🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 585: Lại một boss tiểu online (2)

Giờ phút này, nàng đã thể hiện ưu thế của mình ra cho Dương Hạo xem, tiếp đó, thì không có động tác tiếp theo.

Phùng Mạt Lỵ: Tôi cũng không tin anh có thể chống đỡ được!

Âm thanh lại vang lên trong đầu Dương Hạo.

Phùng Mạt Lỵ cực kỳ tự tin với thân hình của mình, cảm thấy Dương Hạo nhất định sẽ chủ động tiến công, dù sao nàng cũng làm nền nhiều như vậy rồi.

Mà Dương Hạo thì lại thầm cười lạnh: A!

Cô cmn nhìn người rất chuẩn nha!

Tôi chính là không chống đỡ được loại cám dỗ này!!

Bất kỳ người đàn ông nào cũng không chịu nổi!

Thế là, Dương Hạo không do dự mà nâng cặp chân dài kia lên. . .

Đinh!

Kiểm tra thấy kí chỉ phát sinh quan hệ thân mật với Phùng Mạt Lỵ.

Tên: Phùng Mạt Lỵ.

Tuổi: 31

Tố chất tổng hợp: 89 điểm.

Chú: Bởi vì số lượng NPC đã vượt quá 5 người, tố chất tổng hợp trên 90 điểm mới có thể chuyển hóa thành NPC!

Phùng Mạt Lỵ phù hợp với tiêu chuẩn chuyển hóa thành boss tiểu!

Có chuyển hóa không?

Chú: Boss tiểu mỗi tuần có thể nhận nhiệm vụ một lần, có tỷ lệ phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên.

Có!

Dương Hạo lập tức lựa chọn có.

Mặc kệ là boss tiểu, buff hay là quái rừng thì đều có thể cày tiền, ai chê nhiều chứ!

Huống chi năng lực cày tiền của boss tiểu còn mạnh hơn!

Chuyển hóa thành công.

Boss tiểu Phùng Mạt Lỵ online!

Ban thưởng: Ngân sách tiêu phí riêng của boss tiểu: 188 triệu!

Ban thưởng kí chủ: Thẻ kỹ năng x1.

Lại là một loạt âm thanh vang lên.

Boss tiểu Phùng Mạt Lỵ đã chính thức online.

"Anh nghĩ gì thế?"

Kết thúc xong, Dương Hạo vẫn đang ngẩn người, Phùng Mạt Lỵ không khỏi mở miệng nói: "Tôi không có ý định làm giao dịch, chỉ là cảm thấy anh hợp gu của tôi mà thôi!"

Mặc dù nàng là một phụ nữ cực kỳ trực tiếp, nhưng cũng ngại nói rõ là giao dịch.

Nhất là loại việc như dùng thân thể để giao dịch, nên hiểu ngầm là tốt nhất.

Mặt khác, nàng cũng không cho rằng mình ngủ với Dương Hạo xong, đối phương sẽ báo thù cho nàng thật.

Dù sao kẻ địch của nàng cũng là Giải trí Thái Hòa, là một trong những công ty giải trí hàng đầu cả nước, quy mô tương đương với Mạch Điền.

Hơn nữa, đám người của Thái Hòa cũng có bối cảnh rất mạnh, để Dương Hạo khai chiến với đối phương, quả thực là một quyết định khó khăn!

Cho nên, ý nghĩ của Phùng Mạt Lỵ là thử một chút, nếu thành công thì tốt.

Nếu không thành công, giống như nàng đã nói, hợp gu mà thôi.

Đều là nhi nữ giang hồ rồi, không câu nệ tiểu tiết.

Huống chi nàng cũng không cảm thấy mình thiệt, nhất là quá trình vừa rồi còn thoải mái nằm ngoài dự liệu của nàng.

Với độ tuổi như Dương Hạo mà còn có thể lực như vậy, khiến nàng rất bất ngờ và mừng rỡ!

Phùng Mạt Lỵ thậm chí còn cảm thấy, bảo trì quan hệ này với vị chủ tịch Dương này cũng không tệ!

"Lúc nào có thể đi làm?"

Cuối cùng Dương Hạo cũng mở miệng, vừa hỏi vừa sờ sờ đùi Phùng Mạt Lỵ.

Trơn nhẵn, mềm mại lại đàn hồi.

Xúc cảm quá tuyệt vời!

"Anh đồng ý rồi?"

Phùng Mạt Lỵ kinh ngạc nhìn Dương Hạo.

"Vì sao không đồng ý? Giải trí Thái Hòa vốn là đối thủ cạnh tranh của tôi! Cho nên xử lý nó cũng hợp với lợi ích của tôi!!"

Dương Hạo cười ha ha nói: "Nhưng tôi cũng có một yêu cầu."

"Anh nói đi!"

Giải trí Thái Hòa vô thức ngồi ngay ngắn, phấn chấn nhìn Dương Hạo.

"Phải nhanh! Phải ác!"

Dương Hạo mặt đầy nghiêm túc nói: "Đánh ngã Thái Hòa càng nhanh càng tốt!"

"Được!!"

