🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 601: Khàn cả giọng (2)

Diệp Tĩnh Văn nghĩ đến đây thì lắc đầu, nếu như là người đàn ông bình thường, nàng cực kỳ tự tin.

Cho dù nàng đã 42 tuổi.

Nhưng vẫn vô cùng có lực hấp dẫn với đại đa số đàn ông bình thường, dù sao nhan sắc, dáng người và khí chất của nàng đều rất xuất chúng.

Thế nhưng với loại đàn ông như Dương Hạo, nàng lại không nắm chắc, đối phương quá ưu tú, có vô số phụ nữ ưu tú vờn quanh, dù là loại người từng trải như nàng thì cũng không tự tin cho lắm.

Đúng lúc này, điện thoại của Diệp Thư Viện chợt vang lên, là Dương Hạo gọi đến.

Điện thoại kết nối, Diệp Thư Viện đi thẳng vào vấn đề: "Chủ tịch Dương, tôi muốn hỏi một chút, ngày mai anh sẽ đến tập đoàn ư?"

"Có!" Dương Hạo hỏi: "Nghe Mạt Lỵ nói, cô muốn đi cùng tôi?"

"Ừm, ngày mai tôi cũng muốn đến tập đoàn để mở cuộc họp! Nếu chủ tịch Dương đi, vậy chúng ta đi chúng đi."

"Được!"

"Vậy tám rưỡi sáng mai!"

Dương Hạo cũng không ngại đi cùng Diệp Thư Viện, vừa hay trên đường có thể trò chuyện về tập đoàn và đài truyền hình Hỗ Thành.

"Được, vậy sáng mai gặp!"

"OK!"

Trao đổi vài câu đơn giản, hai người liền kết thúc.

Mà khi Diệp Thư Viện nghe điện thoại, Diệp Tĩnh Văn cũng không tránh, mà ngồi nghe.

Sau khi xác định ngày mai Dương Hạo sẽ đến tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, nàng trực tiếp đi tìm Diệp Kiến Nghiệp để thương lượng chuyện tiếp đãi và thủ tục tương quan.

Sáng sớm hôm sau.

Trong bãi đỗ xe gần cửa chính biệt thự Tô Hà Loan.

Một chiếc Buick GL8 màu bạc đã dừng ở đó một buổi tối.

Trong xe có tổng cộng 5 người, cầm đầu là một người đầu trọc khoảng 30 tuổi, trên người mặc áo thun màu đen, để lộ hai cánh tay đầy hình xăm.

Lúc này, hắn đang nằm ngửa trên hàng ghế thứ hai, trong miệng còn một điếu thuốc Hoa Tử chưa hút hết.

Một đôi mắt tam giác thỉnh thoảng lại liếc về phía cửa biệt thự.

"Anh Hổ, đã hơn 8 giờ rồi."

Một tên đàn ông có dáng người hơi gầy, trên mặt có vết sẹo bị đao chém ở bên cạnh nói: "Tên kia còn chưa đi ra nữa, lẽ nào trưa nay cũng không ra?"

"Có trời mới biết được!"

"Dù sao không ra thì chờ thôi!"

Đầu trọc phun một làn khói, hắn đã chờ ở đây cả đêm, thật ra cũng rất mệt mỏi, nhưng đây là việc của Lữ thiếu, hắn không dám sơ suất.

Mật sẹo lại phàn nàn: "Đã chờ cả một đêm rồi, vừa buồn ngủ vừa đói!"

"Vừa mới ăn sáng xong! Cmn lại đói búng rồi??"

Đầu trọc trừng mặt sẹo một chút, mắng: "Cmn đúng là quỷ chết đói!"

'Anh Hổ, các anh em khác cũng không chờ nổi nữa rồi!"

"Việc này quan trọng như vậy sao??"

Mặt sẹo đau khổ hỏi, mấy người còn lại trong xe cũng nhìn vào đầu trọc, bọn họ cũng không biết lần này đi đánh ai, lại chờ cả một đêm mà không thấy người, khó tránh khỏi buồn bực.

"Đều cmn bớt nói nhảm đi!"

"Tập trung theo dõi đi, tiền sẽ không thiếu!"

Đầu trọc hung hăng trợn mắt nhìn mọi người một chút, phía trên đã nói nhiệm vụ này cần giữ bí mật, không thể nói với người bên dưới.

Đầu trọc tên là Triệu Hổ, là đầu sỏ của đám người này, cũng coi như là tên lưu manh có chút danh tiếng tại Hỗ Thành.

Cho nên hắn vừa trừng mắt, đám người mặt sẹo liền không hỏi nữa.

Lúc này, người đàn ông ngồi ở vị trí lại chợt kêu lên một tiếng.

"Ra rồi!"

"Chính là chiếc xe kia!"

Đám người đầu trọc lập tức nhìn về phía cổng chính biệt thự.

Chỉ thấy một chiếc Rolls Royce Phantom màu đen lái ra từ cổng chính biệt thự.

Đầu trọc vội vàng lấy điện thoại ra, tìm ảnh chụp để so sánh, đúng là chiếc Rolls Royce này.

"Nhìn chằm chằm vào hàng sau, xem tên kia có trên xe hay không!"

