"Xin chào!"
Lý Mạn Ny cũng không có ý định kết bạn với Tần Phong, nhưng đối phương chủ động tiến lên chào hỏi, nàng cũng không tiện giả bộ không nhìn thấy, liền gật đầu một cái.
Dù sao vừa rồi nàng cũng nhắc đến đối phương trong video ngắn của mình, không tiện trực tiếp coi thường.
"Cô không phải người Hỗ Thành đúng không, vậy để tôi tận tình chủ nhà đi!"
Tần Phong cười ha ha nói, tiếp đó lại lấy điện thoại ra: "Chúng ta add wechat đi!"
Thấy đối phương ra vẻ như rất thân quen, Lý Mạn Ny nhíu mày, lễ phép từ chối: "Cảm ơn, không cần!"
Dứt lời, nàng liền cất bước đi về phía cửa khách sạn.
Thấy đối phương không nể mặt, mặt Tần Phong lập tức đen lại, hắn cau mày hô lên: "Chờ chút!"
"Mọi người đều là người cùng ngành, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, làm như vậy có tốt không?"
Tần Phong vừa nói vừa bước nhanh vài bước, đuổi kịp Lý Mạn Ny.
Không chờ Lý Mạn Ny nói chuyện, Trần Nhược Hàm đã mở miệng: "Chị Mạn Ny đã nói rõ ràng rồi, đừng dây dưa nữa được không!"
Đây là cơ hội rút ngắn quan hệ với Lý Mạn Ny, tiểu bạch hoa cân nhắc thiệt hơn xong thì lập tức ra mặt.
Tuy nàng biết Tần Phong giống như cũng có chút thế lực, còn có danh xưng 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành'.
Nhưng trong lòng tiểu bạch hoa cũng có một cây cân, nếu chuyện hôm nay rơi người trên thân người khác, nàng tuyệt đối sẽ không nhúng tay, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện!
Nhưng đây là chuyện của Lý Mạn Ny, chủ yếu là sau lưng hai người còn có Dương Hạo, cho nên dù đối phương có là Phú nhị đại số một Hỗ Thành, nàng cũng muốn đứng ra.
Tần Phong nhìn Trần Nhược Hàm một chút, vừa rồi hắn chỉ chú ý đến Lý Mạn Ny, không để ý đến tiểu mỹ nữ thanh thuần xinh đẹp này.
Nhưng hiển nhiên đối phương không có cảm tình với mình, ăn nói rất hung dữ.
Nhưng Tần Phong lại không để ý, hắn vẫn luôn rất khoan dung độ lượng với mỹ nữ.
"Em gái, có biết tôi là ai không?"
"Mọi người ở Hỗ Thành này, nhắc đến tên tôi vẫn rất hữu dụng đấy."
"Nếu cần, tôi có thể làm người dẫn đường cho hai người."
Tần Phong cười đùa tí tửng nói, những lời này của hắn có lẽ là hữu dụng với các cô gái khác.
Cho nên hắn vẫn cho rằng mình nói chuyện như vậy là không có vấn đề, mà tình huống thực tế, người ta cũng chỉ vì cái danh 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' của hắn mà thôi.
Hắn có tiền là được!
Nói chuyện ngu xuẩn thì mặc kệ hắn đi!
Lúc trước, đại đa số các cô gái mà Tần Phong quen đều có mục đích rất mạnh, hi vọng kiếm được chỗ tốt từ trên người hắn, nên không quan tâm mấy vấn đề này.
Chuyện này rất bình thường, cô nhìn trúng tiền, tất nhiên sẽ không để ý đến thứ khác.
Mà dưới hoàn cảnh xã hội bây giờ, tiền luôn chiếm cứ vị trí chủ đạo, cho nên khi một người có tiền, phần lớn khuyết điểm của người này đều bị làm nhạt đi dưới ánh sáng của tiền.
Theo lý thuyết, nếu bạn không thể chuyển hóa một năng lực nào đó thành tiền, thì sẽ bị đại đa số người cho rằng bạn là một kẻ thất bại!
Ví dụ như bạn cố gắng học tập, có thành tích tốt, thi đỗ một đại học không tệ, kết quả tốt nghiệp xong lại chỉ có thể cầm mấy ngàn đồng tiền lương.
Người khác sẽ không khẳng định thành tích học tập của bạn, trái lại sẽ khiêu khích và chế giễu, nói bạn học đại học tốt cũng có tác dụng mịa gì, còn không phải cũng cầm vài đồng lương hay không.
Hết cách rồi, dưới hoàn cảnh xã hội này, định nghĩa của thành công đã gắn chặt với tiền, đó là hai thứ không thể tách rời.
Đại đa số tình huống, chỉ cần kiếm được tiền, người khác mới cho rằng bạn thành công, bằng không mặc kệ bạn chém gió kinh người ra sao, cũng là vô dụng thôi!
Tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm không ngờ Tần Phong lại tự kỷ như vậy, khóe miệng nàng hơi cong lên, hỏi ngược lại: "Vậy anh biết tôi là ai không?"
'Thần tượng của ta' đã phát sóng, bởi vì có đám giám khảo là minh tinh đang hot như Tiêu Ngâm Thu và Đường Nhụy, nên độ hot còn rất cao.
Mà tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm được coi trọng và chiếu cố, nên nàng có rất nhiều ống kính, cộng thêm ngoại hình vốn rất đẹp, nên cũng thu hoạch được không ít fan, đã có chút danh tiếng, tài khoản TikTok đã có hơn triệu fan, trên Weibo cũng có hơn triệu fan.
Cho nên, tiểu bạch hoa mới có sức mạnh để hỏi vặn lại như vậy.
Đương nhiên, nàng hỏi như vậy cũng là muốn chế giễu Tần Phong.
Nhìn dáng vẻ của Tần Phong, cứ như là chỉ mình có fan vậy!
Mà lời nói của tiểu bạch hoa, quả nhiên đã hỏi khó Tần Phong, hắn nhíu mày, cẩn thận quan sát đối phương, ngày ngày hắn đều bạn quay video hoặc là tán gái, đương nhiên sẽ không quan tâm đến một gameshow tìm kiếm tài năng, không biết Trần Nhược Hàm cũng không có gì lạ.
Tuy nhiên, khi Tần Phong đang nghi hoặc, tóc hồng sau lưng hắn bỗng nhiên hoảng sợ nói: "Cô là Trần Nhược Hàm!"
"Là Trần Nhược Hàm thật!"
Ban đầu, tóc hồng vẫn cảm thấy Trần Nhược Hàm quen mắt, vẫn luôn yên lặng đánh giá đối phương.
Vừa rồi Trần Nhược Hàm diss lại Tần Phong, hắn lập tức nghi ra, Trần Nhược Hàm hát một bài hát rất ngọt trong chương trình 'Thần tượng của ta', phối hợp với điệu nhảy đáng yêu, thuộc về loại ngây ngơ thanh thuần mà đàn ông đều thích.
Tóc hồng từng nhiều lần lướt đến video Trần Nhược Hàm biểu diễn, cũng bị cô nàng ngây thơ thanh thuần này hấp dẫn, còn follow Trần Nhược Hàm nữa.
Không ngờ lúc này lại gặp được người thật!
"Trần Nhược Hàm là ai?"
Tần Phong mặt đầy hoài nghi nhìn về phía tóc hồng.
"Là tuyển thủ rất hot trong gameshow 'Thần tượng của ta'!"
Tóc hồng nhỏ giọng nói bên tai Tần Phong: "Giờ đang rất hot!"
"Thần tượng của ta?"
Tần Phong nhìn Trần Nhược Hàm một chút, lại nhìn Lý Mạn Ny một chút, lập tức nhớ ra chương trình này.
Bởi vì Lý Mạn Ny là MC, hơn nữa việc nàng lên làm MC cũng tạo thành tranh luận rất lớn.
Trong mắt đại đa số người, Lý Mạn Ny chỉ là một hot girl mạng, mà ấn tượng của mọi người với hot girl mạng là 'không đến được nơi thanh nhã', nàng làm MC trong đài truyền hình, trong mắt nhiều người thì chương trình này đã hạ mấy cấp bậc.
Huống chi Lý Mạn Ny làm MC cho loại chương trình được phát sóng vào khung giờ vàng của đài truyền hình Giang Thành.
Lúc trước khi tin tức truyền ra, đã có rất nhiều tranh luận, còn có rất nhiều truyền thông nói xỏ nói xiên, nói nàng tiếp nhận quy tắc ngầm, thậm chí có người nói nàng là tình nhân của lãnh đạo đài truyền hình Giang Thành.
Đủ loại lời đồn xuất hiện, tóm lại chỉ cần có lưu lượng, thì đám người làm tự truyền thông kia sẽ chém gió lên tận trời, cỏ xanh cũng có thể nói thành hoa đỏ.
Mãi đến khi chương trình phát sóng, Lý Mạn Ny mới dùng biểu hiện ưu tú của mình để đánh mặt bọn họ.
Biểu hiện của nàng không hề kém hơn những MC chuyên nghiệp kia, thậm chí bởi vì ưu thế về ngoại hình, lại có duyên với khán giả, nên đã thu hoạch được một lượng lớn fan!
Chương 612: Thế giới này quá điên (2)
Mà sau khi biết thân phận của Trần Nhược Hàm, Tần Phong lại hơi lúng túng, vừa rồi hắn còn tưởng đối phương chỉ là một cô nàng bình thường và có ngoại hình xuất chúng thôi, không ngờ người ta cũng coi như là một minh tinh.
Tần Phong vẫn luôn lên kế hoạch, để tiến bước vào ngành giải trí, tìm cơ hội tham gia các gameshow trên tivi, cũng chính vì kế hoạch này, nên hắn mới rất khách khí với Ngô Đức Hải.
Cho nên chương trình có độ hot cao như 'Thần tượng của ta', chính là thứ Tần Phong đang hướng đến.
Trần Nhược Hàm tham gia chương trình này xong, sẽ trực tiếp tiến vào ngành giải trí, ít nhiều gì cũng xem như là một minh tinh.
Mà Tần Phong vẫn chỉ là một streamer!
Tuy nói minh tinh hay streamer đều không đáng nhắc đến khi đứng trước mặt đại lão.
Nhưng địa vị xã hội của minh tinh vẫn cao hơn streamer và TikToker rất nhiều!
Bởi vậy, sau khi biết thân phận của Trần Nhược Hàm, thì Tần Phong mới lúng túng.
"Tôi cũng xem 'Thần tượng của ta', Nhược Hàm cô biểu hiện rất tốt."
"Hôm nay gặp mặt là có duyên, mọi người kết bạn đi!"
Tần Phong thay đổi thái độ, giọng điệu không còn vẻ cao cao tại thượng nữa, thậm chí còn có một chút nịnh nọt.
"Xin lỗi, tôi và chị Mạn Ny đang có việc!" Trần Nhược Hàm dứt khoát từ chối, tiếp đó kéo tay Lý Mạn Ny nói: "Chị Mạn Ny, chúng ta đi thôi!"
"Ừm!"
Lý Mạn Ny khẽ gật đầu, biểu hiện vừa rồi của Trần Nhược Hàm khiến nàng lau mắt mà nhìn, hơn nữa nàng không ngờ một cô bé nhu nhu nhược nhược như Trần Nhược Hàm lại đứng ra bảo vệ mình.
Mà khi hai người chuẩn bị đi ra cửa khách sạn, Dương Hạo vừa hay tiến vào trong khách sạn, bởi vì đến gặp cô em vợ Lý Mạn Ny, nên hắn không dẫn chị em Bạch Vân và Bạch Tuyết theo, mà chỉ đi một mình.
"Anh rể!"
"Chú Dương!!"
Lý Mạn Ny và Trần Nhược Hàm đều nhìn thấy Dương Hạo trước, tiếp đó cả hai đều mừng rỡ kêu lên.
Nghe thấy hai người kêu lên, Tần Phong và tóc hồng, tóc húi cua đều đưa mắt nhìn sang.
Tiếp đó, ba người đều ngây ngẩn cả người!
Tần Phong vô thức nắm chặt nắm đấm, khóe miệng co giật vài cái: "Lại là tên này??"
Hôm qua Tần Phong bị lừa thảm, 11 triệu trôi theo dòng nước thì cũng thôi, bây giờ lại bị toàn bộ dân mạng khiêu khích và chửi rủa.
Bằng không hắn cũng không đến tìm chủ của công ty quan hệ xã hội.
Kết quả, oan gia ngõ hẹp.
Lúc này dĩ nhiên lại gặp mặt, nhưng tình hình bây giờ đã khác với hôm qua, Tần Phong đã biết đại khái về nội tình của Dương Hạo.
Người ta là chủ của Truyền thông Thiên Mỹ và Giải trí Mạch Điền, lại thu mua tập đoàn quản lý ăn uống Hỗ Thượng Nhân Gia, là đại lão hàng thật giá thật, còn có địa vị cực cao trong ngành giải trí!
Tần Phong tuy treo cái danh 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành', giá trị con người ở trên mạng là mấy chục tỷ, nhưng hắn tự biết tình hình của mình, căn bản không cùng một đẳng cấp với Dương Hạo.
Cho nên cho dù ăn quả đắng, hắn cũng không dám nghĩ đến báo thù, bởi vì hắn biết mình không có thực lực báo thù.
Nếu như thật sự đi trả thù đối phương, nói không chừng mình sẽ thảm hại hơn, bởi vậy lúc này nhìn thấy Dương Hạo, tâm trạng của hắn cực kỳ phức tạp.
Có một loại cảm giác bất lực khi kẻ thù ở trước mặt, mà mình lại không đánh lại đối phương!
Nhưng tâm trạng kích động vẫn khó áp chế, dù sao hôm qua cũng chịu thiệt trong tay đối phương.
Cho nên trong lúc nhất thời, Tần Phong lại ngây người, không biết phải đối mặt với Dương Hạo thế nào.
"Tần thiếu gia, lại gặp mặt rồi! Chúng ta rất có duyên đấy!"
Dương Hạo cũng bất ngờ khi nhìn thấy Tần Phong ở đây, nhưng hắn cũng không có gánh nặng gì trong lòng, liền cười ha ha chào hỏi Tần Phong.
"Đúng vậy! Không ngờ lại gặp lại chủ tịch Dương nhanh như vậy!"
Tần Phong cười khổ gật đầu, tiếp đó nhỏ giọng oán trách: "Chủ tịch Dương, hôm qua anh không nói mình là chủ của Hỗ Thượng Nhân Gia!"
"Cậu cũng không hỏi mà!" Dương Hạo nhún vai.
"Được rồi! Đúng là tôi không hỏi!"
Tần Phong không phản bác được, đây không phải vấn đề có hỏi hay không, mà là hắn căn bản không nghĩ đến khả năng này.
Dương Hạo cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, liền thuận miệng hỏi một câu: "Mạn Ny, Nhược Hàm, hai em quen Tần thiếu gia à?"
"Không quen!"
Trần Nhược Hàm quả quyết lắc đầu, lại ra vẻ ủy khuất nói: "Em và chị Mạn Ny đi ra khỏi thang máy, anh ta liền tiến lên chào hỏi. '
Dương Hạo gật đầu, lập tức hiểu đại khái.
"Chủ tịch Dương, là hiểu lầm! Tôi chỉ muốn chào hỏi hai vị minh tinh mà thôi!" Tần Phong vội vàng giải thích: "Chẳng mấy khi được gặp minh tinh ngoài đời, cho nên muốn lên xin chụp ảnh và ký tên! Nhưng tôi còn chưa được toại nguyện, thì ngài đã đến!"
"Ký tên, chụp ảnh? Không ngờ Tần thiếu gia còn theo đuổi thần tượng nữa!"
Dương Hạo tự nhiên biết Tần Phong chém gió, liền cười cười vỗ vỗ lên bả vai của hắn.
Tần Phong đáp: "Chương trình 'Ta và thần tượng' quá hot mà! Tôi vẫn luôn theo dõi!"
Dương Hạo lại cười: "Ta và thần tượng? Chỉ sợ Tần thiếu gia xem phải hàng dỏm rồi!"
Lúc trước đã nói, Tần Phong căn bản không quan tâm cái gameshow 'Thần tượng của ta' này, vừa rồi cũng chỉ nghe tóc hồng nói một lần, liền nghe 'Thần tượng của ta' thành 'Ta và thần thượng'.
Lúc này vốn định tự cứu, kết quả lại nói sai cả tên chương trình!
Tốc hồng vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở Tần Phong: "Tần thiếu gia, là 'Thần tượng của ta'!"
"Đúng đúng, là 'Thần tượng của ta'."
Tần Phong vội vàng uốn nắn lại.
Thấy thế, Dương Hạo lại cười ha ha nói: "Cái này không quan trọng!"
"Có fan ưu tú như Tần thiếu gia xem, có vẻ như chương trình này của chúng tôi vẫn rất hot nhỉ!"
"Tần thiếu gia muốn ký tên và chụp ảnh chung đúng không, không có vấn đề!"
"Mạn Ny, Nhược Hàm, hai em ký tên cho Tần thiếu gia đi!'
"Về phần chụp ảnh chung, thì để hai người bọn anh chụp chung là được là được!"
Dương Hạo phất tay thu xếp.
Hắn và Tần Phong cũng không có thù oán sâu đậm gì, tối hôm qua đối phương chủ muốn trang bức trước mặt hắn mà thôi.
Kết quả Tần Phong còn không trang bức được, mà còn bị toàn bộ internet chế giễu.
Dưới tình cảnh này, Dương Hạo cảm thấy cần trấn an đối phương một chút, chụp tấm ảnh cũng không có vấn đề gì.
Đương nhiên, Dương Hạo cũng có mục đích khác, trước mặt dư luận trên mạng tuy đang có lợi với hắn, nhưng cũng có không ít ngôn luận công kích hắn.
Cho nên, nếu hai người trong cuộc có thể chụp chung một tấm ảnh, những âm thanh chửi rủa kia tự nhiên sẽ biến mất.
