🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 622: Tôi là phu nhân chủ tịch của các cô nha!

Theo độ hot của video ngày càng cao, độ chú ý của sự kiện này cũng ngày càng cao, đủ loại tự truyền thông và blogger nhảy vào cọ độ hot.

Có người nói đây là đóng phim, cũng có người nói là Dương Hạo đang lăng xê bản thân.

Còn có những thành phần phản xã hội lên án và công kích tình trạng an ninh trong nước.

Tóm lại, theo video hot lên, đủ loại ngôn luận bay đầy trời.

Mắt thấy dư luận ngày càng đi chệch, đồn cảnh sát khu JA vội vàng thông báo, tóm tắt lại tình hình vụ án.

Bởi vì vụ án còn đang được điều tra và xử lý, nên tin tức có hạn, nhưng cũng có tác dụng bác bỏ tin đồn.

Mà sau khi thấy thông báo này, đám quần chúng hóng chuyện lập tức sôi trào.

"Cmn, vậy mà lại là thật!"

"Cảnh sát chứng nhận, Dương tổng biết võ thật!"

"Một đánh mười! Tôi vẫn cho rằng chỉ có trong phim!'

"Dương tổng có nhận đệ tử không? Tôi cũng muốn một đánh mười!"

"Tỷ phú lại còn biết võ, quá kinh người!"

"Quả thực là anh hùng cứu mỹ nhân nha! Điện ảnh cũng không dám quay như vậy, nếu tôi là Diệp Thư Viện, nhất định sẽ gả cho Dương tổng!"

"Nói thật, Dương tổng chưa chắc đã nhìn trúng Diệp Thư Viện, người ta chính là đại gia trăm tỷ, căn bản không thiếu mỹ nữ!"

"Lúc trước có nói Dương tổng có mấy người bạn gái mà, chắc Dương tổng cũng không để ý việc có thêm một bạn gái đâu!"

"Tôi thật sự rất tò mò về tâm trạng của đám tội phạm kia, vốn đã chuẩn bị đầy đủ, kéo theo tận mười mấy người, kết quả lại bị một mình Dương tổng đánh ngã!"

"Tội phạm: Anh đã bị chúng tôi bao vây!"

"Dương tổng: Tôi đã bao vây các anh!'

Thông báo của cảnh sát coi như chứng nhận việc Dương Hạo một đánh mười!

Sau nhãn hiệu 'tổng tài xấu bụng', hắn lại có thêm một nhãn hiệu 'tổng tài công phu'.

Khi Dương Hạo rời khỏi tập đoàn, cổ phần trong tay hắn đã từ 66% biến thành 78%, xem như đã nắm giữ hoàn toàn tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành!

Mà Lữ gia thì bị đá ra khỏi trung tâm quyền lực của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành.

Sau khi ra khỏi cao ốc, Lữ Minh Triết có chút lo lắng hỏi: "Cha, con sẽ không sao thật chứ?"

Kể từ khi nhìn thấy video hiện trường, hắn vẫn luôn chú ý dư luận trên mạng, mà càng xem thì càng kinh hãi.

Bởi vì độ hot quá cao, nên độ nhiệt tình của quần chúng cũng tăng vọt, đây không phải việc tốt với kẻ đứng sau màn như Lữ Minh Triết.

Độ chú ý càng cao, áp lực của cảnh sát càng lớn, muốn dùng quan hệ cũng khó hơn, ai dám lo lót vụ án cả nước chú ý chứ!

Trừ phi là muốn chết!

Huống chi đứng đối diện là Dương Hạo và Diệp gia, đối phương cũng không phải là dân chúng bình thường!

Ba!

Lữ Bằng không nói gì, mà chỉ cho Lữ Minh Triết một cái tát.

Ông đã lửa giận đầy bụng từ lâu rồi, vốn còn muốn chờ lên xe rồi mới đánh tên phá của này một trận.

Nhưng lúc này thấy Lữ Minh Triết vẫn chỉ suy nghĩ đến mình, lửa giận trong lòng ông lại xông lên!

Lữ gia vất vả kinh doanh hai đời mới để dành được số cổ phần đó, bây giờ mất rồi!

Lữ Bằng tự nhiên giận dữ không thôi, bởi vậy căn bản không nương tay!

Theo ông thì tên phá của này đáng đánh!

