Trong phòng này, tính địa vị xã hội thì Dương Hạo là cao nhất.
Nhưng đây là tiệc nhà, cho nên mọi người ngồi theo bối phận và quan hệ, Dương Hạo là bậc con cháu, tự nhiên ngồi cùng đám người Lý Mạn Ny và Triệu Hiểu Phong.
Hoàng Thanh là khách, theo lý thuyết thì nên ngồi gần chủ tiệc.
Tuy nhiên, nàng căn bản không có ý định ngồi gần Khang Cảnh Xuân, mà ngồi bên cạnh Lý Mạn Ny.
Trên thực tế, Hoàng Thanh muốn ngồi bên cạnh Dương Hạo, trực tiếp đổi chỗ với Triệu Hiểu Phong.
Nhưng như vậy nàng và Lý Mạn Ny sẽ một trái một phải của Dương Hạo, làm vậy có vẻ như giọng khách át giọng chủ, cho nên mới ngồi bên cạnh Lý Mạn Ny.
Nhưng dù vậy, Hoàng Thanh đến vẫn làm một bộ phận người Khang gia thấy bồn chồn.
Bởi vì vừa nhìn đã biết Hoàng Thanh đến vì Dương Hạo, hơn nữa lại là muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn dáng người có dáng người.
Ông cụ Khang Cảnh Xuân cũng coi như nhìn vô số người, vừa nhìn đã biết Hoàng Thanh không đơn giản, liền mở miệng hỏi một câu: "Tiểu Hoàng, có làm xí nghiệp gì?"
"Cháu làm nghề giải trí, như quán bar, KTV. . ."
Hoàng Thanh không nói mát xa hay câu lạc bộ gì, những thứ này luôn cho người ta một loại cảm giác không quá nghiêm chỉnh.
Được rồi, thực tế thì nó cũng không đứng đắn gì.
Nếu tiệm mát xa và câu lạc bộ mà đi theo con đường lành mạnh, như vậy nó cách đóng cửa không xa.
Nghe Hoàng Thanh đáp lại xong, Khang Cảnh Xuân khẽ gật đầu một cái, ông cụ cũng là người từng gặp chuyện đời, cũng đoán được ngành nghề này thuộc về loại sản nghiệp màu xám.
Anh em đồng hào Triệu Hoành Bác và Ngưu Quốc Cường liếc nhau một cái, đều là đàn ông, bọn họ cũng có thể đoán được vị Hoàng tổng này không đơn giản.
"Hoàng tổng, Lộ Lộ đang làm việc trong quán bar của ngài..." Lúc này Khang Tuệ Phân lại mở miệng nói: "Sau này hi vọng Hoàng tổng chiếu cố nhiều hơn, dù sao quán bar nhiều người phức tạp, tôi cũng hơi lo cho Lộ Lộ."
Đây cũng là lời thật lòng, sau khi nghe nói con gái làm việc ở quán bar, bà đã thấy hơi lo lắng rồi.
Mặc dù quán bar ở mấy năm nay đã khác xa với mấy năm trước, nhưng dù sao cũng khá loạn, Khang Tuệ Phân lo con gái sẽ thua thiệt.
"Dì, dì cứ yên tâm. Có cháu và chị Thanh ở đây, Lộ Lộ tuyệt đối không gặp vấn đề gì. Huống chi Lộ Lộ chỉ là lễ tân, không cần phải uống rượu."
Diệp Vi tiếp lời, nàng biết Hoàng Thanh không am hiểu xử lý mấy vấn đề này.
"Còn có một việc, thật ra quán bar đó là do anh Hạo mở, Lộ Lộ muốn thì có thể đổi vị trí bất cứ lúc nào."
Diệp Vi nhún vai, chỉ bằng tầng quan hệ của Ngưu Lộ Lộ và Dương Hạo, sau này trở về không có khả năng để Ngưu Lộ Lộ làm lễ tân thông thường nữa, nhất định sẽ được đổi sang vị trí khác, nhưng ân tình này vẫn phải nhường cho Dương Hạo.
"A? Quán bar đó là Tiểu Dương mở?"
Khang Tuệ Phân quay đầu nhìn về phía Dương Hạo, đối với bà mà nói thì tin này rất giật mình lại quan trọng.
Bà vốn muốn nhân cơ hội này để Dương Hạo hỗ trợ tìm công việc cho con gái, bây giờ thì đơn giản rồi, quán bar Lộ Lộ đang làm lại là của Dương Hạo.
