Nghe Khang Tuệ Phân nói vậy, Lý Mạn Thù lại nhíu mày, hơn nữa trong lòng có một dự cảm không tốt.
Chuyện đại thọ 80 của ông ngoại, rất có thể là mẹ nói cho Dương Hạo biết, nhưng Lý Mạn Thù cảm thấy mục đích của mẹ mình chưa chắc đã là thúc đẩy việc mình và Dương Hạo tái hôn.
Bởi vì khi ở nhà, thái độ của cha mẹ là ủng hộ em gái Lý Mạn Ny!
Người ngoài có thể không biết chuyện trong việc mình và Dương Hạo ly hôn, cha mẹ mình thì biết.
Cho nên, cha mẹ nàng đứng về phía Dương Hạo trong việc ly hôn này.
Có tiền đề này, mẹ báo cho Dương Hạo đến tham gia tiệc mừng thọ của ông ngoại, hiển nhiên là không phải để giúp mình và Dương Hạo tái hôn, bằng không đã nói việc này cho nàng biết khi ở trên đường.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Lý Mạn Thù càng khó coi hơn.
Không phải nàng và Dương Hạo, nhưng Dương Hạo vẫn dùng thân phận con rể để đến đây, rõ ràng là muốn công bố quan hệ của Dương Hạo và em gái Lý Mạn Ny.
Chuyện này...
Nghĩ đến đây, sắc mặt Lý Mạn Thù lập tức trắng bệch, cơ thể cũng run lên.
Một khi tin tức này truyền ra, nàng sẽ biến thành trò cười.
"Mạn Thù, cháu sao thế?"
"Đang rất tốt, sao bỗng nhiên sắc mặt lại tệ thế kia?"
Khang Tuệ Mẫn phát hiện ra đầu tiên, bà vô thức đưa tay kéo tay Lý Mạn Thù, lại phát hiện tay Lý Mạn Thù toàn là mồ hôi lạnh.
"Mạn Thù, cháu thấy khó chịu ở đâu à?"
Khang Tuệ Mẫn lập tức lo lắng hỏi thăm, bà còn đang trông cậy vào vị cháu gái này, đừng ngã bệnh ở thời khắc mấu chốt này chứ.
"Không có gì! Chỉ hơi đau đầu, nghỉ một lát là được."
Lý Mạn Thù hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại.
Mặc dù nàng đã đoán được đại khái, nhưng nàng vẫn muốn giãy giụa một phen, dù sao nàng cũng là vợ cũ, họ hàng thân thích đều cảm thấy nàng và Dương Hạo có khả năng tái hôn.
Như vậy, nàng có thể lợi dụng 'dư luận'.
"Chắc là say xe!"
"Uống ngụm trà rồi nghỉ ngơi đi!"
Nói xong, Khang Tuệ Mẫn liền đi rót trà cho Lý Mạn Thù.
"Cảm ơn dì hai!"
Lý Mạn Thù tiếp nhận chén trà, vừa uống vừa nghĩ cách ứng phó chuyện sắp phát sinh.
Mặc dù nàng biết chuyện phát sinh có thể rất bất lợi với nàng, nhưng theo Lý Mạn Thù thì đây chưa chắc không phải một cơ hội, ít nhất thì nàng cũng có thể gặp mặt Dương Hạo.
Tục ngữ nói: Gặp mặt có ba phần tình!
Hai người dù sao cũng là vợ chồng, lúc trước Lý Mạn Thù muốn hẹn Dương Hạo mà đều không thành công.
Mặc kệ nói thế nào, lần này cũng được gặp mặt.
Thấy Lý Mạn Thù có vẻ không ổn lắm, Khang Tuệ Phân cũng đến lấy lòng: "Mạn Thù, hay là cháu vào phòng nghỉ ngơi một lát đi!"
"Thế thì không cần, cháu đỡ hơn rồi."
Sau khi nhấp ngụm trà, tâm trạng của Lý Mạn Thù đã ổn hơn nhiều.
"Vậy là tốt rồi."
Khang Tuệ Phân cười tủm tỉm gật đầu một cái, lại hỏi: "Mạn Thù, vậy hiện giờ cháu đang làm gì?"
"Đang làm ở một công ty thiết kế..."
Nhắc đến công ty, trong mắt Lý Mạn Thù lóe lên một tia phức tạp.
Hiện giờ, Dương Hạo chính là sếp tổng của nàng.
Chỉ có điều, sau khi Dương Hạo thu mua công ty, thì không để ý đến, chỉ đến công ty một lần.