Xem đi, hai người trong cuộc đã hòa giải rồi!
Mọi người còn tranh luận cái rắm gì!
"Chụp ảnh với chủ tịch Dương à! Vậy thì đúng là vinh hạnh!"
Tần Phong còn có thể nói gì chứ, tuy trong lòng không quá tình nguyện chụp chung với 'kẻ thù' Dương Hạo này, nhưng đối phương đã chủ động nói ra, hắn cũng không tiện từ chối.
Thế là, hai người hôm qua còn đối chọi gay gắt, bây giờ lại đứng chung với nhau, tóc hồng thì cầm điện thoại chụp cho hai người.
Nhưng khi chụp ảnh, tóc hồng chỉ cảm thấy hoảng hốt, hôm qua rõ ràng còn là kẻ thù, hôm nay liền kề vai sát cánh chụp ảnh với nhau.
Chỉ có thể nói, thế giới này quá cmn điên!
Chương 613: Anh rể, cảm ơn anh
Tần Phong vốn định chụp chung với mỹ nữ, kết quả chỉ lấy được một tấm ảnh chụp chung với Dương Hạo, tiếp đó chỉ có thể hâm mộ nhìn Lý Mạn Ny và Trần Nhược Hàm kéo tay Dương Hạo rời đi.
A, đây mới là cuộc sống của đại lão!
Nhìn chất lượng mỹ nữ bên cạnh người ta kìa!
Không đúng, vừa rồi Lý Mạn Ny gọi Dương Hạo là anh rể??
Tần Phong chợt nhớ đến cách gọi Dương Hạo của Lý Mạn Ny, nói cách khác, quan hệ của hai người không như hắn nghĩ, mà là họ hàng.
Nếu như vậy, mình vẫn còn cơ hội nha!
Nghĩ đến đây, Tần Phong không khỏi nở nụ cười.
"Vừa rồi Lý Mạn Ny gọi chủ tịch Dương là anh rể đúng không?"
Tần Phong quay sang chứng thực với tóc hồng.
"Đúng!" Tóc hồng gật đầu.
Tóc húi cua ở bên cạnh cũng gật đầu một cái: "Ừm, tôi cũng nghe thấy!"
"Vậy thì tốt rồi! Bắt đầu từ hôm nay, tôi chuẩn bị theo đuổi Lý Mạn Ny!"
Tần Phong sờ cằm, mặt đầy khao khát nói: "Nếu như có thể trói được Lý Mạn Ny, sau này không chỉ có thêm một cô vợ hình tượng và năng lực xuất chúng, mà còn có thêm một ông anh rể là tỷ phú!"
"A... Tần thiếu gia, có một câu tôi không biết nên nói hay không. . ." Tóc hồng hơi do dự.
"Nói đi! Lằng nhà lằng nhằng!" Tần Phong lườm hắn một cái.
"Tuy Lý Mạn Ny gọi chủ tịch Dương là anh rể, nhưng tôi cảm thấy quan hệ của hai người họ không chỉ dừng lại ở giới hạn đó."
"Hả?" Tần Phong nhướng mày: "Ý của cậu là, không phải anh rể?"
"Ý tôi không phải thế." Tóc hồng lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Tần thiếu gia, có một loại khả năng, vừa là anh rể, vừa là tình nhân!"
"Hử??"
Khóe miệng Tần Phong co quắp vài cái, vừa rồi hắn quá ngây thơ, không nghĩ đến khả năng này.
Hắn lại nhớ lại thái độ của Lý Mạn Ny khi nhìn thấy Dương Hạo, cùng với hành động thân mật khi rời đi của hai người.
Quan hệ của hai người này có khả năng không tầm thường thật.
Tần Phong nhíu chặt lông mày.
Đây là ăn cả chị lẫn em à!
Quả nhiên, đại lão đều biết chơi!!
Tần Phong lại nhịn không được mà yên lặng cảm khái.
"Bảo sao Lý Mạn Ny có thể làm MC của 'Thần tượng của ta'!"
Tần Phong cảm khái một câu, tiếp đó quay sang vỗ vai tóc hồng, nói: "Cậu cảm thấy Trần Nhược Hàm kia thì sao? Cũng rất xinh đẹp."
Tần Phong quyết định lùi một bước, không có Lý Mạn Ny thì Trần Nhược Hàm cũng không tệ.
Cô bé này đã coi như một minh tinh, ngoại hình rất tốt, tìm một người bạn gái như vậy cũng rất có mặt mũi, lại có trợ giúp với sự nghiệp của mình.
"Tần thiếu gia, tôi cảm thấy Trần Nhược Hàm và chủ tịch Dương cũng có quan hệ không tầm thường. . ."
Lúc này, tóc húi cua lại mở miệng: "Ừm, tôi cũng cảm thấy như vậy!"
Tóc hồng liên tục gật đầu: "Vừa rồi Trần Nhược Hàm trực tiếp kéo tay chủ tịch Dương, đầu cũng nhích lại gần bả vai anh ra, vừa nhìn đã thấy quan hệ không tầm thường!"
"Như vậy tất cả cô gái tôi nhìn trúng, đều có quan hệ với anh ta đúng không??"
Tần Phong trực tiếp hết ý kiến.
Trong mắt toát ra vẻ hâm mộ, Tần Phong lăn lộn trong giới streamer, cũng gặp quá nhiều mỹ nữ, hắn vốn cho rằng mình đã miễn dịch với mỹ nữ rồi.
Nhưng hôm nay hắn mới phản ứng lại, không phải hắn miễn dịch với mỹ nữ, mà là ngoại hình của các cô nàng streamer kia quá giống nhau, nhìn nhiều cũng thấy chán.
Nhưng từ Chu Tử Tinh ngày hôm qua đến Lý Mạn Ny và Trần Nhược Hàm ngày hôm nay, đều là mỹ nữ tự nhiên, hơn nữa còn là loại hình khác biệt, các nàng rất có lực hấp dẫn với Tần Phong.
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên mặc âu phục kaki bước nhanh vào khách sạn.
Người này nhìn thấy Tần Phong thì bước nhanh hơn, sau đó vẫy vẫy tay: "Tần thiếu gia, xin lỗi, tôi đến muộn."
Người này tên là Chung Văn Phong, là chủ một công ty quan hệ xã hội.
"Máy bay delay, bằng không đã đến từ một tiếng trước rồi."
Chung Văn Phong vừa giải thích vừa móc thuốc mời Tần Phong.
"Ừm, lên lầu nói chuyện đi!"
Thật ra Tần Phong đã đặt phòng riêng ở khách sạn Hào Đình.
Để tỏ lòng tôn trọng Chung Văn Phong, nên hắn mới chờ ở đại sảnh.
Một đoàn người đi lên lầu, ngồi xuống.
Chung Văn Phong có vẻ như bị nghiện thuốc khá nặng, hắn hút hết một điếu lại châm điếu khác, lúc này mới lên tiếng: "Tần thiếu gia, tôi cũng đã tìm hiểu qua về chuyện của cậu rồi."
"Thật ra kết quả tốt nhất vẫn là hai bên thương lượng, nhìn xem có thể bắt tay với nhau không."
"Tôi đã tìm hiểu về đối phương, anh ta không chỉ là chủ của Truyền thông Thiên Mỹ và Giải trí Mạch Điền, mà còn có không ít sản nghiệp khác!"
"Tổng tài sản có thể vượt quá 20 tỷ, Tần thiếu gia hiểu ý nghĩ của con số này hơn tôi!"
"Đây không phải vấn đề có đánh lại không, mà một người như Dương Hạo, nên làm bạn thì tốt hơn."
Thật ra Chung Văn Phong và Tần Phong đã hợp tác vài lần, hai người tương đối quen thuộc, có thể coi như bạn bè.
Bởi vậy Chung Văn Phong nói rất thành khẩn, không hề lừa Tần Phong nện tiền để làm gì, cũng coi như có lương tâm.
Đương nhiên, hắn cũng có ý nghĩ của mình.
Chung Văn Phong làm quan hệ xã hội, khách hàng chủ yếu là người trong ngành giải trí, hắn đương nhiên muốn giữ gìn quan hệ với Dương Hạo, đối phương chính là đại lão trong ngành giải trí này, sau này còn có nhiều cơ hội hợp tác với nhau.
So với Tần Phong, có lẽ hắn có thể kiếm nhiều tiền hơn rất nhiều từ người Dương Hạo, cho nên hắn khuyên Tần Phong hòa giải với Dương Hạo, cũng coi như đang trải đường để cho bản thân phát triển!
Tần Phong gật đầu, biểu thị tán đồng: "Anh Chung, vậy theo anh thì tôi nên làm gì? Thật ra tôi vừa mới gặp Dương Hạo, khoảng 5 phút trước ở dưới lầu."
"Hả? Chủ tịch Dương cũng ở đây à??" Chung Văn Phong rất giật mình, tiếp đó lại hỏi: "Hai người vừa nói gì?"
"Cũng không nói gì, còn chụp chung một tấm!"
Tần Phong nói xong thì đưa ảnh chụp ra cho Chung Văn Phong xem.
"Có vẻ rất thân mật nhỉ!"
Thấy ảnh chụp xong, Chung Văn Phong lại cười lên: "Tôi cảm thấy chúng ta có thể đi theo con đường bắt tay với nhau."
"Tần thiếu gia, hay là cậu nhận chủ tịch Dương làm đại ca đi, sau đó chúng tôi sẽ tung tin, cảnh tượng ngày hôm qua chỉ là một màn kịch của hai người để mở rộng lực ảnh hưởng của Hỗ Thượng Nhân Gia."
"Đến khi đó sẽ không còn ai chế giễu cậu, cũng không ai nói cậu ỷ thế hiếp người nữa. . ." Chung Văn Phong đề nghị.
Chương 614: Anh rể, cảm ơn anh (2)
"Nhận chủ tịch Dương làm đại ca??"
Khóe miệng Tần Phong giật giật vài cái, tiếp đó rơi vào trầm tư, một lúc sau mới mở miệng: "Coi như tôi đồng ý, anh ta có đồng ý không? Tôi cảm thấy anh ta không có ấn tượng tốt với tôi! Huống chi, anh ta cũng không nhận được lợi ích gì từ việc này!"
Thật ra sau khi Tần Phong biết thân phận của Dương Hạo, hắn cũng đã sợ rồi, hắn ít nhiều gì cũng từng thấy việc đời, càng biết sự khủng bố của tư bản!
Loại đại lão có giá trị con người mấy chục tỷ như Dương Hạo, quả thực không phải người mà hắn có thể đối kháng, cho nên phương án giải quyết tốt nhất chính là hòa giải.
Nếu như đối phương có thể nhận hắn làm em, hay đàn em gì đó, vậy hắn sẽ nhận được rất nhiều lợi ích, dù sao Tần Phong cũng đang muốn tiến vào ngành giải trí.
Nếu như chủ của Giải trí Mạch Điền và Truyền thông Thiên Mỹ là đại cả của mình, như vậy tiến vào ngành giải trí là chuyện dễ như trở bàn tay!
Cho nên chuyện này không phải là hắn có đồng ý hay không, mà là Dương Hạo có đồng ý hay không!
"Đại ca không được, vậy có thể nhận sư phụ! Đương nhiên, vẫn phải xem ý nghĩ của Tần thiếu gia!"
Chung Văn Phong lại bổ sung: "Nếu như cậu chỉ muốn quan hệ xã hội bình thường, vậy bên tôi cũng không có vấn đề. Chẳng qua là... Truyền thông Thiên Mỹ và Giải trí Mạch Điền cũng có bộ phận PR, bọn họ quan hệ xã hội rất mạnh, đến khi đó song phương sẽ phải chiến đấu trên internet, có thể thắng hay thua thì tôi cũng không dám hứa chắc."
Nghe Chung Văn Phong nói xong, Tần Phong lại rơi vào trầm tư.
Nhận sư phụ có vẻ khá ổn, thật ra trong giới này rất lưu hành việc bái sư, ví dụ như hắn cũng nhận mấy đồ đệ.
Chỉ là đồ đệ của hắn không quá nghiêm chỉnh, đều là nữ đồ đệ.
Lại có quan hệ không thể miêu tả với hắn, Tần Phong cho các nàng danh phận đồ đệ, cũng là vì giúp các nàng tăng fan mà thôi.
Đồng thời những đồ đệ này của hắn cũng là nữ streamer của công ty, lợi ích của song phương là một.
Nhưng nếu như hắn bái Dương Hạo làm sư phụ thì lại khác, vừa nhìn đã biết đối phương không phải tên biến thái thích đàn ông.
Huống chi Tần Phong cũng không có ý định bán bờ mông của mình, của cải của hắn tuy không bằng Dương Hạo, nhưng cũng coi như kẻ có tiền, còn không đến mức làm chuyện đó.
Tần Phong yên lặng cân nhắc lợi và hại trong đó, nếu như có thể bái Dương Hạo làm sư phụ thật, thì cũng là một việc rất tốt.
Dù sao sư phụ cũng chẳng khác gì chỗ dựa, có một chỗ dựa như Dương Hạo, không chỉ có thể giải quyết chuyện trước mắt, mà còn rất có lợi cho con đường phát triển của hắn sau này.
Huống hồ hắn cũng thật sự muốn học vài thứ từ Dương Hạo!
Không sai, chính là học tán gái!
Bên cạnh Dương Hạo có nhiều mỹ nữ cực phẩm như vậy, hắn rất muốn biết vì sao Dương Hạo lại làm được!
Nếu như Dương Hạo có thể truyền thụ cho hắn, vậy cũng coi như truyền đạo thụ nghiệp rồi.
"Bái sư cũng được! Chỉ là, chủ tịch Dương chưa chắc đã nhận!"
Tần Phong khẽ lắc đầu, hắn và Dương Hạo không thân cũng chẳng quen, hơn nữa còn có việc hôm qua, người ta có thể nhận hắn làm đồ đệ sao?
"Chỉ cần Tần thiếu gia nguyện ý, tôi sẽ nghĩ biện pháp."
Chung Văn Phong tràn đầy tự tin mà vỗ vỗ ngực, lại bổ sung: "Nhận đại ca có lẽ rất khó, nhưng bái sư thì vẫn có khả năng, chỉ cần Tần thiếu gia có thành ý, chuyện này vẫn có tỷ lệ thành công."
"Được! Chỉ cần anh ta nguyện ý, tôi sẽ bái."
Tần Phong hạ quyết tâm, tiếp đó lại hỏi Chung Văn Phong: "Vậy bây giờ tôi nên làm gì?"
"Ừm. . . Cậu nói Dương Hạo đang ở khách sạn đúng không! Vậy bây giờ chúng ta sẽ hành động, cậu nghe tôi chỉ huy, khả năng cao sẽ thành công. . ." Chung Văn Phong lại châm điếu thuốc, tiếp đó vừa nuốt mây nhả khói, vừa nói kế hoạch của mình.
Trên lầu.
Dương Hạo đến phòng của Lý Mạn Ny.
Trần Nhược Hàm tự nhiên cũng đi theo.
"Nhược Hàm, sao em biết anh sẽ đến khách sạn? Là Mạn Ny gọi em xuống đón anh?"
Dương Hạo không bất ngờ khi nhìn thấy Lý Mạn Ny ở đại sảnh, bởi hắn đã gửi wechat cho đối phương.
Tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm cũng ở đó, thì khiến hắn hơi bất ngờ, bởi vì hắn căn bản không gửi wechat cho đối phương, lần này Dương Hạo dự định gặp cô em vợ Lý Mạn Ny trước, tiếp đó lại đi thăm tiểu mỹ nhân Trần Nhược Hàm.
Kết quả kế hoạch không theo kịp biến hóa.
Mà lời nói của Dương Hạo lại làm cho mắt của Lý Mạn Ny sáng lên, lúc trước nàng cho rằng Dương Hạo cũng nói cho Trần Nhược Hàm biết, cho nên còn thấy hơi mất mát.
Vốn cho rằng mình được đối xử đặc thù, kết quả lại là đối xử bình đẳng.
Nhưng bây giờ Dương Hạo lại hỏi vì sao Trần Nhược Hàm lại xuất hiện ở đại sảnh, rõ ràng là không báo cho đối phương biết.
Nói cách khác, nàng đúng là được đối xử đặc biệt!
Trong lòng nhất thời ấm áp.
Trần Nhược Hàm biết chuyện này không gạt được Dương Hạo, dứt khoát thẳng thắn: "Là mẹ nói cho em biết. Mẹ nói trưa nay chú Dương sẽ đến khách sạn!"
"Ra vậy!"
Dương Hạo cười gật đầu, thật ra hắn cũng đoán được, bởi vì mình đã nói với Trần Hải Âu là trưa nay sẽ đến bên này.
"Vậy em về phòng trước đi, lát nữa anh sẽ qua tìm em, bây giờ anh có chuyện làm ăn muốn bàn với Mạn Ny!"
Dương Hạo cũng không vòng vo, mà khoát tay với tiểu bạch hoa.
"Vâng! Vậy hai người nói chuyện đi!"
Trong lòng tiểu bạch hoa dù hơi mất mát, nhưng trên mặt vẫn tươi cười rạng rỡ, không hề biểu hiện ra ngoài.
Nàng cũng biết Lý Mạn Ny có một vị trí rất đặc thù trong lòng Dương Hạo, hiện giờ nàng vẫn không so sánh được.
Thế là, tiểu bạch hoa hiểu chuyện rời đi.
Sau khi nàng đi, trong phòng chỉ còn Dương Hạo và Lý Mạn Ny.
Khi Trần Nhược Hàm còn ở đây, Lý Mạn Ny cũng không cảm thấy gì, Trần Nhược Hàm vừa đi, Lý Mạn Ny lại cảm thấy hơi khẩn trương.
Nàng và Dương Hạo không phải lần đầu ở chung, nhưng là lần đầu tiên ở chung trong phòng khách sạn.