Phùng Mạt Lỵ còn tưởng là yêu cầu gì, không ngờ lại là cái này.

Dù Dương Hạo không nói, nàng cũng muốn làm như vậy, nàng thậm chí còn vội hơn cả Dương Hạo!

"Chủ tịch Dương, anh cứ yên tâm đi! Tôi là vì báo thù, nên còn nóng vội hơn anh kìa!"

"Hơn nữa tôi có thể vừa khai chiến với Thái Hòa, vừa cố gắng đảm bảo lợi ích của công ty!"

"Sẽ không để anh tổn thất quá nhiều, thậm chí sẽ không có tổn thất, tôi cho rằng mình có năng lực này!"

Phùng Mạt Lỵ nói vậy cũng không tính là khoác lác, nàng lăn lộn trong ngành giải trí nhiều năm như vậy, mặc kệ là năng lực hay quan hệ đều rất mạnh.

Thật ra, trong lòng nàng đã có kế hoạch để đối phó với Thái Hòa, bởi vì trước kia nàng là tổng giám đốc của Thái Hòa, trong nội bộ công ty vẫn có không ít người của nàng.

Cho nên, Phùng Mạt Lỵ có thể nội ứng ngoại hợp mà tác chiến.

Trong nội bộ Giải trí Thái Hòa, có người truyền tin cho nàng, bên ngoài thì có Mạch Điền tạo áp lực cạnh tranh.

Thái Hòa tất nhiên sẽ không yên ổn!

"Ừm, tôi tin tưởng cô!"

"Phùng tổng là người dám nghĩ dám làm mà!"

Dương Hạo cười gật đầu, mà câu 'dám nghĩ dám làm' trong miệng hắn cũng có ý riêng.

Bởi vì Phùng Mạt Lỵ nói dùng mỹ nhân kế thì lập tức dùng ngay.

Tuy rằng Dương Hạo không cho rằng mình trúng mỹ nhân kế của nàng, nhưng lực chấp hành của nàng đúng là cực mạnh.

Phùng Mạt Lỵ cười duyên một tiếng: "Vừa rồi tôi còn làm chưa đủ tốt. Chủ tịch Dương lại cho một cơ hội chứ??"

Gần đây Phùng Mạt Lỵ vẫn luôn ở trạng thái độc thân, đã rất lâu rồi không chơi bài hai người.

Vừa nghỉ ngơi một lát đã có chút rục rịch, dù sao cũng là tuổi 30 như lang như hổ, cũng có thể hiểu được!

Nhưng Dương Hạo lại lắc đầu, không phải hắn không được, chủ yếu là còn có người đang chờ kìa!

"Không phải tôi không cho cô cơ hội, mà còn nhiều người đang chờ chúng ta, cô không quên đấy chứ?"

"A. . ."

Phùng Mạt Lỵ chỉ lo vui vẻ, đúng là đã quên đám người đang chờ mình trong phòng ăn.

Nhất là bạn thân Diệp Thư Viện cũng ở đó!

Nàng vội vàng nhìn thời gian, mình và Dương Hạo tiến vào phòng này đã hơn một tiếng rồi.

Bất tri bất giác đã lâu như vậy!

"Chúng ta mau trở về phòng thôi!'

Vừa nghĩ đến nhiều người đang chờ như vậy, Phùng Mạt Lỵ lại vội.

Ăn một bữa cơm, lại chạy đi yêu đương vụng trộm!!

Nếu Diệp Thư Viện biết chuyện này, có lẽ nửa đời sau của nàng xong rồi!

Theo nàng hiểu bạn thân mình, sau này mỗi khi gặp mặt, Diệp Thư Viện nhất định sẽ nhắc đến chuyện này, thậm chí khi chát chít trên mạng cũng sẽ nhắc đến.

Phùng Mạt Lỵ vẫn cần mặt mũi trước mặt bạn thân!

Trong phòng.

Trên thực tế, lúc này mọi người trong phòng đều đang yên lặng suy đoán.

Nếu chỉ là trò chuyện công việc, vậy thì cũng quá lâu rồi!

Đã hơn một tiếng rồi!

Diệp Thư Viện không biết tình hình của Dương Hạo, cộng thêm nàng rất hiểu bạn thân của mình, cho nên, thật ra nàng cũng không nghĩ đến phương diện này, chỉ cảm thấy hai người đi quá lâu, hơi kỳ lạ mà thôi.

Nhưng tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm thì lại khác, nàng biết thời gian đại khái của chú Dương nhà mình, khi Dương Hạo và Phùng Mạt Lỵ rời đi, Trần Nhược Hàm còn cố tình nhìn thời gian.

Lúc này nàng lại nhìn đồng hồ, trong lòng đã có đáp án.

Tiểu bạch hoa yên lặng thở dài, nàng cũng rất lâu rồi chưa gặp Dương Hạo, vốn còn muốn tìm cơ hội để thân mật với chú Dương nhà mình nữa!

Kết quả, lại bị Phùng Mạt Lỵ nhanh chân đến trước!

Haiz, bên ngoài có quá nhiều yêu tinh rồi!

Trần Nhược Hàm yên lặng cảm khái.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...