Trước đây Lý Mạn Thù còn nghĩ, Dương Hạo có lợi dụng việc công để trả thù nàng hay không, kết quả là nàng suy nghĩ nhiều, các lãnh đạo trong công ty tựa như không biết quan hệ của nàng và Dương Hạo, càng không có ai đối xử khác biệt với nàng, chính vì như vậy, nên Lý Mạn Thù mới không từ chức.
"Công ty thiết kế rất tốt!"
"Nếu nhớ không nhầm, cháu cũng học ngành thiết kế..."
Tìm được chủ đề, Khang Tuệ Phân liền lôi kéo Lý Mạn Thù trò chuyện.
Thấy thế, Khang Tuệ Mẫn lại cầm điện thoại lên, lặng lẽ đi ra ban công, tiếp đó tìm một dãy số tên Hiểu Phong rồi gọi qua.
Điện thoại kết nối rất nhanh, nhưng âm thanh truyền ra có vẻ hơi mất kiên nhẫn: "Mẹ, sao lại gọi vào giờ này, con đang làm!"
"Hiểu Phong, ngày mai là đại thọ 80 của ông ngoại..."
Khang Tuệ Mẫn còn chưa nói hết, thì còn trai Triệu Hiểu Phong đã cắt đứt: "Con đã nói là không về được rồi mà! Mẹ mừng tiền cho ông ngoại thay con! Không còn việc gì thì con cúp đây!'
Tút tút tút...
Không chờ Khang Tuệ Mẫn mở miệng lần nữa, Triệu Hiểu Phong đã cúp máy.
Đứa nhỏ này!!
Khang Tuệ Mẫn tức giận giậm chân, nhưng đây dù sao cũng là con trai mình, bà cũng hết cách, hít sâu một hơi, vẫn nhẫn nại bấm điện thoại.
Mà lần này, điện thoại vang lên rất lâu mới có người nghe máy.
"Lại gì nữa? Con đang bận mà!'
Giọng nói của Triệu Hiểu Phong còn mất kiên nhẫn hơn lần trước.
"Hiểu Phong, mặc kệ con bận thế nào thì cũng phải nghe hét." Khang Tuệ Mẫn chỉ sợ con trai lại cúp máy, vội vàng nói một câu.
"Xảy ra chuyện gì? Chờ con một lát!"
Giọng nói của Triệu Hiểu Phong trở nên trầm thấp, nương theo tiếng ghế di chuyển, chắc hắn ý thức được mẹ có chuyện gấp, nên không thể không đứng dậy khỏi bàn làm việc.
Chờ đến phòng trà nước, Triệu Hiểu Phong rót cho mình chén nước, lúc này mới mở miệng: "Mẹ, rốt cuộc có chuyện gì?"
"Đại thọ 80 tuổi của ông ngoại, con nhất định phải về, tốt nhất là trở về trong tối nay, bây giờ đi mua vé luôn đi!" Khang Tuệ Mẫn rất kiên định.
"vẫn là việc này?"
Triệu Hiểu Phong ngồi trên sô pha, buồn bực nhíu mày, hắn đã nói với mẹ về chuyện này từ một tuần trước rồi, là mình phải tăng ca, không về được.
Triệu Hiểu Phong đang làm ở một công ty internet, hắn lại là cốt cán của bộ phận kỹ thuật, tăng ca là chuyện thường ngày.
Đương nhiên, tăng ca cũng không phải nguyên nhân chủ yếu, hắn chỉ cảm thấy xin nghỉ để về thành phố Hướng Dương tham gia tiệc mừng thọ của ông ngoại... chi phí và hiệu quả quá thấp.
Lãng phí thời gian thì cũng thôi, còn mất tiền lộ phí nữa, thực sự không cần thiết.
"Chồng cũ của Mạn Thù sắp đến!"
"Chắc con cũng nghe nói đến rồi nhỉ!'
"Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, lúc trước hai đứa quan hệ không tệ, lần này nhân dịp đại thọ của ông ngoại để lôi kéo tình cảm, nói không chừng con có thể chuyển qua công ty cậu ta làm!"
Khang Tuệ Mẫn nói ra ý nghĩ của mình, chỉ có điều, bà nói tương đối nhỏ, lúc này bà đang ở ban công, nếu nói quá to thì người trong phòng khách sẽ nghe thấy.
Nhất là em gái Khang Tuệ Phân, bà không muốn đối phương biết tính toán của mình.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?