Khách sạn vốn có thuộc tính đặc thù, không khí nơi này và trong nhà là không giống nhau, nhất là trên kệ còn bày mấy hộp 'ba con sói'.
Lý Mạn Ny vốn không quá để ý đến mấy thứ này, thế nhưng sau khi Trần Nhược Hàm rời đi, ánh mắt nàng không tự chủ được mà lướt qua nơi đó, luôn cảm thấy những thứ này quá chói mắt.
Dương Hạo vốn cũng không để ý, nhưng ánh mắt của cô em vợ Lý Mạn Ny vẫn luôn liếc qua bên kia, khiến cho hắn cũng nhìn lướt qua, tiếp đó liền nhìn thấy mấy hộp 'ba con sói'.
Dương Hạo mở miệng nói đùa: "Mấy công ty này tìm em làm quảng cáo à?"
Hiện giờ Lý Mạn Ny cũng là một hot girl mạng có chục triệu fan, rất nhiều công ty mời nàng đóng quảng cáo, cho nên Dương Hạo nói vậy cũng không sai.
"A?"
Lý Mạn Ny đỏ mặt, tiếp đó vội vàng lắc đầu: "Không có, em không nhận mấy loại việc này!"
Trong miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng Lý Mạn Ny lại đang oán thầm: Người ta còn chưa từng dùng qua, sao có thể quảng cáo cho nó chứ.
"Chỉ đùa thôi mà!" Dương Hạo cười ha ha một tiếng, tiếp đó lại đổi chủ đề: "Làm MC trên tivi thấy thế nào?"
"Rất tốt!"
Nói đến công việc, Lý Mạn Ny lập tức nở nụ cười xán lạn: "Anh rể, anh cũng biết giấc mơ của em là làm MC! Cảm ơn anh đã giúp em hoàn thành ước mơ!'
Nghe vậy, khóe miệng Dương Hạo hơi cong lên: "Chỉ nói cảm ơn thôi à?"
Chương 615: Anh rể, vậy chúng ta sống thật tốt nha!
"A?"
Lý Mạn Ny chớp chớp đôi mắt đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra vẻ thẹn thùng.
Nàng tự nhiên hiểu ý của Dương Hạo, mặc dù biết quá nửa là nói đùa.
Nhưng thật ra Lý Mạn Ny vẫn luôn cảm thấy mình nợ anh rể, từ khi nàng lên cấp ba, anh rể đã giúp nàng đóng đủ thứ tiền học hành, học thêm, gia sư. . .
Sau khi lên đại học, anh rể cũng là người gánh chịu chi phí sinh hoạt cho nàng, tuy lần nào cũng là chị gái Lý Mạn Thù đến đưa tiền, nhưng Lý Mạn Ny lại không ngốc, chị gái nàng làm gì có tiền, chẳng phải tiền của anh rể sao.
Sau này đi làm việc, nếu không có Dương Hạo nâng đỡ và bật đèn xanh, sao nàng có thể trở thành MC của 'Thần tượng của ta' chứ.
Có thể nói, không có Dương Hạo thì sẽ không có nàng của ngày hôm nay!
Cho nên, cảm ơn đúng là không thể chỉ nói miệng mà thôi!
Bởi vậy, cho dù Dương Hạo đang nói đùa, nhưng Lý Mạn Ny vẫn để trong lòng.
Nàng hít sâu một hơi, tiếp đó ngẩng đầu nhìn vào mắt Dương Hạo, bỗng nhiên duỗi đôi tay ra, ôm lấy hắn.
"A?"
Lần này đến lượt Dương Hạo ngơ ngác.
Vừa rồi hắn chỉ đùa một câu mà thôi.
Không ngờ cô em vợ này lại coi là thật.
"Anh rể, thật ra em vẫn luôn cực kỳ thích anh!"
Lý Mạn Ny tựa đầu và vai Dương Hạo, dưới loại hoàn cảnh này, nàng không nhìn thấy mắt của Dương Hạo, Dương Hạo tự nhiên cũng không nhìn thấy nàng.
Cho nên Lý Mạn Ny mới to gan nói ra lời trong lòng.
Lý Mạn Ny lại nói: "Anh rể, sau này chúng ta cùng chăm sóc nhau có được không?"
"Ừm, được!"
Ngây người giây lát, Dương Hạo đưa tay vỗ nhẹ lên lưng Lý Mạn Ny.
Đối với cô em vợ trẻ tuổi xinh đẹp của mình, hắn có thể nói là 'ham muốn đã lâu', nhưng Dương Hạo vẫn luôn không ra tay được.
Chủ yếu vẫn là quá thân quen.
Có đôi khi chính là như vậy, quá thân quen lại không tiện ra tay.
Đương nhiên, Dương Hạo cũng có trở ngại trên tâm lý và.
Dù sao Lý Mạn Ny cũng là em gái của vợ cũ Lý Mạn Thù.
Trong một thời gian rất dài, hắn chỉ coi Lý Mạn Ny là em gái của mình!
Thậm chí có thể nói, hắn đã nhìn Lý Mạn Ny lớn lên, cho nên nếu như thật sự ra tay với Lý Mạn Ny, trong lòng hắn sẽ có một loại cảm giác tội lỗi.
Nhưng theo thời gian trôi qua.
Tài phú không ngừng tăng lên.
Chướng ngại tâm lý của Dương Hạo cũng từ từ biến mất.
Lúc này, Lý Mạn Ny lại chủ động ôm hắn, tuy hắn cũng hơi giật mình, nhưng trong lòng vẫn có thể tiếp nhận, thậm chí là có chút mừng thầm.
Cuối cùng, quan hệ của hai người cũng tiến lên một bước quan trọng nhất!
Mà khi Dương Hạo đang suy nghĩ lung tung, Lý Mạn Ny tựa vào bả vai hắn chợt ngẩng đầu lên, tiếp đó nàng nhón chân lên, hơi mở môi đôi nhỏ, in lên môi Dương Hạo.
Lý Mạn Ny hiển nhiên là không có kinh nghiệm gì, nàng chỉ in bờ môi lên môi Dương Hạo, sau đó liền không biết làm gì nữa.
Dương Hạo lại giật nảy mình với hành động bất ngờ này của Lý Mạn Ny, hắn cho rằng cô em vợ cũng chỉ ôm một cái mà thôi, không ngờ lại còn chơi lớn như vậy!
Tuy cảm thấy bất ngờ, nhưng lão tài xế của kinh nghiệm phong phú như tự nhiên sẽ không ngại hướng dẫn người mới như Lý Mạn Ny.
Thế là, dưới sự dẫn dắt của Dương Hạo, người mới có năng lực học tập rất mạnh như Lý Mạn Ny đã dần dần nắm giữ được yếu quyết trong đó, đồng thời bắt đầu sử dụng thành thạo.
Ô ô !!
"Anh rể!"
"Đừng!!!"
Vài phút sau, Lý Mạn Ny bỗng nhiên dùng sức đẩy Dương Hạo ra.
Gò má nàng đỏ bừng, thở hồng hộc.
Hôn môi là thứ Lý Mạn Ny mong chờ.
Nhưng nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý cho bước tiếp theo.
Thế nhưng bàn tay của Dương Hạo lại có tính xâm lược cực mạnh, nó đi từ trên xuống dưới, không cẩn thận đã leo lên nơi khiến Lý Mạn Ny cảm thấy thẹn thùng.
"A. . ."
"Khụ khụ. . ."
Dương Hạo lúng túng ho khan hai tiếng, thật ra hắn cũng không cố ý, chỉ là 'như một thói quen' mà thôi.
Hôn hôn, hắn có thói quen tiến hành bước kế tiếp, phải biết, Dương Hạo có kỹ năng Vô Ảnh Chỉ.
Chị em Vương Tuyết Như, Vương Tĩnh Như, và Di Bảo, Mạnh Trà Trà, vân vân... đều rất yêu thích kỹ năng này.
Cho nên Dương Hạo mới vô thức dùng Vô Ảnh Chỉ, chẳng qua là hắn không nghĩ đến đối tượng hôm nay là Lý Mạn Ny.
Cô em vợ này của mình mới chỉ hôn môi lần đầu, loại chuyện này vẫn hơi quá với nàng.
Cần tiến hành chậm rãi, từ từ.
"Đúng rồi, em muốn ăn gì không? Lần này anh đến Hỗ Thành, lại mua một công ty ăn uống, chính là công ty mẹ của Hỗ Thượng Nhân Gia. Có muốn đi nếm thử không?"
Dương Hạo mặt rất dày, mắt thấy Lý Mạn Ny còn đang rất lúng túng, hắn trực tiếp chuyển chủ đề.
"Được! Em cũng thấy tin trên mạng. Vừa rồi em còn quay video ngắn về sự kiện đó nữa! EM cũng muốn nếm thử đồ ăn của Hỗ Thượng Nhân Gia, không biết có ngon không!"
Lý Mạn Ny hơi sửa sang lại quần áo xốc xếch, tiếp đó cố gắng để giọng nói của mình bình thản hơn chút.
Tuy nhiên, dù sao mặt nàng cũng mỏng, lúc nói chuyện còn không dám nhìn vào mắt Dương Hạo.
Đinh!
Chúc mừng kí chủ!
Tiến độ công lược boss đại tăng lên đến 80%!
Hệ thống ban thưởng: Thẻ sản nghiệp cao cấp x1!
Đúng lúc này, âm thanh của cha hack bỗng nhiên vang lên trong đầu Dương Hạo.
Cmn!
Dĩ nhiên lại là thẻ sản nghiệp cao cấp!!
Gần đây, tần suất cha hack lên tiếng đã giảm dần, ban thưởng tự nhiên cũng ít đi.
Đương nhiên, Dương Hạo cũng vô cùng hài lòng với cuộc sống bây giờ.
Hắn là một người dễ thỏa mãn.
Lúc không có cha hack, có khổ gì mà chưa từng ăn chứ!
Mỗi ngày đều phải giao hàng mười mấy tiếng, lúc đó khổ hay là bây giờ khổ??
So sánh ra, ban thưởng hay không đã không quan trọng nữa, coi như cha hack biến mất, mình cũng là người có giá trị gần 20 tỷ.
Còn có gì mà không biết đủ chứ!
Có điều, thẻ sản nghiệp cao cấp vẫn làm Dương Hạo hưng phấn không thôi!
Đây là lần đầu tiên hắn nhận được thẻ sản nghiệp cao cấp.
Phải biết, dựa theo thiết lập của cha hack, thẻ sản nghiệp cao cấp đối ứng với sản nghiệp từ 10 tỷ - 100 tỷ!
Hiện giờ, tổng tài sản của Dương Hạo còn chưa đến 20 tỷ, nói cách khác, tấm thẻ sản nghiệp cao cấp này có thể làm giá trị con người của hắn tăng lên gấp đôi, thậm chí là gấp mấy lần!
Bởi vậy, Dương Hạo tự nhiên là rất kích động.
"Anh rể, anh sao thế?"
Dương Hạo bỗng nhiên tỏ ra hưng phấn, làm cho Lý Mạn Ny hơi hoài nghi, nên mở miệng hỏi thăm một câu.
"Không có gì, anh chỉ cảm khái mà thôi!"
"Thật ra anh cũng luôn thích em, chỉ là quan hệ của chúng ta. . . cho nên chỉ có thể chôn sâu xuống đáy lòng!"
"Không ngờ có một ngày em lại chủ động chọc thủng tầng cửa sổ này!"
"Nghĩ đến đây, anh lại thấy vui vẻ."
Dương Hạo nói như vậy cũng không tính là nói dối, nhưng chủ yếu là giải thích vì sao mình lại hưng phấn như vậy.
"A, thì ra là vậy!"
Lý Mạn Ny gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hiển nhiên là bị lời nói của Dương Hạo làm cho ấm lòng.
Con gái nha, không ai không thích nghe mấy lời ngon ngọt, Lý Mạn Ny cũng như thế.
Nàng thậm chí còn cảm động vì mấy lời nói giản dị này của Dương Hạo, cùng lúc đó, nàng cũng cảm thấy lời nói của Dương Hạo là một loại biến tướng của thông báo xác định quan hệ.
Như vậy, đối mặt với thông báo thì nàng tự nhiên phải đáp lại.
Thế là, Lý Mạn Ny đang vui vẻ lại chủ động ôm cổ Dương Hạo, hôn lên mặt hắn một cái.
"Anh rể, vậy chúng ta sống thật tốt nha!"
Bờ môi rời khỏi mặt của Dương Hạo, Lý Mạn Ny chớp chớp đôi mắt đẹp sáng ngời. ...
Mọi người rảnh rỗi cho xin ít đề cử đi!!!!!!
Chương 616: Gọi anh rể, đừng đổi xưng hô
Dương Hạo không quá hiểu 'sống thật tốt' trong miệng Lý Mạn Ny là có ý gì.
Là nói cuộc sống của hai người bọn họ, hay là nàng có thể tiếp nhận những người phụ nữ khác bên cạnh hắn.
Tuy Dương Hạo chưa bao giờ đề cập đến những cô gái bên cạnh mình, nhưng chắc Lý Mạn Ny cũng biết, xa không nói, chỉ nói đến 'đoàn thư ký' ở Nghiệp báo Giang Thành thôi.
Nhân viên nội bộ tập đoàn đều nói, mấy thư ký và trợ lý đều là tình nhân của Dương tổng.
Lời đồn này truyền bá rất rộng, Lý Mạn Ny không thể không nghe thấy.
Còn cả tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ ở nhà nữa, bởi vì thỉnh thoảng cô em vợ sẽ đến chơi và ngủ lại, cho nên Giang Ngọc Kỳ và Lý Mạn Ny thường xuyên tiếp xúc, với IQ của Lý Mạn Ny, nàng không thể không nhận ra quan hệ của Giang Ngọc Kỳ và Dương Hạo không tầm thường.
Huống chi có một tiểu bảo mẫu trẻ tuổi xinh đẹp như Giang Ngọc Kỳ ở trong nhà, đó đã là một chuyện làm người ta suy nghĩ miên man rồi!
Bởi vậy Dương Hạo cũng không biết Lý Mạn Ny nói 'sống thật tốt' là có ý riêng hay không.
Nhưng bầu không khí này, hiển nhiên là không thích hợp nghiên cứu và thảo luận vấn đề này.
Hơn nữa Lý Mạn Ny chỉ ôm lát liền thẹn thùng bỏ tay ra, dùng pha trà làm cớ để đi qua một bên cho tỉnh táo lại một chút.
Việc tiếp xúc thân mật vừa rồi, đã vượt qua sự mong chờ của Lý Mạn Ny, trên thực tế nàng cũng chỉ muốn nói cho Dương Hạo biết tâm ý của mình mà thôi, còn chưa chuẩn bị tâm lý cho việc khác.
Dù sao trước kia hai người cũng có quan hệ tế nhị, đối với Lý Mạn Ny mà nói, nàng cần một quá trình để làm quen với thân phận mới.
Dương Hạo ngồi xuống ghế sô pha, thừa dịp Lý Mạn Ny đi pha trà, trực tiếp đổi 'thẻ sản nghiệp cao cấp'!
Đinh!
Đổi thẻ sản nghiệp cao cấp thành công.
Chúc mừng kí chủ nhận được 66% cổ phần tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành!
Giá trị 99 tỷ!
Đệch!
99 tỷ!!!!!
Khi nghe thấy cái tên 'tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành', Dương Hạo cũng không có phản ứng gì quá lớn, đều là một công ty giải trí như Thiên Mỹ và Mạch Điền, giá trị thị trường cao lắm cũng chỉ một hai chục tỷ.
Kết quả cha hack lại nói, 66% cổ phần của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành lại trị giá 99 tỷ, Dương Hạo trực tiếp ngẩn ngơ.
99 tỷ!!
66% cổ phần có giá trị 99 tỷ, nói cách khác tổng giá trị của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành này phải lên đến khoảng 150 tỷ!
Nhưng Dương Hạo lại không có ấn tượng gì với tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành này.
Hắn tranh thủ thời gian cầm điện thoại lên tìm tòi, lập tức giật mình.
Tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành có rất nhiều công ty con, cũng dính dáng đến rất nhiều ngành nghề, ví dụ như: Hoạt động truyền thông, cung cấp internet, chế tạo nội dung và kinh doanh bản quyền, truyền thông mới, tổ chức show diễn hiện trường, văn hóa du lịch, văn hóa đầu tư tài chính, vân vân. . .
Nhìn như vậy có thể không quá trực quan.
Nói đơn giản hơn, đài truyền hình Hỗ Thành, kênh kinh tế tài chính, kênh thể dục thể thao, kênh đô thị. . . 12 kênh truyền hình của Hỗ Thành đều thuộc tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành.
Ngoại trừ kênh truyền hình ra, tập đoàn còn có 12 kênh quảng bá, ví dụ như giao thông Hỗ Thành, tin tức Hỗ Thành, vân vân. . .
Nói cách khác, Dương Hạo đã trở thành cổ đông lớn nhất của đại truyền hình Hỗ Thành và trung tâm quảng bá Hỗ Thành.
Mà hai công ty con này chỉ là hai công ty tương đối nổi tiếng, được đại chúng biết đến nhiều hơn.
Trên thực tế, tập đoàn còn có rất nhiều nghiệp vụ khác, ví dụ như trên trời còn có vệ tinh của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, quả thực là quá kinh khủng!
Sau khi tìm hiểu qua về tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, Dương Hạo tự nhiên mừng rỡ không thôi.
Khi nắm giữ Thiên Mỹ và Mạch Điền, có thể nói Dương Hạo đã là đại lão trong ngành giải trí.
Mà bây giờ, hắn lại có thêm tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành.
Cha hack đã thành công chế tạo hắn thành 'bá chủ ngành giải trí'!
Sản nghiệp giải trí của hắn gần như đã tạo thành một hệ sinh thái riêng.
