Tóc vàng nghiến răng nghiến lợi lái xe, Lữ Minh Triết ngồi ở hàng sau cũng cảm thấy mình đã bị đả kích!
Diệp Thư Viện chủ động 'yêu thương nhớ nhung' đã khiến hắn cảm thấy rất sốt ruột, không ngờ trong xe còn có ba mỹ nữ không thua kém gì Diệp Thư Viện, số đào hoa của Dương Hạo khiến hắn vô cùng ghen tỵ.
Mà khi Lữ Minh Triết và tóc vàng đang thương lượng đánh nổ thận của Dương Hạo, Dương tổng của chúng ta vừa cười vừa nói với bốn người Lý Mạn Ny, vừa đi vào trong Hỗ Thượng Nhân Gia.
'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' vẫn đóng vai người hầu, thật ra hắn cũng quen Diệp Thư Viện, nhưng vị MC xinh đẹp này có bối cảnh rất mạnh, cho nên dù Tần Phong treo cái danh Phú nhị đại số một Hỗ Thành, cũng không lọt vào mắt Diệp Thư Viện, hai người cũng chỉ chạm mặt trong một số hoạt động, chứ không có giao tình gì.
Mọi người ngồi trong phòng riêng, Lý Hồng Dũng mặt đầy nịnh nọt đứng ở bên cạnh để phục vụ.
Chọn món ăn xong, Dương Hạo khoát tay với Lý Hồng Dũng: "Cửa hàng trưởng, anh mau đi đi, nếu có việc thì tôi sẽ gọi anh."
"Vâng chủ tịch, nếu ngài có cần gì, cứ gọi tôi."
Lý Hồng Dũng cung kính lên tiếng rồi rời khỏi phòng.
Diệp Thư Viện liếc nhìn tin wechat, sau đó nói: "Chủ tịch Dương, tôi còn hẹn một người bạn, cùng ăn không có vấn đề gì chứ?"
Hôm nay nàng vốn đã hẹn bạn đi ăn cơm, Lữ Minh Triết là gặp được lúc nàng rời khỏi đài truyền hình, đối phương chủ động mời, cộng thêm người bạn này của nàng có thể sẽ cần nhờ vả Lữ Minh Triết, cho nên nàng mới đồng ý.
"Tất nhiên là không có vấn đề."
Dương Hạo khẽ gật đầu, Diệp Thư Viện là tiểu thư hàng thật giá thật, bạn bè của nàng tự nhiên cũng không kém được, quen biết một chút cũng coi như mở rộng quan hệ.
"Cô ấy đang bị tắc đường, chắc sẽ đến muộn."
"Không sao, chúng ta vừa trò chuyện vừa chờ."
Dương Hạo không quan tâm lắm, tiếp đó liền trò chuyện với Diệp Thư Viện về công việc ở đài truyền hình Hỗ Thành.
Ban đầu, Diệp Thư Viện còn tưởng rằng Dương Hạo muốn thông qua chủ đề này để bắt chuyện với mình, nhưng càng nói thì nàng càng cảm thấy không đúng, bởi vì Dương Hạo không phải chỉ chém gió, hắn nói chuyện rất chi tiết, giống như rất hứng thú với tất cả mọi chuyện trong đài truyền hình Hỗ Thành.
"Chủ tịch Dương, gần đây anh có hạng mục lớn nào muốn hợp tác với đài truyền hình chúng tôi sao?"
Diệp Thư Viện vẫn không nhịn được mà tò mò hỏi một câu, bởi vì thái độ mà Dương Hạo vừa thể hiện không giống như chỉ là hợp tác.
"Ừm, xem như là thế đi."
Dương Hạo gật đầu, tạm thời không nói rõ, bởi vì cha của Diệp Thư Viện là Diệp Kiến Nghiệp, một trong những cổ đông của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ THành, trước mắt đang sở hữu 15% cổ phần, là cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn.
Dương Hạo còn chưa biết thái độ của vị này với mình, cho nên không nói cho Diệp Thư Viện biết mình đã là cổ đông lớn nhất của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ THành.
Nhưng việc này cũng không gạt được, qua một thời gian ngắn nữa là Diệp Thư Viện sẽ biết.
"Tôi biết ngay mà, bảo sao chủ tịch Dương rất quan tâm đến đài truyền hình chúng tôi."
Dương Hạo không nói cụ thể, Diệp Thư Viện cũng không tiện truy hỏi, dù sao hai người cũng mới quen, vẫn chưa thân đến mức đó.
Lúc này, có người gõ cửa phòng.
Dương Hạo đáp lại: "Vào đi!"
Theo sau, Lý Hồng Dũng dẫn một cô gái cao gầy đi vào phòng.
Thật ra dùng từ 'cao gầy' để hình dung cô gái này thì không chính xác lắm, có lẽ phải là 'cực cao' !
Lý Hồng Dũng cao khoảng 1m75, cô gái này còn cao hơn Lý Hồng Dũng gần nửa cái đầu, có lẽ là trên 1m8, hơn nữa nàng còn đi giày đế bằng, chắc là không muốn để mình trông có vẻ quá cao.
1m8, trong đoàn thể nam giới cũng coi là người cao, trong đoạn thể nữ giới thì lại là hạc giữa bầy gà, ngoại trừ vận động viên bóng chuyền, bóng rổ hoặc siêu mẫu ra, rất hiếm thấy các cô gái cao trên 1m8 trong cuộc sống hàng ngày.
"Mạt Lỵ, sao lại tự đi lên rồi! Mình đã bảo sẽ xuống đón mà."
