🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 616: Người không vì mình, trời tru đất diệt

"Xung đột nhỏ?"

Lữ Bằng nhướng mày, ông rất hiểu đứa con trai này của mình, nói là xung đột nhỏ, nhưng thực tế thì khó nói.

Hơn nữa, từ thái độ của Dương Hạo với mình, có thể căn bản không phải xung đột nhỏ.

"Đi ra đây!"

Lữ Bằng nghiêm mặt, trực tiếp kéo tên con trai phá của nhà mình đến một góc của đại sảnh: "Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?"

"A. . ."

Lữ Minh Triết cau mày do dự, thật ra hắn cố tình chạy đến tìm cha mình xin giúp đỡ, bởi vì đám người Triệu Hổ bị bắt, hắn cảm thấy chuyện này có thể sẽ vỡ lở.

Tuy nhiên, hắn nằm mơ cũng không ngờ Dương Hạo không chỉ là chủ của Thiên Mỹ và Mạch Điền, mà còn là chủ tịch mới của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành.

Phải biết, sản nghiệp chính của Lữ gia chính là 12 cổ phần của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, những sản nghiệp còn lại đều dựa vào tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, cũng ví dụ như công ty của Lữ Minh Triết.

Cho nên, lúc này Lữ Minh Triết vô cùng hoảng, người mình nhằm vào lại là chủ công ty nhà mình, trong lúc nhất thời hắn không biết nên mở miệng thế nào với cha mình.

"Nói!" Lữ Bằng nghiêm mặt quát lên: "Đã đến lúc nào rồi còn do dự!"

"Là thế này, hôm qua con hẹn Diệp Thư Viện. . ."

Lữ Minh Triết biết không gạt được, chủ yếu là sau này còn cần cha chùi đít cho mình, nên đành phải kể ra.

"Con cảm thấy họ Dương không biết con là người đứng sau. . ."

Ba!!

Sau khi vừa kể xong, Lữ Minh Triết đang định ngụy biện vài câu.

Kết quả Lữ Bằng đã tát cho hắn một cái.

"Đầu óc mày toàn nước à!!"

Lữ Bằng tức giận đến mức trực tiếp nói tiếng địa phương, coi như đã hiểu vì sao Dương Hạo lại coi mình là không khí rồi.

Tên phá của này vậy mà tìm một đám lưu manh đến đánh người ta.

Mấu chốt là, nếu thành công thì cũng thôi, như vậy chắc người ta cũng không biết là ai ra tay.

Nhưng vấn đề bây giờ là đã thất bại, người cũng bị cảnh sát bắt, đám côn đồ cắc ké kia có uy tín gì đáng nói?

Còn không phải vài phút là khai Lữ Minh Triết ra sao!!

Lữ Minh Triết một tay bụm mặt, ủy khuất nói: "Cha, tên đó không thể biết!"

"Ngu xuẩn! Cậu ta đã biết rồi!"

"Sao tao lại sinh ra một đứa ngu xuẩn như mày chứ!"

Lữ Bằng sắc mặt tái xanh, chửi ầm lên.

"Không thể nào? Chẳng lẽ Triệu Hổ bắn đứng con rồi?"

Lữ Minh Triết vẻ mặt đau khổ nói: "Nhưng con căn bản không ra mặt, đều là tóc vàng liên hệ."

"Mày chưa từng gặp mặt và nhắn tin với tên côn đồ kia đúng không?"

Lữ Bằng dù sao cũng là người từng trải qua sóng gió, mặc dù lúc này tức giận đến cực điểm, nhưng vẫn nhanh chóng để mình bình tĩnh lại, nghĩ cách xử lý chuyện này.

"Đúng! Đều là tóc vàng liên hệ!" Lữ Minh Triết gật đầu khẳng định.

"Vậy mày và tóc vàng thì sao?" Lữ Bằng truy hỏi: "Có ghi chép liên lạc gì không?"

"Hình như là có."

Lữ Minh Triết vừa nói vừa lấy điện thoại ra, tiếp đó mở giao diện chat của mình và tóc vàng.

Tối hôm qua đám người Triệu Hổ đến khu biệt thự Tô Hà Loan, tóc vàng có báo cáo tình hình với Lữ Minh Triết.

"Tóc vàng có thể tin!"

