"Tổ đội?"
Tôn Điềm Điềm ngơ ngác nhìn bạn thân của mình.
Nàng đương nhiên hiểu ý 'tổ đội' mà Diệp Thiến Thiến nói, chỉ là những lời này cũng quá kinh người rồi.
Thấy Tôn Điềm Điềm ngẩn người, Diệp Thiến Thiến cũng không thảo luận vấn đề này nữa, dù sao ở đây cũng không tiện.
Mấy cô gái tán gẫu một lát, rất nhanh đã tìm được đề tài chung.
Dương Hạo lại không chen được miệng vào.
Mà khi đám người đang trò chuyện khí thế ngất trời, nhân viên của tổ chương trình chạy đến, thông báo cho Tiêu Ngâm Thu và Lý Mạn Ny, nửa tiếng nữa sẽ bắt đầu ghi hình.
Bởi vì sắp vào làm việc, nên buổi 'tiệc trà' này mới kết thúc.
Tiêu Ngâm Thu trở về phòng nghỉ của mình, Diệp Thiến Thiến và Tôn Điềm Điềm cũng được Dương Hạo mời ra khỏi phòng nghỉ của Lý Mạn Ny.
Sau khi đám người rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người Dương Hạo và Lý Mạn Ny.
"Tập cuối rồi, cố gắng biểu hiện tốt một chút."
"Ừm, thật ra em cũng quen rồi!"
Lý Mạn Ny có chút tự tin, nàng là loại người có năng lực học tập và tiếp nhận rất mạnh, ban đầu vào làm còn chưa quen lắm, dù sao làm MC trên internet và trên gameshow là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Nhưng dần dần, Lý Mạn Ny càng ngày càng thích ứng với thân phận bây giờ, nhất là sau khi được khán giả tán thành, nàng cũng tự tin hơn, đến giờ đã có thể hưởng thụ sân khấu.
Dương Hạo cưng chiều sờ lên đầu Lý Mạn Ny: "Chờ kết thúc, chúng ta đi ăn khuya."
"Được!"
Mỗi khi tiếp xúc thân mật với Dương Hạo, Lý Mạn Ny vẫn sẽ đỏ mặt, nàng hơi trầm ngâm một lát, hỏi: "Anh rể, ngày mai anh có rảnh không?"
"Có chuyện gì?"
Dương Hạo khác với những tỷ phú khác, bọn họ rất bận rộn, ngày ngày đều kín lịch, còn hắn thì lại tương đối rảnh rỗi.
"Ngày mai là đại thọ 80 của ông ngoại."
"Nếu anh rảnh, có thể trở về cùng em không?"
Lý Mạn Ny kỳ vọng nhìn Dương Hạo, thật ra nàng đã muốn nói chuyện này từ lâu rồi, nhưng vẫn không tìm thấy cơ hội thích hợp.
Thật ra hôm nay nàng cũng không định nói, dù sao sáng nay Dương Hạo mới gặp chuyện bắt cóc.
Nhưng không nói thì không kịp rồi.
"Nếu không rảnh thì thôi, em cũng xem tin tức rồi, việc bắt cóc kia có lẽ. . ."
Thấy Dương Hạo không đáp lại ngay, Lý Mạn Ny lập tức đánh trống lui quân, bắt đầu tìm lý do giúp Dương Hạo.
"Ai nói không rảnh... Đại thọ 80 của ông ngoại, anh nhất định sẽ đi! Chỉ có điều, anh lấy thân phận gì để đi?"
Dương Hạo cười nhìn cô em vợ, nếu là lúc trước, hắn tự nhiên là cháu rể.
Nhưng bây giờ, hắn đã ly hôn với Lý Mạn Thù, cái thân phận này tự nhiên cũng không còn.
Nghe thấy vấn đề này, khuôn mặt xinh đẹp của Lý Mạn Ny lập tức đỏ ửng, trên thực tế, đây cũng là một vấn đề khó với nàng.
Họ hàng đều biết Dương Hạo là chồng của Lý Mạn Thù, là anh rể của nàng.
Kết quả, lần này Dương Hạo lại trở thành bạn trai của nàng, lời ra tiếng vào là không thể tránh khỏi.
Cho nên, nàng đưa Dương Hạo trở về cũng là cần dũng khí.
