Cảnh sát giao thông trẻ tuổi lại tò mò hỏi: "Dương tổng, một mình anh đánh những người này thật ư?"
"Ừm! Cũng có người tự nằm xuống!"
Dương Hạo thuận miệng trả lời một câu, hắn cũng không tính là khiêm tốn, mà tên xăm tay kia chính là kẻ tự nằm xuống.
Xăm tay vẫn luôn yên lặng quan sát tình hình bên này, thậm chí còn phối hợp gật đầu một cái.
"Chủ động nằm xuống?"
Cảnh sát giao thông trẻ tuổi ngơ ngác, vô thức nhìn đám người nằm dưới đất, có chút không hiểu vì sao lại có người chủ động nằm xuống?
Xăm tay thì rất muốn nói với vị cảnh sát giao thông trẻ tuổi này một câu: Đoán xem vì sao tôi lại chủ động nằm xuống?
Nếu như có thể đánh được, ai sẽ chủ động nằm xuống chứ!
Lúc này, tiếng còi cảnh sát vang lên, năm chiếc xe cảnh sát lao nhanh đến.
Cảnh sát giao thông lớn tuổi vội vàng bảo tài xế xe buýt lái xe vào ven đường, nhường đường cho xe cảnh sát, tài xế xe buýt cũng rất phối hợp.
Mấy chiếc xe cảnh sát đã đến hiện trường.
Dừng xe xong, một cảnh sát mặt đen hơn 30 tuổi bước xuống xe.
Hắn là đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự phân cục JA, Bành Như Hải.
Nghe nói MC nổi tiếng Diệp Thư Viện bị bắt cóc, hắn lập tức dẫn người chạy đến hiện trường.
Chỗ của họ tương đối gần với hiện trường, cho nên đến khá nhanh.
"Nơi này giao cho chúng tôi!"
"Phong tỏa hiện trường!"
Bành Như Hải đầu tiên là nói với cảnh sát giao thông lớn tuổi một câu, tiếp đó liền chỉ huy cấp dưới làm việc.
Mấy cảnh sát trẻ tuổi sau lưng hắn lập tức kéo đường cảnh giới.
Nhưng Dương Hạo lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc trong đám người.
"Sư phụ!"
"Sao anh lại ở đây?" Dương Hạo phát hiện Mã Thiên Kiều, đối phương cũng nhìn thấy hắn, ngạc nhiên kêu lên một tiếng.
"Tôi phải hỏi cô mới đúng."
Dương Hạo hoài nghi nhìn Mã Thiên Kiều một chút, vị nữ đệ tử này phải ở đồn công an ở Giang Thành mới đúng.
Sao lại chạy đến Hỗ Thành rồi?
"Hiện giờ tôi đang làm việc ở đây, vừa mới điều đến tuần trước, tôi còn gửi wechat cho anh mà! Sư phụ, lẽ nào anh không đọc?"
Nói đến đây, Mã Thiên Kiều u oán nhìn Dương Hạo một chút.
"A, có đọc! Dạo này khá bận, nên quên mất!"
Dương Hạo nhớ lại, hình như Mã Thiên Kiều đã gửi tin nhắn cho mình thật, chỉ là lúc đó hắn đang bận đánh bài, không có đáp lại.
Mà ngày nào Dương Hạo cũng nhận được rất nhiều tin nhắn, tin của Mã Thiên Kiều đã bị tin mới chen xuống dưới cùng rồi.
Nhưng mà có thể gặp mặt ở đây cũng thật là bất ngờ.
Thấy Mã Thiên Kiều lại nói chuyện với Dương Hạo, Bành Như Hải đang quan sát tình hình, lập tức rơi vào người Dương Hạo.
Vị đại đội trưởng này mới ly dị, rất chiếu cố Mã Thiên Kiều mới chuyển đến, thậm chí còn có chút ý tưởng với nàng.
Chẳng qua là, hắn cũng biết bối cảnh của Mã Thiên Kiều có vẻ rất cứng, bằng không thì cũng không thể chuyển từ Giang Thành đến Hỗ Thành.
Cộng thêm điều kiện cá nhân của Mã Thiên Kiều rất xuất chúng, cho nên Bành Như Hải cũng chỉ mới có ý tưởng mà thôi, còn chưa kịp hành động thực tế!
Nhưng mà, sau khi vị mỹ nữ này nhìn thấy Dương Hạo, trên mặt lại lộ ra nụ cười mà hắn chưa từng nhìn thấy.
