🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 643: Người đã trung niên không bằng chó (2)

"Anh Hạo sẽ đến?"

Triệu Hiểu Phong vốn không để ý lắm, lập tức ngồi thẳng lên, hắn năm nay 33 tuổi, lớn hơn Lý Mạn Thù, cho nên Dương Hạo coi như là em rể của hắn.

Nhưng hai người coi như người đồng lứa, mỗi khi tụ họp gia đình thì gặp mặt nói chuyện khá hợp, bởi vì Dương Hạo hơn Triệu Hiểu Phong hai tuổi, nên bình thường hắn đều gọi Dương Hạo là anh Hạo.

"Lát nữa mới đến!" Khang Tuệ Mẫn nhẹ giọng nói: "Bây giờ người ta là tỷ phú rồi, tủy tiện đẩy nhà chúng ta một cái, nhà chúng ta sẽ không như bây giờ."

"Được, con biết rồi."

Triệu Hiểu Phong thả chén nước xuống, đang yên lặng tính toán.

"Đừng chỉ nói biết biết biết, dù con tăng ca cũng kiếm được mấy đồng chứ, nhất định phải về."

Khang Tuệ Mẫn có chút vội thay con trai mình, nếu không phải Dương Hạo sẽ đến, bà cũng không muốn giày vò con trai mình, dù sao Hỗ Thành cũng rất gia, tốn thời gian lại phí tiền.

Nhưng bây giờ thì khác, tốn nhiều tiền hơn nữa cũng phải trở về, đây là cơ hội thay đổi số phận.

"Được, vậy con sẽ nhờ đồng nghiệp làm hộ."

Triệu Hiểu Phong đã 33 tuổi, góc cạnh trên người đã bị xã hội mài mòn hết rồi.

Nếu như là thời điểm hắn vừa tốt nghiệp, có cơ hội này cũng sẽ chẳng thèm ngó tới, đồng thời còn oán trách mẹ mình quá nịnh bợ.

Mà bây giờ, tư tưởng của hắn đã khác biệt, trong xã hội này, năng lực chỉ là một mặt, quan hệ và chỗ dựa mới là thứ quyết định bạn có thể đi bao xa.

Đương nhiên, ngoại trừ những thiên tài đứng đầu các lĩnh vực.

Thế nhưng trên thế giới này có bao nhiêu thiên tài, trong xã hội thực tế, 99% người là người bình thường có năng lực tầm thường, 99. 99% cương vị đều có thể bị thay thế.

Đừng tưởng một nghề nghiệp hay một chức vụ nào đó rất cao thượng, rất thượng đẳng, nhưng thật ra cũng chỉ đến thế mà thôi, nếu như đưa bạn ngồi vào vị trí đó, bạn chưa chắc đã kém hơn người đang ngồi ở đó.

Chính vì vậy, trên mạng mới xuất hiện một câu: Thế giới này chính là một gánh hát rong cực lớn!

Triệu Hiểu Phong đã qua cái giai đoạn tự cho mình là siêu phàm, thậm chí đã bắt đầu chấp nhận số phận rồi.

Cho nên, hắn đương nhiên biết tầm quan trọng của tin tức này.

Trên thực tế, hai ngày này hắn vẫn luôn quan tâm tin tức của Dương Hạo ở trên internet, mấy lần hắn mở khung chat của Dương Hạo, muốn hỏi han vài câu.

Nhưng bởi vì lâu rồi không liên lạc, nên hắn cũng không biết nói gì, lại sợ mình bị đối phương coi là bợ đít.

Mà tiệc mừng thọ này, quả thực là một cơ hội không tệ.

Hắn có thể nhân cơ hội này để lôi kéo tình cảm với Dương Hạo.

Kết thúc điện thoại của mẹ, Triệu Hiểu Phong lại cầm chén nước lên uống một hợp, bắt đầu suy nghĩ chuyện xin nghỉ phép, nếu Dương Hạo sẽ đến, hắn cũng định trở về, đi tàu cao tốc từ Hỗ Thành đến Hướng Dương, chỉ mất hai tiếng rưỡi.

"Hiểu Phong, tôi đang tìm cậu đây!'

Khi Dương Hạo đang tự hỏi nên làm thế nào để xin nghỉ, một người đàn ông đeo kính gọng đen đi vào phòng trà nước, hắn là Ngô QUỳnh, là lãnh đạo trực tiếp của Triệu Hiểu Phong.

Triệu Hiểu Phong khẽ khom người, hỏi: "Anh Quỳnh, có chuyện gì à?"

"Đêm nay tăng ca, tranh thủ sửa lại server."

Ngô Quỳnh đi đến trước máy pha cà phê, vừa hứng cà phê vừa thuận miệng nói: "Tiếp đó, ngày mai cũng đến sớm một chút, tranh thủ sửa xong trước trưa mai!"

Nghe vậy, Triệu Hiểu Phong lập tức nhíu mày, hắn đang định xin nghỉ phép kìa.

Kết quả lại nhận được lệnh tăng ca.

Triệu Hiểu Phong vội vàng nói: "Anh Quỳnh, nhà tôi xảy ra chuyện, đang định xin nghỉ phép."

"Xảy ra chuyện gì?"

Ngô Quỳnh nghiêng đầu liếc Triệu Hiểu Phong một cái, tiếp đó nghiêm mặt nói: "Hiểu Phong, cậu đang ở thời kỳ mấu chốt để thăng tiến, tôi hi vọng cậu tập trung vào công việc, nếu như không phải chuyện quan trọng, thì không cần xin nghỉ.

