"Có hơn 10 người năm trên đất, không biết có ai bị đâm chết hay không nữa."
Vị cảnh sát giao thông trẻ tuổi này không nghĩ đến phương diện khác, còn tưởng rằng xe buýt mất lái và tông trúng người.
Đây cũng là lời giải thích tương đối hợp lý, hiển nhiên đã bỏ qua lời nói của tài xế Vương Vũ.
Người đàn ông trung niên là cảnh sát giao thông có kinh nghiêm phong phú.
Vừa đi vòng qua xe buýt để xem xét tình hình xong, lập tức ý thức được chuyện này không đúng.
Người này nhìn về phía người duy nhất còn đứng là Dương Hạo, hỏi thăm: "Có chuyện gì vậy?"
"Chúng tôi bị bắt cóc!"
"Giúp chúng tôi báo cảnh đi!"
Dương Hạo nhàn nhạt trả lời một câu, tiếp đó lại chỉ vào tài xế xe buýt: "Tên này là đồng bọn, hai vị nên khống chế lại thì hơn!"
"A??"
"Bắt cóc!!"
Hai cảnh sát giao thông đều hiện lên vẻ khiếp sợ, bọn họ không ngờ đây lại là hiện trường một vụ bắt cóc.
Cảnh sát giao thông trẻ tuổi lại khẩn trương đến phát run, nhất là Dương Hạo nói tài xế trên xe buýt là đồng bọn.
Nói cách khác, vừa rồi mình đã tiếp xúc chính diện với một tên tội phạm cực kỳ hung ác.
Nghĩ đến đây, hắn vô thức ngửa đầu nhìn vào trong xe buýt một chút, tên tài xế kia vừa hay cũng đang nhìn hắn.
Bốn mắt nhìn nhau, cảnh sát giao thông trẻ tuổi lập tức hốt hoảng thu hồi ánh mắt.
Trước khi trở thành cảnh sát giao thông, hắn chỉ là một sinh viên bình thường, nghe nói đối phương là tội phạm bắt cóc thì cực kỳ sợ hãi.
Cảnh sát giao thông trung niên có kinh nghiệm phong phú kia thì bình tĩnh hơn nhiều, tuy hiện trường bắt cóc này khá quái dị, nhưng hắn vẫn lập tức lấy điện thoại ra, chuẩn bị báo cảnh sát.
Kết quả hắn phát hiện, điện thoại lại không có tín hiệu.
"Anh cảnh sát, trong xe tôi có máy quấy nhiễu tín hiệu, để tôi tắt máy đã."
Vương Vũ vẫn luôn quan sát tình hình, lập tức thò đầu ra nói, dù sao cũng không định chạy, chi bằng tranh thủ lập công chuộc tội.
Nói xong lập tức tắt máy quấy nhiễu tín hiệu trong xe.
Tuy không hiểu vì sao bọn tội phạm này lại phối hợp như vậy, nhưng cảnh sát giao thông trung niên biết bây giờ không phải lúc hỏi thứ này, sau khi điện thoại có tín hiệu, hắn lập tức báo cảnh sát.
Mà khi cảnh sát giao thông gọi điện thoại, cửa xe Rolls Royce Phantom đã mở ra, Diệp Thư Viện đạp giày cao gót xuống xe.
Vương Bân lo lắng cho tiểu thư nhà mình, nên cũng xuống xe, thật ra với tính cách cẩn thận của ông, thì phải chờ cảnh sát đến rồi muốn làm gì thì làm.
Dù sao đám người Triệu Hổ cũng rất đông, tuy bây giờ đang nằm trên đất, nhưng không ai biết đám người này có đột nhiên nhảy lên, bắt Diệp Thư Viện làm con tin hay không.
Từ góc độ an toàn, Vương Bân lo lắng cũng là có đạo lý.
Chỉ là Diệp Thư Viện căn bản không nghe lời khuyên can.
"Chủ tịch Dương, anh không sao chứ?"
Diệp Thư Viện đầu tiên là hỏi thăm Dương Hạo, tuy lúc ở trong xe nàng cũng không nhìn thấy Dương Hạo bị thương, nhưng dù sao cũng không nhìn rõ, vẫn cần xác nhận một chút.
"Không có gì, rất khỏe!" Dương Hạo cười nhún vai: "Cô không bị dọa sợ chứ?"
Diệp Thư Viện lắc đầu cười khổ: "Không có bị họ dọa sợ, mà bị anh làm cho sợ hết hồn! Một mình anh lại đánh ngã tất cả bọn họ! Từng tập võ à?"
Dương Hạo gật đầu: "Ừm, có tập một chút!"