Thiên Mỹ quay phim, diễn viên đều là người nhà, Mạch Điền thì có ca sĩ hát OST, tiếp đó trực tiếp phát sóng trên đài truyền hình Hỗ Thành.
Mỗi một phân đoạn đều nằm trong tay Dương Hạo.
Cho nên, Dương Hạo bây giờ chính là bá chủ ngành giải trí, nắm giữ vô số tài nguyên.
Ngành nghề khác thì không dám nói, nhưng trong ngành giải trí này, Dương Hạo muốn lăng xê ai thì kẻ đó sẽ hot.
Cũng có thể giúp người nhà có con đường phát triển rộng lớn hơn.
Ví dụ như cô em vợ Lý Mạn Ny.
Nàng có thể trở thành MC của chương trình 'Thần tượng của ta', hoàn toàn là dựa vào quan hệ với Dương Hạo.
Cho dù biểu hiện của nàng rất tốt, nhưng nàng vẫn không có 'biên chế' trong đài truyền hình, ngoại trừ chương trình 'Thần tượng của ta' ra, thì chỉ có thể đăng video trên TikTok.
Cho nên, trong lòng đại đa số khán giả, thì nàng vẫn chỉ là một hot girl mạng mà thôi.
Nhưng bây giờ thì khác, Dương Hạo đã là cổ đông lớn của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, nếu không có gì bất ngờ, hắn cũng sẽ trở thành chủ tịch tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành.
Như vậy, đài truyền hình Hỗ Thành là công ty con của tập đoàn, Dương Hạo chỉ cần nói một câu, Lý Mạn Ny lập tức có thể gia nhập vào đài truyền hình Hỗ Thành, trở thành một MC chân chính.
Vừa rồi Lý Mạn Ny còn nói cảm ơn Dương Hạo đã giúp nàng hoàn thành giấc mơ, để nàng có cơ hội làm MC!
"Dương đại ca, uống trà đi! Đây là Thiết Quan Âm do em mang đến."
Lý Mạn Ny đã bình tĩnh lại, mang một khay trà ra phòng khách, nhưng lúc này nàng đã cố ý đổi xưng hô.
Đổi 'anh rể' thành 'Dương đại ca'.
Nhưng Dương Hạo nghe thấy ba chữ 'Dương đại ca' này từ miệng Lý Mạn Ny thì chỉ cảm thấy buồn bực.
Hắn muốn chính là 'anh rể' nha!
Dương Hạo vừa nâng ly trà lên, vừa nói: "Mạn Ny. . . Không cần đổi xưng hô, không cần thiết, đã gọi nhiều năm rồi."
Đổi xưng hô, buff sẽ biến mất theo, mà Dương Hạo tự nhiên thích cái thân phận cô em vợ này.
Trên thực tế, lúc trước Dương Hạo cũng đã nói đến việc này, bởi vì lúc trước Lý Mạn Ny đã định đổi xưng hô, nhưng bị Dương Hạo ngăn cản.
Hôm nay Lý Mạn Ny cảm thấy hai người đã chọc thủng lớp cửa sổ kia, tự nhiên phải đổi cách xưng hô!
Bằng không anh rể và cô em vợ yêu đương thì không hay cho lắm!
Ai biết, Dương Hạo lại không cho nàng đổi!
"Thế nhưng mà. . . chúng ta đã. . ."
Lý Mạn Ny cong miệng nhỏ, muốn tranh luận một phen.
Kết quả Dương Hạo đã vung tay lên: "Đã gọi anh rể nhiều năm rồi, thật sự không cần phải cố ý đổi cách gọi."
"Huống chi có rất nhiều người gọi anh là Dương đại ca, mà chỉ có mình em gọi anh là anh rể!!"
"Hiểu ý của anh chứ?!"
Dương Hạo nói với giọng điệu chắc chắn, cho người cảm giác không thể nghi ngờ.
Thấy thái độ của hắn, Lý Mạn Ny cũng không nói gì nữa, mà chỉ ngoan ngoãn gật đầu một cái: "Ừm, em biết rồi, anh rể."
Thật ra Lý Mạn Ny cũng không quá muốn đổi xưng hô, dù sao cũng gọi anh rể nhiều năm rồi.
Nhưng nghĩ đến, người ta yêu đương đều gọi ca ca, chồng, ông xã gì gì đó, mà nàng thì lại gọi 'anh rể', cứ thấy là lạ.
Lúc không có ai thì cũng thôi, nhưng nếu như hai người đi dạo phố hoặc là ở trường hợp công cộng, hay người thân mật với nhau, mà nàng lại mở miệng gọi 'anh rể', nhất định sẽ hấp dẫn rất nhiều ánh mắt khác thường!
Thôi quên đi, anh rể thích thì cứ thế đi!
Cùng lắm thì lúc ra ngoài cố gắng không gọi nữa, hoặc là nói nhỏ một chút.
Trong lòng Lý Mạn Ny đã có quyết định.
Mà cô em vợ ngây thơ đơn thuần này căn bản không biết, Dương Hạo kiên trì cách gọi 'anh rể' này, thật ra là vì buff mà thôi!
Chương 617: Anh rể ở trong phòng cô em vợ
"Mạn Ny, em muốn trở thành một MC chính thức không?"
Dương Hạo để chén trà xuống, cười ha ha hỏi: "Ý anh là MC thuộc biên chế trong đài truyền hình ý!"
"A?" Lý Mạn Ny hơi kinh ngạc hỏi: "Vào đài truyền hình Giang Thành sao?"
Bởi vì chương trình 'Thần tượng của ta' là do Thiên Mỹ và đài truyền hình Giang Thành hợp tác, lúc trước địa điểm ghi hình cũng ở đài truyền hình Giang Thành, cộng thêm Lý Mạn Ny đã khá quen với mấy vị lãnh đạo và MC như Hà Tuyền ở đó, nên nàng đương nhiên cho rằng Dương Hạo muốn đưa mình vào đài truyền hình Giang Thành.
Tuy nhiên, chương trình 'Thần tượng của ta' này chỉ là hợp tác, cảm nhận của Lý Mạn Ny với đài truyền hình Giang Thành cũng bình thường, bởi vì tác phong quan lại trong nội bộ quá nặng, khiến người ta cảm thấy không thoải mái.
Cũng may là mọi người biết nàng có chỗ dựa, không ai dám làm khó xử nàng, nhưng không ít tuyển thủ tham gia đã bị làm khó xử, nàng cũng nhìn thấy tận mắt.
Ban đầu, tiểu trợ lý Vương Giai của nàng cũng gặp phải rất nhiều đãi ngộ bất công, sau này mọi người biết Vương Giai là trợ lý của nàng, tình huống này mới được đổi mới, thật ra loại chuyện này tồn tại ở rất nhiều nơi, chẳng qua là đài truyền hình Giang Thành thì rõ ràng hơn, nên Lý Mạn Ny không thích bầu không khí này.
Có lẽ là vì leo lên từ tầng dưới chót, nên Lý Mạn Ny tương đối hiểu cho các nhân viên bình thường kia, bình thường nàng giao tiếp với ai cũng rất khách khí.
"Anh rể, em không quá thích không khí ở đài truyền hình Giang Thành, ở lại Nghiệp báo Giang Thành cũng được!"
Lý Mạn Ny chủ động biểu đạt ý nghĩ của mình.
"A? Bầu không khí ở đài truyền hình Giang Thành làm sao?"
Dương Hạo tò mò hỏi một câu, hắn cũng chỉ đi qua hai lần, lần đầu còn là đi cùng lãnh đạo, tất nhiên không cảm giác được bầu không khí trong nội bộ của họ.
"Chỉ là cảm thấy không tốt lắm, tình hình phân biệt đối xử rất nghiêm trọng, có lẽ đây chỉ là ý nghĩ của em thôi."
Lý Mạn Ny khẽ lắc đầu, thật ra nàng chỉ cảm thấy mình không thích hợp làm việc trong bầu không khí đó, về phần người khác nghĩ ra sao, thì nàng không rõ, cũng không thể đại biểu cho người ta.
Dương Hạo khẽ gật đầu, tiếp đó cười nói: "Chỉ cần em không bị phân biệt đối xử là được."
"Cũng có." Lý Mạn Ny hơi mím môi lại.
"Hử? Ai dám??"
Dương Hạo nhướng mắt, sắc mặt cũng trầm xuống, tại tổ chương trình 'Thần tượng của ta' mà lại có người dám bắt nạt cô em vợ của mình, đây là ngại làm việc quá thuận lợi rồi?
Thấy Dương Hạo như sắp nổi khùng, Lý Mạn Ny lại thấy hơi ngọt ngào, tiếp đó vội vàng bổ sung: "Em là người được đối xử tốt trong vấn đề phân biệt đối xử kia! Mọi người rất tốt với em, cực kỳ tôn trọng em, thậm chí là hơi sợ em!"
"Sợ?"
Dương Hạo không ngờ Lý Mạn Ny lại dùng đến từ này.
"Đúng vậy! Sợ em tố cáo với anh, nhất là sau khi Lục Truyền Vũ bị thay, mọi người càng sợ hãi!'
Lý Mạn Ny cười nhún vai, việc Lục Truyền Vũ bị thay ra đã làm nội bộ trong tổ chương trình bàn tán xôn xao, dù sao hắn cũng là một thần tượng đang hot, rất nhiều fan, tổ chương trình vẫn cực kỳ cần độ hot của hắn.
Kết quả bởi vì hắn trêu ghẹo Lý Mạn Ny, nên trực tiếp bị thay thế bằng người khác.
Không chỉ vậy, sau khi Lục Truyền Vũ bị thay ra, thì không nhận được công việc khác, đồng thời vẫn luôn không xuất hiện.
Có tin tức nói, Lục Truyền Vũ đã bị công ty phong sát!
Tin tức này khiến cho các thành viên trong tổ chương trình càng sợ hãi hơn.
Thần tượng đang hot đã mất việc chỉ vì trêu ghẹo Lý Mạn Ny, thậm chí còn trực tiếp bị phong sát.
Bối cảnh của Lý Mạn Ny khủng bố ra sao, mọi người không hỏi cũng hiểu.
Tự nhiên không ai dám đắc tội với người như vậy.
Không chỉ là thế, cũng có không ít người nịnh nọt, muốn làm thân với Lý Mạn Ny.
"Sợ cũng tốt, chung quy là không ai dám trêu chọc em. Như vậy em có thể an tâm làm việc."
Dương Hạo cười cười, cũng không lòng vòng: "Có điều, anh không bảo em vào đài truyền hình Giang Thành, mà là đài truyền hình Hỗ Thành!"
"Đài truyền hình Hỗ Thành?"
Lý Mạn Ny rất giật mình, đài truyền hình Hỗ Thành là đài truyền hình hàng đầu trong nước, cộng thêm Hỗ Thành là thành phố có nền kinh tế phát triển nhất cả nước, cho nên đài truyền hình Hỗ Thành có lực ảnh hưởng rất lớn trong nước, mặc kệ là sức ảnh hưởng hay là tỷ lệ người xem, nó đều lớn hơn đài truyền hình Giang Thành rất nhiều.
Chính vì vậy, nên đài truyền hình Hỗ Thành không dễ vào, đừng nói là loại MC xuất thân không chính quy như Lý Mạn Ny, cho dù là những sinh viên tài cao tốt nghiệp học viện truyền thông kia, có muốn vào đài truyền hình Hỗ Thành cũng không phải là dễ.
"Em có thể vào đài truyền hình Hỗ Thành ư?"
Lý Mạn Ny hoài nghi nhìn Dương Hạo: "Nghe nói đài truyền hình Hỗ Thành rất nghiêm khắc trong vấn đề tuyển người, loại điều kiện như của em, chỉ sợ cực khó."
"Mạn Ny, em không nên tự coi nhẹ bản thân! Điều kiện của em làm sao? Trong mắt anh, em đã rất ưu tú rồi, em có thể vào đài truyền hình Hỗ Thành, đó là vinh hạnh của họ."
Dương Hạo cười ha ha tán dương.
"Anh rể. . ."
Lý Mạn Ny hờn dỗi một tiếng, nàng có hơi xấu hổ.
Nhưng con gái chung quy vẫn thích nghe mấy lời tán dương này, nhất là lời tán dương từ người mình thích, thế là, mặc dù biết lời nói của Dương Hạo quá nửa là dỗ dành mình vui vẻ, nhưng khóe miệng Lý Mạn Ny vẫn hơi cong lên.
"Thật ra anh đã mua lại đài truyền hình Hỗ Thành rồi."
Dương Hạo không nói đùa nữa, biểu cảm trở nên nghiêm túc hơn: "Cho nên anh không chỉ hi vọng em tiến vào đài truyền hình Hỗ Thành và làm MC, còn hi vọng em có thể đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo bộ phận."
"Anh rể đã mua lại đài truyền hình Hỗ Thành rồi??"
Lý Mạn Ny quá kinh hãi, mặc dù nàng biết tài lực của Dương Hạo bây giờ rất kinh người, là chủ của hai tập đoàn lớn như Thiên Mỹ và Mạch Điền, nhưng Dương Hạo trực tiếp mua đài truyền hình Hỗ Thành, vẫn khiến Lý Mạn Ny khiếp sợ không thôi.
"Hiện giờ anh là cổ đông lớn nhất của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, đài truyền hình Hỗ Thành tuy không hoàn toàn là của anh, nhưng anh có quyền nói chuyện."
Dương Hạo nghiêm túc nói: "Cho nên, em muốn vào đài truyền hình Hỗ Thành thì rất đơn giản, chỉ là khi đó em sẽ có áp lực không nhỏ, giống như lúc em mới đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm trung tâm truyền thông mới vậy."
Tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành tuy lớn hơn cả Thiên Mỹ và Mạch Điền cộng lại, nhưng bản chất thì giống nhau, Dương Hạo là chủ tịch mới, sau khi tiếp nhận sẽ tiến hành thay máu tầng quản lý.
Mà người do Dương Hạo dẫn đến, nhất định sẽ được quan tâm đặc biệt.
Tuy nhiên, tình hình bên tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành phức tạp hơn Thiên Mỹ và Mạch Điền, hai công ty sau, Dương Hạo đều có 100% cổ phần, nắm quyền sinh sát tuyệt đối.
Nhưng hắn chỉ chiếm 66% cổ phần của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, tuy đã vượt xa 51%, nhưng tập đoàn vẫn còn các cổ đông khác, cũng phải nghe ý kiến của cổ đông, hơn nữa hắn còn chưa biết thái độ của mấy cổ đông này với mình.
Chương 618: Anh rể ở trong phòng cô em vợ (2)
"Anh rể, em có thể dẫn Văn Thiến theo không?"
Hiện giờ Lý Mạn Ny đã không còn là tấm chiếu mới ra xã hội nữa rồi, làm nhân viên tiên phong tiến vào đài truyền hình Hỗ Thành, đây là không có vấn đề.
Nhưng sức một người chung quy chỉ có hạn, nếu có Từ Văn Thiến hỗ trợ, thì sẽ tốt hơn nhiều, nàng cũng không quá cô đơn.
"Tất nhiên là được. Nhưng việc này cũng cần hỏi ý kiến của Văn Thiến."
Trước mắt Lý Mạn Ny đã lên làm phó tổng của Nghiệp báo Giang Thành, Từ Văn Thiến thì tiếp nhận vị trí chủ nhiệm trung tâm truyền thông mới của Lý Mạn Ny.
Nàng đang làm rất tốt, cuộc sống rất thoải mái, cho nên có muốn đến đài truyền hình Hỗ Thành hay không, vậy thì phải xem ý nguyện của nàng.
Có một số cô gái rất có lòng sự nghiệp, mà có một số cô gái lại rất thoải mái trong vấn đề này, họ chỉ cần kiếm được ít tiền, sống thoải mái nhàn nhãn là được rồi, mà tình cảnh của Từ Văn Thiến bây giờ là cực kỳ thoải mái.
Mà đến đài truyền hình Hỗ Thành, thì chính là khởi đầu mới, khiêu chiến mới.
"Lát nữa em sẽ gọi điện thoại cho cậu ấy. Em tin rằng Văn Thiến sẽ đồng ý."
Lý Mạn Ny vẫn tương đối hiểu bạn thân của mình, Từ Văn Thiến tuy không tính là nữ cường nhân, nhưng cũng có sở thích kiếm tiền.
Đi đến đài truyền hình Hỗ Thành, con đường phát triển sẽ xa hơn, với cá tính của Từ Văn Thiến, nàng không có lý do từ chối.
"Được!"
Dương Hạo khẽ gật đầu, tiếp đó đưa tay ôm eo thon của Lý Mạn Ny: "Chưa ăn cơm đúng không, đồ ăn ở Hỗ Thượng Nhân Gia không tệ, đi nếm thử đi."
"Vâng, em cũng đang đói."
Lý Mạn Ny sờ sờ bụng dưới bằng phẳng, hơi do dự một chút lại nói thêm: "Hay là gọi Nhược Hàm với Thu Thu đi chung nhé! Em vốn đã hẹn ăn cơm với Thu Thu rồi."
"Thu Thu? Tiêu Ngâm Thu??"
Dương Hạo nghi ngờ nhìn cô em vợ của mình.
"Đúng, trong tổ chương trình, em và Thu Thu thân thiết nhất."
Sau khi tham gia chương trình 'Thần tượng của ta', mạng lưới quan hệ của Lý Mạn Ny đã mở rộng ra rất nhiều, nhưng mặc kệ là MC Hà Tuyền hay là hai vị giám khảo khác, đều không dám kết giao quá sâu với Lý Mạn Ny, chỉ có Tiêu Ngâm Thu là khác.
Tiêu Ngâm Thu có tính cách ngay thẳng, nàng và Lý Mạn Ny nói chuyện rất hợp nhau, đã phát triển thành bạn tốt.
"Được rồi, vậy gọi hai người họ đi."
Dương Hạo đương nhiên không ngại gọi thêm Tiêu mỹ nhân và tiểu bạch hoa.
