🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 589: Giả heo ăn thịt hổ chơi rất vui nhỉ! (2)

"Anh ba, anh gấp cái gì!"

"Thư Viện không phải người không biết nặng nhẹ, con bé dẫn người về vào lúc này, nhất định là có nguyên nhân!"

Ngồi bên phải Diệp Kiến Nghiệp là một phụ nữ, nhìn qua khoảng hơn 30 tuổi.

Đây là Diệp Tĩnh Văn, cô ít của Diệp Thư Viện, năm nay đã 42 tuổi.

Trước mắt đang làm phó tổng kiêm giám đốc điều hành của Tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành.

Diệp Kiến Nghiệp mặt không đổi sắc, hỏi: "Dẫn ai đến?"

Diệp Thành thành thật đáp: "Không nói tên, chỉ nói là chủ tịch Dương."

"Chủ tịch Dương, chủ tịch Lý cái gì."

Diệp Kiến Thiết quệt miệng oán trách: "Dẫn người về vào lúc này, chúng ta thương lượng thế nào?"

Nhưng sau khi nghe thấy ba chữ 'chủ tịch Dương', Diệp Kiến Nghiệp và Diệp Tĩnh Văn đều nhướng mày.

Hai người liếc nhau một cái, đều hơi giật mình.

Hơi do dự giây lát, Diệp Kiến Nghiệp vội vàng đứng lên, bước nhanh về phía cửa ra vào.

"Anh hai, đâu cần anh đích thân ra đón chứ!"

Diệp Kiến Thiết không thèm nhấc mông, căn bản không coi chủ tịch Dương trong miệng Diệp Thư Viện ra gì.

Nhưng lúc này, Diệp Tĩnh Văn cũng đi theo bước chân của anh hai Diệp Kiến Nghiệp.

"Tĩnh Văn, đi theo làm gì. . ."

Diệp Kiến Thiết không khỏi bĩu môi, nhưng vẫn ngồi yên như cũ.

Thứ nhất, ông ta rất lười.

Thứ hai, ông ta cũng không coi chủ tịch Dương mà cháu gái dẫn về ra gì.

Lúc Diệp Kiến Thiết ra đời, gia đình đã rất giàu có, ông ta lại là con nhỏ nhất, có thể nói là được nuông chiều từ bé, bây giờ tuy đã nhiều tuổi, nhưng vẫn có bệnh của các phú nhị đại.

Lúc này, Dương Hạo đi theo Diệp Thư Viện vào nhà, đã gặp mặt Diệp Kiến Nghiệp đi ra cửa đón tiếp.

"Chủ tịch Dương, là ngài thật!"

Mắt thấy người đến là Dương Hạo thật, Diệp Kiến Nghiệp vội vàng khách khí chào hỏi: "Hoan nghênh quang lâm, nếu biết ngài muốn đến, tôi đã chờ ở cổng chính rồi!"

"Diệp tổng khách khí rồi!" Dương Hạo tươi cười đáp một câu: "Tôi ở biệt thự số 8, nên chỉ vài bước chân mà thôi."

"Thật à! Không ngờ chúng ta còn là hàng xóm, đúng là có duyên!"

Trên mặt Diệp Kiến Nghiệp chất đầy tươi cười, tiếp đó nhiệt tình bắt tay với Dương Hạo.

Hơn nữa bắt tay xong, ông cũng không bỏ ra ngay, mà kéo Dương Hạo đi vào nhà, dáng vẻ cực kỳ thân mật.

"Có câu nói rất hay, bà con xa không bằng láng giềng gần! Chủ tịch Dương, sau này anh cứ xem nơi này như nhà mình. . ."

"Đúng rồi, đây là em gái tôi, Diệp Tĩnh Văn, hiện đang làm phó tổng kiêm giám đốc điều hành của tập đoàn."

Sau khi đi vài bước, Diệp Kiến Nghiệp lại vội vàng giới thiệu Diệp Tĩnh Văn đang bám theo sau.

"Chủ tịch Dương, chào ngài."

Diệp Tĩnh Văn mỉm cười chào hỏi Dương Hạo: "Sau này xin chủ tịch Dương chiếu cố nhiều hơn."

"Xin chào! Sau này mọi người chiếu cố lẫn nhau mới đúng."

Dương Hạo cười gật đầu, sau khi hắn nhận được 66% cổ phần của Tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, hắn đã điều tra về tập đoàn, cũng hiểu rõ về tầng quản lý của tập đoàn.

Diệp Tĩnh Văn là loại cao tầng có quyền lực chân chính, ảnh chụp trên mạng rất xinh đẹp, cho Dương Hạo ấn tượng sâu hơn những người khác một chút.