Đầu trọc lập tức ra lệnh: "Đại Xung, xuống xe xem đi!"

Nghe vậy, người ngồi ở vị trí lái phụ lập tức xuống xe.

Rolls Royce Phantom có kính chống nhìn trộm, nhìn từ bên cạnh là không thể nhìn thấy gì, chỉ có thể nhìn từ phía trước, người đàn ông được gọi là 'Đại Xung' giống như rất có kinh nghiệm trong việc này, hắn nhìn xuyên qua kính chắn gió, mơ hồ nhìn thấy hai người ở hàng sau.

Mà hai người kia chính là người trong ảnh chụp.

Sau khi xác nhận xong, hắn vội vàng trở lại xe.

"Anh Hổ, chính là tên kia!"

"Ừm!"

Triệu Hỗ gật đầu, tiếp đó cầm bộ đàm lên, ra lệnh: "Mục tiêu đã xuất hiện, làm việc theo kế hoạch."

Trong bộ đàm lập tức truyền ra tiếng đáp lại: "Rõ!"

"Đi theo!"

Triệu Hổ lại phân phó người đàn ông lái xe.

Người sau lập tức khởi động xe, chạy chậm theo sau chiếc Rolls Royce Phantom kia.

Mà lúc này, trên xe Rolls Royce Phantom chính là Dương Hạo và Diệp Thư Viện.

Chiếc xe này là của Diệp gia, Rolls Royce Phantom bản số lượng có hạn.

Bình thường là công cụ thay đi bộ của Diệp Kiến Nghiệp, nhưng hôm nay Diệp Thư Viện muốn đến công ty với Dương Hạo, nên Diệp Kiến Nghiệp đã nhường chiếc xe này cho con gái, dùng để tiếp đãi Dương Hạo.

Lữ gia và Diệp gia xem như là thế giao, hai bên tương đối quen thuộc, cho nên Lữ Minh Triết biết rõ xe của Diệp gia, hắn đã truyền cho Triệu Hổ thông qua tóc vàng, để Triệu Hổ canh giữ ở cửa Tô Hà Loan.

Mục đích tự nhiên là vì 'báo thù' cho ngày hôm qua, hắn đã mất mặt khi bị Dương Hạo 'đào chân tường' trước mặt mọi người.

Vị đại thiếu Lữ Minh Triết này không nuốt trôi cục tức này, hôm qua đã thương lượng với tóc vàng, sẽ cho Dương Hạo một bài học nhớ đời.

Tiếp đó tóc vàng liền tìm Triệu Hổ, một kẻ lưu manh tương đối có tiếng tại Hỗ Thành, hai người đã quen biết nhiều năm, quan hệ rất tốt.

Hắn biết Triệu Hổ làm việc rất ổn, miệng lại cứng, cho nên rất yên tâm.

Mà sau khi Triệu Hổ nhận được ủy thác, đúng là đã rất dốc sức, còn đích thân dẫn người đến chờ cả một đêm.

Hiện giờ, cuối cùng mục tiêu cũng xuất hiện.

Triệu Hổ ngồi trong chiếc Buick GL8, chỉ huy tài xế theo sau Rolls Royce Phantom, bảo trì khoảng cách an toàn.

Lúc này, Dương Hạo và Diệp Thư Viện ngồi trong xe vẫn đang trò chuyện, hai người cũng không chú ý có xe theo dõi.

Chủ yếu là trước kia chưa gặp phải loại chuyện này, cho nên căn bản không nghĩ đến phương diện này, trái lại thì tài xế Vương Bân có kinh nghiệm phong phú đã phát hiện ra điều bất thường.

Hắn quan sát một lát, liền nhíu mày: "Nhị tiểu thư, chủ tịch Dương, hình như có xe đi theo chúng ta."

"Hử? Có người theo dõi chúng ta?"

Diệp Thư Viện giật mình, quay đầu nhìn về phía sau một chút.

"Hình như vậy! Là một chiếc Buick màu bạc." Vương Bân cảnh giác nói: "Nhị tiểu thư, có cần gọi điện thoại cầu viện không? Đề phòng chuyện không may!"

"Ừm, gọi đi!"

Diệp Thư Viện hơi do dự một chút, liền đồng ý.

Tuy nàng không cho rằng đối phương dám làm gì giữa ban ngày ban mặt, nhưng dù sao cũng có Dương Hạo ở đây, không thể để người ta bị tổn thương khi ngồi xe nhà mình được.

Nhưng nàng vừa dứt lời, liền nghe thấy Dương Hạo nói: "Bây giờ gọi điện thoại thì cũng muộn rồi."

"Hả? Muộn sao?"

Diệp Thư Viện mặt đầy hoài nghi.

Dương Hạo thì chỉ chỉ phía trước: "Chiếc xe khách kia đã chắn đường của chúng ta!"

"Xem ra đối phương đã có chuẩn bị từ trước."

Nghe vậy, Diệp Thư Viện ngẩng đầu lên, chỉ thấy một chiếc xe buýt đã cản đường phía trước, chiếc xe này tựa như bị mất khống chế vậy, chắn ngang giữa đường, Rolls Royce Phantom căn bản không thể đi qua.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...