Triệu Hổ nằm dưới đất nghe hai người đối thoại, lúc này nghe Dương Hạo nói chỉ tập một chút, hắn không khỏi thầm chửi mẹ.
Cmn, đây mà gọi là tập một chút à?
Nói đùa cái gì??
Tên xăm tay cũng nhịn không được mà oán thầm: Đại ca, một đánh mười mà còn nói tập một chút à!
Rõ ràng là cao thủ mà!
Hai cảnh sát giao thông cũng nghe được Dương Hạo và Diệp Thư Viện đối thoại, cả hai đều ngẩn ngơ!
Cảnh sát giao thông trung niên cúi đầu nhìn đám người Triệu Hổ trên mặt đất, lại nhìn Dương Hạo một chút.
Một người mà đánh ngã cả đám người này?
Trong mắt cảnh sát giao thông trung niên tràn đầy vẻ khó tin, chuyện lần này quá ảo, dường như chỉ có trong phim tội phạm hoặc phim võ hiệp mà thôi.
"A, cô là Diệp Thư Viện?"
Khi Diệp Thư Viện xuống xe, cảnh sát giao thông trẻ tuổi đã bị nàng hấp dẫn.
Mỹ nữ đi đến đâu cũng cực kỳ hút ánh mắt, huống chi là mỹ nữ bước xuống từ Rolls Royce Phantom.
Cảnh sát giao thông trẻ tuổi cảm thấy Diệp Thư Viện rất quen mắt, nhưng sau khi nghe nàng nói Dương Hạo đánh ngã hơn chục người thì bị khiếp sợ, tạm thời quên mất vị mỹ nữ này.
Chờ sau khi lấy lại tinh thần, hắn lập tức nhận ra vị mỹ nữ này.
"Xin chào, tôi là Diệp Thư Viện."
"Làm phiền hai vị báo cáo với cấp trên về tình hình nơi này, tôi đang trên đường đi làm thì bị bắt cóc!"
Diệp Thư Viện quả quyết biểu lộ thân phận, đương nhiên cũng là biến tướng cho việc tạo áp lực, để bọn họ coi trọng việc này hơn.
Dù sao cũng là một MC nổi tiếng bị bắt cóc!
Quả nhiên, nghe Diệp Thư Viện nói vậy, hai cảnh sát giao thông lại khiếp sợ lần nữa.
Lại là bắt cóc thật, còn dính đến một MC nổi tiếng!
Cũng may là mấy tên tội phạm này không thành công, bằng không đây sẽ là vụ án lớn chấn động cả nước!
"Được, tôi lập tức gọi điện thoại!"
Cảnh sát giao thông lớn tuổi lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vội vàng lấy điện thoại ra, đi qua một bên gọi.
Tuy cảnh sát giao thông bọn họ không liên quan đến án hình sự, nhưng việc này là họ gặp được, nếu xử lý tốt, nói không chừng còn có công lao.
Cảnh sát giao thông trẻ tuổi thì khẩn trương không thôi, hắn lại cảnh giác nhìn đám người Triệu Hổ trên mặt đất, nhỏ giọng hỏi Dương Hạo: "Bọn họ sẽ không nhảy dậy và bắt con tin chứ?"
"Yên tâm đi, không dậy nổi đâu!"
Dương Hạo vô cùng tự tin với thủ pháp của mình, không có hai ba tiếng thì đám người Triệu Hổ căn bản không dậy nổi, đương nhiên, tên xăm tay thì không tính, tên này đang diễn nha!
Có điều, hắn căn bản không dám động đậy, không chỉ như vậy, mà thỉnh thoảng còn ra vẻ kêu rên vài tiếng, hắn đã được kiến thức thủ đoạn của Dương Hạo, có đứng lên cũng chỉ tự chuốc lấy khổ.
"A, anh là "
Cảnh sát giao thông trẻ tuổi bỗng nhiên cảm thấy Dương Hạo cũng rất quen mắt, nhưng nhất thời lại không nhớ ra từng gặp đối phương ở đâu.
"Đúng rồi, là tổng tài xấu bụng ở trên mạng. . ."
"Xin lỗi, là Dương tổng!"
Tổng tài xấu bụng là dân mạng gọi, cảnh sát giao thông vội vàng sửa lại.
Dương Hạo khẽ gật đầu, không phủ nhận thân phận của mình, nhưng cũng không nói theo đề tài này, hắn không muốn trở thành một nhân vật của công chúng, nhưng hiện giờ hắn đã là đại lão danh xứng với thật của ngành giải trí, sớm muộn gì cũng có ngày xuất hiện dưới ánh đèn, nên không cố ý đi điều khiển dư luận.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?