🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 593: Dựa vào cái gì

Chị Âu cũng là loại mỹ phụ trung niên, chỉ là nàng và Diệp Tĩnh Văn là hai phong cách hoàn toàn khác nhau.

Trần Hải Âu có tính cách tương đối mạnh mẽ, điều này có quan hệ rất lớn với hoàn cảnh trưởng thành và cuộc sống sau này của nàng.

Nhưng Diệp Tĩnh Văn thì thuộc về loại tiểu thư khuê các truyền thống, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có phong thái của danh viện.

Đương nhiên, danh viện ở đây không phải đám danh viện giả chuyên làm bộ làm tịch kia.

Dương Hạo và Diệp Tĩnh Văn add wechat, tiếp đó liền rời khỏi biệt thự dưới sự đưa tiễn của người Diệp gia.

Diệp Kiến Nghiệp đích thân đưa Dương Hạo ra cổng chính, nếu không phải Dương Hạo ngăn cản, ông còn muốn đưa Dương Hạo về tận nhà.

Hết cách rồi, hai nhà quá gần mà!

Nếu tính đường chim bay, cũng chỉ hơn 100m.

Cho nên, đám người Diệp Kiến Nghiệp đưa mắt nhìn Dương Hạo đi vào sân nhà mình, thì mới quay người trở về nhà.

Sau khi trở về phòng khách.

Diệp Kiến Nghiệp lập tức gọi con gái Diệp Thư Viện đến bên cạnh mình: "Thư Viện, con và chủ tịch Dương quen nhau thế nào?"

"Hôm nay mới quen! Hơn nữa còn là tình cờ. . ."

Diệp Thư Viện kể lại chuyện mình và Dương Hạo quen nhau.

"Cháu gái, làm rất tốt!"

"Một người đàn ông như vậy, tốt hơn tên nhãi nhà Lữ gia kia nhiều lắm!"

Diệp Kiến Thiết đương nhiên biết Lữ Minh Triết, còn từng ăn chơi với nhau một lần, bởi vì hai người đều thuộc loại thiếu gia lêu lổng.

Chỉ là Diệp Kiến Thiết hơi nhiều tuổi, thuộc về loại tiền bối của đám người Lữ Minh Triết!

Nhưng qua lại một thời gian ngắn, Diệp Kiến Thiết đã bắt đầu xa lánh Lữ Minh Triết, theo ông thì tên nhãi này làm việc không có điểm mấu chốt, không nói quy củ.

Cá tính của Diệp Kiến Thiết hơi tương tự với các thiếu gia đời trước ở kinh thành, lăn lộn cũng được, ăn chơi cũng tốt, tất cả đều phải nói đến quy củ.

Không tuân theo quy củ, vậy tôi không chơi với anh nữa!

Mà đối với loại người trẻ tuổi như Lữ Minh Triết mà nói, quy củ của thể hệ trước đều là 'cứt chó'.

Mọi người đều chơi đùa, quy củ cái gì!

Ai nhiều tiền hơn, ai có chỗ dựa cứng hơn, vậy hắn chính là quy củ!

Cho nên, Diệp Kiến Thiết rất chướng mắt đám người hậu bối như Lữ Minh Triết.

Lúc trước, Diệp Kiến Nghiệp cũng làm mối cho Diệp Thư Viện và Lữ Minh Triết, dù sao Lữ gia cũng là một gia tộc lớn, thực lực tương đương với Diệp gia.

Hai gia tộc thông gia với nhau, cả hai đều có lợi.

Nhưng Diệp Thư Viện chướng mắt Lữ Minh Triết, biểu thị mình không đồng ý, khi đó không chỉ Diệp Tĩnh Văn từng nếm trải qua việc tương tự ủng hộ nàng.

Mà ngay cả chú ba Diệp Kiến Thiết cũng ủng hộ nàng!

Ba phiếu phản đối!

Diệp Kiến Nghiệp mới từ bỏ mối hôn sự này.

"Thư Viện, cha nói thẳng nhé."

"Cậu ta là một đối tượng thông gia cực tốt, nếu con không ghét cậu ấy, cha đề nghị con tiếp xúc nhiều hơn một chút!"

"Nếu con và cậu ấy có thể đến với nhau, sẽ rất có lợi cho sự phát triển của Diệp gia chúng ta!"

Diệp Kiến Nghiệp xưa nay đều không vòng vo với con gái, ông trực tiếp nói thẳng ý nghĩ của mình.

"Con biết rồi!"

Diệp Thư Viện khẽ lắc đầu, thật ra nàng đã đoán được ý đồ của cha rồi.

"Chủ tịch Dương đúng là không tệ, nhưng vấn đề là bên cạnh anh ấy có quá nhiều phụ nữ, con kio muốn làm tiểu tam tiểu tứ!"

Diệp Thư Viện cũng trực tiếp tỏ thái độ của mình.

"Cháu gái, cháu không hiểu rồi!"

"Một người đàn ông như cậu ta, nếu không có mấy cô gái bên cạnh thì mới là lạ đó!'

