"Ngày mai là đại thọ 80 của ông ngoại Lý Mạn Ny."
Diệp Vi nói thẳng: "Chúng ta cùng đi qua chúc thọ!"
"Sao cô biết chuyện này?" Hoàng Thanh vô cùng nghi hoặc.
"Thật ra cũng rất trùng hợp..."
"Cũng là có duyên nha. . . Cho nên em cảm thấy, chúng ta có thể đi chúc thọ!"
Diệp Vi nói đại khái một lần.
"Cho nên chúng ta không mời mà đến? Không hay lắm đâu!"
Hoàng Thanh hơi do dự, nàng cũng muốn gặp Dương Hạo, dù sao lâu rồi không gặp.
Nhưng vấn đề là, lần này là đại thọ của ông ngoại Lý Mạn Ny, căn bản không ai mời các nàng, chủ động đến thì không hay cho lắm.
"Tại sao có thể là không mời mà đến chứ, em đã nghĩ ra lý do rồi! Chúng ta là chị em tốt của Lộ Lộ nha, đi mừng thọ ông ngoại của Lộ Lộ là rất bình thường mà, đúng không?"
Diệp Vi cảm thấy mình quá thông minh, trong giọng nói còn mang theo ý cười, chỉ thiếu nước nói thẳng với Hoàng Thanh là 'mau khen đi'!
Hoàng Thanh gật gù, đây quả thực là một cái cớ không tệ.
Huống chi bình thường mọi người đều rất hoan nghênh người đi chúc thọ cho trưởng bối của bạn bè, lại là nhân vật có mặt mũi như Hoàng Thanh, vậy bữa tiệc này sẽ có đẳng cấp hơn.
Diệp Vi cười ha ha hỏi: "Chị Thanh, vậy chị có thể nghỉ chưa?"
"Ừm, đến Hào Tước đi!"
Hoàng Thanh đáp xong liền cúp máy, nàng lại gọi cho phụ tá của mình: "Lập tức chuẩn bị một phần quà mừng thọ."
"Ừm, càng phong phú càng tốt."
Nửa tiếng sau.
Bãi đỗ xe câu lạc bộ Hào Tước.
Vài nhân viên an ninh đang vội vàng từng hộp quà lên một chiếc xe Jinbei.
Mà trước chiếc Jinbei này là một chiếc Rolls Royce Phantom màu đen, Hoàng Cát tựa ở đuôi xe, miệng ngậm điếu thuốc.
"Chị, em mới từ Hỗ Thành trở về, còn chưa ngồi ấm mông, chị lại bảo em đi Hướng Dương! Có phải nên cho em ăn lót dạ trước không!"
Hoàng Thanh cần một tài xế đáng tin, nên đã gọi em trai đến.
Nhưng Hoàng Cát rõ ràng là không muốn ngoan ngoãn làm công việc khổ sai này, muốn kiếm vài chỗ tốt từ chị mình.
Hoàng Thanh lườm hắn một cái, khinh thường: "Người toàn mùi nước hoa, còn nói chưa ngồi ấm mông! Không biết là vừa đi lêu lổng ở đâu về!"
"Đi Hướng Dương không phải chuyện của mình chị, mà là cho em cơ hội thể hiện. . ."
Hoàng Thanh cũng biết vẽ bánh nướng, lúc này lại nói đến nguyên nhân đi Hướng Dương.
"Ra vậy!"
Hoàng Cát rất sùng bái Dương Hạo, cho nên mỗi khi làm việc cho Dương Hạo, thì hắn lại rất có động lực, cũng giống như hai ngày trước, chạy đến Hỗ Thành đưa xe.
Lúc hai chị em nói chuyện, Diệp Vi đi đến, nàng không đến thẳng Hào Tước, mà trở về ăn diện một chút, mặc dù khả năng cao là không gặp được Dương Hạo trong hôm nay, nhưng nàng vẫn muốn chuẩn bị trước, đây chính là tố dưỡng nghề nghiệp của loại người như Diệp Vi.
"Không hổ là chị Thanh, ra tay chính là xa xỉ!"
Diệp Vi liếc nhìn từng thùng quà tặng kia, đều là rượu xin và thuốc lá thơm, còn có các loại đồ vật thực phẩm chức năng, chăm sóc sức khỏe quý giá.
Hoàng Thanh nhìn Diệp Vi, hỏi: "Ngưu Lộ Lộ kia có bối cảnh thế nào?"
"Đã gửi sơ yếu lý lịch cho chị rồi, tạm thời em chỉ biết có thế, nhưng trên đường sẽ có nhiều thời gian trò chuyện.
