Văn phòng của cửa hàng trưởng.
Dương Hạo mượn tạm nơi này.
Trong căn phòng nhỏ bảy tám mét vuông, Dương Hạo và Phùng Mạt Lỵ ngồi đối diện nhau.
"Chủ tịch Dương có biết vì sao tôi rời khỏi Thái Hòa không?"
Không cần thăm dò, Phùng Mạt Lỵ trực tiếp nói đến đến chuyện của Giải trí Thái Hòa.
"Mời nói."
Dương Hạo hơi nghiêng người về trước, làm ra tư thế lắng nghe.
Trên thực tế, hắn đã dùng hai kỹ năng lên người Phùng Mạt Lỵ.
Một cái là Hỏa Nhãn Kim Tinh!
Một cái là 'lắng nghe tiếng lòng'!
Cha hack đánh giá Phùng Mạt Lỵ là 'S và A'.
Năng lực làm việc cấp S!
Trung thành cấp A!
Dương Hạo cũng không bất ngờ với đánh giá này, Phùng Mạt Lỵ được Lưu Thúy và Diệp Đình Đình tôn sung như vậy, chứng tỏ năng lực làm việc rất mạnh, bằng không cả hai cũng không đồng thời nghĩ đến nàng.
Về phần cấp bậc trung thành, loại người như Phùng Mạt Lỵ tự nhiên rất có dã tâm, đại khái là không muốn làm thuê cho người khác.
Mà Dương Hạo mở 'lắng nghe tiếng lòng', là muốn xem Phùng Mạt Lỵ có nói thật với mình hay không.
Mạch Điền dù sao cũng là một công ty có giá trị sáu bảy tỷ, Dương Hạo tự nhiên muốn giao công ty cho người đáng tin cậy.
Cho nên, cuộc nói chuyện này cũng coi như phỏng vấn Phùng Mạt Lỵ.
Nếu như nàng vượt qua, Dương Hạo có thể yên tâm giao Mạch Điền cho nàng.
Nếu không vượt qua, chỉ có thể tìm người khác.
"Cha tôi vốn là cổ đông lớn nhất của Thái Hòa, cũng là một trong những người sáng lập."
"Lúc trước, quyền khống chế Thái Hòa vẫn luôn nằm trong tay nhà chúng tôi, nhưng trước đây không lâu, cổ đông thứ hai và thứ ba đã bắt tay với một số cổ đông nhỏ, cướp lấy quyền quản lý Thái Hòa."
"Phùng gia chúng tôi bị đá ra khỏi Thái Hòa!"
"Tôi muốn thành lập công ty mới, thật ra là muốn báo thù, mục tiêu cuối cùng là mua lại Thái Hòa."
"Cho nên, tôi lập nghiệp là có mục đích, chờ công ty phát triển mạnh mẽ thì sẽ đấu với Thái Hòa!"
"Chủ tịch Dương hiểu ý tôi chứ?"
Phùng Mạt Lỵ nói xong thì nhìn vào Dương Hạo.
"Điều kiện cô gia nhập Mạch Điền, là muốn tôi giúp cô báo thù?"
Lúc này Dương Hạo và Phùng Mạt Lỵ ngồi đối diện nhau, hắn vừa hỏi, đồng thời ánh mắt lơ đãng đảo qua đôi chân dài của Phùng Mạt Lỵ.
Vừa trắng vừa dài lại vừa thẳng!
Khiến cho ánh mắt của người ta cực kỳ khó dời khỏi nó!
"Đúng!"
Phùng Mạt Lỵ khẽ gật đầu, nàng không thèm để ý đến ánh mắt rất có tính xâm lược của Dương Hạo, thậm chí còn hơi kéo làn váy lên.
Phùng Mạt Lỵ: Thích nhìn thì nhìn cho đủ đi!
Đây là âm thanh mà Dương Hạo nghe được từ kỹ năng 'lắng nghe tiếng lòng'.
Nghe thấy âm thanh này xong, khóe miệng Dương Hạo hơi giật giật, hiển nhiên vị Phùng tổng này là một 'nhi nữ giang hồ' rất hiểu chuyện!
Thiên hạ nào có bữa trưa miễn phí!
Thái Hòa không phải một công ty nhỏ, quy mô tương đương với Mạch Điền, nếu Dương Hạo đáp ứng Phùng Mạt Lỵ, chẳng khác nào có thêm một kẻ địch mạnh mẽ.
Dương Hạo tuy có cha hack tương trợ, nhưng cũng không cần sinh sự vô cớ, hắn và Phùng Mạt Lỵ chỉ mới gặp lần đầu, vì nàng mà có thêm một kẻ địch mạnh, ít nhiều gì cũng có chút mất não, hoặc là nói thành phần đánh cược quá lớn!
Nếu Phùng Mạt Lỵ vừa đấu đá với Thái Hòa, vừa có thể khiến công ty hoạt động tốt thì còn được, nếu như chỉ coi Mạch Điền là vũ khí để báo thù, vậy Dương Hạo sẽ lỗ vốn!
Đinh!