Nhất là Tiêu mỹ nhân, đó chính là ứng cử viên cho chức NPC, dạo này số lượng NPC của Dương Hạo vẫn đứng hình, cho nên, nếu có cơ hội thì vẫn nên tiếp xúc nhiều với Tiểu mỹ nhân một chút, tranh thủ biến nàng thành NPC chân chính.
"Vậy em gửi wechat cho Thu Thu. Anh báo cho Nhược Hàm đi."
Lý Mạn Ny nói xong liền cúi đầu gửi tin nhắn, từ đó có thể thấy nàng và Trần Nhược Hàm không thân cho lắm.
Sự thật cũng là như vậy, tuy nàng và Trần Nhược Hàm đều ở trong tổ chương trình, nhưng Lý Mạn Ny là MC, tiếp xúc và giao lưu với ban giám khảo và Hà Tuyền nhiều hơn, không có nhiều cơ hội trao đổi với đám tuyển thủ.
Trái lại thì Trần Nhược Hàm đã chủ động tìm Lý Mạn Ny vài lần, nhưng giữa hai người vẫn chưa có tình cảm hữu nghị gì, Lý Mạn Ny cảm thấy em gái này có chút 'giả', bên dưới vẻ ngoài ngây thơ đơn thuần kia, giống như còn cất giấu một bộ mặt khác.
Không thể không nói, vẫn là phụ nữ hiểu phụ nữ.
Tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm là nữ thần ngây thơ trong lòng vô số nam sinh viên ở trường, không ít nam sinh đều say mê đến thần hồn điên đảo.
Cái gì?
Bạn nói nàng là trà xanh?
Không, đó là em gái ngoan của tôi đấy!
Nhưng loại kích lọc này lại khó dùng khi đứng trước mặt Lý Mạn Ny, chính là dựa vào loại cảm nhận đó, nên Lý Mạn Ny không tiếp xúc nhiều với Trần Nhược Hàm.
Nhưng lúc nãy, Trần Nhược Hàm chủ động đứng ra giúp đỡ, lại để Lý Mạn Ny lau mắt mà nhìn với tiểu bạch hoa, cộng thêm nàng biết đối phương và Dương Hạo có quan hệ không tầm thường, cho nên mới muốn gọi đối phương đi ăn cơm cùng.
Mà Dương Hạo thì lại hiểu theo một nghĩa khác, hắn cho rằng Lý Mạn Ny đã truyền đạt cho mình biết, nàng không ngại hắn có Trần Nhược Hàm hoặc là những cô gái khác.
Ừm, xứng đáng là cô em vợ mà mình nhìn lớn lên.
Có tầm nhìn của chính cung!
Dương Hạo hiểu sai, nên thầm cảm khái một câu, tiếp đó lại tươi cười vui vẻ gửi wechat cho Trần Nhược Hàm.
Mà thực tế, Lý Mạn Ny quả thực là biết Dương Hạo còn có những cô gái khác, nhưng nàng không rộng lượng như Dương Hạo tưởng tượng, nàng cũng như đa số các cô gái khác, tự nhiên hi vọng trong lòng người yêu chỉ có một mình mình, nhất là nàng còn khác với các cô gái khác, khi Dương Hạo không có tiền, nàng đã luôn yên lặng ở bên cạnh hắn.
Tuy rằng khi đó tình cảm của nàng với Dương Hạo chỉ tương đối lờ mờ, nhưng chung quy vẫn không giống như những cô gái bị chinh phục bằng năng lực tiền giấy.
Cho nên, Lý Mạn Ny hi vọng tình cảm của hai người có thể thuần túy một chút.
Nhưng bởi vì thân phận và tính cách của Lý Mạn Ny, đến khi nàng quyết tâm muốn đến với Dương Hạo, thì bên cạnh Dương Hạo đã có rất nhiều cô gái ưu tú.
Bởi vậy Lý Mạn Ny thật ra là xem như đang bị động tiếp nhận tất cả, thậm chí nàng căn bản không muốn đối mặt với những vấn đề này, chỉ muốn xem như không biết gì cả.
Lý Mạn Ny gửi wechat cho Tiêu Ngâm Thu, còn chưa đến hai phút sau, chuông cửa phòng của nàng đã kêu lên.
Là vị Tiểu mỹ nhân kia tìm đến cửa.
"Mạn Ny, cô cuối cùng cũng xong việc rồi! Tôi đói quá rồi!"
Lý Mạn Ny vừa mở cửa, Tiêu Ngâm Thu đã sờ bụng và phàn nàn.
Hai người đã hẹn ăn cơm trưa với nhau, kết quả Tiêu Ngâm Thu chờ mãi đến bây giờ mới nhận được wechat của Lý Mạn Ny.
Nàng đã trang điểm xong từ lâu rồi, nên lập tức đi qua.
Hôm nay Tiểu mỹ nhân mặc một chiếc váy dài màu trắng, nhìn phía trước thì chiếc váy này không có vấn đề gì, nhưng sau lưng lại ẩn giấu huyền cơ, khiến Tiểu mỹ nhân càng phong tình vạn chủng hơn.
Nhất là bờ lưng bị mái tóc dài che khuất, còn để cho người ta một loại mỹ cảm như ẩn như hiện.
"Chủ. . . chủ tịch!"
Tiêu Ngâm Thu đang kéo tay Lý Mạn Ny mà phàn nàn, bỗng nhiên nhìn thấy Dương Hạo đang ngồi trên sô pha, đôi mắt đẹp to tròn của nàng chớp chớp, tiếp đó liền giật mình.
Anh rể ở trong phòng cô em vợ!
Cô nam quả nữ sống chung một phòng!
Hơn nữa trong tổ chương trình còn có lời đồn, nói quan hệ của hai người không hề tầm thường.
Chẳng lẽ lời đồn là thật??
Trong nháy mắt, trong đầu Tiêu Ngâm Thu đã hiện ra mấy nghi vấn, tuy nàng và Lý Mạn Ny có quan hệ không tệ, nhưng chưa bao giờ nói đến chuyện liên quan đến Dương Hạo.
Dù sao thân phận của Dương Hạo khá đặc thù, Tiêu Ngâm Thu cảm thấy nếu mình chủ động hỏi những vấn đề này, sẽ cho người ta một loại cảm giác như nàng tiếp xúc với Lý Mạn Ny là có mục đích khác.
Dương Hạo cười ha ha trêu đùa một câu: "Sao? Không nhận ra sếp nhà mình à?"
"A, Dương tổng, sao anh. . ." Tiêu Ngâm Thu hiển nhiên là muốn hỏi sao anh lại ở đây, nhưng lời đến khóe miệng, lại nuốt trở vào.
Nàng không thể nghe ngóng vấn đề sinh hoạt cá nhân của sếp tổng được!
"Tôi đến tìm Mạn Ny nói chuyện công việc."
"Ừm, lát nữa cũng thuận tiện nói chuyện với cô luôn."
Dương Hạo khá hờ hững, dù sao hắn cũng nói đúng sự thật, không thẹn với lương tâm.
Chương 619: Vì kiếm tiền, không mất mặt
"Ồ ồ!"
Tiêu Ngâm Thu gật gù rất qua loa, trên khuôn mặt trái xoan xinh đẹp viết đầy: Tôi không tin!
Bàn công chuyện với cô em vợ trong phòng ở khách sạn đúng không?
Được, anh là sếp tổng, anh nói gì cũng đúng!
Tiêu mỹ nhân oán thầm.
Lý Mạn Ny thấy Tiêu Ngâm Thu hiểu lầm, khuôn mặt lập tức đỏ lên, nàng kéo tay Tiêu Ngâm Thu, giải thích: "Anh rể muốn để tôi vào làm việc ở đài truyền hình Hỗ Thành, chúng tôi đang nói chuyện này."
"A? Làm việc ở đài truyền hình Hỗ Thành ư?"
Tiêu Ngâm Thu hơi giật mình, nàng vốn cho rằng Lý Mạn Ny sẽ gia nhập Thiên Mỹ hoặc là Mạch Điền.
Không ngờ lại là đài truyền hình Hỗ Thành, nhưng đối với một MC mà nói, thì đây là lựa chọn tốt.
Chỉ là, đài truyền hình Hỗ Thành là đài truyền hình hàng đầu cả nước, cạnh tranh trong nội bộ rất kịch liệt, các phe phái quan hệ rắc rối phức tạp, theo Tiêu Ngâm Thu hiểu Lý Mạn Ny, nàng cho rằng người bạn tốt này dường như rất khó ứng phó được với một nơi phức tạp như vậy.
"Ừm, hiện giờ anh rể là cổ đông lớn của đài truyền hình Hỗ Thành."
Đại khái là thấy bạn tốt lo lắng, nên Lý Mạn Ny giải thích thêm một câu.
Kết quả Tiêu Ngâm Thu càng giật mình hơn, nàng nhìn về phía Dương Hạo với vẻ không thể tưởng tượng nổi, vị sếp tổng này đã thu mua hai công ty giải trí lớn là Thiên Mỹ và Mạch Điền, bây giờ lại thu mua một đài truyền hình, đây quả thực là đại lão trong ngành giải trí mà.
"Cho nên, tiếp theo Thiên Mỹ và đài truyền hình Hỗ Thành sẽ có rất nhiều hợp tác."
"Thu Thu, cô có nhìn trúng tài nguyên nào không?"
Dương Hạo cũng gọi 'Thu Thu' theo Lý Mạn Ny.
Nhưng Tiêu Ngâm Thu cũng sợ hết hồn vì Dương Hạo đột nhiên đổi xưng hô, nàng thậm chí còn thấy hơi câu nệ.
Trước khi Dương Hạo tiếp nhận Thiên Mỹ, nàng vẫn còn đang bị đóng băng kìa, bây giờ lại có thể tự chọn tài nguyên rồi sao?
Tính ra thì Tiêu Ngâm Thu cũng tái xuất chưa lâu, đang là thời điểm cần lộ mặt, mà dưới cờ đài truyền hình Hỗ Thành có mấy gameshow có độ hot cực cao.
Ngoài ra, bộ phim truyền hình 'Trường quay rung động' của đài truyền hình Hỗ Thành cũng đang khá hot, danh tiếng không tệ.
Cho nên Dương Hạo vừa nói ra, Tiêu Ngâm Thu thấy khá động tâm, nếu như có một đài truyền hình hàng đầu như đài truyền hình Hỗ Thành dốc tài nguyên lên người nàng, tự nhiên vô cùng hữu ích cho sự phát triển của nàng.
"A, tôi thật sự có thể lựa chọn tài nguyên sao?"
Tiêu Ngâm Thu cười đùa: "Hạnh phúc đến quá bất ngờ, tôi còn đang hoang mang đây!"
"Tất nhiên, cô chính là nghệ sĩ mà Thiên Mỹ chúng ta muốn đẩy lên mà!" Dương Hạo cười nhún vai.
"Ha ha, tốt! Cảm ơn Dương tổng."
Tiêu Ngâm Thu vội vàng tỏ thái độ, gửi lời cảm ơn, vị Dương tổng trước mắt này không chỉ là chủ của Thiên Mỹ, mà còn là chủ của Mạch Điền, bây giờ còn là cổ đông lớn của đài truyền hình Hỗ Thành.
"Đúng rồi Dương tổng, hai ngày nay anh rất hot trên mạng nha. Bọn họ đều nói anh là tổng tài xấu bụng."
Tiêu Ngâm Thu lại nói đùa, hiện giờ sự kiện của Dương Hạo và Tần Phong đang là điểm nóng trên internet, độ hot cực cao, ngay cả Tiêu Ngâm Thu cũng đang theo dõi.
"Tổng tài xấu bụng?"
"Một cái xưng hô rất thú vị."
Dương Hạo cười lắc đầu, hắn cũng không quá quan tâm đến mấy cái danh xưng và bình luận ở trên mạng.
Tài phú đã đến trình độ này, tự nhiên không sợ những lời đồn nhảm kia.
Mặc kệ là tốt hay xấu, Dương Hạo đều không quan tâm lắm.
Khi hai người đang nói chuyện trời đất, tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm cũng đến.
"Cô Tiêu, cô cũng ở đây à!" Sau khi vào phòng, Trần Nhược Hàm cười ha ha chào hỏi Tiêu Ngâm Thu.
"Giờ không ghi hình, không cần gọi cô Tiêu, tôi hơn cô mấy tuổi, cứ gọi một tiếng chị Thu là được rồi."
Tiêu Ngâm Thu cũng không bất ngờ khi Trần Nhược Hàm xuất hiện, dù sao tiểu bạch hoa cũng đã được dự định ngôi quán quân, nếu nói nàng không có quan hệ gì với Dương Hạo, đánh chết Tiêu Ngâm Thu cũng không tin.
Đây chính là người có quan hệ nha!
Rất thường thấy trong ngành giải trí này.
Nếu là trước kia, Tiêu Ngâm Thu nhất định sẽ khịt mũi coi thường loại người dựa vào quan hệ này, cũng không chào đón loại người này.
Nhưng bây giờ, thái độ của nàng đã thay đổi.
Việc Ngô Đức Hải đóng băng nàng, đã khiến nàng học được một bài học sinh động.
Lăn lộn trong ngành giải trí, cái gì là quan trọng nhất?
Quan hệ! Quan hệ! Vẫn là quan hệ!!
Thật ra không chỉ là ngành giải trí, mà dưới hoàn cảnh xã hội bây giờ, có quan hệ thì làm gì cũng dễ dàng hơn, đây là sự thật không thể chối cãi.
Nhất là trong thể chế, tình trạng này còn rõ ràng hơn.
Nếu có quan hệ, bạn căn bản không cần làm quá lâu ở một vị trí, mà có thể thăng chức không ngừng.
Nhưng nếu như bạn không có quan hệ, có lẽ cả đời này bạn chỉ là một nhân viên quèn, làm bao lâu cũng vô dụng!
Đây chính là hiện thực!
Cho nên, Tiêu Ngâm Thu đã không còn thành kiến với loại người có quan hệ như Trần Nhược Hàm nữa.
Tâm lý của nàng bây giờ khá giống với những người đã lăn lộn trong xã hội nhiều năm, nếu đã không thể thay đổi thứ gì, vậy thì học cách chấp nhận đi.
Ai cũng đã từng là một thiếu niên hăng hái!
Nếu xã hội bất công, vậy tôi tự đòi lại công bằng!
Thời thiếu niên, luôn cho rằng mình mới là nhân vật chính của thế giới này!
Về sau mới phát hiện ra, thì ra mình chỉ là người góp cho đủ số mà thôi, đừng nói là nhân vật chính, mà ngay cả vai phụ cũng không có.
Chỉ có thể là người qua đường Giáp cực kỳ khó lộ mặt kia!
"Chị Thu, váy của chị đẹp quá, nhưng không phải ai cũng mặc được như chị, em thì không mặc được phong cách này."
Tiểu bạch hoa vẫn rất biết nói chuyện, nàng cười tủm tỉm tán dương chiếc váy trắng trên người Tiêu Ngâm Thu.
"Đủ người rồi, chúng ta lên đường đi!"
"Thu Thu mới nói là rất đói mà!"
Dương Hạo cười ha ha tiếp lời, nhưng hắn nói như vậy, Tiêu Ngâm Thu lại đỏ mặt.
Vừa rồi nàng không biết Dương Hạo ở trong phòng, sau khi Lý Mạn Ny mở cửa thì nàng mới nói đùa một câu.
Kết quả bây giờ Dương Hạo lại lấy chuyện này ra.
"Thật ra tôi cũng không đói lắm. . ." Tiêu Ngâm Thu lúng túng sờ bụng, tiếp đó lại có chút u oán nhìn Lý Mạn Ny, tựa như đang nói: Dương tổng ở trong phòng, sao cô không nói một tiếng.
Mà Lý Mạn Ny thì khoác tay Tiêu Ngâm Thu: "Đúng đúng, Thu Thu đói lắm rồi, đi thôi!"
Tiêu Ngâm Thu cạn lời, yên lặng oán thầm: Hai người quả nhiên là người một nhà, đúng không hả!
Chương 620: Vì kiếm tiền, không mất mặt (2)
Cứ như vậy, một nhóm bốn người cũng đi xuống lầu.
Kết quả vừa mới xuống đại sảnh ở lầu một khách sạn.
Tần Phong vẫn luôn chờ ở dưới này, lập tức tiến lên nghênh đón, lúc này đội ngũ của hắn còn có thêm Tiền Văn Phong, chủ công ty quan hệ xã hội.
Tiền Văn Phong đề nghị Tần Phong 'bái sư', lúc này Tần Phong cũng muốn thực hiện.
"Chủ tịch Dương, tôi thật sự rất kính ngưỡng ngài!"
"Tôi có một yêu cầu quá đáng!"
"Tôi có thể bái ngài làm thầy không?"
Tần Phong cũng không vòng vo, mà dứt khoát nói thẳng ý nghĩ của mình.
Tuy nhiên, lời nói của Tần Phong lại làm Dương Hạo giật nảy mình.
Bái sư??
Dương Hạo kinh ngạc.
Không chỉ hắn, mà Lý Mạn Ny và Trần Nhược Hàm ở bên cạnh cũng ngây người, vừa rồi Tần Phong này còn có vẻ đắc ý, cho người cảm giác coi trời bằng vung.
Bây giờ thì hay rồi, dĩ nhiên lại chủ động muốn bái Dương Hạo làm sư phụ, thay đổi quá nhiều rồi.
Nhất là, nhìn dáng vẻ này còn giống như là rất thành khẩn.
"Vì sao?" Dương Hạo tò mò hỏi một câu.
Hắn thật sự không ngờ vị 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' này bỗng nhiên muốn bái mình làm thầy.
"Tôi cực kỳ kính ngưỡng chủ tịch Dương!" Tần Phong nghiêm túc đáp lại.
"A? Kính ngưỡng tôi?" Dương Hạo cười nói: "Tần thiếu gia không cảm thấy lý do này hơi vớ vẩn sao?"