"

"Huống chi cậu cũng hiểu tình hình trong tổ rồi, nếu cậu nghỉ phép, chắc chắn không sửa xong trước chưa mai, mà tôi đã hứa với Trần tổng rồi, bây giờ cậu nghỉ phép, không phải đẩy tôi vào hố lửa sao!'

Thái độ của Ngô Quỳnh đã rất rõ ràng, chính là không cho nghỉ.

Nghe vậy, Triệu Hiểu Phong nắm chặt nắm đấm, hắn và Ngô Quỳnh làm việc với nhau không phải một hay ngày, nên rất hiểu đối phương, tên này nói lý do có vẻ hợp lý, nhưng ra là nói nhảm.

Nhất là hứa với Trần tổng gì gì đó, đây chính là thủ đoạn Ngô Quỳnh hay dùng, thường xuyên chém gió trước mặt lãnh đạo, sau đó lại bắt cấp dưới tăng ca, liều mạng hoàn thành công việc, cuối cùng lãnh đạo sẽ cảm thấy Ngô Quỳnh rất tài giỏi, công lao đều là của hắn.

Mà đám người làm thuê như Triệu Hiểu Phong, thì chỉ có thể kiếm chút tiền tăng ca mà thôi.

Thậm chí Ngô Quỳnh vì lấy lòng cấp trên, nên còn tính ít giờ tăng ca, tỏ vẻ có thể hoàn thành trong thời gian ngắn, nói tóm lại là liếm đến tận mông.

Rất nhiều công ty đều có loại người như Ngô Quỳnh, khi đối mặt với lãnh đạo thì ra sức liếm láp, đối mặt với cấp dưới thì lại dốc sức nghiền ép.

Mà loại người như Ngô Quỳnh hay có một chiêu trò khi nghiền ép cấp dưới, bọn họ không thể nghiền ép đám GenZ mới vào làm, bởi vì đám người này khó dùng, hắn chỉ cần hơi quá một chút, người ta trực tiếp bỏ việc không làm.

Mà đám người dễ nghiền ép nhất chính là độ tuổi như Triệu Hiểu Phong, họ không có dũng khí từ chức.

Áp lực cuộc sống của họ rất lớn, lại bởi vì tuổi tác nên không dám bỏ việc.

Cho nên nơi làm việc mới có câu nói: Người trung niên trên có già dưới có trẻ thì tùy tiện mắng, bọn họ tuyệt đối không dám phản kháng.

Bởi vì bọn họ không chịu đựng nổi hậu quả khi mất việc!

Chính bởi vì vậy, cho nên mới có cậu: Người đã trung niên không bằng chó!

Trong tổ của Triệu Hiểu Phong có tất cả 15 người, có bốn nhân viên có kinh nghiệm phong phú và kỹ thuật cứng giống như Triệu Hiểu Phong, mà bốn người bọn họ cũng là đối tượng bị Ngô Quỳnh nghiền ép nghiêm trọng nhất.

Nhiệm vụ tăng ca lần này, thật ra Ngô Quỳnh chỉ trông cậy vào bốn người bọn họ.

Kết quả Triệu Hiểu Phong lại muốn xin nghỉ, Ngô Quỳnh tự nhiên không đồng ý.

Triệu Hiểu Phong hơi cân nhắc một chút, liền ăn ngay nói thật: "Anh Quỳnh, ngày mai là đại thọ 80 của ông ngoại tôi, tôi là cháu ngoại nên phải về thăm ông cụ, dù sao cũng chỉ có một đại thọ 80."

"Chỉ như vậy?"

Nghe Triệu Hiểu Phong nói xong, Ngô Quỳnh lập tức tỏ vẻ khinh thường, hắn nhấp ngụm cà phê, nói: "Sinh nhật thì gửi phong bì cho ông cụ là được, không cần phải trở về, huống chi còn đang có nhiều việc cần làm!'

"Cậu cũng biết tình hình trong tổ rồi, nếu cậu nghỉ, nhiệm vụ này chắc chắn sẽ không hoàn thành trước trưa mai!"

"Hiểu Phong, cậu biết, tôi vẫn luôn coi trọng cậu, nếu như tôi có thể tiến thêm một bước, nhất định sẽ tiến cử cậu vào vị trí của tôi!"

"Nhưng điều kiện tiên quyết là, cậu có thái độ này hay không, tăng ca cũng là cơ hội để tiến bộ, cậu phải nắm chặt!"

Ngô Quỳnh không nhanh không chậm vẻ bánh nướng cho Triệu Hiểu Phong.

Mà bản lĩnh vẽ bánh là một khóa học bắt buộc của lãnh đạo.

Chỉ có điều, Ngô Quỳnh đã vẽ rất nhiều bánh với Triệu Hiểu Phong, nhưng chưa từng thực hiện dù chỉ một lần, cho nên Triệu Hiểu Phong đã miễn dịch với bánh vẽ rồi.

"Anh Quỳnh, hồi nhỏ là ông bà ngoại nuôi tôi, sức khỏe ông ngoại lại không tốt lắm, cho nên tôi nhất định phải có mặt trong đại thọ 80 của ông ngoại!"

"Huống chi trước kia có bao giờ tôi nói 'không' khi tăng ca chưa, lần này anh Quỳnh để cơ hội tiến bộ cho những người khác trong tổ đi!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...