Thấy sắc mặt cha càng ngày càng khó coi, Lữ Minh Triết vội vàng bổ sung: "Hơn nữa sáng nay con có gọi cho tóc vàng, đã dặn dò nếu có chuyện gì, thì tóc vàng sẽ gánh tội."

"Ngu xuẩn!"

"Làm loại chuyện này sao có thể để lại tin nhắn?"

Lữ Bằng trừng mắt, dáng vẻ chỉ hận rèn sắt không thành thép.

Đứa con trai này của mình thật sự làm chuyện xấu cũng không xong, loại chuyện này nhất định phải nói bằng miệng, không thể tin tưởng bất cứ ai.

Trước mặt lợi ích, ngay cả anh em ruột cũng có thể trở mặt thành thù.

Huống chi là loại bạn nhậu này!

Một khi có đủ lợi ích, hoặc là vì tự vệ, rất dễ dàng bán đứng cái gọi là anh em!

Lữ Bằng trầm giọng nói: "Ngay bây giờ, đi tìm tên tóc vàng kia, sau đó xóa bỏ toàn bộ lịch sử trò chuyện trong điện thoại của cậu ta, hoặc là trực tiếp đập điện thoại của cậu ta!"

"A, vâng! Con lập tức gọi điện thoại cho tóc vàng."

Lữ Minh Triết vội vàng bấm số của tóc vàng, kết quả lại không ai nghe máy.

"Không ai nghe. . ."

Lữ Minh Triết gọi hai lần, đều không ai nghe máy, hắn lập tức cuống lên: "Tóc vàng gặp chuyện rồi?"

Thấy thế, Lữ Bằng thở phì phò, mắng: "Còn có chuyện gì, khả năng cao là bị bắt rồi!"

"Hả?" Lữ Minh Triết kinh hãi: "Không thể nào?"

Lữ Bằng hừ lạnh một tiếng, không muốn để ý đến tên phá của này nữa.

Đã đến nước này rồi, còn nói không thể!!

"Nếu như đây chỉ là một vụ án nhỏ, cảnh sát sẽ không hành động nhanh như vậy."

"Nhưng đây là vụ án nhỏ sao?"

"Một là tỷ phú có hàng trăm tỷ, một là MC nổi tiếng cả nước!"

"Mày cảm thấy, cảnh sát có thể không quan tâm sao??"

Lữ Bằng nhìn con trai mình bằng ánh mắt lạnh như băng, ngay cả chuyện này còn không đoán ra được, vậy còn thừa kế gia sản cái rắm gì!

"Vậy phải làm sao bây giờ?"

Lữ Minh Triết triệt để hoảng, hắn thật sự không ngờ cảnh sát lại hành động nhanh như vậy.

Nếu tóc vàng thật sự khai mình ra, vậy chẳng phải mình sẽ ăn cơm tù sao!

"Cha, cha cũng quen người bên cục công an mà!"

Lữ Minh Triết lo lắng kéo tay cha mình: "Cha đánh tiếng với họ đi, để chuyện này kết thúc ở chỗ của tóc vàng thôi!"

"Mày cho rằng cục công an là do tao mở à? Tao bảo họ làm gì thì họ sẽ làm cái đó?" Lữ Bằng trợn trắng mắt.

"Tìm quan hệ đi! Cùng lắm thì bỏ ít tiền!"

Theo Lữ Minh Triết thì không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được, cùng lắm thì bỏ thêm tiền, dù sao nhà hắn cũng không thiếu tiền.

Mà Lữ Bằng thì hung ác trừng mắt với tên phá của này, hùng hùng hổ hổ nói: "Nếu đối phương là người bình thường thì còn có thể làm vậy. Nhưng mày cho rằng Dương Hạo là người bình thường, hay Diệp Thư Viện là người bình thường?"

"Mày không hiểu mạng lưới quan hệ của DIệp gia ở Hỗ Thành sao?"

"A, chuyện này. . ." Lữ Minh Triết á khẩu không trả lời được.

Nếu người bị hại là người bình thường, vậy thì đơn giản hơn nhiều.

Dù sao chỉ là một tên dân đen, cho chút tiền là xong!

Nhưng Dương Hạo và Diệp Thư Viện đều là nhân vật có máu mặt, chỉ cần họ không mở miệng, mà yêu cầu cảnh sát điều tra tiếp, vậy chuyện này tất phải có một kết quả.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...