"Ồ, thật ra thì đó chỉ là lý do thứ nhất, ngoài ra tôi cũng muốn đi theo chủ tịch Dương!"
Lúc này, Tần Phong cũng không che giấu, điểm nhấn chính là chân thực.
Thật ra đây cũng là Tiền Văn Phong nói cho hắn biết, muốn ôm đùi, vậy thì phải có thành ý, có gì thì nói đó, cứ nói thẳng ra là được.
Dù sao đám người cấp bậc như vị chủ tịch này, đều là kẻ già đời, nên nói thật là tốt nhất!
Đây là lời khuyên của Tiền Văn Phong, Tần Phong cũng rất tán thành, sau khi tìm hiểu về Dương Hạo, hắn cũng cảm thấy vị này là một cái đùi rất rắn chắc, có thể ôm một phen, nếu như mình bái sư thành công, sau này có thể lăn lộn trong ngành giải trí rồi.
"Đi theo tôi?"
Dương Hạo vô thức sờ cằm, tiếp đó lại nhìn Tần Phong một chút.
Lý do này cực kỳ thực tế.
"Chủ tịch Dương, kẻ hèn này là Tiền Văn Phong. Là người phụ trách công ty quan hệ xã hội Văn Phong."
"Là thế này, hiện giờ chuyện của ngài và Tần thiếu gia đang rất hot trên mạng, dư luận không quá có lợi với Tần thiếu gia, cho nên Tần thiếu gia muốn tìm công ty quan hệ xã hội để giải quyết vấn đề này."
"Tôi cảm thấy ngài sẽ không quá quan tâm đến những dư luận ở trên mạng, nhưng những dư luận này lại rất quan trọng với Tần thiếu gia, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp của cậu ấy."
"Nhưng không phải không có cách xoay chuyển dư luận, có thể thuê dân mạng để tạo thế, ngài nhất định cũng biết những biện pháp này."
"Nhưng đó đều là hạ sạch, có lẽ có thể sử dụng với người khác, nhưng hoàn toàn không có tác dụng với ngài."
Tiền Văn Phong dừng lại một chút, tiếp tục nói: "Tôi cảm thấy biện pháp tốt nhất chính là gia nhập trận doanh của ngài."
"Cho nên tôi mới cho Tần thiếu gia một đề nghị. Đương nhiên, đây cũng là nguyện vọng của Tần thiếu gia."
"Mà từ góc nhìn của một người xem, tôi cảm thấy đây cũng là một chuyện tốt với chủ tịch Dương ngài!"
"Ngài là chủ của Thiên Mỹ và Mạch Điền, làm trong ngành truyền thông và giải trí, còn Tần thiếu gia thì lăn lộn trong phạm vi streamer, Tiktoker. . . cũng rất có tiếng trong giới này."
"Hiện giờ, tự truyền thông phát triển rất mạnh mẽ, tôi tin ngài cũng sẽ chen chân vào lĩnh vực này, Tần thiếu gia cũng có thể giúp đỡ được ít nhiều."
Nói đến đây, Tiền Văn Phong lại liếc mắt ra hiệu với Tần Phong.
Đối phương lập tức 'bịch một tiếng', quỳ xuống trước mặt Dương Hạo: "Tôi rất thành tâm bái sư. Ngài nhận tôi làm đồ đệ đi!"
Tần Phong vừa nói chuyện vừa chắp tay trước ngực, vái một cái.
Ah. . .
Dương Hạo cũng ngẩn người, hắn không ngờ Tần Phong lại chơi lớn như vậy, còn có vẻ rất chân thành nữa.
Lý Mạn Ny, Tiêu Ngâm Thu và Trần Nhược Hàm ở bên cạnh cũng choáng váng.
Các nàng đều không ngờ Tần Phong nói quỳ liền quỳ, ba cô gái tuy không có ấn tượng tốt với Tần Phong, nhưng cái danh 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' vẫn rất kinh người.
Nói thế nào cũng coi như là một nhân vật có máu mặt, giờ đang ở đại sảnh khách sạn, người đến người đi, hắn quỳ gối trước mặt Dương Hạo như vậy, đúng là rất mất mặt.
Bịch!
Bịch!
Khi Dương Hạo đang ngẩn người.
Hai tên đàn em của Tần Phong là tóc hồng và đầu húi cua cũng quỳ xuống.
"Chủ tịch Dương, ngài nhận Tần thiếu gia đi, anh ấy cực kỳ chân thành!"
"Đúng vậy, Tần thiếu gia đã nghĩ kỹ rồi, cực kỳ chân thành!"
Hai người kẻ xướng người họa.
Mà lúc này, bởi vì ba người đều quỳ xuống.
Nơi này lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người, khách khứa và nhân viên khách sạn đều đưa mắt nhìn về phía này.
"Có chuyện gì thế?"
"Người kia không phải Tần thiếu gia ư?"
"Là cái gọi 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' đúng không?"
"Sao cậu ta lại quỳ trước mặt người khác??"
"Phú nhị đại số một Hỗ Thành, rất ghê gớm cơ mà! Không phải mới bỏ hơn 11 triệu để mua quyền sử dụng một phòng ăn sao? Giờ lại làm sao nữa??"
"A, người kia là Dương tổng!!"
"Chính là tổng tài xấu bụng kia!!"
"Đây là nhận lỗi à! Dĩ nhiên lại quỳ trước mặt đối thủ!!"
Người qua đường đã nhận ra Tần Phong và Dương Hạo, còn có người lấy điện thoại ra quay chụp.
Dương Hạo cũng không muốn bị người vây xem, hắn khoát tay áo: "Đứng lên rồi nói."
"Vâng vâng! Nghe ngài!"
Tần Phong gật đầu, dáng vẻ rất ngoan ngoãn.
Sau khi biết thực lực của Dương Hạo, Tần Phong không hề có mâu thuẫn gì với việc bái sư này.
Giống như hắn đã nói, hắn chính là muốn ôm đùi Dương Hạo!
Danh hiệu 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' chỉ là giả, nếu như mình trở thành đồ đệ của ông chủ Thiên Mỹ và Mạch Điền, vậy sau này tự nhiên có thể lăn lộn trong ngành giải trí.
Cho nên, nếu có thể bái sư thành công, vậy thì không thể tốt hơn!
"Chủ tịch Dương, tôi cực kỳ thành khẩn! Ngài đừng từ chối, hoặc là có thể khảo sát tôi trước cũng được."
Tần Phong mặt đầy thành khẩn nói: "Nếu cảm thấy tôi biểu hiện không tệ, thì hãy nhận tôi làm đồ đệ!"
"Ừm, để tôi suy nghĩ."
Dương Hạo khẽ gật đầu một cái, một màn này lại để hắn nghĩ đến hai người muốn bái mình làm thầy.
Một là hoa khôi giới cảnh sát Mã Thiên Kiều, một là tác giả 'Ta đen nhất', bạn của Bành béo.
Người trước đã được Dương Hạo nhân làm đệ tử ký danh, người sau thì hắn chưa đáp ứng, chỉ nói là để nói sau.
Nhưng vị tác giả 'Ta đen nhất' kia rất cố chấp, ngày ngày đều kiên trì nhắn tin vấn an hay hỏi thăm 'sư phụ'.
Cho nên, tính ra thì đã có ba cái đồ đệ rồi!
Đã có thể lập đội đi lấy kinh rồi!
"Cảm ơn chủ tịch Dương đã cho cơ hội!"
"Chủ tịch Dương, vậy ngài muốn đi đâu? Có cần tôi lái xe đưa ngài đi không?"
Tần Phong ân cần hỏi thăm, lúc này hắn cũng không có tâm tư gì khác, chỉ muốn lấy lòng vị 'sư phụ' Dương Hạo này.
Tranh thủ bái vào môn hạ của Dương Hạo.
Vì tài nguyên, vì kiếm tiền, không mất mặt!
Không có tài nguyên, không có tiền, đó mới là mất mặt!
"Cũng được!"
Dương Hạo hơi do dự một chút, liền gật đầu.
Hắn cũng muốn nhìn xem vị 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' Tần Phong này có quyết tâm đến đâu.
Chương 621: Nể mặt chút, nhường một chút!
Bởi vì đang ở trung tâm của dư luận, nên hôm nay Tần Phong rất khiêm tốn, không lái chiếc chiếc Rolls Royce mà mình thích, mà lái một chiếc MPV Xpeng X9 đang khá hot.
Đương nhiên, lúc đi là do tóc hồng lái xe, là chủ công ty, Tần Phong đương nhiên là ngồi hàng thứ hai, nhưng lúc này, vị 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' này đang ngồi ở ghế lái.
Nhưng vấn đề mới cũng xuất hiện.
Dương Hạo và ba cô gái, sẽ chia ra ngồi thế nào.
Vấn đề này cũng có thể chuyển hóa thành, ai sẽ ngồi hàng thứ hai với Dương Hạo.
Dù sao loại xe MPV này, bình thường sếp sẽ ngồi ở hàng hai, ghế ngồi thoải mái, lại nhiều công năng hơn, mà hàng thứ ba sẽ kém hơn nhiều.
Cho nên, ai có thể ngồi ở hàng hai với Dương Hạo, cũng có thể nói là biểu tượng cho địa vị.
Mà vấn đề này đã có đáp án, Tiêu Ngâm Thu và Dương Hạo chỉ có quan hệ bình thường, nàng biết mình không tiện ngồi ở hàng thứ hai, cho nên đã lên xe trước, rồi trực tiếp ngồi xuống hàng thứ ba.
Thật ra tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm muốn ngồi cùng chú Dương nhà mình, nhưng nàng vừa nghĩ sẽ phải cạnh tranh với Lý Mạn Ny thì lập tức từ bò, đi xuyên qua hàng thứ hai, ngồi ở hàng thứ ba với Tiêu Ngâm Thu.
Như vậy, hàng thứ hai sẽ là của Dương Hạo và Lý Mạn Ny.
Tần Phong đã ngồi ở vị trí lái, nhìn lướt qua phía sau thông qua kính chiếu hậu, hiện giờ hắn đã hiểu biết sơ bộ về quan hệ của Dương Hạo và ba cô gái, trong lòng lại cảm thấy nghĩ lại mà sợ.
Lúc trước hắn còn có ý đồ với Lý Mạn Ny, bây giờ nghĩ lại, may mà mình không kích động, không tạo thành hậu quả nghiêm trọng.
Bằng không mình và Dương Hạo sẽ kết thù, sau này khó mà lăn lộn ngoài xã hội.
"Chủ tịch Dương, chúng ta đi đâu?" Chờ bốn người Dương Hạo ngồi xuống, Tần Phong mới lên tiếng hỏi thăm.
"Hỗ Thượng Nhân Gia." Dương Hạo thuận miệng trả lời: "Tiệm gần đây nhất là được."
"A... được!"
Tần Phong nghe thấy cái tên Hỗ Thượng Nhân Gia này là cảm thấy đau đầu, hắn ngơ ngác một chút, tiếp đó vội vàng bật chỉ đường, tìm tiệm Hỗ Thượng Nhân Gia gần nhất.
Chỉ đường biểu hiện 9,5 km, nhưng phải 26 phút mới có thể đến.
Tại Hỗ Thành, chuyện này coi như bình thường, thậm chí còn không tính là tắc đường.
"Chủ tịch Dương, ba vị mỹ nữ, mời thắt dây an toàn."
"Tôi xuất phát đây."
Tần Phong cũng xem như co được dãn được, nửa tiếng trước vẫn còn là 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' nha!
Lúc này đã lắc mình biến thành 'tài xế Tiểu Tần'.
Dương Hạo liếc nhìn Tần Phong một cái, cười lắc đầu, hắn cũng không ngờ Tần Phong có thể cúi đầu nhanh như vậy.
Lý Mạn Ny và Trần Nhược Hàm cũng rất giật mình, dù sao hai người cũng trải qua chuyện lúc nãy.
Khoảng một tiếng trước, Tần Phong vẫn là một thiếu gia ăn chơi, lúc này lại tỏ vẻ khiêm tốn và thấp kém, thay đổi quá lớn làm người ta líu lưỡi.
Mà bình tĩnh nhất chính là Tiêu Ngâm Thu, nàng không biết chuyện ở đại sảnh khách sạn, cũng không quan hệ gì với Tần Phong, cho nên nàng chỉ nhìn thấy cảnh Tần Phong quỳ xuống cầu bái sư.
Xem như 'đồ đệ', Tần Phong khách khí với sư phụ Dương Hạo và hai 'sư mẫu' Lý Mạn Ny và Trần Nhược Hàm thì cũng rất hợp tình hợp lý.
Nhưng nàng lại phát hiện sắc mặt của tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm không đúng lắm, dường như rất giật mình.
Nàng không khỏi tò mò hỏi: "Nhược Hàm, cô sao thế? Có chuyện gì khiến cô giật mình ư?"
"A. . . Đúng là có!"
Trần Nhược Hàm lấy lại tinh thần, nàng nhìn dáng vẻ của Tiêu Ngâm Thu, biết đối phương không biết chuyện lúc trước của Tần Phong.
Thế là Trần Nhược Hàm nhỏ giọng kể lại một lần.
"Còn có chuyện này á?"
Hóng chuyện xong, Tiêu Ngâm Thu kinh ngạc há to miệng, nàng thật sự không ngờ Tần Phong còn từng có ý đồ với Lý Mạn Ny.
Tiêu Ngâm Thu nhỏ giọng bình luận: "Nhưng tên này phản ứng rất nhanh! Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, đã quyết định bái sư, ôm đùi."
"Em cảm thấy vẫn là do Dương tổng của chúng ta quá mạnh, bằng không với thái độ hôm qua của Tần Phong, nhất định sẽ không thay đổi bất chợt như hôm nay."
Tiểu bạch hoa tuy nhỏ tuổi, nhưng năng lực nhìn mặt nói chuyện cực mạnh, loại năng lực này không phải do Trần Hải Âu cố ý bồi dưỡng, mà là sống trong gia đình đơn thân, không có cha nên suy nghĩ của tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm mẫn cảm hơn người khác nhiều, tự nhiên hiểu vì sao Tần Phong bỗng nhiên nhận sợ.
Đánh không lại liền gia nhập thôi!
"Ừm! Đúng là thế."
Tiêu Ngâm Thu gật đầu, biểu thị tán thành quan điểm của Trần Nhược Hàm.
Tài xế 'Tiểu Tần' đã tiến vào nhân vật rất nhanh, hết sức tập trung lái xe, không chủ động bắt chuyện với đám người Dương Hạo ở phía sau, cố gắng để bản thân mình trở thành không khí.
Mà loại kỹ năng 'ẩn hình' này, cũng coi như là tố chất cơ bản của một tài xế ưu tú.
Làm tài xế cho sếp, chính là nói ít làm nhiều, sếp không chủ động trò chuyện với bạn, vậy thì bạn cũng đừng nói, tập trung vào lái xe là được.
Nếu sếp chủ động bắt chuyện với bạn, chứng tỏ sếp đang nhàm chán, lúc này tâm sự với sếp là không có vấn đề.
Nhưng nếu bạn chủ động nói chuyện phiếm với sếp, đó chính là bạn không biết giới hạn, sếp người ta có mệt hay không, có muốn nói chuyện với bạn hay không, vân vân... !
Nên lái xe thì lái xe đi, chém gió cái mịa gì!
Thời khắc này, Tần Phong chính là loại tài xế hợp cách kia, cả quãng đường đều không lên tiếng, lái xe cực ổn.
Dương Hạo còn có chút hoài nghi, tên này từng làm tài xế!
Mà sự thật chính là, 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' Tần Phong đã từng làm tài xế thật, chỉ là đối phương là nữ tài xế.
Khoảng nửa tiếng sau.
Chiếc xe dừng lại trước tiệm Hỗ Thượng Nhân Gia ở gần quảng trường nhân dân.
Tiệm này xem như là cửa hàng tiêu biểu của Hỗ Thượng Nhân Gia tại Hỗ Thành, quy mô lớn nhất trong mấy tiệm, trước cửa có mười mấy bãi đỗ xe.
Tuy nhiên, lúc này bãi đỗ xe đã rơi vào trạng thái đầy tràn, Tần Phong lái xe đến bãi đỗ, đang tìm kiếm chỗ đỗ xe.
Nhân viên an ninh phụ trách bãi xe đang chỉ huy một chiếc Maybach đỗ xe, chỉ là chỗ đỗ quá nhỏ, Maybach thử mấy lần vẫn không vào được.
Mà lúc này, vừa hay có một chiếc xe lái ra khỏi bãi, Tần Phong và tài xế Maybach cùng nhìn trúng chỗ đỗ này, hai chiếc xe lập tức đánh lái về phía bên đó.
Bởi vì Tần Phong ở gần hơn, nên hắn đến trước một bước.
Chẳng qua là Tần Phong vừa mới rẽ vào, chiếc Maybach kia đã ấn còi, tiếp đó cũng không quan tâm mà rẽ vào, dáng vẻ như có giỏi thì đâm thử đi.
Ngu xuẩn!!
Tần Phong nhíu mày, nhịn không được mà mắng một câu.
Nếu lúc này không có Dương Hạo ở trên xe, Tần Phong tuyệt đối sẽ đâm thẳng vào đầu xe kia, một chiếc Maybach mà thôi, hắn bồi thường nổi.
Huống chi, lần này là chiếc Maybach cướp chỗ đỗ, Tần Phong là bên có lý.
Có điều, bởi vì Dương Hạo ở trên xe, Tần Phong lại là tài xế, tất nhiên không muốn xảy ra tai nạn trong lần đầu lái xe cho Dương Hạo.
Như vậy, kết quả chính là hai chiếc xe hiện ra hình chữ V, đầu xe sát nhau, ai không nhường nhau.
Chương 622: Nể mặt chút, nhường một chút! (2)
Dương Hạo tất nhiên cũng chú ý đến tình hình này, hơn nữa bởi vì đang tìm chỗ đỗ, nên hắn cũng biết cả quá trình.