"
Diệp Vi vẫn rất hiểu bạn thân của mình, đoán là Hoàng Thanh sẽ điều tra bối cảnh của Ngưu Lộ Lộ, cho nên đã gửi sơ yếu lý lịch bên bộ phận nhân sự cho Hoàng Thanh.
"Ừm, lên xe rồi nói!"
Hoàng Thanh gật đầu, lúc này các nhân viên an ninh đã xong việc.
Bởi vì quá nhiều quà tặng, chiếc Rolls Royce Phantom này căn bản không chứa nổi, cho nên Hoàng Thanh mới lấy thêm một chiếc Jinbei để kéo hàng, đồng thời còn dẫn theo bốn tên nhân viên an ninh.
Mà tác dụng của bốn người này chính là vận chuyển quà tặng đến địa điểm chỉ định, chỉ có thể nói là, ngoại trừ một số tình huống đặc biệt hoặc sở thích, thì kẻ có tiền thật sự không cần lao động.
Hai người ngồi hàng sau Rolls Royce, Hoàng Cát thì ngoan ngoãn làm tài xế.
Hoàng Cát vừa khởi động xe vừa hỏi: "Chị, chúng ta đi thẳng đến Hướng Dương à?"
"Không, đi đón một người trước." Hoàng Thanh lại hỏi Diệp Vi: "Địa chỉ?"
DIệp Vi liếc nhìn địa chỉ do Ngưu Lộ Lộ gửi đến, nói: "Tinh Thần Gia Viên!"
"A, đó không phải là khu dành cho dân giải phóng mặt bằng à! Nghe nói tiểu khu này rất loạn..."
Hoàng Cát có vẻ hiểu tình hình bên đó, muốn nói lại thôi.
Hoàng Thanh liếc nhìn em trai mình: "Nói rõ ra!"
Diệp Vi tiếp lời: "Có gì mà nói, khu này tương đối rẻ, giao thông lại tương đối tiện lợi, cho nên tụ tập không ít người địa phương khác, em có quen mấy cô nàng ở bên đó."
"Chị Vi nói đúng!" Hoàng Cát phụ họa một câu.
Mà Hoàng Thanh lại nhíu mày, Diệp Vi biết bạn thân mình đang nghĩ gì, nàng liền giải thích: "Tinh Thần Gia Viên đúng là không ít các gái ngành, nhưng tỉ lệ vẫn ít hơn người bình thường. Rất nhiều người có thu nhập thấp đều lựa chọn thuê nhà ở đó."
"Ngưu Lộ Lộ tuyệt đối không có xuống biển, bằng không không có khả năng tìm một công việc vất vả như bây giờ."
Phân biệt gái ngành và gái ngoài ngành, Diệp Vi chính là chuyên gia.
Nàng chỉ cần liếc mắt nhìn qua, là có thể nhìn ra tám chín phần, Ngưu Lộ Lộ không có loại khí chất kia, quan trọng nhất là, các cô gái từng kiếm tiền 'nhanh', rất khó làm việc chăm chỉ và vất vả.
Cho nên mới nói, xuống biển dễ mà lên bờ thì khó!
Hoàng Thanh vừa xem sơ yếu lý lịch của Ngưu Lộ Lộ vừa nói: "Ừm, xem ra tình hình kinh tế của Ngưu Lộ Lộ không tốt lắm."
"Chắc vậy!" Diệp Vi gật đầu một cái.
"Vậy thì tốt!"
Hoàng Thanh thở phào một hơi, chỉ cần thiếu tiền, vậy rất nhiều chuyện sẽ trở nên đơn giản.
Nhưng Hoàng Cát lại không hiểu gì, hoàn toàn không biết hàm nghĩa trong lời nói của hai người.
Hoàng Cát tò mò hỏi: "Hai chị chơi trò gì vậy? Tốt với không tốt cái gì!!"
Nhưng hai người đều không để ý đến hắn, hiển nhiên là lười giải thích.
Mà trên thực tế, Diệp Vi nói không tốt lắm là hoàn cảnh gia đình, mà Hoàng Thanh nói tốt là bởi vì hoàn cảnh gia đình của Ngưu Lộ Lộ không tốt, nàng tiện làm việc hơn.
Từ tình hình bây giờ, có thể nói Ngưu Lộ Lộ có giá trị nhất định, ít nhất cũng là chị họ của Lý Mạn Ny.
Thấy mọi người không để ý đến mình, Hoàng Cát cũng không giận, hắn vừa lái xe vừa nghĩ linh tinh, nói: "Lần này đến Hỗ Thành đưa xe, em đến biệt thự của anh rể, nhìn thấy mấy mỹ nữ ở đó, vốn còn định nói cho chị biết!"
"Ừm, có vẻ như không ai hứng thú với chuyện này..."
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?