Nhưng cũng không phải một mình nàng gánh chịu tất cả áp lực, trên thực tế, vài ngày trước cha mẹ có gọi điện thoại cho nàng, dặn nàng mời Dương Hạo trở về.
Hiện giờ, cha mẹ của Lý Mạn Ny cũng ủng hộ nàng và Dương Hạo, tôn chỉ của hai người là: Không thể đổi con rể!
Về phần con rể là chồng con gái lớn hay con gái nhỏ, thì họ cũng không để ý.
Cũng không thể nói là không để ý, bởi vì sau khi biết hành vi của Lý Mạn Thù, bọn họ mới hoàn toàn ủng hộ con gái nhỏ và Dương Hạo đến với nhau.
Thậm chí hai người còn không quá ủng hộ việc Dương Hạo tái hôn với Lý Mạn Thù.
"Được rồi, điều chỉnh trạng thái rồi đi làm việc đi."
Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Mạn Ny đỏ lên, lại không biết trả lời thế nào, Dương Hạo cũng không làm khó cô em vợ này.
Rất nhiều vấn đề là không cần trả lời rõ ràng, cũng ví dụ như thân phận của hắn khi trở về.
Lý Mạn Ny nếu đã mời hắn, như vậy thái độ đã rất rõ ràng.
Huống chi chuyện này nhất định là được Lý Bảo Quân và Khang Tuệ Chi đồng ý.
Trên thực tế, Dương Hạo cũng muốn đi chúc thọ ông ngoại Lý Mạn Ny, bởi vì hắn từng gặp ông cụ, hơn nữa còn có ấn tượng không tệ.
Đương nhiên, những thứ này đều không phải trọng điểm, trọng điểm là tình hình của hắn bây giờ đã khác trước.
Lúc trước Dương Hạo đến nhà ông ngoại cùng Lý Mạn Thù, mà họ hàng bên ngoại Lý Mạn Thù lại tương đối thích nịnh bợ, nhất là cậu cả của nàng, làm ăn khá khẩm, nên không thèm để ý đến Dương Hạo chỉ mở tiệm lẩu.
Nhưng trước khác nay khác, cũng không thể nói Dương Hạo thù dai, nhưng hắn rất muốn nhìn xem vị cậu cả kia sẽ có thái độ ra sao khi gặp lại mình bây giờ.
Moa...
Khi Dương Hạo chuẩn bị rời đi, Lý Mạn Ny chợt hôn lên mặt hắn.
Kể từ sau khi đâm thủng lớp giấy kia, hai người còn chưa có cơ hội ở riêng với nhau, tự nhiên không có hành vi thân mật gì.
Cho nên Lý Mạn Ny 'đánh lén' lại khiến cho Dương Hạo bất ngờ.
Lý Mạn Ny đỏ mặt nói: "Anh rể, bây giờ anh là bạn trai của em nha..."
Mặc dù nàng nói rất nhỏ, nhưng ánh mắt nhìn thẳng vào Dương Hạo, dùng hành động để biểu hiện thái độ của mình.
Mà hành vi này cũng giống như tuyên thệ chủ quyền, dù sao lần này Dương Hạo còn dẫn hai mỹ nữ Tôn Điềm Điềm và Diệp Thiến Thiến đi theo.
"Biết rồi, đi làm việc đi!"
Dương Hạo cười, véo véo gương mặt mềm mại của Lý Mạn Ny.
Hắn đương nhiên hiểu ý của cô em vợ này.
Ừm, đã có chút phong phạm của chính cung!
Hắn lại ôm Lý Mạn Ny một chút, rồi mới rời khỏi phòng nghỉ.
Lúc này, Tần Phong và Diệp Thiến Thiến và Tôn Điềm Điềm đang chờ ở hành lang.
Nhưng 3 người tạo thành hai đoàn thể, Tần Phong đứng hút thuốc gần cửa sổ, Tôn Điềm Điềm và Diệp Thiến Thiến thì đang thì thầm to nhỏ gì đó.
"Sư phụ!"
Thấy Dương Hạo đi ra, Tần Phong lập tức dập nửa điếu thuốc trong tay.
"Ừm, đi thôi!"
Dương Hạo vốn còn muốn đi thăm tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm, nhưng vừa rồi nhân viên có nói, tất cả thí sinh đang tập trung trên sân khấu, hắn cũng không đi quấy rầy.
Dù sao buổi tối cũng có thể gặp trên giường.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?