Mà lúc này, sau khi nhìn thấy người thật, Dương Hạo cảm thấy Diệp Tĩnh Văn còn đẹp hơn cả ảnh chụp trên mạng.

Chỉ có thể nói, gen của Diệp gia rất mạnh.

Thật ra, Diệp Kiến Nghiệp đã 54 tuổi mà trông cũng rất trẻ, ông chỉ hơi phát tướng, có chút bụng bia, chỉnh thể vẫn cực kỳ nho nhã, không có cảm giác đầy mỡ.

Thấy cha và cô nhiệt tình với Dương Hạo như vậy, Diệp Thư Viện trực tiếp ngẩn ngơ, thậm chí nửa ngày vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Đây là thế nào?

Sao lại thân thiết như vậy?

Dù chủ tịch Dương có giá trị con người chục tỷ, thì cũng không đến mức như vậy mà!

Hơn nữa, cô vừa nói gì cơ?

Chiếu cố nhiều hơn??

Lúc này, trong đầu Diệp Thư Viện toàn là nghi vấn.

Nàng lại nghĩ đến câu đùa vừa rồi của Dương Hạo, nói là cha mình nhìn thấy anh ta thì sẽ rất vui vẻ.

Kết quả... đúng là rất vui vẻ!

Đây rốt cuộc là thế nào??

Diệp Thư Viện trăm mối vẫn không thể lý giải.

"Chị, vị chủ tịch Dương này có lai lịch gì?"

"Cha và cô lại khách khí như vậy?"

Lúc này, Diệp Thành cũng ngơ ngác, hắn tất nhiên cũng tò mò thân phận của Dương Hạo.

"Chủ của Mạch Điền và Thiên Mỹ!"

"Đúng rồi, còn là chủ của Hỗ Thượng Nhân Gia, em có lên mạng hai ngày nay không!"

Diệp Thư Viện lấy lại bình tĩnh, nói qua về thân phận của Dương Hạo.

"Bảo sao lại quen mắt như vậy! Thì ra là chủ tịch Dương ở trên mạng kia!"

Diệp THành giật mình, vừa rồi hắn đã thấy Dương Hạo quen mắt, giống như đã gặp ở đâu, nhất thời lại không nghĩ ra.

Lúc này Diệp Thư Viện nói ra thân phận của Dương Hạo, DIệp Thành lập tức nhớ ra, hắn đã nhìn thấy Dương Hạo trên TikTok.

Diệp Thành bỗng nhiên mở miệng nói: "Không đúng! Chị, chị quên nói một thân phận!"

"Thân phận gì?"

Diệp Thư Viện nghi ngờ nhìn em trai một chút, cảm thấy hơi khó hiểu.

Ba thân phận quan trọng của Dương Hạo, nàng đã nói hết rồi, còn có thân phân gì nữa?

"Em nói là tổng tài Nghiệp báo Giang Thành?"

Diệp Thư Viện phản ứng rất nhanh, nàng lập tức nhớ ra Dương Hạo còn là tổng tài của tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành.

Nhưng giá trị thị trường của tập đoàn này kém xa Thiên Mỹ và Mạch Điền, huống chi Nghiệp báo Giang Thành là tập đoàn do chính phủ nắm quyền chủ đạo, cho nên Diệp Thư Viện không để ý đến cái thân phận này.

"Nghiệp báo Giang Thành không quan hệ gì đến nhà chúng ta!"

"Anh ta là cổ đông lớn nhất của Tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành!"

"Vừa rồi cha và cô, chú ba đang nói đến chuyện này!"

Diệp Thành nhún vai.

A???

Nghe thấy câu trả lời này, Diệp Thư Viện trực tiếp khiếp sợ, nàng há hốc miệng, hơn nữa ngày mới lấy lại tinh thần.

Nàng thật sự không biết thân phận này của Dương Hạo, chủ yếu là nàng còn chưa biết việc cổ đông của Tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành đã thay đổi.

Lúc ăn cơm, Dương Hạo cũng không nói gì!

Diệp Thư Viện nghĩ đến bữa cơm vừa rồi, rốt cuộc đã hiểu vì sao Dương Hạo lại hỏi nàng về Đài truyền hình Hỗ Thành, hơn nữa còn hỏi rất tỉ mỉ.

Thì ra Đài truyền hình Hỗ Thành là sản nghiệp của người ta, Dương Hạo quan tâm là chuyện đương nhiên.

Chỉ là... chuyện này có gì mà không thể nói?

Lại còn giấu mình!!

Nghĩ đến đây, Diệp Thư Viện bĩu môi một cái, theo đó lại ngẩng đầu liếc nhìn Dương Hạo đang sánh vai với cha mình, trong lòng không khỏi oán thầm: Giả heo ăn thịt hổ chơi rất vui nhỉ!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...