🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 613: Vậy tôi sẽ xử lý cha cậu! (2)

Ngây người giây lát, Diệp Kiến Nghiệp mở miệng hỏi: "Lữ Minh Triết đã nói gì?"

"Cậu ta hỏi thăm về tình tiết vụ án, sau đó còn hỏi đám tội phạm kia đã khai chưa!" Vương Quốc Sinh thành thật trả lời.

"Hỏi đám tội phạm kia đã khai chưa?" Diệp Kiến Nghiệp nhíu mày lại.

Ai sẽ quan tâm đám tội phạm kia đã khai chưa?

Đương nhiên là người đứng sau chỉ huy rồi!

Theo lý thuyết, chuyện này nhất định có liên quan với Lữ Minh Triết.

Chỉ có điều, Diệp Kiến Nghiệp không hiểu vì sao Lữ Minh Triết lại bỗng nhiên ra tay với nhà mình.

"Mục tiêu của tên này là Thư Viện!"

Diệp Tĩnh Văn phân tích nói: "Lúc trước Lữ Bằng đến bàn chuyện cưới hỏi với anh hai đúng không! Mặc dù Thư Viện không đồng ý, nhưng em nghe nói, Lữ Minh Triết vẫn không từ bỏ, thỉnh thoảng sẽ đi tìm Thư Viện, nhưng Thư Viễn vẫn luôn không đáp ứng! Có phải tên này muốn gạo nấu thành cơm hay không?"

"Còn có chuyện này??"

Vương Quốc Sinh là một cảnh sát hình sự có kinh nghiệm phong phú, lập tức nhíu mày lại, theo ông thì đây chính là động cơ gây án!

"Có động cơ rồi. . . Rất có thể mục tiêu của họ chính là Thư Viện!"

Vương Quốc Sinh nhíu mày mắng: "Lữ Minh Triết này cũng thật là, người ta đã không đồng ý rồi, lại còn muốn dùng thủ đoạn, đúng là không để chúng ta vào mắt mà!"

"Đúng rồi, năm ngoái cũng từng có chuyện như vậy, lúc đó cô bé kia nói là bị Lữ Minh Triết cưỡng gian, nhưng sau đó cô bé lại đổi giọng, nói là tự nguyện, có lẽ Lữ Minh Triết đã dùng tiền để giải quyết. . ."

Vương Quốc Sinh nhớ ra một chuyện cũ, ông có ấn tượng rất sâu với sự kiện đó.

Khi đó, cô bé kia chạy đến đồn công an báo án, vị đồn trưởng đó lại biết Lữ Minh Triết, biết hắn là đại thiếu gia Lữ gia, cho nên không lập án ngay, mà báo cáo với Vương Quốc Sinh để trưng cầu ý kiến.

Tiếp đó, Vương Quốc Sinh đã gọi cho cha của Lữ Minh Triết là Lữ Bằng, đối phương nói cho nhà họ một ít thời gian, sau đó cô bé kia đã rút đơn tố cáo.

Vương Quốc Sinh không hỏi nguyên nhân bên trong, nhưng dùng ngón chân để nghĩ cũng biết, là Lữ gia dùng tiền ép chuyện này xuống.

"Thì ra là kẻ tái phạm!"

"Lúc trước còn tưởng tên Lữ Minh Triết này chỉ hơi ham chơi, không ngờ lại dám làm cả chuyện trái pháp luật!"

Diệp Tĩnh Văn vừa nói vừa quay đầu nhìn Diệp Kiến Nghiệp một chút: "Anh hai, xem ra là nhằm vào Thư Viện thật rồi!'

"Chuyện lần này, tuyệt đối phải để tên Lữ Minh Triết kai trả giá đắt!"

"Ừm!" Diệp Kiến Nghiệp cũng tức giận gật đầu: "Tốt nhất là cho tên khốn này vào tù!"

"Giữ lại cũng là tai họa, lại có ý đồ với Thư Viện!"

Ông vừa mắng một câu, vừa nhìn về phía Vương Quốc Sinh: "Lão Vương, tình huống này không dễ định tội đúng không?"

Vương Quốc Sinh đáp: "Ừm, rất khó! Trừ khi Triệu Hổ mở miệng xác nhận!"

"Vậy thì nghĩ biện pháp để Triệu Hổ mở miệng!'

"Chuyện này, lão Vương ông là chuyên nghiệp!"

Diệp Kiến Nghiệp nhìn ra phía cửa phòng, tiếp đó nhẹ giọng nói: "Cần kinh phí vận hành thì cứ nói với tôi!"

Lúc này Diệp Kiến Nghiệp đã rất tức giận, cho dù không làm thông gia được, hai nhà cũng có quan hệ không tệ, kết quả Lữ Minh Triết lại dám có ý đồ với con gái mình, đây là cảm thấy Diệp gia dễ ức hiếp sao?

"Việc này vẫn cần chứng cứ."

"Đám đàn em của Triệu Hổ giống như không biết gì cả, cho nên muốn Triệu Hổ mở miệng là rất khó, nhưng tôi sẽ cố gắng."

Vương Quốc Sinh cũng đã tỏ thái độ rõ ràng.

Lúc Vương Quốc Sinh nói, liền có người gõ cửa phòng.

Vương Quốc Sinh ngồi thẳng lên, hô một câu: "Mời vào!"

Cửa văn phòng mở ra.

Mã Thiên Kiều dẫn Dương Hạo và Diệp Thư Viện đi vào.

