Đương nhiên không biết." Dương Hạo lắc đầu.
"Cậu đoán là vì chuyện nhập cổ phần vào xưởng sắt thép Hướng Dương, hiện giờ nhà xưởng đang muốn chuyển hình, hưởng ứng lời kêu gọi cải cách của quốc gia. . ."
Không cần Dương Hạo chủ động, Khang Chí Siêu đã bla bla bla, nói hết tất cả mọi chuyện.
"Thì ra là vậy!"
Dương Hạo ra vẻ bừng tỉnh, lại không nói tiếp đề tài này, mà ung dung uống trà.
Mà Khang Chí Siêu thì không hề có ý rời đi, lại mở miệng hỏi: "Tiểu Dương, vậy cháu có hứng thú nhập cổ phần vào xưởng sắt thép Hướng Dương không?"
"Không có hứng thú!" Dương Hạo lắc đầu: "Cậu cũng biết đấy, cháu không hiểu gì về ngành sắt thép này cả."
"Cái này rất bình thường, dù sao cũng khác ngành mà!"
Nghe Dương Hạo nói không hứng thú nhập cổ phần, Khang Chí Siêu không khỏi hơi thất vọng, ông còn nghĩ nếu Dương Hạo có thể nhập cổ phần xưởng sắt thép, mình có thể dựa vào quan hệ để bò lên cao hơn chút.
Kết quả khi Khang Chí Siêu đang thất vọng, Dương Hạo chợt đổi lời, nói: "Mặc dù không hiểu rõ ngành này, nhưng nếu đây là khoản đầu tư thích hợp, vậy không phải không thể làm."
"Hôm nay có không ít người của xưởng sắt thép Hướng Dương ở đây nhỉ, có lãnh đạo cấp cao hoặc là người rất am hiểu sản xuất ở đây không?"
Dương Hạo vừa hỏi vừa nhìn lướt qua hai bàn bên cạnh, thật ra khi đám người đến mời rượu, hắn đã nhớ kỹ mấy cái tên, cũng đều là nhân viên trong xưởng.
Ví dụ như người đàn ông trung niên để tóc húi cua ngồi trong góc kia, đó là Trương Phong Thu, xưởng phó quản lý sản xuất, còn là đồ đệ của ông cụ Khang Cảnh Xuân, nhưng Trương Phong Thu có vẻ không hiểu xã giao, vừa rồi cũng chỉ mời rượu Khang Cảnh Xuân, không bắt chuyện và chủ động đến gần Dương Hạo như những người khác.
"Có rất nhiều, đại đa số đều là đồ đệ của ông cụ!"
Khang Chí Siêu tiện tay chỉ mấy người, nhưng lại không nhắc đến Trương Phong Thu, rõ ràng là quan hệ của hai người rất bình thường.
Hơn nữa Dương Hạo còn chú ý đến, vừa rồi khi Trịnh Đông Sơn đến, những người khác đều rối rít đứng lên chào đón, duy chỉ có Trương Phong Thu là làm như không nhìn thấy đối phương, vẫn ngồi đó uống rượu một mình.
Cho nên Dương Hạo có chút hứng thú với người này, loại người này hoặc là tự cho mình thanh cao, hoặc là có năng lực thật.
Đương nhiên, cũng có thể là cả hai.
Mà Trương Phong Thu chắc hẳn thuộc về loại chiếm cả hai, từ thái độ của người khác đối với Trương Phong Thu và ngược lại, có thể thấy Trương Phong Thu không hòa đồng, quan hệ với đồng nghiệp và lãnh đạo cũng rất bình thường.
Một người như vậy lại có thể trở thành xưởng phó quản lý sản xuất, chứng tỏ năng lực tuyệt đối hơn người.
Dương Hạo dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh kiểm tra, kết quả cha hack đánh giá Trương Phong Thu là 'Song S'!
Trung thành và năng lực đều max điểm!
Bảo sao dù không thích sống chúng mà còn có thể leo lên chức xưởng phó, quả nhiên là có chỗ hơn người.
Dương Hạo cầm chén rượu lên, đứng lên rời chỗ.
"Tiểu Dương, cháu đi đâu vậy?"