Như vậy, có mối liên hệ này, còn không phải muốn đổi vị trí nào cũng được sao.
Cho nên kinh ngạc trôi qua, Khang Tuệ Phân lại tươi cười xán lạn: "Tiểu Dương, vậy sau này cháu phải chiếu cố Lộ Lộ nhiều một chút nha!"
"Quán bar là Tiểu Thanh kinh doanh, cháu chỉ bỏ ít tiền thôi."
Dương Hạo cười ha ha đáp một câu: "Mà Tiểu Thanh là bạn tốt của Lộ Lộ, tự nhiên sẽ chiếu cố Lộ Lộ."
Đến cấp bậc như hắn, chuyện Khang Tuệ Phân và Khang Tuệ Mẫn nhờ vả đã không lọt vào mắt hắn nữa rồi.
Mấy chuyện này thuộc về loại không đáng kể.
Nhưng nghe Dương Hạo nói xong, Khang Tuệ Phân vẫn mừng rỡ không thôi, chỉ cần nói vậy là đủ rồi, sau này Lộ Lộ không cần buồn rầu về công việc nữa.
"Lộ Lộ, còn không mau mời Hoàng tổng và anh rể... Dương đại ca một ly."
Khang Tuệ Phân nháy mắt ra hiệu với con gái.
Nhưng Khang Tuệ Phân cảm thấy cái xưng hô 'anh rể' này không đúng, bởi vì Dương Hạo đã ly hôn với Lý Mạn Thù.
Mà Lý Mạn Ny thì nhỏ hơn Ngưu Lộ Lộ 2 tuổi, cho nên tính ra thì Ngưu Lộ Lộ phải gọi Dương Hạo là 'em rể' mới đúng.
(ở TQ, anh em họ cứ ai sinh ra trước thì là anh là chị, sinh sau thì là em, dù con bác cả mà sinh sau thì vẫn là em, tóm lại lớn tuổi thì là anh là chị. )
Nhưng Dương Hạo lại lớn hơn Ngưu Lộ Lộ rất nhiều, huống chi bây giờ Dương Hạo và Lý Mạn Ny còn chưa kết hôn, có vẻ như vẫn chỉ ở giai đoạn yêu đương, cho nên Khang Tuệ Phân cảm thấy để con gái gọi 'Dương đại ca' vẫn thích hợp hơn.
Ngưu Lộ Lộ cũng biết ý nghĩa của việc mời rượu, nàng vội vàng cầm chén rượu lên, kính rượu hai người.
Mời rượu xong, Ngưu Lộ Lộ lại mời Diệp Vi một ly, trong lòng nàng hiểu rõ, Dương Hạo và Hoàng Thanh chỉ là sếp tổng, Diệp Vi mới là lãnh đạo trực tiếp của mình.
Tục ngữ nói: Huyện quan không bằng hiện quản, giữ gìn quan hệ với Diệp Vi là hết sức cần thiết.
"Anh Hạo, em cũng mời anh một ly!"
Chờ Ngưu Lộ Lộ mời xong, Triệu Hiểu Phong cũng không cam lòng yếu thế.
"Anh Hiểu Phong, làm vậy không được nha, anh Hạo vừa uống xong, để em uống thay anh Hạo!"
Diệp Vi đang tìm cơ hội biểu hiện trước mặt Dương Hạo, mắt thấy có cơ hội, nàng lập tức đứng lên.
"Được, là tôi hơi vội."
Triệu Hiểu Phong cười cười, cũng cụng ly với Diệp Vi.
Thật ra trên bàn rượu rất cần loại người như Diệp Vi, từ sau khi nàng xuất hiện, bầu không khí sống động hơn rất nhiều, mấy người Ngưu Quốc Cường và Triệu Hoành Bác cũng bắt đầu thoải mái hơn.
Mọi người nâng ly cạn chén một lúc, Triệu Diễm Diễm cuối cùng cũng chạy về đến nơi, nàng lên đường muộn hơn Triệu Hiểu Phong một chút, lại đi ô tô, cho nên về muộn hơn.
Mà tình huống của Triệu Diễm Diễm cũng khá giống với Ngưu Lộ Lộ, hai người đều không về một mình.
Ngưu Lộ Lộ dẫn theo Hoàng Thanh và Diệp Vi, mà Triệu Diễm Diễm thì dẫn theo bà chủ kiêm bạn bè, người sau nghe nói quan hệ của Triệu Diễm Diễm và Dương Hạo thì cũng đòi đi theo, mục đích rất rõ ràng, tự nhiên là vì quen biết Dương Hạo.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?