Chúc mừng kí chủ phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên: Kế hoạch phục thù.
Nội dung: Trợ giúp Phùng Mạt Lỵ phục thù, đánh tan Giải trí Thái Hòa!
Ban thưởng: Số tiền mặt gấp đôi giá trị của Giải trí Thái Hòa!
Chú: Tính theo giá trị thị trường hiện giờ của Giải trí Thái Hòa là 5. 5 tỷ!
Khi Dương Hạo đang do dự, âm thanh của cha hack đã vang lên trong đầu hắn.
Đậu xanh!!
11 tỷ!!!
Dương Hạo yên lặng văng tục!
Tuy sau khi nhận được 66% cổ phần của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ THành, bản thân hắn đã là đại gia trăm tỷ.
Nhưng dòng tiền mặt của Dương Hạo vẫn rất có hạn, mà nhiệm vụ này lại ban thưởng 11 tỷ tiền mặt!
Cho nên, ông đây là người có cha hack phụ trợ, còn sợ gây thù oán sao?
Một Giải trí Thái Hòa nho nhỏ mà thôi!
Nhất định phải đánh!!
Thấy Dương Hạo nửa ngày không lên tiếng, Phùng Mạt Lỵ lại mở miệng nói: "Tôi có thể hiểu, vô duyên vô cớ gây thù hằn, không phù hợp với lợi ích của anh."
Đôi khi, yên lặng cũng là đáp án, loại người như Phùng Mạt Lỵ, sao có thể không nhìn ra.
Có điều, lúc này nàng đã nhìn nhầm rồi, Dương Hạo yên lặng khác với những người khác yên lặng!
Tuy ban đầu Dương Hạo cũng đang cân nhắc lợi và hại, nhưng sau đó hoàn toàn là bởi vì cha hack.
Phùng Mạt Lỵ: Mình sáng lập một công ty, sau đó ít nhất phải mất 5 năm mới có thể phát triển đến mức độ có thể đấu đá với Thái Hòa, đây là dưới tình huống thuận lợi nhất.
Phùng Mạt Lỵ: Hay là dùng mỹ nhân kế??
Phùng Mạt Lỵ: Dường như anh ta rất hứng thú với chân của mình.
Phùng Mạt Lỵ: Ừm, rất đẹp trai, không lỗ!
Phùng Mạt Lỵ: Cũng không biết anh có não hay không!
Phùng Mạt Lỵ: Loại người như anh ta, có lẽ rất khó mất não, vì một phụ nữ mà rước lấy một kẻ địch như Thái Hòa, đúng là không có lý trí!
Phùng Mạt Lỵ: Có điều, vẫn có thể thử một lần, đàn ông mà, nhiều khi đều do nửa dưới suy nghĩ!
Âm thanh vang lên không ngừng trong đầu Dương Hạo.
Dương Hạo vốn đang chuẩn bị bàn chuyện hợp tác với Phùng Mạt Lỵ, lúc này đã đổi ý.
Đối phương muốn dùng mỹ nhân kế.
Dương Hạo quyết định tương kế tựu kế!
Nếu đã chuẩn bị hợp tác, vậy tìm hiểu 'sâu' một chút cũng không quá đáng nha!
Ừm, tôi cũng muốn xem cô muốn dùng mỹ nhân kế ra sao?
Nghĩ đến đây, khóe miệng Dương Hạo hơi cong lên, nhưng vẻ mặt vẫn rầu rĩ như cũ, tựa như đang suy tư có nên hợp tác với Phùng Mạt Lỵ hay không.
"A, hơi chóng mặt, vừa rồi uống hơi nhiều."
"Chủ tịch Dương, anh có thể xoa xoa chân giúp tôi không?"
Lúc này, Phùng Mạt Lỵ bỗng nhiên lại lên tiếng, trong lúc nói chuyện, nàng trực tiếp đặt một chiếc chân dài lên đầu gối của Dương Hạo.
Hả??
Dương Hạo ngẩn người nhìn Phùng Mạt Lỵ.
Đã nói là mỹ nhân kế cơ mà?
Đây là 'bá vương ngạnh thượng cung' mà!
Chóng mặt thì liên quan mẹ gì đến xoa chân???
Đây là muốn dùng sức mạnh đúng không??!!
Dương Hạo không biết là, đây chính là tính cách của Phùng Mạt Lỵ, từ xưa đến nay, nàng vẫn luôn không phải là một cô gái quanh co lòng vòng.
Làm việc luôn thẳng thắn trực tiếp, mặc kệ chuyện gì cũng là như thế!
Nàng đã quyết định, vậy thì lập tức chấp hành!
"Ừm, uống hơi nhiều!"
"Còn thấy hơi nóng!"
Phùng Mạt Lỵ lại kéo cổ áo xuống một chút, dáng người của nàng quả thực là như siêu mẫu, bởi vì cặp chân dài quá nghịch thiên, cho nên khi đàn ông nhìn nàng thì sẽ chú ý lên đôi chân đó.
Mà trên thực tế, ngực của nàng cũng rất ổn!
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?