"Chào anh!'
Kể từ sau khi nổi tiếng, Lý Mạn Ny đã gặp quá nhiều loại người như Trịnh Đại Bằng, mà trong quần thể tương tự, đẳng cấp của Trịnh Đại Bằng là quá thấp.
Xưởng sắt thép Hướng Dương tuy có quy mô rất lớn, nhưng nó đã không còn ở thời kỳ đỉnh cao, huống chi nó còn là một xí nghiệp nhà nước, xưởng trưởng có quyền lực và cấp bậc cao, nhưng nhà máy vẫn là của quốc gia, không liên quan gì đến xưởng trưởng.
Hôm nay anh là xưởng trưởng, nói không chừng ngày mai anh đã bị điều đi.
Mà trong vô số đàn ông theo đuổi Lý Mạn Ny, không ít người đều là phú nhị đại đỉnh cấp, so sánh ra thì Trịnh Đại Bằng quả thực là không đáng chú ý.
Đương nhiên, mặc kệ điều kiện của đối phương ra sao, ngoại trừ Dương Hạo ra thì không ai có thể lọt vào mắt Lý Mạn Ny.
Nhưng Trịnh Đại Bằng lại rất tự tin, nhất là tại thành phố Hướng Dương này, hắn cảm thấy mình như là một 'thế tử' vậy, dù sao cha mình cũng là tồn tại ngang hàng với thị trưởng thành phố Hướng Dương.
Cho nên dù Lý Mạn Ny có vẻ tương đối lạnh nhạt, Trịnh Đại Bằng cũng không định từ bỏ, hắn lấy điện thoại ra, đưa đến trước mặt Lý Mạn Ny, cười nói: "Chúng ta add wechat nhé? Nói không chừng sau này còn có thể hợp tác."
Trịnh Đại Bằng tìm bừa một lý do, hắn thường xuyên dùng lý do này để xin wechat các cô gái khác, nhưng bởi vì thân phận 'thế tử Hướng Dương', nên đa số thời gian đều được toại nguyện.
Bởi vì các cô gái dù không có cảm tình gì với hắn, cũng sẽ không vì một cái wechat mà đắc tội với hắn, dù sao cũng chỉ có thêm một thi thể trong danh bạ wechat mà thôi.
Nhưng Lý Mạn Ny rõ ràng không phải những cô gái bình thường kia, nàng chỉ lạnh lùng nói: "Không tiện!"
"A. . ."
Trịnh Đại Bằng đã đưa mã QR của mình ra rồi, chỉ chờ Lý Mạn Ny quét thôi, không ngờ đối phương lại từ chối.
Tuy nhiên, Trịnh Đại Bằng vẫn không hết hi vọng, hắn không thu hồi điện thoại, mà cau mày nói: "Add wechat thôi mà, tôi sẽ không quấy rối cô."
"Add tôi đi, có chuyện gì thì nói với tôi!"
Lúc này, Dương Hạo bỗng nhiên mở miệng, hơn nữa còn lấy điện thoại ra, quét mã QR của Trịnh Đại Bằng.
"Anh mẹ nó là ai?"
Trịnh Đại Bằng trợn mắt với Dương Hạo, Lý Mạn Ny từ chối hắn trước mặt mọi người, khiến Trịnh Đại Bằng nổi giận trong lòng, nhưng hắn không tiện phát tác với một cô gái như Lý Mạn Ny.
Huống chi còn là vì một chuyện nhỏ như add wechat.
Nhưng Dương Hạo thì khác, Dương Hạo là nam, còn nhảy ra xen vào việc của người khác, rõ ràng là định anh hùng cứu mỹ nhân.
Như vậy, anh muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng đã nghĩ đến mình có bao nhiêu năng lực chưa?
"Trịnh Đại Bằng, hôm nay là tiệc mừng thọ của tôi!"
"Tiểu Dương là cháu rể tôi, cậu ăn nói kiểu gì vậy!"
Không chờ Dương Hạo mở miệng, ông cụ Khang Cảnh Xuân đã đứng lên, râu ria đều dựng đứng.
Đối với Khang Cảnh Xuân mà nói, lựa chọn giữa Dương Hạo và Trịnh Đại Bằng là quá đơn giản.
Hôm qua Dương Hạo đã tặng ông tám thỏi vàng và rất nhiều rượu thuốc lá quý, hơn nữa sau này toàn bộ con cháu Khang gia có thể sẽ phải dựa vào người ta để ăn cơm.
Về phần Trịnh Đại Bằng, mặc dù có chút thế lực ở Hướng Dương này, nhưng không có thực lực giúp Khang gia một bước lên trời.
Bởi vậy, ông cụ Khang Cảnh Xuân rất dễ dàng lựa chọn, ông cụ thậm chí còn trực tiếp vỗ bàn quát to.
Trịnh Đại Bằng nhìn về phía Khang Cảnh Xuân, lập tức ngẩn ngơ.
