"Vị này là?"
Đi vào phòng khách, Trần Hải Âu tự nhiên nhìn thấy Phùng Mạt Lỵ, nàng hơi cảnh giác mà đánh giá cô gái xinh đẹp có đôi chân dài miên man này.
"Xin chào, tôi là Phùng Mạt Lỵ."
Không chờ Dương Hạo và Trần Nhược Hàm giới thiệu, Phùng Mạt Lỵ đã chủ động đứng lên bắt tay với Trần Hải Âu.
"Trần Hải Âu, tôi là mẹ của Nhược Hàm!"
Trần Hải Âu cũng tự giới thiệu về mình.
"Chị Âu, Mạt Lỵ sẽ tiếp nhận vị trí của Ngô Đức Hải, sau này hai người sẽ là đồng nghiệp, nên làm quen trước cũng tốt."
Dương Hạo lại nói thoáng qua về việc Phùng Mạt Lỵ sẽ tiếp nhận vị trí tổng giám đốc của Mạch Điền.
"A, thì ra là lãnh đạo!"
"Tôi là phó tổng bộ nhân sự và quản lý bộ văn hóa xí nghiệp của Mạch Điền, sau này mời Phùng tổng chiếu cố nhiều hơn!"
Trần Hải Âu lập tức nói ra chức vụ của mình ở Mạch Điền.
"Trần tổng khách khí rồi! Chúng ta đều làm việc cho chủ tịch, sau này phải chiếu cố lẫn nhau mới đúng."
Phùng Mạt Lỵ khách khí đáp lại, nàng cũng là loại già đời trong chốn công sở, tự nhiên có thể nhận ra Dương Hạo và Trần Hải Âu có quan hệ không cạn.
Coi như hai người không có quan hệ mờ ám gì, thì vẫn còn có Trần Nhược Hàm ở đây!
Cho nên cho dù chức vụ của Trần Hải Âu không tính là quá cao, nhưng nàng tuyệt đối là tâm phúc của Dương Hạo, hoặc có thể nói, nàng chính là nằm vùng của Dương Hạo ở tập đoàn.
Bởi vì tại một công ty lớn như Mạch Điền, nhân viên của bộ văn hóa xí nghiệp hoặc là người có quan hệ muốn tìm một công việc nhẹ nhõm, hoặc là tai mắt của lãnh đạo cài vào.
Còn có một loại khác, đó là nhân viên bị gạt bỏ!
Mà Trần Hải Âu có thể ra vào biệt thự của Dương Hạo, tự nhiên không thể là người bị gạt bỏ, vậy chỉ có thể là hai loại trước.
Nàng chính là người có quan hệ, lại là tai mắt của Dương Hạo!
Hàn huyên vài câu với Phùng Mạt Lỵ, Trần Hải Âu lại nhìn về phía Dương Hạo, hỏi: "Tiểu Dương, làm luôn bây giờ, hay là chờ lát nữa?"
"Bây giờ đi! Đằng nào cũng chưa ăn cơm!"
Dương Hạo khoát tay, tiếp đó lại nói với Phùng Mạt Lỵ và Trần Nhược Hàm: "Lát nữa trợ lý của tôi sẽ trở lại, hai người có thể xuống dưới chơi bài hoặc mạt chược, bên dưới còn có phòng luyện hát, chờ đến giờ cơm tối là được!"
Hai chị em Bạch Vân và Bạch Tuyết mới đi siêu thị mua sắm, vừa rồi mới gửi wechat Dương Hạo, nói là sắp về nhà.
"Ừm, được!"
Phùng Mạt Lỵ gật đầu, Dương Hạo rõ ràng là muốn đẩy các nàng đi, nàng vẫn cực kỳ hiểu chuyện.
"Cần con hỗ trợ không?"
Tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm mở miệng hỏi, đây dù sao cũng là chuyện của mẹ mình.
"Không cần, đi chơi đi! Rất nhanh thôi!" Trần Hải Âu khoát tay.
"Chị Âu, vậy chúng ta lên phòng mát xa ở tầng hai!"
Dương Hạo nói xong liền đi lên lầu.
"Ừm!"
Trần Hải Âu gật đầu, vừa đi vừa nói: "Trong văn phòng không có giường mát xa, nên hiệu quả không tốt lắm, lát nữa tôi sẽ chữa xương cổ cho cậu!"
Lời này của nàng giống như là nói cho Trần Nhược Hàm và Phùng Mạt Lỵ nghe, tựa như đang nói hai người trong sạch.
Trong khi nói chuyện, hai người đã đi lên lầu.
Trần Nhược Hàm thì khẽ lắc đầu, nàng luôn cảm thấy mẹ mình hôm nay có hơi là lạ, không giống với mọi hôm lắm.
Nhưng nàng lại không quá tin tưởng việc mẹ mình và Dương Hạo sẽ co quan hệ không đứng đắn gì.
Tuy mẹ từng nói mẹ có đòn sát thủ!
Nhưng hiện giờ vẫn chưa đến thời điểm dùng đòn sát thủ, huống chi nàng cảm thấy cũng không cần phải làm vậy!
Phùng Mạt Lỵ thì đặt tay lên bả vai Trần Nhược Hàm, cười ha ha nói: "Không ngờ chị Âu còn biết mát xa nữa!"
"Trước kia mẹ em từng học qua!"