Chỗ đỗ này là hai chiếc xe cùng phát hiện, nhưng bọn họ ở gần hơn, chiếc Maybach kia xa hơn, đối phương lao nhanh đến đây, rõ ràng là có ý cướp chỗ đỗ.
Mà Dương Hạo cũng không phải quả hồng mềm mặc cho người làm khó, đối phương đã làm vậy, hắn cũng không thể nhượng bộ, bởi vậy hắn cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng ngồi đó, muốn xem đối phương phản ứng thế nào.
"Chủ tịch Dương, ngài cũng thấy rồi đấy. Là chiếc Maybach này muốn cướp chỗ đỗ, tôi chỉ bị động mà thôi!" Tần Phong hai tay nắm vô lăng, giải thích một câu.
"Ừm, tôi biết." Dương Hạo khẽ gật đầu một cái: "Để xem đối phương nói thế nào!"
Khi hai người nói chuyện, một người trẻ tuổi với mái tóc vàng bước xuống từ chiếc Maybach.
Trên người mặc áo cộc tay có logo LV, bên dưới là một chiếc quần đùi đen và giày thể thao, hai tay và cẳng chân đều có hình xăm hoa hòe hoa sói.
Vừa nhìn đã có cảm giác như một thanh niên lêu lổng.
Hắn vừa nhai kẹo cao su vừa đi thẳng đến vị trí tài xế của chiếc MPV, miệng thì hùng hùng hổ hổ: "Lùi ra ngoài! Không thấy tôi đến trước à!"
"Mẹ kiếp, có hiểu trước sau hay không?"
Tóc vàng vừa mắng vừa gõ gõ cửa sổ xe.
Tần Phong cũng không phải quả hồng mềm, thậm chí hắn rất quen thuộc mấy cảnh tượng này.
Hắn lập tức đẩy cửa xuống xe, mắt đảo qua người tóc vàng, cũng cảm thấy đối phương hơi quen mắt, nhưng nhất thời không nhớ ra gặp đối phương ở đâu.
Tóc vàng lại nhận ra Tần Phong, hắn cũng bất ngờ mà lẩm bẩm một câu: "A, không phải Tần Phong đây sao?"
"Đã biết tôi, vậy nể mặt chút đi! Nhường một chút đi!"
Tuy không nhớ nổi đối phương là ai, nhưng nếu đã nhận ra mình, chắc hẳn cũng là người trong hội, nên Tần Phong mới mở miệng nói vậy.
Nghe hắn nói như vậy, tóc vàng kia hơi do dự một chút, sau đó vô thức quay đầu nhìn về phía hàng sau chiếc Maybach.
Lúc này, cửa xe phía sau chiếc Maybach cũng mở ra, tiếp đó là một người thanh niên gầy tong teo đi xuống.
Đối phương cao khoảng 1m85, nhưng cân nặng chỉ khoảng 60kg, cho người ta một loại cảm giác yếu đuối.
Tuy nhiên, người này cũng mặc một thân Hermes, trên cổ tay còn có một chiếc Rolex bản số lượng có hạn.
Nhìn thấy người này, Tần Phong hơi nhướng mày, sắc mặt cũng thay đổi.
Bởi vì hắn nhận ra đối phương, người này là Lữ Minh Triết, là nhân vật tương đối nổi tiếng trong vòng tròn đời hai ở Hỗ Thành, cha của người này là cổ đông kiêm phó chủ tịch tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành.
Gia đình rất có sức ảnh hưởng trong ngành giải trí, đặc biệt là vòng tròn phim điện ảnh, bởi vì có bối cảnh không tầm thường, nên thân phận của Lữ Minh Triết có thể xài được trong ngành giải trí lẫn giới streamer, mọi người đều nể mặt hắn.
Tần Phong cũng từng gặp vài lần, nhưng địa vị của hắn không bằng đối phương, khi tiếp xúc cũng rơi vào thế yếu.
"Ui, đây không phải Phú nhị đại số một Hỗ Thành sao!"
"Sao lại làm tài xế cho người khác rồi?"
Lữ Minh Triết nhìn Tần Phong với ánh mắt nghiền ngẫm, tiếp đó lại đảo mắt nhìn vào trong xe MPV.
Nhưng kính xe là kính chống nhìn trộm, nên hắn cũng không biết ai đang ngồi bên trong.
Thế là, Lữ Minh Triết lại nhìn về phía Tần Phong: "Tần thiếu gia, cậu muốn cướp chỗ đỗ của tôi đấy à?"
"A. . ."
Thật ra Tần Phong vẫn hơi sợ bối cảnh của đối phương, hắn do dự một chút, những nghĩ đến người ngồi trong xe là Dương Hạo.
Người ta là chủ của Thiên Mỹ và Mạch Điền, luận bối cảnh và thực lực thì dường như không kém Lữ gia.
Thế là, hắn hít sâu một hơi, kiên trì trả lời: "Xin lỗi Lữ thiếu, chỗ đỗ này là tôi nhìn thấy trước, cũng là tôi đến trước, tài xế của anh cũng nói rồi, phải coi trọng trước sau."
"Như vậy, tôi là người đến trước, anh đến sau."
"Cho nên, theo lý thì nên nhường chỗ đỗ này cho bọn tôi!!"
Tần Phong ăn nói không kiêu ngạo không tự ti, thái độ cũng rất rõ ràng.
Nghe Tần Phong nói vậy, Lữ Minh Triết cũng nhíu mày, hắn vốn cho rằng mình ra mặt thì Tần Phong nhất định sẽ sợ.
Trước mặt người ngoài, Tần Phong là 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' gì gì đó, nhưng Lữ Minh Triết biết rõ, thứ này chỉ là lừa gạt đám dân mạng ngu xuẩn kia mà thôi!
Đừng nói là Phú nhị đại số một Hỗ Thành, coi như hắn lười không chơi TikTok mấy, nhưng lần gặp mặt trước, Tần Phong đều cung kính với hắn.
Cho nên, Lữ Minh Triết cho rằng Tần Phong nhất định sẽ nể mặt mình, không dám nói nhảm, thậm chí còn cung kính và khách khí vài câu với hắn.
Cũng dựa vào phán đoán này, hắn mới thoải mái xuống xe, hơn nữa trước khi xuống xe còn chém gió với bạn gái đang ngồi trong xe.
Nói là mình chỉ cần nói một câu, có thể trấn án 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' Tần Phong này.
Kết quả, mặt thì đã lộ rồi, nói thì cũng nói rồi.
Tần Phong lại không thèm nể mặt.
"Tần Phong, xem ra cậu không định nể mặt tôi?"
Lữ Minh Triết cau mày, giọng điệu khá lạnh lùng.
Thấy thái độ của chủ mình, tóc vàng lập tức tiến lên một bước, gào lên: "Họ Tần, con mẹ mày đừng có cho mặt mũi mà còn không biết xấu hổ!"
"Mày thật sự cho rằng mình là Phú nhị đại số một Hỗ Thành à?"
"Trong túi mày có mấy đồng mà còn không tự biết sao? Cũng xứng tranh đấu với Lữ thiếu nhà chúng tao??"
Tóc vàng nói mấy câu rất hợp với ý của Lữ Minh Triết, hắn ném ánh mắt tán thưởng cho đối phương.
Loại lời này, Lữ Minh Triết không tiện nói ra miệng, quá bất lịch sự, nhưng đàn em của hắn nói thì không có vấn đề.
Nói là bọn họ nói, liên quan gì đến Lữ thiếu mình.
Tần Phong trợn mắt nhìn tên tóc vàng chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng này một chút, lạnh lùng đáp: "Tuy tôi không bằng Lữ thiếu, nhưng cũng không phải kẻ mà mấy tên oắt con có thể mắng!"
"Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, đúng là cmn rất giỏi!"
Mắng xong, Tần Phong lại nói với Lữ Minh Triết: "Lữ thiếu, không phải tôi không nể mặt anh! Hôm nay tôi lái xe cho sư phụ, chúng tôi đã chờ một lúc mới thấy chỗ đỗ này, hơn nữa tôi đã lái xe vào trước rồi."
"Cho nên, tôi không thể nhường chỗ đỗ này cho anh được!"
"Hi vọng Lũ thiểu nể mặt một chút!"
Phi!!
Tần Phong vừa dwuts lời, tóc vàng lại hung hăng nói: "Mày cũng xứng để Lữ thiếu nể mặt sao?"
"BIết điều thì mau lái xe đi đi, nói nhảm cmn ít thôi!"
"Bằng không tao sẽ gọi xe kéo!"
Chương 623: MC xinh đẹp, cũng là vì công việc!
"Sư phụ?"
Lữ Minh Triết nhướng mày, hắn cũng không phải loại phú nhị đại không có não, lập tức bắt được tin trọng điểm trong lời nói của Tần Phong.
Theo Lữ Minh Triết, tuy cái danh 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' chỉ là trò cười, nhưng đối phương cũng có chút vốn liếng, tài sản cũng phải mấy cái mục tiêu nhỏ, người có thể để đối phương đích thân lái xe cho, thân phận tự nhiên không tầm thường.
Ban đầu, Lữ Minh Triết cho rằng người trong xe cũng là một tên đời hai nào đó trong hội, nói không chừng còn quen biết, nhưng bây giờ Tần Phong lại nói người ngồi trong xe là 'sư phụ'.
Điều này khiến Lữ Minh Triết hơi bất ngờ, nếu như là sư phụ, chứng tỏ người trong xe có thân phận và địa vị cao hơn Tần Phong rất nhiều, bằng không Tần Phong cũng sẽ không cam tâm tình nguyện bái sư.
Mà lúc này, cửa xe Maybach lại mở ra lần nữa, một cô gái dáng người thướt tha xuống xe, nàng mặc một chiếc váy ngắn bao mông màu đen, trên chân là một đôi xăng đan màu đen rất hợp với váy.
Nàng để chân trần, không đi tất chân, hiển nhiên là rất tự tin với đôi chân của mình.
Mà đôi chân của nàng đúng là không tệ, tuy không phải loại chân dài hơn mạng, nhưng tỉ lệ hai chân rất tốt, còn có nhục cảm.
Dương Hạo ngồi xe vô thức liếc nhìn cô gái này một chút, cảm thấy khá quen.
Mà Lý Mạn Ny ngồi bên cạnh hắn thì trực tiếp hô tên của đối phương: Diệp Thư Viện!
"Là Diệp Thư Viện thật kìa!"
"Hình như còn đẹp hơn cả trên tivi."
Tiêu Ngâm Thu và Trần Nhược Hàm cũng mở miệng.
Nghe ba người nói xong, Dương Hạo cũng nhớ ra cái tên Diệp Thư Viện này.
Đối phương là một MC rất nổi tiếng trong nước, còn là nữ MC số một của đài truyền hình Hỗ Thành.
Có danh tiếng không nhỏ trong phạm vi cả nước, rất nhiều nữ MC đều lấy nàng làm gương.
Ví dụ như Lý Mạn Ny, Diệp Thư Viện cũng là một trong những nữ MC mà nàng thích.
"Lữ tổng, thôi quên đi! Chúng ta đi thôi!"
Sau khi xuống xe, Diệp Thư Viện vẫy tay với Lữ Minh Triết, có vẻ như nàng không thích tình cảnh này lắm.
"Thư Viện, trở về xe ngồi một lát đi. Sắp giải quyết xong rồi."
Trước khi xuống xe, Lữ Minh Triết có nói với Diệp Thư Viện rằng, chỉ cần mình lộ mặt thì Tần Phong sẽ rút lui.
Kết quả, hắn đến thương lượng nửa ngày vẫn không có kết quả, hắn cảm thấy mất mặt, nên tự nhiên không chịu bỏ qua như vậy.
Hiện giờ, Lữ Minh Triết đang tán tỉnh Diệp Thư Viện, cho nên hắn tự nhiên muốn thể hiện trước mặt đối phương.
Vốn cho rằng 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' Tần Phong là một phông nền không tệ.
Hắn đẩy lùi Tần Phong xong, còn có thể trang bức với Diệp Thư Viện.
Nhưng kịch bản đã đi chệch hướng, thái độ của Tần Phong hôm nay rất lạ, một chuyện nhỏ như vậy mà lại không thèm nể mặt mình, còn muốn Diệp Thư Viện đi ra hòa giải.
"Tần Phong, cậu nhất định muốn tôi mất mặt chỉ vì chút chuyện nhỏ này?"
Lữ Minh Triết đen mặt, nhẹ giọng nói: "Cậu cũng thấy ai ngồi trong xe rồi đấy, chắc cậu cũng hiểu!"
Ý của hắn đã rất rõ ràng, hôm nay có Diệp Thư Viện ở đây, cậu làm gì cũng phải nể mặt tôi một chút chứ!
Nếu thật sự không nể mặt mũi, vậy chính là kết thù rồi.
Tần Phong tự nhiên cũng nhìn thấy Diệp Thư Viện, cũng hiểu ý của Lữ Minh Triết.
Đàn ông mà, khi đứng trước mặt cô gái mình thích, nhất định không thể mất mặt!
"Lữ thiếu, nếu hôm nay là tôi đến, thì tuyệt đối sẽ không tranh chấp với anh."
"Nhất định sẽ nể mặt anh."
"Nhưng hôm nay hơi đặc thù, còn xin anh hiểu cho!"
Thật ra Tần Phong cũng không muốn đắc tội với Lữ Minh Triết, gia tộc của đối phương rất có năng lực.
Nhưng tình hình bây giờ không cho phép, hắn cũng muốn thể hiện bản thân trước mặt Dương Hạo, thật ra tâm lý cũng không khác Lữ Minh Triết là mấy!
"Tình huống đặc thù? Đặc thù thế nào?"
Lữ Minh Triết biết rõ còn cố hỏi, hắn biết Tần Phong vừa nói thật, nếu hôm nay đối phương đi một mình, tuyệt đối sẽ không có mấy việc này.
Cho nên Lữ Minh Triết vừa hỏi, vừa nhìn về phía trong xe một chút, thật ra hắn muốn trực tiếp đối thoại với người trong xe.
Mà lúc này, cửa xe cũng mở ra, Dương Hạo lạnh nhạt xuống xe.
Dương Hạo cao 1m83, còn thấp hơn Lữ Minh Triết gầy tong teo 2cm, nhưng dáng người Dương Hạo cực kỳ khỏe mạnh, cho người ta một loại cảm giác cao to tráng kiện, so sánh với nhau, hình tượng yếu đuối của Lữ Minh Triết lại càng mạnh hơn.
"Anh là. . . Dương Hạo!!"
Hai ngày nay, chuyện của Dương Hạo và Tần Phong rất hot, mà Dương Hạo cũng xuất hiện trong video, đồng thời bối cảnh của hắn cũng bị dân mạng đào ra.
Cho nên Lữ Minh Triết cũng nhận ra Dương Hạo, nhưng lúc này hắn rất giật mình, bởi vì Dương Hạo và Tần Phong phải là đối thủ một mất một còn mới đúng!
Kết quả hai người này lại đi chung với nhau.
Hơn nữa còn là Tần Phong lái xe.
Đúng rồi, vừa rồi Tần Phong có nói, người trong xe là sư phụ của hắn!
Nói cách khác, sư phụ trong miệng Tần Phong chính là Dương Hạo??
Chuyện này cũng quá ảo rồi!
Hai người vừa tranh chấp ở trên mạng, hơn nữa Tần Phong còn vì chuyện này mà bị toàn internet chế giễu!
Bây giờ, hai người lại là thầy trò!!
Đây là bắt tay với nhau để diễn trò à!
Lữ Minh Triết lập tức phản ứng lại, chính là bởi vì hai người bắt tay diễn trò, nên độ hot của Hỗ Thượng Nhân Gia đã tăng mạnh, tất cả tiệm Hỗ Thượng Nhân Gia đều rơi vào trạng thái kín bàn.
Phòng riêng thì cực kỳ khó đặt, hôm nay Lữ Minh Triết và Diệp Thư Viện đến nơi này ăn cơm, cũng là vì Hỗ Thượng Nhân Gia đang rất hot, Diệp Thư Viện định đến quay video, kiếm chút lưu lượng của điểm nóng này.
Các MC như nàng đều có tài khoản TikTok riêng, đồng thời TikTok cũng là một con đường tuyên truyền rất quan trọng, bởi vậy hiện giờ rất nhiều minh tinh và nghệ sĩ coi trọng hoạt động TikTok.
Diệp Thư Viện cũng không ngoại lệ, mỗi lần có chủ đề hot xuất hiện, nàng cũng sẽ chạy đến kiếm chút lưu lượng, nếu như là sự kiện thời sự, thì nàng sẽ tiến hành bình luận, nêu quan điểm cá nhân. Còn loại sự kiện khác thì nàng sẽ đến hóng chuyện.
Mà lần này, Diệp Thư Viện cũng chỉ đến hóng chuyện mà thôi, nàng vốn cho rằng đây là một sự kiện ngẫu nhiên, mãi đến khi nhìn thấy Dương Hạo xuống xe của Tần Phong, nàng mới ý thức được, sự kiện này là do hai người bắt tay diễn trò!
Khó lòng phòng bị nha!
Đám người này nhiều chiêu trò thật!
Diệp Thư Viện thầm cảm khái một câu, tiếp đó, nàng bước nhanh về phía Dương Hạo, nàng sẽ không bỏ qua cơ hội kết bạn với loại đại lão trong ngành giải trí này.
Chương 624: MC xinh đẹp, cũng là vì công việc! (2)
Trên thực tế, hoàn cảnh gia đình của Diệp Thư Viện cũng rất tốt, cha là cổ đông của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, chính là vì tầng quan hệ này, nên nàng mới lăn lộn rất tốt trong đài truyền hình Hỗ Thành.
Đương nhiên, Diệp Thư Viện vẫn có năng lực, rất giỏi trên phương diện làm MC, bằng không chỉ có chỗ dựa thì chưa chắc đã nổi được.