Nghĩ thầm: Lão già này, ông mẹ nó điên rồi à! Con trai ông còn đang làm việc trong xưởng kia, ông quên rồi à!
Lúc này, người không hi vọng hai bên xung đột nhất là Khang Chí Siêu, quả nhiên đã đứng lên, tươi cười nói: "Khoa trưởng, vị này là Dương tổng, là anh rể của Tiêu Tiêu, kinh doanh mấy công ty giải trí cỡ lớn, lần này cố tình chạy từ Hỗ Thành về chúc thọ, tất cả đều là người nhà."
"Tiểu Dương, khoa trưởng Trịnh là con trai của xưởng trưởng xưởng sắt thép, cậu ấy đại biểu xướng đến chúc thọ, xin wechat của Mạn Ny cũng chỉ muốn kết bạn mà thôi!"
"Mạn Ny, cháu add wechat của khoa trưởng đi, cậu hiểu rõ nhân phẩm của khoa trưởng. . ."
Theo Khang Chí Siêu thì add wechat không phải chuyện gì to tát, thậm chí trong lòng còn trách Lý Mạn Ny không biết điều, vừa có chút danh tiếng thì đã ra vẻ ta đây, người ta xin thì cứ cho là xong.
Bởi vậy Khang Chí Siêu dứt khoát bán cho Trịnh Đại Bằng một ân tình, giúp hắn hoàn thành tâm nguyện.
Theo Khang Chí Siêu thì người làm cậu như mình đã mở miệng, Lý Mạn Ny sẽ nể mặt, dù sao cũng phải tôn trọng trưởng bối mà.
Kết quả Lý Mạn Ny căn bản không nghe, nàng úp điện thoại xuống bàn, nhàn nhạt trả lời: "Cậu, cháu có tiêu chuẩn xã giao của mình, chưa bao giờ add wechat của người lạ."
"Chuyện này. . ."
Khóe miệng Khang Chí Siêu giật giật vài cái, không ngờ Lý Mạn Ny còn từ chối, không thèm nể mặt người cậu như mình.
"Mạn Ny, khoa trưởng Trịnh không phải người lạ."
"Cậu ấy là lãnh đạo của cậu, là con trai của xưởng trưởng. . ."
Khang Chí Siêu định thuyết phục Lý Mạn Ny, kết quả mới nói được một nửa, lại bị Khang Tuệ Mẫn cắt đứt: "Chí Siêu, cậu là trưởng bối, đừng can thiệp vào chuyện của bọn trẻ!"
"Mạn Ny muốn add wechat của ai thì đó là chuyện của con bé, cậu là trưởng bối, xen vào mấy chuyện này làm gì!"
Khang Tuệ Mẫn đang lo không tìm được cơ hội lấy lòng Lý Mạn Ny và Dương Hạo, tự nhiên không bỏ qua cơ hội này.
Dù sao bà cũng không sống ở Hướng Dương, các mối quan hệ ở đây cũng không nhiều, con cái lại ở Hỗ Thành, cho nên bà không sợ đắc tội với Trịnh Đại Bằng.
Đừng nói là con trai xưởng trưởng, coi như con trai thị trưởng có đến, thì cũng không liên quan gì đến Khang Tuệ Mẫn.
Nhưng Dương Hạo thì khác, tối hôm qua lúc uống rượu, Dương Hạo đã hứa hẹn sẽ giúp Triệu Hiểu Phong một tay.
"Đúng đúng, Mạn Ny có tự do xã giao!"
"Chí Siêu, cậu ngậm miệng đi!"
Khang Tuệ Phân không phản ứng nhanh bằng chị hai, nhưng bà rất hiểu đạo lý ôm chân chị hai qua sông, Khang Tuệ Mẫn vừa dứt lời, bà đã lập tức phụ họa theo.
Hai người chị một câu em một câu, Khang Chí Siêu lập tức á khẩu không trả lời được, ông vốn chỉ muốn lợi dụng thân phận cậu của mình để kiếm hảo cảm từ Trịnh Đại Bằng, kết quả trộm gà không được lại mất nắm thóc.
Trong cuộc sống hiện thực, loại người như Khang Chí Siêu là rất nhiều, bọn họ rất am hiểu việc 'của người phúc ta'.
Ví dụ như A nhờ B làm gì đó, B vốn không muốn giúp, thì người này sẽ nhảy ra thuyết phục B, dùng cái này để chiếm hảo cảm từ A.
Nhìn chung cả sự kiện, hắn chỉ dùng miệng nói vài câu, còn người phải làm việc là thì người khác!
Mà lúc này, Khang Chí Siêu thuyết phục Lý Mạn Ny add wechat, thật ra còn buồn nôn hơn ví dụ kia, bởi vì Khang Chí Siêu muốn bắt cóc đạo đức, nói nghiêm trọng hơn thì là 'bán nữ cầu vinh', chỉ là nữ ở đây không phải con gái của ông ta, mà là cháu gái.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?