"Sao Mạt Lỵ và chủ tịch Dương vẫn chưa về nhỉ, để tôi đi xem!"
Diệp Thư Viện không rõ tình hình, nên có chút ngồi không yên, nàng biết mục đích của bạn thân mình, nên lo lắng hai người đàm phán không thành công.
Dù sao cũng là muốn kéo Dương Hạo đi đối phó Thái Hòa, đây không phải một chuyện đơn giản.
Mà ý nghĩ của Diệp Thư Viện là, để bạn thân mình trở thành tổng giám đốc Mạch Điền trước, chờ vị trí vững chắc rồi, sẽ từ từ tính toán chuyện báo thù.
Dù sao có Mạch Điền làm hậu thuẫn, rất nhiều chuyện đều đơn giản hơn.
Cho nên nàng lo bạn thân mình làm chuyện ngu ngốc, từ chối cành ô liu của Dương Hạo, hoặc là trực tiếp ngả bài với đối phương, như vậy rất có thể sẽ làm Dương Hạo chạy.
Tuy Diệp Thư Viện và Phùng Mạt Lỵ đều có hoàn cảnh gia đình rất tốt, nhưng hai nhà đều là loại gia tộc có vài tỷ, hơn nữa không thể tập trung toàn bộ tài nguyên và tài sản để chống lại Giải trí Thái Hòa được.
Mà Dương Hạo thì khác, Dương Hạo là đại lão trong ngành giải trí, tổng tài sản vượt qua 10 tỷ, hoàn toàn có thể giúp Phùng Mạt Lỵ báo thù, nhưng Diệp Thư Viện cảm thấy, việc này không thể nóng vội.
"Cô Diệp, tôi thấy chúng ta đừng quấy rầy sư phụ."
Tần Phong ngồi ở gần cửa ra vào, vội vàng đứng lên khuyên can.
Tuy hắn mới biết Dương Hạo từ ngày hôm qua, nhưng đều là đàn ông, Tần Phong đã đoán được vị sư phụ này của mình và mỹ nữ 1m8 kia đang chơi game!
Dù sao Tần Phong cũng cho rằng, nếu mình và mỹ nữ chân dài như Phùng Mạt Lỵ ở chung lâu như vậy, thì cực kỳ khó không phát sinh gì đó.
"Hử?"
"Làm phiền?"
Thấy Tần Phong nói như vậy, Diệp Thư Viện hơi nhướng mày lên, lúc này mới ý thức được chuyện này có điểm là lạ.
Hai người đi lâu như vậy, sẽ không phát sinh gì đó chứ??
"Chị Thư Viện, chị Mạt Lỵ đã nói là đi bàn công việc nha, đây là vị trí CEO của Mạch Điền, cho nên thương lượng lâu một chút cũng rất bình thường nha!"
Trần Nhược Hàm cũng mở miệng ngăn cản, tuy trong lòng nàng hơi ê ẩm, nhưng đóa tiểu bạch hoa này vẫn luôn hiểu chuyện, lúc này phải lấy đại cục làm trọng, không thể làm hỏng chuyện tốt của chú Dương nhà mình được.
Tiêu Ngâm Thu thì một tay chống cằm, lúc này nàng chỉ muốn hóng chuyện, bởi vì nàng cũng không có tư cách tìm hiểu Dương Hạo và Phùng Mạt Lỵ có phát sinh gì hay không.
Tiêu Ngâm Thu nhỏ giọng hỏi Lý Mạn Ny bên cạnh: "Mạn Ny, cô là người hiểu anh ấy nhất, cô cảm thấy anh ấy và Phùng Mạt Lỵ đi lâu như vậy có bình thường không?"
"Chắc là đang bàn công việc!"
Thật ra Lý Mạn Ny cũng không xác định, nhưng nàng nguyện ý tin tưởng Dương Hạo, hoặc là nói nàng thà tự lừa gạt bản thân, nghĩ đến chiều hướng tốt.
Rất nhiều chuyện đều không thể truy cứu đến cùng, bằng không trong mắt bạn, chỉ còn lại một mặt xấu xí của thứ đó.
Đến khi đó, bạn nên làm gì để đối mặt với thế giới này đây!
Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, Dương Hạo và Phùng Mạt Lỵ vừa nói vừa cười đi vào phòng, nhìn qua có vẻ như bàn bạc rất vui vẻ, không giống như đã phát sinh gì đó.
"Chủ tịch Dương, Mạt Lỵ, cuối cùng hai người cũng về rồi!"
"Nếu hai người không về, tôi còn phải đi tìm đây!"
Diệp Thư Viện cười ha ha kéo Phùng Mạt Lỵ xuống ghế, chờ nàng ngồi xong liền hỏi nhỏ bên tai nàng: "Bàn thế nào?"