Diệp Thư Viện đi thẳng đến trước người Dương Hạo, tươi cười tự giới thiệu: "Chủ tịch Dương, tôi là Diệp Thư Viện, là MC của đài truyền hình Hỗ Thành, sau này mời chủ tịch Dương chiếu cố nhiều hơn."
"Xin chào, tôi đã từng xem chương trình của cô, rất khá!" Dương Hạo gật đầu cười, cũng khách sáo một câu.
"Thật sao! Không ngờ trong số khán giả của tôi còn có một người như chủ tịch Dương, nếu biết trước có lẽ tôi đã thể hiện tốt hơn mới đúng!"
Diệp Thư Viện cười trêu.
Mắt thấy hai người vừa gặp mặt đã nói chuyện vui vẻ, Lữ Minh Triết lập tức nhíu mày, sắc mặt hơi âm trầm, hắn đang theo đuổi Diệp Thư Viện, kết quả cô gái mình thích lại nói chuyện vui vẻ với Dương Hạo.
Đây còn chưa phải trọng điểm, trọng điểm là đối phương rất đẹp trai, hơn nữa còn là chủ của hai công ty lớn như Thiên Mỹ và Mạch Điền.
Cho nên, Lữ Minh Triết có lý do để tin tưởng, Diệp Thư Viện có hảo cảm với Dương Hạo, chí ít thì ngoại hình của Dương Hạo cũng phù hợp với tiêu chuẩn chọn bạn trăm năm của Diệp Thư Viện.
Đối mặt với loại 'tình địch' mạnh mẽ này, Lữ Minh Triết tự nhiên hơi sợ.
"Chủ tịch Dương, xin chào! Tôi là người sáng lập công ty Điện ảnh Minh Triết, Lữ Minh Triết!"
"Cha tôi là phó chủ tịch tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành!"
Lữ Minh Triết cũng bước nhanh đến trước mặt Dương Hạo, hắn tự giới thiệu bản thân, đồng thời cũng nhắc đến cha mình.
Đây chính là biểu hiện của không tự tin, Điện ảnh Minh Triết của hắn chỉ có thể coi là một công ty nhỏ trong ngành giải trí.
Trên thực tế, công ty của hắn hoàn toàn phụ thuộc vào tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, toàn nhận một ít hạng mục từ tập đoàn.
Loại chuyện này cực kỳ thường thấy trong ngành giải trí, và tất cả các ngành nghề khác, cha có tài nguyên, con sẽ mở công ty tương tự.
Mấy năm trước, chuyện này còn rất thịnh hành trong thể chết, cho dù đến giờ vẫn không bị ngăn cản.
Nhưng chủ đề này quá mẫn cảm, không thích hợp nói nhiều hơn!
"Xin chào!"
Khi ở trong xe, Dương Hạo đã đoán được quan hệ của Lữ Minh Triết và Diệp Thư Viện.
Cho nên, hắn biết vị Lữ công tử này có thể đang ghen, cảm thấy mình nói chuyện tương đối thân thiết với Diệp Thư Viện, cho nên mới chạy đến chặn một chân, thuận tiện thể hiện bối cảnh của mình.
Tuy nhiên, Dương Hạo đương nhiên sẽ không vì Lữ Minh Triết mà không nói chuyện với Diệp Thư Viện.
Tôi xã giao bình thường, còn cần suy nghĩ cho cảm nhận của cậu?
Cậu cho rằng mình là ai?
Trong lòng Dương Hạo vẫn tương đối khinh thường, nhưng không hề biểu hiện ra ngoài, mà tương đối khách khí chào hỏi với Lữ Minh Triết.
"Chủ tịch Dương, chuyện của anh và Tần thiếu gia đang rất hot ở trên mạng nha!"
"Mọi người đều cho rằng hai người là kẻ thù, không ngờ hai người lại là thầy trò, đây chính là lừa gạt tất cả chúng tôi nha!"
"Nhưng có sao nói vậy, chiêu trò của chủ tịch Dương rất hay, Hỗ Thượng Nhân Gia đã rất nổi tiếng rồi, giá trị thị trường cũng tăng lên gấp đôi."
Lữ Minh Triết vừa mở miệng đã ra vẻ như mình là người bị hại, tựa như hắn chính là đại biểu của dân mạng.
Lúc Dương Hạo ở trong xe thì không nghe thấy cuộc đối thoại của Tần Phong và Lữ Minh Triết, cho nên hắn không biết Tần Phong giới thiệu mình là sư phụ của cậu ta.
Bởi vậy khi Lữ Minh Triết nói như vậy, Dương Hạo vô ý nhìn Tần Phong một chút, người sau thì cúi đầu, không dám đối diện với Dương Hạo.
Dù sao, hiện giwof chỉ là hắn đơn phương nhận Dương Hạo làm sư phụ, người ta căn bản còn chưa đồng ý kìa!
Nhưng Dương Hạo cũng không cần giải thích với Lữ Minh Triết, hắn cũng không phản bác cái xưng hô sư phụ này, mà tươi cười nói: "Hôm qua tôi và Tần Phong vẫn chưa quen, thậm chí còn mới gặp lần đầu. Cho nên cái gọi là lừa gạt, hoàn toàn không tồn tại!"
"Không tồn tại ư??"
Lữ Minh Triết hơi bĩu môi: "Vậy sao Tần Phong lại gọi anh là sư phụ rồi?"
"Chẳng lẽ hôm nay mới bái sư??"
"Nếu là vậy thật, thế thì quá trùng hợp rồi!"
Lữ Minh Triết căn bản không tin Dương Hạo.
Nghe vậy, Dương Hạo chỉ nhún vai: "Chuyện của chúng tôi, không cần giải thích với một người ngoài!"
Lữ Minh Triết rõ ràng là có địch ý, Dương Hạo cũng không thèm nể nang gì hắn.
Quả nhiên, Lữ Minh Triết á khẩu không nói được gì!
Bởi vì Dương Hạo nói rất có lý, đó là chuyện của người ta và Tần Phong, liên quan gì đến hắn, hắn và Dương Hạo cũng chỉ gặp mặt lần đầu mà thôi.
"Được, vậy chúng ta không nói chuyện này nữa!"
"Nói chuyện chỗ đỗ đi, chủ tịch Dương là chủ của Hỗ Thượng Nhân Gia, tôi là khách hàng đến Hỗ Thượng Nhân Gia ăn cơm, như vậy có phải nên nhường chỗ đỗ xe này cho khách hàng như chúng tôi không?"
Lữ Minh Triết dứt khoát chuyển chủ đề, đề tài vừa rồi có nói cũng không có kết quả gì.
Nhưng việc liên quan đến chỗ đỗ, thì có thể nói rồi, hắn là khách hàng, Dương Hạo là chủ của tiệm, theo lý thì nên nhường khách mới đúng.
"Ừm, nhường cho các cậu cũng không sao."
"Đã đến Hỗ Thượng Nhân Gia, đó chính là khách!"
Dương Hạo cũng không quan tâm, liền gật đầu một cái.
Lữ Minh Triết nói cũng có đạo lý, người ta là khách nha, mình là chủ tiệm, nhường người ta một chút cũng không có gì.
Lữ Minh Triết lại không ngờ Dương Hạo sẽ đáp ứng thoải mái như vậy, khóe miệng của hắn giật giật hai cái, ánh mắt quét qua người Dương Hạo, rồi lại nói tiếp: "Được, vậy các anh lái xe đi thôi! Để chúng tôi còn vào!"
Dương Hạo gật đầu: "Ok!"
Tuy nhiên, khi Dương Hạo đang định bảo Tần Phong lái xe đi, Diệp Thư Viện bỗng nhiên mở miệng nói ra: "Chủ tịch Dương, các anh không cần phiền như vậy, để chúng tôi lái xe đi là được, dù sao cũng là bên anh đến trước."
"Hơn nữa, đây cũng là địa bàn của anh mà!"
"Có điều, tôi có một yêu cầu quá đáng!"
Dương Hạo híp mắt nhìn vị nữ MC xinh đẹp này: "Mời nói!"
Đã hạ quyết tâm, Diệp Thư Viện lập tức mở miệng nói: "Nếu như thuận tiện, có thể cho tôi ăn ké một bữa không?"
"Cùng ăn cơm?"
Dương Hạo hơi bất ngờ với yêu cầu của đối phương, dù sao Lữ Minh Triết còn đang ở bên cạnh.
Hai người tuy không phải người yêu, nhưng Diệp Thư Viện chủ động xin được ăn cơm với Dương Hạo, vẫn cho người ta một loại cảm giác như cắm sừng Lữ Minh Triết ngay tại chỗ.
"Tôi có rất nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo chủ tịch Dương!"
"Nếu hôm nay không tiện, vậy hôm khác tôi sẽ đến chơi."
"Đúng rồi, đây là wechat của tôi, chúng ta kết bạn nhé?"
Diệp Thư Viện nói xong, liền đưa điện thoại của mình đến trước mặt Dương Hạo.
"Ừm, vậy cùng ăn đi!"
Dương Hạo hơi do dự một chút, liền gật đầu đồng ý.
Hắn đáp ứng thật ra không quá liên quan đến việc Diệp Thư Viện xinh đẹp, chủ yếu là do đối phương là nữ MC số một đài truyền hình Hỗ Thành, có thể tìm hiểu tình hình của đài truyền hình từ nàng.
Ừm, là vì công việc thôi!
Mắt thấy hai người cấu kết với nhau ngay trước mặt mình, Lữ Minh Triết chỉ thấy rất khó chịu, hắn quay đầu nhìn về phía Diệp Thư Viện, trong ánh mắt lạnh lùng còn mang theo vài phần chất vấn.
Tựa như đang hỏi: Hôm nay là tôi hẹn cô cơ à?
Nhưng lúc này, lực chú ý của Diệp Thư Viện đều nằm trên người Dương Hạo, căn bản không nhìn Lữ Minh Triết, nàng vẫn đang chờ đối phương đáp lại.
"Được! Có thể ăn tối với Diệp tiểu thư, đó là vinh hạnh của tôi!"
"Nhưng bên tôi còn có ba người bạn nữa!"
Dương Hạo lại thuận tay chỉ chỉ vào trong xe.
"Không sao, tôi là kẻ đến sau mà! Chỉ cần bọn họ không ngại là được."
Diệp Thư Viện không biết người trong xe là ai, nhưng có thể nhìn thấy là phụ nữ.
Nàng nói xong thì quay đầu nói với Lữ Minh Triết: "Lữ tổng, xin lỗi, ngày khác lại hẹn nhé!"
"Thư Viện, cô cảm thấy làm như vậy có thích hợp không?"
Sắc mặt Lữ Minh Triết hơi âm trầm, trong lòng thì đang oán thầm: Tôi không cần mặt mũi sao?
Bạn gái chạy theo người khác, quả thực là vô cùng nhục nhã!
"Lữ tổng, hôm nay chúng ta vốn không hẹn trước mà, tôi đã hẹn bạn ở Hỗ Thượng Nhân Gia, là chính anh đòi tham gia."
Diệp Thư Viện chẳng thèm để ý mà nhún vai, nàng căn bản không sợ đắc tội với Lữ Minh Triết, bởi vì cha nàng cũng là cổ đông của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, sở hữu 15% cổ phần, còn nhiều hơn cha của Lữ Minh Triết 3% nữa kìa!
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà nàng có thể lăn lộn rất tốt trong đài truyền hình Hỗ Thành, bởi vì có bối cảnh tương tự, nên Diệp Thư Viện cũng không nể nang gì Lữ Minh Triết, nàng cũng không phải loại tiểu thư giả muốn câu con rể vàng, không cần thiết liếm láp Lữ Minh Triết.
Tương phản, trái lại là Lữ Minh Triết vẫn luôn liếm nàng, muốn liên hợp với nhà nàng!
Nhưng Diệp Thư Viện không có cảm tình gì với Lữ Minh Triết cao gầy như cột điện, chỉ là ngại tình cảm của cha chú, nên không trở mặt mà thôi.
Bởi vậy, nàng căn bản không cần cân nhắc cảm nhận của Lữ Minh Triết.
Trước mắt nàng có ý nghĩ của mình, vậy thì nhất định sẽ đi thực hiện, dưới cái nhìn của nàng, thì Dương Hạo có giá trị hơn Lữ Minh Triết nhiều lắm.
Cũng có thể nói, hai người căn bản là không cùng một cấp bậc.
Dương Hạo người ta là 'đời một', sáng tạo ra tài sản chục tỷ!
Lữ Minh Triết chỉ là một đời hai được gia tộc che chở, cho mở một công ty điện ảnh có quy mô không lớn mà thôi, đã 30 tuổi mà ra đường vẫn lấy tên của cha mình ra khoe khoang.
Diệp Thư Viện là tiểu thư hàng thật giá thật, tầm mắt cực cao, lựa chọn giữa hai bên là một việc vô cùng đơn giản.
Đúng lúc này, một người đàn ông khoảng 40 tuổi tươi cười đi đến, phía sau còn có mấy nhân viên an ninh.
"Dương tổng, chào ngài!"
"Nghe nói ngài đến, tôi đã bảo người trong tiệm để lại phòng riêng lớn nhất rồi!"
Người này là cửa hàng trưởng của tiệm Hỗ Thượng Nhân Gia này, Lý Hồng Dũng, hắn được nhân viên an ninh báo cho biết Dương Hạo đã đến, cho nên lập tức dẫn người đến bãi đỗ xe.
Hai ngày nay, Dương Hạo, Tần Phong và Hỗ Thượng Nhân Gia cực kỳ hot trên mạng xã hội, cho nên nhân viên an ninh có thể nhận ra Dương Hạo và Tần Phong, hắn chỉ là một nhân viên quèn, không dám quyết định gì, cho nên đã báo cho Lý Hồng Dũng.
Lý Hồng Dũng nghe thấy ông chủ đến, lập tức an bài tiếp đãi.
Lý Hồng Dũng cũng coi như là nhân viên kỳ cựu của Hỗ Thượng Nhân Gia, đã làm cửa hàng trưởng ở đây 5 năm rồi, tự nhiên muốn tiến thêm một bước, chuyển đến làm việc ở tổng bộ tập đoàn, hôm nay có cơ hội, tự nhiên phải thể hiện cho tốt, nói không chừng sẽ nhận được cơ hội.
"Lữ tổng, bên kia có một chỗ đỗ, ngài xem có thể lái qua đó không?"
"Nếu ngài không muốn lái, có thể để nhân viên phục vụ lái."
Lý Hồng Dũng nói xong thì liếc mắt ra hiệu cho một bảo vệ, người sau lập tức tiến lên một bước, chỉ cần Lữ Minh Triết gật đầu, hắn sẽ lái xe qua bên kia.
Mà lúc này, Lữ Minh Triết căn bản không thèm để ý đến Lý Hồng Dũng, ánh mắt lạnh lùng của hắn chỉ nhìn vào Dương Hạo, muốn nói hai câu ác động, lại không biết nên nói gì.
Nhẫn nhịn nửa ngày, mới vứt lại một câu 'Chờ đấy', sau đó liền giận dữ lên xe.
Tóc vàng thấy sếp nhà mình đi rồi, cũng vội vàng leo lên vị trí lái.
"Lữ thiếu, chúng ta cứ đi như vậy sao?"
Sau khi lên xe, tóc vàng liền quay đầu hỏi Lữ Minh Triết, hắn cũng cảm thấy hôm nay hơi mất mặt, hoàn toàn không phải phong cách của sếp nhà mình.
Bạn gái bị cướp, lại xám xịt rời đi như vậy, ngay cả rắm cũng không đánh được một cái.
Vừa rồi, ngay cả tóc vàng cũng muốn xông lên mắng mấy câu.
Nhưng không có lệnh của sếp, hắn cũng không dám ló đầu lên trong trường hợp này.
"Bằng không thì sao? Ở lại ăn tiệc à? Hay là trói Diệp Thư Viện lại ăn cơm với tôi?"
Lữ Minh Triết tức giận nói vài câu, hắn đang giận không có chỗ phát tiết kìa.
Tóc vàng bị chửi cũng không phải một hai lần, nên cũng không quan tâm, hắn vỗ ngực nói: "Lữ thiếu, chỉ cần ngài nói mộ câu, tôi sẽ tìm các anh em của mình, trói họ Diệp kia đưa đến giường của ngài!"
Ánh mắt xuyên qua cửa sổ, nhìn vào Diệp Thư Viện một chút, hắn tự nhiên cũng rất thích vị MC xinh đẹp này, đương nhiên, yêu thích của hắn chỉ giới hạn trên thân thể.
Cho nên hắn còn đang tính toán, nếu Lữ Minh Triết để hắn làm như vậy thật, sau khi bắt được người, hắn chuẩn bị nếm thử trước, dù sao loại phụ nữ này cũng không thể là lần đầu được, nên Lữ Minh Triết sẽ không phát hiện ra.
Mà sau khi tỉnh táo lại, Diệp Thư Viện cũng chỉ biết mình bị Lữ Minh Triết xâm phạm, không liên quan gì đến tóc vàng hắn.
Ngủ một cái minh tinh!
Quá hời rồi!
Tóc vàng nghĩ rất sướng!
"Đệch! Cmn, cậu nghĩ cái gì thế! Tôi có thể làm việc phạm pháp sao??"
Lữ Minh Triết hung hăng trừng mắt với tóc vàng, trên thực tế, sau khi tóc vàng đề nghị, Lữ Minh Triết cũng hơi động tâm.
Nhưng lý trí nói cho hắn biết, không thể làm được.
Không nói đến gia đình Diệp Thư Viện không kém hơn hắn, chỉ là cái thân phận MC nổi tiếng của nàng thôi, nếu như xảy ra chuyện này thật, sẽ tạo thành ảnh hưởng to lớn trên xã hội, Lữ Minh Triết không có khả năng thoát tội!
Như vậy, hắn phải vào ăn cơm tù, không có lời!
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?