Khang Chí Siêu nghi ngờ nhìn về phía Dương Hạo.
"Đi làm quen với mấy người ở nhà máy."
Dương Hạo thuận miệng đáp một câu, tiếp đó liền đi về phía bàn bên trái.
Mà xem như nhân vật tiêu điểm của bữa tiệc, rất nhiều người đều đang chú ý đến Dương Hạo, thấy hắn đứng lên thì không ít người nhìn theo.
Chỉ thấy Dương Hạo cầm chén rượu đi đến bên cạnh Trương Phong Thu: "Xưởng trưởng Trương, tôi mời ngài một chén!"
(Trương Phong Thu là phó xưởng trưởng, nhưng bình thường khách sáo sẽ bỏ chữ phó đi)
Trương Phong Thu đang cắm đầu dùng bữa, đầu tiên là cảm thấy có người nào cản ánh sáng, tiếp đó liền nghe thấy có người muốn mời rượu mình.
Ông nghi ngờ ngẩng đầu lên, nhìn thấy người mời mình là Dương Hạo thì không khỏi giật mình.
Mặc dù không chủ động bắt chuyện với Dương Hạo, nhưng ông cũng nghe nói đến thân phận của đối phương, dù sao Trịnh Đông Sơn cũng phải chủ động làm thân, càng là đối tượng tất cả mọi người nịnh bợ.
Nhưng mà, một người như vậy lại chủ động chạy đến mời rượu ông, tự nhiên khiến Trương Phong Thu rất kinh ngạc.
Nhưng ông cũng là người từng thấy sóng gió, chỉ ngây người giây lát liền cầm chén lên cụng với Dương Hạo.
Trương Phong Thu mặc dù thanh cao, nhưng không cổ hủ, người ta chủ động lấy lòng cũng không giơ mặt thối.
Chỉ là, thấy Dương Hạo chủ động mời Trương Phong Thu, tất cả người trong xưởng đều giật mình.
Nhất là Khang Chí Siêu, ông trợn tròn mắt, vừa rồi khi giới thiệu người xong xưởng thì ông không hề nhắc đến Trương Phong Thu, kết quả Dương Hạo lại tìm đối phương.
Khang Chí Siêu không khỏi buồn bực, bởi vì quan hệ của ông và Trương Phong Thu không tốt lắm.
Theo lý thuyết, Trương Phong Thu là đồ đệ của Khang Cảnh Xuân, phải quan hệ rất tốt với Khang Chí Siêu mới đúng, ban đầu thì cũng là như thế, nhưng sau này chức vụ của Trương Phong Thu ngày càng cao, Khang Chí Siêu luôn tìm đến Trương Phong Thu để nhờ đi cửa sau, mà Trương Phong Thu là loại người chính trực, không làm mấy chuyện này, tự nhiên sẽ không chơi với Khang Chí Siêu nữa.
"Có tiện nói vài câu không?"
Uống rượu xong, Dương Hạo kéo ghế bên cạnh Trương Phong Thu, rồi đặt mông ngồi xuống.
"Dương tổng muốn trò chuyện gì?"
Trương Phong Thu nghi hoặc nhìn Dương Hạo, theo ông thì hai người không có chuyện gì để nói mới đúng.
"Tâm sự chuyện của xưởng sắt thép Hướng Dương." Dương Hạo hạ giọng đáp một câu: "Tôi chuẩn bị nhập cổ phần."
Trong đại sảnh rất ồn ào, nên hai người nhỏ giọng nói chuyện, người ngoài không nghe thấy.
Mà nghe Dương Hạo nói xong, Trương Phong Thu lập tức trợn tròn mắt, ông không ngờ Dương Hạo lại nói chuyện này.
Xưởng sắt thép Hướng Dương đang chuyển hình cũng không phải bí mật, toàn bộ người trong xưởng đều biết, nhưng các công nhân cũng biết, tỷ lệ chuyển hình thành công là rất thấp, bởi vì khả năng cao là không có ai tiếp nhận, nội bộ nhà máy quá loạn, lỗ thủng rất lớn, chi phí đầu tư – hiệu quả không cao, hơn nữa nói không chừng còn có thể thua lỗ.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?