Đừng nói là tát vào mặt, mà đánh gãy chân cũng không oan!

Đây đã là lần thứ hai Lữ Minh Triết bị đánh trong ngày hôm nay, hắn cũng chỉ biết ủy khuất bụm mặt như lần đầu tiên.

Lữ Minh Triết không dám cứng với cha mình, bởi vì một khi cha cắt tiền sinh hoạt của hắn, Lữ Minh Triết sẽ uống gió tây bắc.

Cho nên, hắn căn bản không dám ngỗ nghịch với cha!

Sau một cái tát, lửa giận của Lữ Bằng cũng vơi đi một chút, ông hừ lạnh nói: "Nếu sợ thì đừng cmn gây sự! Tao thấy nên cho mày vào ăn cơm tù, thì mày mới nhớ lâu!"

Lữ Bằng hùng hùng hổ hổ, dáng vẻ như chỉ hận rèn sắt không thành thép.

Mà nghe cha nói vậy, Lữ Minh Triết vẫn luôn lo lắng lại bình tĩnh hơn chút.

Dù Lữ Bằng nói khó nghe, nhưng cũng có thể hiểu được, mình không cần vào ăn cơm tù nữa!

"Cha, con biết sai rồi! Sau này tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy nữa!"

Lữ Minh Triết vội vàng ra vẻ nịnh nọt.

"Hi vọng là vậy!'

Lữ Bằng lắc đầu, ông đã không ôm hi vọng gì với tên con trai này nữa.

Lúc trước ông cũng đã nói với Lữ Minh Triết, muốn làm gì cũng được, nhưng đừng lập nghiệp.

Dù sao gia sản của Lữ gia cũng đủ để Lữ Minh Triết tiêu mấy đời!

Trong lúc nói chuyện, hai cha con đã đến bãi đỗ xe.

Lữ Minh Triết ân cần kéo cửa xe cho cha mình, chuyện hôm nay đúng là đã dọa hắn sợ, nếu không có cha mình ra tay, nói không chừng mình đã bị cảnh sát bắt đi rồi.

Mà bây giờ, vụ án này có lẽ sẽ kẹt ở chỗ tóc vàng, đối phương cũng trở thành kẻ gánh tội thay mình.

Ngồi vào trong xe, Lữ Bằng lại cau mày nói: "Luật sư sẽ đi tìm mấy người Tóc Vàng, sau đó sẽ nói rõ với bọn họ!'

Cái gọi là nói rõ, đơn giản chính là ra điều kiện để tóc vàng gánh tội thôi.

"A, Lữ thiếu, lại gặp mặt rồi!'

Khi Lữ Minh Triết đang chuẩn bị lên xe, cửa chiếc Maybach chếch đối diện mở ra, Tần Phong tươi cười vẫy tay với Lữ Minh Triết.

Hôm nay, tâm trạng của vị 'phú nhị đại số một Hỗ Thành' Tần Phong này cực tốt.

Lúc trước khi hắn quyết định ôm đùi Dương Hạo, ít nhiều gì cũng có thành phần đánh cược, bởi vì hắn không biết vị 'sư phụ' này của mình mạnh đến đâu, đùi có rất to như vậy hay không!

Nhất là hôm qua, khi ở bãi đỗ xe Hỗ Thượng Nhân Gia, Dương Hạo còn xung đột chính diện với Lữ Minh Triết.

Khi đó Tần Phong liền nghĩ, mình rốt cuộc nên đứng về bên nào?

Dù sao Lữ gia cũng là một thế lực rất lớn ở Hỗ Thành!

Mà Dương Hạo thì là kẻ mới đến, chắc hẳn không có quan hệ gì ở Hỗ Thành.

Nhưng sau khi cân nhắc xong, hắn vẫn lựa chọn Dương Hạo.

Hắn cảm thấy trên người vị 'sư phụ' này của mình, có một khí chất mà Lữ Minh Triết không có!

Sự thật chứng minh, Tần Phong đã cược đúng!

Hôm nay Dương Hạo đã diễn một màn 'cường long nghiền ép địa đầu xà'!

Cho nên lúc này Tần Phong nhìn như chào hỏi, thật ra là đang châm chọc.

Ai bảo bình thường Lữ Minh Triết xem thường loại người như Tần Phong chứ!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...