Diệp Kiến Thiết tiếp lời: "Thật ra cậu ta có bao nhiêu phụ nữ ở ngoài cũng không quan trọng, chỉ cần cháu có thể trở thành chính cung, những vấn đề khác đều không phải là vấn đề.

"

"Chú ba, chú nói gì vậy? Chẳng lẽ cháu trở thành chính cung, những cô gái kia sẽ biến mất sao?"

Diệp Thư Viện bĩu môi, nàng tự nhiên không đồng ý với quan điểm của Diệp Kiến Thiết.

Mà Diệp Kiến Thiết thì cười ha ha: "Chú không có ý đó, dù cháu trở thành chính cung, những cô gái kia vẫn sẽ tồn tài."

"Chẳng qua là. . ."

Nói đến đây, Diệp Kiến Thiết bỗng nhiên dừng lại, không nói nữa.

Ông cảm thấy chân tướng phía sau quá tần nhẫn với cô cháu gái vẫn còn ôm hi vọng vào tình yêu này!

Đàn ông lăn lộn đến cấp bậc như Dương Hạo, muốn hắn một lòng một dạ với một cô gái là gần như không thể!

Diệp Kiến Thiết quen biết những người được gọi là tinh anh, là nhân sĩ cao cấp, là đại gia, nhưng không ai có thể chung thủy cả đời.

Có lẽ, vợ ở nhà thì vẫn là vợ cũ!

Nhưng tình nhân ở bên ngoài thì có lẽ đổi một lứa lại một lứa.

Cho nên, phụ nữ sẽ nói đàn ông có tiền sẽ hư đốn!

Những lời này là có căn cứ, đương nhiên, 'hư đốn' ở đây cũng phải xem mọi người định nghĩa nó ra sao nữa.

Cái gọi là hư đốn, đại khái là nhìn theo góc nhìn của phái nữ, bạn nuôi tình nhân, hoặc cặp kè với cô gái khác chính là hư!

Thật ra cùng một đạo lý, phụ nữ có tiền cũng sẽ hư, bằng không lấy đâu ra nhiều câu lạc bộ phục vụ phái nữ như thế.

Sao lại có nhiều thanh niên trẻ tuổi chọn đi đường tắt!

Đây là lòng người, là dục vọng cơ bản nhất của con người đang quấy phá.

Dưới điều kiện cho phép, bạn nhất định sẽ lựa chọn để mình sống thoải mái hơn.

Cho nên, khi tiền tài tích lũy đến một mức độ nhất định, dùng tiền để mình sống thoải mái chính là một loại bản năng.

Không quan hệ gì với giới tính!

"Chú ba, chú muốn nói cái gì?"

Diệp Thư Viện lại rất tò mò, bởi vì dấu ba chấm của Diệp Kiến Thiết tựa như một ít tác giả mạng vô lương drop giữa chừng.

Đang đọc đến đoạn hay, kết quả lại drop rồi!

"Chú ba muốn nói với cháu là, đàn ông không có kẻ nào tốt!"

Diệp Tĩnh Văn tiếp lời, nàng hiểu anh ba của mình, cũng đã đoán được ý của Diệp Kiến Thiết.

Hơn nữa, đây cũng là việc Diệp Tĩnh Văn đích thân trải qua, đoạn hôn nhân thất bại kia đã dạy cho nàng rất nhiều đạo lý, cũng để nàng hiểu rõ loại sinh vật mang tên đàn ông này.

Sau khi ly hôn, Diệp Tĩnh Văn cũng không phải vẫn luôn độc thân, cũng từng hẹn hò yêu đương, nhưng khi nàng yêu đường thì sẽ lấy mình làm trung tâm, mình vui vẻ là được.

"A?"

Diệp Thư Viện sửng sốt một chút, nàng nhìn cô của mình một chút, tiếp đó lại quay sang nhìn vào chú ba Diệp Kiến Thiết: "Chú ba, chú có ý này sao?"

Diệp Thư Viện cảm thấy từ sau khi cô mình ly hôn, cô cô đã hoàn toàn mất lòng tin với thứ gọi là tình yêu và hôn nhân.

Nàng thậm chí còn hoài nghi, có phải cô cô mắc 'bệnh ghét nam' không!

Cho nên nàng cũng không để ý đến lời nói vừa rồi của Diệp Tĩnh Văn, chỉ cho rằng cô mình đang phàn nàn.

Thấy cháu gái truy hỏi đến cùng, Diệp Kiến Thiết lại cười hì hì, mặt dày nói: "Thật ra đàn ông vĩnh viễn đều như một đứa trẻ mới lớn, luôn ham chơi, lại tràn đầy tò mò với sự vật mới mẻ!"

"Thế nhưng, mặc kệ là chơi ở ngoài bao lâu, muộn đến thế nào, thì vẫn phải về nhà!"

"Hiểu chưa?"

Diệp Kiến Thiết nói xong thì nhún vai.

"Lý luận gì vậy! Chú ba, chú thật là. . ."

Diệp Thư Viện khẽ cắn môi, nuốt lại lời mắng người, tiếp đó quệt miệng nói: "Chú bảo cháu trở thành người chờ anh ta về nhà đúng không?"

"Cháu mới không cần!"

"Dựa vào cái gì chứ!!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...