🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 632: Sư phụ, tôi cũng muốn chuyển đến nhà anh.

"Sư phụ, anh ở chỗ nào Hỗ Thành?"

Rời khỏi đồn công an, Mã Thiên Kiều đuổi theo bước chân của Dương Hạo.

"Tô Hà Loan!"

Dương Hạo vừa đi vừa đáp, không biết vì sao vị hoa khôi giới cảnh sát này lại hỏi vấn đề này.

"Tô Hà Loan là khuôn viên biệt thự nha! Sư phụ, tôi có thể chuyển qua đó không?"

Mã Thiên Kiều là loại người thẳng thắn, nói thẳng yêu cầu của mình.

"A, cô muốn đến nhà tôi?"

Dương Hạo hơi giật mình nhìn Mã Thiên Kiều, hắn không ngờ đối phương lại có yêu cầu như vậy.

"Như vậy có thể theo anh học công phu, ngoài ra tôi và cha mẹ có chút mâu thuẫn, cho nên cũng muốn dọn ra ngoài." Mã Thiên Kiều giải thích.

"Vậy à. . ." Dương Hạo trầm ngâm một chút, tiếp đó gật đầu một cái: "Cũng được, dù sao cũng nhiều phòng trống."

Ngày xưa, đồ đệ học nghề và ở nhà sư phụ cũng là một loại truyền thống, như vậy mới tiện 'đích thân dạy dỗ', xa không nói, chỉ nói đến đoàn thể 'Tướng thanh', nhóm đệ tử đầu tiên của Quách xxx cũng ăn ở trong nhà hắn.

(tướng thanh hay còn được gọi là tấu nói, là một loại kịch nói truyền thống của TQ)

Cho nên Dương Hạo cảm thấy đồ đệ ở nhà mình cũng không có vấn đề.

Chứ không hề liên quan đến dáng người và nhan sắc xinh đẹp của Mã Thiên Kiều.

Hoàn toàn là truyền thống.

"Sư phụ, có thể cũng cho tôi một phòng không?"

Nghe hai người đối thoại, Tần Phong lập tức động lòng, mục đích của hắn tự nhiên là ôm đùi Dương Hạo, nếu như có thể kiếm một phòng trong biệt thự của Dương Hạo, dù không ở thì cũng là một loại rút ngắn quan hệ.

Dương Hạo thuận miệng đáp: "Thiên Kiều dọn vào là full rồi!"

Đồ đệ cũng có thân với xa nha, huống chi Tần Phong chưa được coi là đồ đệ của Dương Hạo, hắn còn đang trong thời kỳ khảo sát, cùng lắm thì coi như là đệ tử ký danh.

"Vậy không làm phiền sư phụ nữa."

Thật ra Tần Phong nói ra xong cũng cảm thấy mình có chút không biết tự lượng sức, trong nhà Dương Hạo là ai, trợ lý như chị em Bạch gia, Trần Nhược Hàm...

Biệt thự ở Tô Hà Loan tương đương với hậu cung của sư phụ nhà mình, hắn là đàn ông thì dọn vào kiểu gì!

Nếu như là thời cổ đại, đàn ông muốn vào hậu cung thì nhất định phải 'vung đao tự cung'!

Nghĩ đến đây, Tần Phong vô thức kẹp chặt chân, cảm nhận được ý lạnh xông lên đầu.

Mà Mã Thiên Kiều nhận được câu trả lời khẳng định thì vui vẻ gật đầu: "Sư phụ, vậy tan tầm tôi sẽ dọn qua đó."

"Ừm, được." Dương Hạo gật đầu.

Sau khi rời khỏi đồn công an, Dương Hạo trực tiếp trở về Tô Hà Loan.

Tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ sẽ đưa Hề Hề đến Hỗ Thành, ngoài ra còn có chị em cô nàng màu sắc Hoàng Thanh và Hoàng Cát đi cùng.

Hoàng Cát đến là vì Dương Hạo giao nhiệm vụ cho hắn, cậu em vợ này được Dương Hạo sắp xếp vào trung tâm xe Phong Trì!

Sau khi đến Hỗ Thành, Dương Hạo còn chưa có xe thay đi bộ, nên bảo Hoàng Cát giúp hắn làm hai chiếc xe biển Hỗ Thành để thay đi bộ.

Dương Hạo trở lại Tô Hà Loan không lâu, em vợ Hoàng Cát đã đến trước, hắn lái một chiếc Rolls Royce Phantom màu đen.

Phía sau còn một chiếc Rolls Royce Cullinan màu xanh vỏ cau và một chiếc Lamborghini đầy phong cách.

"Anh rể!"

"Dựa theo nhu cầu của anh, chiếc Phantom này có thể dùng trong thương vụ, Cullinan thì có thể dùng thay đi bộ, nếu muốn đi hóng gió thì dùng chiếc Lamborghini này."

Hoàng Cát dừng xe trong sân biệt thự xong, liền tươi cười giới thiệu, rõ ràng là rất tự tin với ánh mắt của mình.

Trên thực tế, hắn chọn ba chiếc xe này cũng không có gì quá, xem như là tiêu chuẩn thấp nhất của đại gia rồi.

Trên cơ bản thì mỗi một đại gia trăm triệu đều sẽ có một chiếc Rolls Royce Phantom hoặc Cullinan trong gara.

Về phần Lamborghini, có người không thích xe thể thao, hơn nữa ngồi cũng không thoải mái, chỉ là phong cách mà thôi!