Nhìn thấy mỹ nữ 1m8 này, Diệp Thư Viện cười tủm tỉm đứng lên.
"Không cần phiền như vậy. Dù sao cũng nói tên phòng rồi."
Mỹ nữ 1m8 thuận miệng trả lời một câu, ánh mắt lại quan sát Dương Hạo và mọi người trong phòng.
"Chủ tịch Dương, đây là bạn của tôi, Phùng Mạt Lỵ."
"Mạt Lỵ, vị này là chủ tịch Dương của Truyền thông Thiên Mỹ và Giải trí Mạch Điền."
Diệp Thư Viện cười ha ha giới thiệu hai bên với nhau.
"Chủ tịch Dương, chào anh, ngưỡng mộ đã lâu."
Phùng Mạt Lỵ đi đến trước mặt Dương Hạo, vươn bàn tay trắng noãn ra.
"Xin chào! Tên của Phùng tổng cũng như sấm bên tai!"
Dương Hạo đứng dậy bắt tay với Phùng Mạt Lỵ, lời này của hắn không phải khách khí, lúc trước Dương Hạo có nhờ Lưu Thúy và Diệp Đình Đình đề cử người cho chức tổng giám đốc, hai người đều nói đến Phùng Mạt Lỵ.
Chẳng qua là lúc liên hệ thì không ai nghe máy.
Tuy không thể xác định mỹ nữ 1m8 này là Phùng Mạt Lỵ trong miệng Lưu Thúy và Diệp Đình Đình.
Nhưng đúng là hắn vừa mới nghe qua cái tên Phùng Mạt Lỵ này.
"Chủ tịch Dương quá khách khí rồi, tôi đã rời khỏi Giải trí Thái Hòa, không còn là Phùng tổng gì nữa." Phùng Mạt Lỵ lạnh nhạt đáp lại.
Nhưng câu trả lời của nàng, đã xác minh nàng chính là Phùng Mạt Lỵ trong miệng Lưu Thúy và Diệp Đình Đình.
"Một cái xưng hô mà thôi."
"Huống chi, chỉ cần cô muốn, lúc nào cũng có thể trở thành Phùng tổng mà."
Dương Hạo nhìn như chỉ nói lời khách sáo, nhưng thực tế cũng coi như đang thăm dò, xem thái độ Phùng Mạt Lỵ ra sao.
Sau khi nàng rời khỏi Giải trí Thái Hòa đã không dùng số điện thoại cũ nữa, người ngoài khó có thể liên lạc với nàng, khả năng cao là có ý nghỉ ngơi.
Giải trí Thái Hòa lễ phép mỉm cười, cũng không tiếp tục đề tài này, lại trò chuyện hai câu với Dương Hạo, sau đó mới chào hỏi Lý Mạn Ny, Tiêu Ngâm Thu và Trần Nhược Hàm.
Khi Phùng Mạt Lỵ đến, nàng chỉ biết bữa cơm này có Dương Hạo, chứ không biết còn có ba người Lý Mạn Ny, cho nên nàng hơi giật mình khi nhìn thấy ba người.
Hiện giờ, ba người này đều có danh tiếng rất cao, Lý Mạn Ny là MC xinh đẹp có chục triệu fan, Trần Nhược Hàm là tuyển thủ được yêu thích nhất trong chương trình 'Thần tượng của ta', còn Tiêu Ngâm Thu thì không cần phải nói, lúc trước bị đóng băng mà vẫn còn có thể hot, chứ đừng nói đến bây giờ đã tái xuất, danh tiếng của Tiêu nương nương vẫn rất cao trong ngành giải trí này.
Đồng thời, Phùng Mạt Lỵ cũng biết Tiêu Ngâm Thu, lúc trước Tiêu Ngâm Thu từng quay chụp một bộ phim cổ trang do Giải trí Thái Hòa đầu tư, hai người từng tiếp xúc, chẳng qua là khi đó Phùng Mạt Lỵ vẫn là tổng giám đốc của Giải trí Thái Hòa, Tiêu Ngâm Thu chỉ có thể coi là một nữ diễn viên không nóng không lạnh, thân phận và địa vị rất chênh lệch.
Chào hỏi mọi người xong, Phùng Mạt Lỵ liền ngồi xuống bên cạnh bạn thân Diệp Thư Viện, cha chú hai người là bạn, xem như là thế giao, cho nên hai người quen biết nhau từ nhỏ, vẫn luôn rất thân thiết.
Mà cha của Phùng Mạt Lỵ vốn là cổ đông lớn của Giải trí Thái Hòa, nhưng trước đây không lâu, Giải trí Thái Hòa đã xảy ra nội đấu, cổ đông thứ hai và thứ ba đã bắt tay với mấy cổ đông nhỏ khác, cướp lấy quyền khống chế công ty, Phùng Mạt Lỵ cũng chỉ có thể rời khỏi tầng quản lý của Giải trí Thái Hòa.
Sau khi rời khỏi Giải trí Thái Hòa, Phùng Mạt Lỵ định nghỉ ngơi một thời gian, nhưng đám người Thái Hòa lại được đà lấn tới, cướp quyền quản lý công ty còn chưa đủ, còn muốn thu mua cổ phần trong tay Phùng gia, đá Phùng gia ra khỏi sân.
Mà bởi vì mất quyền khống chế công ty, nên cổ phần trong tay cũng không còn nhiều ý nghĩa, cha của Phùng Mạt Lỵ cũng bán cổ phần trong tay.
Như vậy, Phùng gia coi như đã bị đá ra khỏi sân.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?