Trần Nhược Hàm gật đầu, nhưng nàng biết lời này chỉ là che giấu cho mẹ mình thôi, trong ký ức của nàng, thì mẹ chưa từng học mát xa gì cả.
Nhưng gần đây mẹ thường xuyên đi spa, nói không chừng cũng học được một vài thứ.
Khi hai người nói chuyện, chị em Bạch Vân và Bạch Tuyết đã cầm mấy cái túi đi vào nhà, trong túi có rất nhiều đồ, nên hai người có vẻ khá cật lực.
"Nhược Hàm, đến rồi à. . ."
Hai người cũng biết Trần Nhược Hàm, lúc này liền chào hỏi tiểu bạch hoa.
Tiếp đó, ánh mắt của hai chị em liền rơi vào mỹ nữ chân dài Phùng Mạt Lỵ, đồng thời trong mát còn mang theo chút cảnh giác và địch ý.
Bởi vì dáng người và khuôn mặt của Phùng Mạt Lỵ khiến cho hai chị em có chút cảm giác nguy cơ.
Cùng lúc đó, Phùng Mạt Lỵ cũng đang quan sát hai chị em Bạch gia, đồng thời trong lòng rất khiếp sợ.
Vừa rồi Dương Hạo nói trợ lý của mình sắp về, Phùng Mạt Lỵ cũng nghĩ đến việc trợ lý của Dương Hạo là một mỹ nữ.
Nhưng nàng không ngờ, trợ lý của Dương Hạo lại là một cặp sinh đôi xinh đẹp như vậy!
Hai người này, chỉ lấy ra một người cũng có thể sánh ngang với nàng rồi.
Kết quả một mỹ nữ như vậy lại có hai người!
Là niềm vui nhân đôi!
Quả nhiên, đàn ông có tiền thì không thiếu mỹ nữ vờn quanh!
Phùng Mạt Lỵ không khỏi cảm khái lần nữa.
Nàng vốn cho rằng mình là người tương đối xuất chúng trong đám phụ nữ bên cạnh Dương Hạo, kết quả không ngờ, các cô gái mình gặp được, lại giống như không hề thua kém mình.
"Đây là chị Mạt Lỵ! Sắp nhậm chức tổng giám đốc ở Mạch Điền!"
Trần Nhược Hàm giới thiệu thân phận của Phùng Mạt Lỵ.
Hai chị em lập tức nhiệt tình chào hỏi: "Chào Phùng tổng!"
"Nhược Hàm, Dương đại ca đâu?"
Chào hỏi Phùng Mạt Lỵ xong, Bạch Tuyết vừa nhìn ngó xung quanh vừa nói: "Không phải nói đã về rồi sao?"
"Đang trên phòng mát xa!" Trần Nhược Hàm chỉ chỉ cầu thang lên tầng hai: "Anh ấy bảo chúng ta xuống dưới chơi trước, lát nữa cùng ăn cơm!"
"A, ra vậy!" Bạch Tuyết lại thuận miệng nói một câu: "Mời thợ mát xa về nhà à?"
"Không phải!!" Trần Nhược Hàm lại giải thích một câu: "Mẹ tôi có học qua mát xa, bà ấy đang ở trên lầu!"
"A, hóa ra là vậy. . ."
Hai chị em liếc nhau một cái, đều cảm thấy chuyện này hơi là lạ, nhưng các nàng đều không tiện hỏi nhiều.
Phòng mát xa tầng hai.
Dương Hạo nằm sấp trên giường mát xa.
Lúc này, hắn đã cởi áo, để trần nửa người, trải qua thời gian tập luyện và cha hack phụ trợ, có thể dùng từ hoàn mỹ để hình dung đường nét bắp thịt trên người hắn.
Khiến cho Trần Hải Âu nhìn thấy đã sáng mắt lên, nàng chỉ là một phụ nữ bình thường, còn đang ở tuổi tác như sói như hổ, nhìn thấy thân thể cường tráng này, không có suy nghĩ mới là lạ!
Chẳng qua là, Trần Hải Âu không phải loại người không có định lực, hôm nay nàng muốn mát xa cho Dương Hạo.
Cùng lúc đó, đây cũng là một loại thăm dò, khiến cho quan hệ của hai người tiến thêm một bước, trước đó tháng nào Dương Hạo cũng gửi hai phần tiền sinh hoạt, còn tặng xe nữa.
Cho nên, thật ra hai người đều hiểu ngầm lẫn nhau, lớp giấy cuối cùng kia sẽ bị chọc thủng, chỉ là xem ngày nào, lúc nào mà thôi.
Chẳng qua là, quan hệ của hai người lại tương đối phức tạp, tuy Dương Hạo và Trần Nhược Hàm không đăng ký kết hôn, không có quan hệ gì trên pháp luật.
Nhưng dù sao hai người cũng có quan hệ thân mật, mà tầng quan hệ này sẽ tạo ra một gông xiềng trong lòng hai người, khiến cho bọn họ khắc chế.
"Tiểu Dương, tôi bắt đầu nha."
"Mới đầu thì tinh dầu sẽ hơi lạnh. . ."
Trần Nhược Hàm cầm một bình tinh dầu lên, đổ chất lỏng vào lòng bàn tay, lại xoa xoa hai tay, có vẻ rất chuyên nghiệp, tiếp đó xòe bàn tay ra, đặt lên sau lưng của Dương Hạo.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?