Nhưng tỷ phú thì không cần dựa vào xe thể thao để trang bức!

Cho nên đa số người ủng hộ xe thể thao đều là các phú nhị đại trẻ tuổi, hoặc là các đại lão có sở thích chơi xe.

Dương Hạo vỗ vỗ vai Hoàng Cát, tán dương: "Ừm, không tệ."

"Hì hì, anh rể giao nhiệm vụ, nhất định phải hoàn thành!"

Hoàng Cát cười đắc ý, hắn cũng tương đối hài lòng với mình.

"Dạo này chị cậu thế nào?"

Dương Hạo thuận miệng hỏi thăm tình hình gần đây của cô nàng màu sắc Hoàng Thanh.

"Chị ấy đang bận việc khai trương quán bar, rất bận, không có thời gian để ý đến em."

Hoàng Cát cười nhún vai, tiếp đó lại cảm khái: "Anh rể, anh thật sự quá sủng ái chị em, chị vừa muốn mở quán bar lớn nhất Giang THành, anh liền ủng hộ luôn!"

"Nghe nói chỉ trang trí thôi cũng đã hơn 100 triệu rồi, đơn giản là không dám tưởng tượng!"

"Không biết đến lúc nào mới thu hồi được chi phí xây dựng nữa, đầu tư quá nhiều rồi!'

Hoàng Cát tuy không có thiên phí trong kinh doanh, nhưng hắn biết tính sổ nha, lại là khách quen của quán bar, nên cũng hiểu đại khái về hình thức kinh doanh và lợi nhuận của nó!

Nhưng theo 'nhân sĩ chuyên nghiệp' như hắn, quán bar của Hoàng Thanh. . .

Đầu tư quá nhiều, mặc dù danh xưng quán bar lớn nhất Giang Thành, nhưng đầu tư tiền kỳ đã là 300 triệu, có trời mới biết khi nào mới có thể thu hồi lại vốn!

Đây chính là ba cái mục tiêu nhỏ đấy!

Chứ không phải 30 triệu, 3 triệu!

Kết quả người đầu tư là Dương Hạo lại không hoảng chút nào, thậm chí còn nghe nói Dương Hạo muốn đầu tư thêm.

Hoàng Cát cảm thấy ông anh rể này điên rồi, hoặc là quá nhiều tiền rồi.

Bằng không thì sao lại bỏ mấy cái mục tiêu nhỏ ra làm quán bar chứ!

Mà Hoàng Cát không biết là, chế tạo quán bar lớn nhất Giang Thành là nhiệm vụ của cha hack, một khi thành công thì phần thưởng sẽ rất phong phú, cho nên mấy trăm triệu chẳng là cái gì!

"Chị cậu thích là được! Dù sao cũng không đáng mấy đồng!"

Dương Hạo nhún vai, ra vẻ không quan tâm.

"A..."

Khóe miệng Hoàng Cát run rẩy kịch liệt, nghĩ thầm: Anh gọi mấy trăm triệu là mấy đồng??

Thế giới của tỷ phú quả nhiên không phải thứ mà một phú nhị đại nho nhỏ như hắn có thể hiểu!

Nhưng mà nha, Hoàng Cát vẫn cảm thấy may mắn, vị tỷ phú này chính là anh rể mình!

Gần đây Hoàng Cát rất có tiếng trong vòng tròn phú nhị đại ở Giang Thành, trước mắt hắn đang là quản lý Phong Trì, đám phụ nhị đại kia thường xuyên đến đổi xe hoặc mượn xe.

Mà bọn họ cũng là quần thể khách hàng của Phong Trì, bây giờ chỉ cần người muốn đổi xe hoặc mượn xe, thì đều tìm đến Hoàng Cát.

Điều này cũng làm cho địa vị của Hoàng Cát tăng vọt, thậm chí nữ thần từng hờ hững với hắn đã chủ động lấy lòng hắn.

Có điều, Hoàng Cát vẫn hiểu rõ bản thân, biết mình có đãi ngộ này là nhờ vào 'anh rể' Dương Hạo.

Nếu không có Dương Hạo đứng sau lưng nâng đỡ, mặc kệ là Hoàng gia hay là Phong Trì, đều sẽ là đối tượng bị chèn ép.

Nhưng có Dương Hạo ra tay, tất cả đều ổn thỏa hơn nhiều.

"Anh rể, đối với anh thì không đáng bao nhiêu tiền! Nhưng đối với em thì lại rất quan trọng." Hoàng Cát vẻ mặt thành thật.

Dương Hạo cười vỗ vỗ vai Hoàng Cát, cũng không nói gì nữa.

"Anh Hạo, anh về rồi!"

"Anh Hạo, ăn trái cây..."

Lúc này, chị em Bạch Vân Bạch Tuyết cầm khay trái cây tiến đến gần Dương Hạo.

Kể từ sau khi trở thành trợ lý của Dương Hạo, hai người cũng không tập trung vào tiêu tiền, điều này khiến Dương Hạo hơi bất ngờ, dù sao hai bên quen biết trên máy bay tư nhân, nơi đó toàn là mùi tiền.

Cũng chính là bởi vì như vậy, chị em Bạch Vân Bạch Tuyết mới triệt để thất thủ.

Làm tiếp viên hàng không làm gì!

Làm trợ lý cá nhân cho Dương Hạo không thơm sao!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...