"Mình nói này, đừng làm chuyện ngu ngốc, muốn báo thù thì Mạch Điền là một sân khấu rất tốt, cứ leo lên vị trí CEO rồi tính tiếp!"
Phùng Mạt Lỵ cũng có thể đoán được suy nghĩ của bạn thân, nàng cười một cái, nói: "Đã ổn."
Khi hai người nhỏ giọng nói chuyện, Dương Hạo trở lại chỗ ngồi đã giơ chén lên, tươi cười tuyên bố: "Chén rượu này là để hoan nghênh Phùng tổng gia nhập Giải trí Mạch Điền."
Dương Hạo nói như vậy, xem như tuyên bố Phùng Mạt Lỵ sắp đảm nhiệm vị trí CEO của Mạch Điền.
"Chúc mừng Phùng tổng!"
"Sau này xin Phùng tổng chiếu cố nhiều hơn!"
Tần Phong là người đầu tiên phụ họa, hắn có ý chen chân vào ngành giải trí, cho nên giữ gìn quan hệ với Phùng Mạt Lỵ là một chuyện rất tất yếu.
"Cạn ly! Cạn ly!"
Diệp Thư Viện cũng cười tủm tỉm giơ chén rượu lên, bạn thân trở thành CEO của Mạch Điền, đây cũng là chuyện tốt đối với nàng.
Lý Mạn Ny, Tiêu Ngâm Thu và Trần Nhược Hàm cũng nâng chén, ba người các nàng đều không ghét Phùng Mạt Lỵ, huống chi đối phương sắp trở thành CEO của Mạch Điền, sau này sẽ có hợp tác.
Nhất là Trần Nhược Hàm, hợp đồng của nàng sẽ được chuyển qua Mạch Điền, nên nói cách khác, Phùng Mạt Lỵ sẽ trở thành lãnh đạo của nàng.
Tuy có chỗ dựa là Dương Hạo, nhưng tục ngữ nói rất hay: Hiện quan không bằng hiện quản!
Dương Hạo là một ông chủ chỉ nằm thẳng, không thể ngày ngày chú ý đến nghiệp vụ của Mạch Điền, cho nên giữ gìn quan hệ với Phùng Mạt Lỵ, thì sẽ rất có lợi cho tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm.
Hai người trở về phòng, không khí lại náo nhiệt lên, Phùng Mạt Lỵ đang vui, liền gọi mấy chai rượu vang, mọi người lập tức nâng ly cạn chén.
Hơn 4 giờ chiều, bữa cơm này mới kết thúc, mấy cô gái đều uống đến mặt đỏ bừng, mặc dù không ai uống quá nhiều, nhưng đều rơi vào trạng thái say say.
Tối nay tổ chương trình 'Thần tượng của ta' sẽ có một cuộc họp, là MC và giám khảo nên Lý Mạn Ny và Tiêu Ngâm Thu đều cần tham gia, cho nên hai người liền kết bạn trở về khách sạn.
"Sư phụ, chúng ta đi đâu?"
Tần Phong cũng uống rượu, hắn gọi đàn em 'tóc hồng' đến làm tài xế, mình thì ngồi ở ghế lái phụ.
Lúc này, hắn quay đầu nhìn Dương Hạo ở hàng sau, trưng cầu ý kiến của Dương Hạo.
"Tôi chuẩn bị về nhà!"
Dương Hạo thuận miệng đáp một câu, tiếp đó lại nhìn Phùng Mạt Lỵ và Diệp Thư Viện ở hàng thứ ba, hỏi: "Mạt Lỵ, Thư Viện, hai cô đi đâu? Đưa hai người đi trước!"
"Chủ tịch Dương, sau này anh chính là sếp của tôi, tôi có thể đến thăm nhà anh không?"
Phùng Mạt Lỵ đã có vài phần men say, híp mắt hỏi một câu, khóe miệng mang theo nụ cười nghiền ngẫm.
Người khác không biết quan hệ của nàng và Dương Hạo, nhưng chính nàng biết nha, vị sếp này vừa đẹp trai vừa nhiều tiền, thể lực rất tốt.
Khi ở văn phòng, không gian và thời gian đều hạn chế, nàng vẫn còn chưa thỏa mãn đây.
Hôm nay vừa hay có thể đến thăm nhà, sau này thường xuyên qua lại!
Tính cách của Phùng Mạt Lỵ rất trực tiếp, sẽ không ra vẻ, cũng không e dè gì.
Chỉ mấy chữ: Làm liền xong!
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là nàng phải nhìn trúng người đàn ông này!
Ví dụ như Dương Hạo bây giờ.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?