Vương Quốc Sinh lập tức đứng lên, cười tủm tỉm nói: "Chủ tịch Dương, Thư Viện, mau mời ngồi!"

Dương Hạo cũng không khách sáo, ngồi xuống bên cạnh Diệp Kiến Nghiệp, Diệp Thư Viện thì ngồi xuống bên cạnh cô cô Diệp Tĩnh Văn.

Vương Quốc Sinh chỉ vào Mã Thiên Kiều đứng một bên, hỏi: "Chủ tịch Dương, nghe nói Thiên Kiều là đồ đệ của cậu?"

Dương Hạo khẽ gật đầu: "Ừm, Thiên Kiều vẫn muốn học võ với tôi!"

Vương Quốc Sinh lại nói với Mã Thiên Kiều: "Nếu đều là người mình, vậy Thiên Kiều, cô cũng ngồi đi!"

Nếu Dương Hạo không thừa nhận thân phận thầy trò, Vương Quốc Sinh sẽ bảo Mã Thiên Kiều đi ra ngoài, dù sao chuyện cần nói cũng tương đối riêng tư.

Mã Thiên Kiều cũng không nói gì, yên lặng ngồi xuống bên cạnh Dương Hạo.

"Chủ tịch Dương, cậu và Thư Viện đến rất đúng lúng, chúng tôi đang phân tích vụ án này."

"Dựa theo manh mối đã có, người giật dây hẳn là Lữ Minh Triết của Lữ gia."

Vương Quốc Sinh mở miệng hỏi: "Thư Viện, gần đây Lữ Minh Triết vẫn luôn theo đuổi cháu đúng không?"

"Đúng!" Diệp Thư Viện gật đầu.

Vương Quốc Sinh lại hỏi: "Vậy gần đây có xung đột gì không?"

"Xem như là có."

Lúc này, Diệp Thư Viện kể lại chuyện ở bãi đỗ xe của Hỗ Thượng Nhân Gia.

"Nói như vậy, Lữ Minh Triết hoàn toàn có động cơ!"

"Tuy nhiên, như vậy lời khai của đám đàn em Triệu Hổ cũng trở nên hợp lý hơn, bọn họ nói nhiệm vụ là đánh chủ tịch Dương một trận."

"Mà trong lòng Lữ Minh Triết, chủ tịch Dương chắc hẳn chính là tình địch nhỉ?"

Vương Quốc Sinh nhìn Dương Hạo một chút, lại nhìn Diệp Thư Viện một chút.

Dương Hạo đã sử dụng 'lắng nghe tiếng lòng' với Triệu Hổ, cho nên biết mục đích và kẻ đứng sau chuyện này từ lâu rồi.

Hắn vốn còn muốn nói cho cảnh sát và Diệp gia biết, bây giờ thì không cần nữa.

Thậm chí, cảnh giá và Diệp gia còn cho rằng Lữ Minh Triết muốn bắt Diệp Thư Viện, sau đó abc xyz. . .

Vậy hắn không cần giải thích giúp Lữ Minh Triết.

Ai bảo Lữ Minh Triết muốn đối phó với mình.

Chỉ có thể nói là đáng đời!

Bởi vậy, Dương Hạo phân tích theo: "Tôi và Thư Viện mới gặp mặt ngày hôm qua, Lữ Minh Triết cũng biết điểm này."

"Hơn nữa, hôm qua còn có ba vị mỹ nữ đi cùng tôi, cho nên, tôi cảm thấy khả năng Lữ Minh Triết coi tôi là tình địch là không cao!"

Hiện giờ, Vương Quốc Sinh có hai loại giả thiết.

Một là Lữ Minh Triết thuê người hành hung tình địch là Dương Hạo!

Một là Lữ Minh Triết tìm người bắt bóc Diệp Thư Viện để thỏa mãn tâm nguyện của mình.

Cho nên, Dương Hạo quyết định hỗ trợ loại bỏ giả thiết thứ nhất.

Không quan tâm cuối cùng Lữ Minh Triết có bị định tội hay không!

Cứ để Diệp gia hân tên Lữ Minh Triết này rồi tính sau!

"Nếu vậy, mục tiêu của họ là Thư Viện!"

Quả nhiên, Vương Quốc Sinh đã phán đoán như vậy.

Ông quay đầu nhìn về phía Mã Thiên Kiều, nghiêm mặt nói: "Thiên Kiều, nghe nói cô am hiểu thẩm vấn! Như vậy đi, việc thẩm vấn Triệu Hổ sẽ giao cho cô, nhất định phải cậy miệng Triệu Hổ!'

"Rõ!"

Mã Thiên Kiều nhận được nhiệm vụ, liền đứng dậy.

Vương Quốc Sinh phất tay: "Ừm, vậy cô đi trước đi!"

Mã Thiên Kiều lên tiếng, bước nhanh ra khỏi văn phòng.

"Cục trưởng Vương, nếu không có chuyện gì khác, tôi phải đi trước!"

Dương Hạo cũng đứng lên, lúc này hắn đang muốn đến tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành để gặp cha của Lữ Minh Triết.

Hắn biết Lữ Minh Triết không nhậm chức ở tập đoàn, nhưng cha của Lữ Minh Triết là Lữ Bằng lại là cổ đông của tập đoàn, trước mắt đang là thành viên hội đồng quản trị.

Lữ Minh Triết tìm người đánh mình đúng không!

Vậy mình sẽ cho cha tên này một bài học!!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...