Là một hình sự có kinh nghiệm phong phú, Bành Như Hải lập tức phát hiện Mã Thiên Kiều có hảo cảm với người đàn ông trước mặt này, thậm chí có thể nói là yêu thích!
Hắn nhíu mày một cái, nhìn Dương Hạo một chút, tiếp đó chỉ vào đám người Triệu Hổ nằm trên mặt đất, hỏi: "Những người này là thế nào?"
Dương Hạo giang tay ra: "Bọn họ muốn bắt cóc tôi và Diệp tiểu thư, nhưng lại quá yếu đuối, cho nên. . ."
"Hai người các anh làm?"
Bành Như Hải vừa hỏi vừa nhìn Vương Bân đứng ở một bên.
Khi bọn họ đến, ngoại trừ hai cảnh sát giao thông thì hiện trường chỉ có ba người đang đứng.
Dương Hạo, Vương Bân và Diệp Thư Viện.
Như vậy, khả năng cao là hai người đàn ông Dương Hạo và Vương Bân đã làm chuyện này.
Trong lòng nghĩ vậy, Bành Như Hải vẫn vô cùng khiếp sợ, hắn biết Triệu Hổ, đối phương là đối tượng được hệ thống công an theo dõi.
Bành Như Hải biết Triệu Hổ không dễ trêu, trình độ thực chiến còn rất cao, kết quả Triệu Hổ mang theo chục tên đàn em mà còn bị hai người Dương Hạo đanh ngã ra đất.
Lần này Bành Như Hải chỉ mang theo 6 tên cấp dưới, cộng thêm hắn là bảy người, hắn cảm thấy nếu bảy người mình mà đánh với 11 người bên Triệu Hổ, coi như thắng thì cũng là thắng thảm.
Nhưng Dương Hạo và Vương Bân lại không hề bị thương, quần áo cũng rất sạch sẽ, hoàn toàn không giống như vừa mới chiến đấu xong.
Tình huống này có hai loại khả năng, hoặc là thực lực nghiền ép đối phương, hoặc là sử dụng vũ khí hoặc thuốc.
Bành Như Hải nghiêng về vế sau, hắn cảm thấy hai người này hẳn là đã sử dụng thủ đoạn nào đó.
Vương Bân lại không dám tranh công, liên tục lắc đầu nói: "Không liên quan đến tôi, đều do chủ tịch Dương làm!"
"Một mình anh?"
Bành Như Hải mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn Dương Hạo, trong mắt tràn ngập vẻ không tin.
Một người đánh 11 người!
Quá ảo rồi!
Lúc này, Mã Thiên Kiều tiếp lời: "Đội trưởng, sư phụ tôi rất mạnh, đừng nói là 11 người, coi như thêm 11 người nữa cũng chưa chắc đã làm gì được anh ấy!"
"Đây là sư phụ cô?"
Vừa rồi Mã Thiên Kiều gọi Dương Hạo là sư phụ, lúc này nàng lại gọi như vậy, nên Bành Như Hải mới tò mò hỏi một câu.
"Ừm, anh ấy là sư phụ võ thuật của tôi! Dạy tôi rất nhiều thứ."
Mã Thiên Kiều cực kỳ công nhận vị sư phụ Dương Hạo này, chỉ cần Dương Hạo nhắn nhủ, nàng đều sẽ chăm chỉ tập luyện.
Đồng thời, Mã Thiên Kiều cảm thấy mình cũng có tiến bộ nhất định, cho nên càng tin tưởng vào cách dạy của Dương Hạo.
Bành Như Hải lại hỏi Dương Hạo: "Anh mở võ quán?"
"Không." Dương Hạo lắc đầu: "Luyện võ chỉ là sở thích mà thôi!"
"Sở thích?"
Khóe miệng Bành Như Hải giật giật hai cái, nhịn không được mà oán thầm: Trang bức khá lắm!
Một cái sở thích mà còn mạnh hơn cả đám người chuyên nghiệp như mình!
Một đánh 11 người!
Đây không chỉ đơn giản là sở thích nữa rồi!
"Có từng lập hồ sơ?"
Những người có sở trường ở một phương diện nào đó, đều bị cơ quan chức năng yêu cầu lập hồ sơ, nhất là phương diện võ thuật này, sẽ bị chiếu cố trọng điểm.
Cho nên Bành Như Hải mới hỏi một câu như vậy.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?